Vạn Ma Cốc


Người đăng: mitxitieu005

“ Tên quái vật sắp tới rồi, làm sao bây giờ?”

“ Bị nhốt trong cái nơi chết tiệt này đã là sống không bằng chết rồi, mẹ nó
tên khốn Vô Tín, ta mà ra khỏi đây được nhất định giết chết cả nhà hắn.”

“ Còn ở đó nói lung tung gì, tên đó sắp tới đây rồi. Chúng ta phải làm sao
đây?”

Hai lão già vô cùng khẩn trưởng nhìn xuống phía dưới mình. Nơi hai lão ta đang
ở gọi là Vạn Ma Cốc, đây giống như tên gọi của nó chính là nơi tập trung những
tên ma đầu lừng lẫy một thời. Bằng nhiều cách khác nhau bọn chúng bị bắt và
giam giữ bên trong vực sâu này. Không ai biết bên dưới có bao nhiêu người
sống, có bao nhiêu kẻ đã chết chỉ biết rằng kẻ ở bên trong sẽ không bao giờ có
thể rời khỏi được nơi này.

“ Ầm.”

“ Ầm.”

“ Oanh.”

Tiếng nổ lớn phát ra liên tục bên dưới chân của hai lão giả, bọn họ khẩn
trương tới cực điểm. Thần hồn trên người cũng đã tung ra toàn bộ, bất cứ lúc
nào kẻ địch xuất hiện cũng có thể ra tay.

“ Dưới chân ngươi.”

Phát hiện bên dưới đồng bọn mình sắp bi tấn công, một trong hai lão giả hét
lên đồng thời cũng nhảy sang một bên để tránh né công kích từ bên dưới.

“ Ầm.”

Cả hai lão giả bị xung kích của vụ nổ làm tối tăm cả mặt mũi, khi bụi bay đi
hiện ra trước mắt cả hai là một cái hố lớn. Một lão bước tới gần quan sát bên
dưới, bước chân của lão ta chậm rãi đến cực điểm. Bởi lão biết thứ gì đang chờ
đợi mình nên từng bước đi đều cẩn trọng tính toán.

Theo đó hai người mỗi người một bên tiến lại gần tới lỗ hổng trước mặt, quan
sát tình hình.

“ Cái này…”

“ Không phải lúc hoảng hốt, hắn ta nhất định là đang nấp chờ chúng ta sơ xuất
mà ra tay.”

Dù cũng kinh ngạc vô cùng nhưng lão ta vẫn cố giữ bình tĩnh, trấn an đồng bọn
của mình. Nhưng dù thế trong lòng lão cũng không sao yên tĩnh được, bên dưới
cái lỗ kia là vô số những cái lỗ khác sâu thẳng xuống phía dưới đáy vực. Bên
dưới đó mỗi tầng đều chứa không biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái, kẻ có thể một
mạch tạo ra những cái lỗ thông nhau giữa các tầng như thế này đã có thể tính
toán ra được bản lĩnh của người đó.

“ Đang tìm ta sao?”

Một giọng nói làm lạnh cả sống lưng của hai lão giả, họ kinh hoảng quay đầu
nhìn theo hướng âm thanh phát ra.

Kẻ xuất hiện là một nam nhân đầu tóc bù xù, khuôn mặt bị che lắp bởi bùn đất
cùng vết máu đã không còn có thể thấy rõ dung nhan. Chỉ theo giọng nói phát ra
có thể đoán được hắn ta còn khá trẻ. Trên người chỉ mặc một bộ bạch y bị phủ
đầy bụi đất giống y như hai lão giả này. Y phục của hắn dù cũ kỹ rách nát
nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy trên người thanh niên này hoàn toàn không có bất kỳ
vết thương nào. Lành lặn đến khó tin, trái ngược hẳn với vẻ ngoài máu me bùn
đất của hắn.

“ Ngươi, ngươi chính là kẻ từ hai năm trước đã từ dưới đáy xông thẳng lên
trên?”

“ Đúng là ta, hai ngươi là tự sát hay để ta ra tay?”

“ Ngông cuồng, tên nhãi ranh như ngươi cũng dám đứng trước mặt hai bọn ta mà
vênh váo, lúc ta còn ở bên ngoài xông pha thiên hạ không biết tiểu tử ngươi đã
sinh ra đời chưa.”

“ Ngươi nói đúng, các ngươi lúc bắt gà trộm chó ta đúng là chưa sinh ra đời,
bởi thế mấy lão già các ngươi người nào ta cũng chưa từng nghe qua.”

“ Ngươi…”

Bị người nam nhân này chọc tức hai lão giả không kịp bình ổn chút nữa đã xông
tới tấn công. Nếu không phải e ngại kẻ địch cả hai đã không nhẩn nhịn lại,
người trước mặt này hai lão ta đã được nghe tới từ hai năm trước. Hai năm
chính là khoảng thời gian mà kẻ trước mặt này dùng để đi từ dưới đáy của Vạn
Ma Cốc đi tới vị trí hiện tại. Nơi này là tầng thứ 8 của Vạn Ma Cốc nếu tính
từ phía trên xuống, còn phía dưới người ta còn chẳng biết nó có bao nhiêu
tầng, chẳng ai có thể biết người trước mặt này đã trải qua bao nhiêu ải để đến
được đây.

“ Còn có người!”

Hai lão giả giật mình lùi ra sau, một bóng đen từ bên dưới cái hố kia nhảy lên
trên, trên tay cùng người nồng nặc mùi máu. Máu tươi còn chảy trên kiếm của
hắn, có thể nhận ra hắn vừa làm việc gì bên dưới kia.

“ Thế tử, thuộc hạ đã giải quyết xong bọn người phía dưới. Đây là của ngài.”

Người này mặc một bộ đồ đen, tóc dài che đi cả phần lưng. Đôi mắt đỏ ngầu, da
trên người trắng bệch. Từ răng và móng của hắn cũng có thể nhận ra hắn là
người của Ma Tộc, còn là người có huyết thống cực kỳ tinh thuần, toàn bộ những
đặc điểm của Ma Tộc đều xuất hiện trên người kẻ này.

“ Huyết Ma Xi Cung, là ngươi!”

“ Ngươi, ngươi sao lại ở bên dưới này?”

Cả hai lão giả nhận ra được kẻ vừa xuất hiện này. Huyết Ma Xi Cung là kẻ cùng
thời với hai lão ta, nỗi danh khắp thập nhị giới. Là một trong bảy vị hộ pháp
của Ma Giới. Hai lão ta không ngờ kẻ như thế này lại bị nhốt phía dưới đây.
Càng đáng kinh ngạc hơn chính là cách mà Xi Cung gọi người nam nhân này.” Thế
Tử” lấy thân phận của Xi Cung hắn gọi kẻ này là thế tử chỉ có một khả năng duy
nhất, chính là người nam nhân này là con của Ma Đế.

Cả hai lão giả nhìn nhau, họ cũng hiểu những gì đối phương đang suy nghĩ.
Nhưng bất chợt một người nghĩ ra đều gì đó lên tiếng.

“ Xi Cung ngươi đừng có hù dọa bọn ta, Thế Tử? nực cười, nếu tên này mà là nhi
tử của Ma Đế hắn sao có thể nằm bên dưới đáy của Vạn Ma Cốc. Còn phải từ từ bò
lên cái chỗ này, Ma Đế nếu sinh ra đứa con vô dụng thế này thì đã không phải
là Ma Đế.”

“ Ta có nói ngài ấy là con của Ma Đế Bệ Hạ sao?”

Xi Cung cười mỉm trả lời. Đồng thời người nam nhân kia cũng lấy đi trong tay
Xi Cung lọ nước màu đỏ kia uống vào người. Lập tức một cỗ khí tức cường đại
xuất hiện, nhất thời không kiềm chế được nổ ra từ người hắn ta. Có thể bằng
mắt người thấy được từng đợt hồng huyết từ cái lọ kia chảy vào từng kinh mạch
của nam nhân kia, khiến cả cơ thể hắn trương phồng lên cực hạn.

“ Hắn sắp bạo thể sao?”

“ Không được, hắn ta sắp bạo thể chạy.”

Hai lão giả nhìn thấy tình trạng của tên nam nhân kia thì nhận định hắn ta đã
hấp thụ quá mức năng lượng mà cơ thể mình có thể chịu đựng, kinh mạch quá độ
sắp bạo thể tới nơi rồi. Bằng thực lực của mình hai lão ta cũng có thể đoán ra
cú nổ này sẽ có uy lực khủng khiếp thế nào, chỉ riêng uy áp mà cơ thể trương
phồng kia tạo ra cũng đã đủ uy hiếp cả hai.

Ngay khi cả hai định chạy đi thì Xi cung lập tức ra tay chặn cả hai lại. Hai
lão giả hết cách chỉ có thể giao thủ với Xi Cung. Một người hét lên.

“ Xi Cung ngươi điên rồi sao, tên kia sắp bạo thể rồi, hắn mà bạo thể cả ta và
ngươi ai cũng sẽ chết.”

“ Ai nói Thế Tử sẽ bạo thể?”

Xi Cung vừa nói đồng thời ra một quyền đánh văng cả hai lão giả kia vào vách
tường. Cả hai người trật vật đứng dậy, sợ hãi nhìn Xi Cung. Dù đã nghe qua bản
lĩnh của Xi Cung nhưng hai lão ta vẫn không thể ngờ Xi Cung lại lại mạnh mẽ
như vậy, nhất chiêu đã có thể khống chế hai người bọn họ.

Lúc này động tĩnh của nam nhân kia lại tiếp tục gây sự chú ý cho tất cả. Xi
Cung vội vã vận Thần Hồn gọi ra cả hồn thể để gia trì cơ thể của mình. Có thể
thấy dù miệng hắn ta nói không nhưng trong lòng vẫn còn lo sợ người nam nhân
kia sẽ bạo thể mà chết, lại ảnh hưởng xấu tới hắn ta.

Cơ thể người nam nhân lúc này đã căng cứng như quả bóng bay, toàn thân phát ra
huyết sắc đỏ thẩm cả không gian. Lúc này ngay cả nằm trên đất hai lão giả kia
cũng đã cảm thấy nặng nề tay chân đều không thể nhắc lên nỗi, Xi Cung chân
cũng đã bị áp lực đè sâu vào trong đất đá.

Giây phút quan trọng nhất cuối cùng cũng đến, một giây tích tắc ánh sáng cực
hạn từ người nam nhân kia phát ra che mắt toàn bộ mọi người. Cỗ khí thế kia
mạnh mẽ đến kinh hồn đột nhiên từ đó tắt hẳn, còn lại sau đó chỉ là người nam
nhân kia lẻ loi với cơ thể trần trụi của mình đứng trên mặt đất.

“ Thế Tử người thành công rồi!”

“ Ngươi nghĩ là ta sẽ thất bại?”

“ Không không, thần sao dám nghi ngờ ngài.”

“ Vậy vừa rồi ngươi vận thần hồn chống đỡ cái gì?”

“ Cái này, cái này…”

Bỏ mặc Xi Cung đang lúng túng tìm cách trả lời, người nam nhân kia tiến lại
gần tới hai lão già kia. Hai lão ta lúc này đã sợ hãi đến tột cùng, liên tục
lấy tay bò cơ thể lùi ra sau. Một thân bản lĩnh cái thế, uy trấn thiên hạ của
bọn họ lúc này một chiêu cũng không dùng được, cơ thể như con giun gián bò
trên đất.

“ Đừng bò nữa, các ngươi bò được đi đâu?”

“ Tha cho bọn ta đi, các ngươi muốn đi lên cứ việc đi chúng ta không có cản,
không có lý gì giết hai bọn ta có đúng không?”

“ Ngươi là ngu thật hay giả ngu? Các ngươi không nhìn ra lọ thuốc vừa rồi từ
đâu mà ra sau, không giết hai người các ngươi làm sao lấy được thứ ta cần.”

“ Vậy giết tên khốn này đi, ta biết trong tầng này còn có mấy lão quái vật
đang ẩn nấp nữa, ta dẫn người đi giết chúng chỉ cẩn người tha cho ta. Ta có
thể như Xi Cung trung thành hầu hạ người.”

Nghe thấy đồng bọn của mình trắng trợn bán đứng mình, lão giả tức giận hét
lên.

“ Tên khốn kiếp nhà ngươi, bao nhiêu năm nay giao tình chúng ta ngươi lại vì
muốn sống mà bán đứng ta.”

“ Bán đứng ngươi, nếu ta mà giết được ngươi ta đã giết chết ngươi từ lâu rồi.
Năm đó không phải ngươi đi chọc tên khốn Vô Tín kia thì ta sao lại bị liên lụy
nhốt cùng ngươi vào cái nơi quỷ quái này?”

“ Ngươi ngươi, ta giết chết ngươi tên tiểu nhân tham sống sơ chết.”

Cả hai lão giả hùng hổ chửi bới lấy cát đá trong tay ném vào đối phương. Cảnh
tượng không khác gì con nít giận dỗi nhau làm loạn.

Nam nhân kia nét mặt tỏ rõ sự không hài lòng của mình, hắn ta nhanh như chớp
bóp lấy cổ của một lão giả, kẻ đã bán đứng đồng bọn của mình. Lão ta bị bóp
đến thở cũng không thở được đè sát vào vách tường.

“ Ngươi vừa nói ai đưa các ngươi vào đây?”

“ Là …là Ngụy Đế Vô Tín.”

“ Các ngươi phạm phải tội gì?”

“ Năm đó ta cùng tên khốn này hành tầu giang hồ, tung hoành thiên hạ đúng là
khoái lạc nhưng cũng chỉ vì tên khốn này háo sắc..”

Vừa nói lão ta vừa chỉ vào đồng bọn mình tức giận.

“ Hắn nhìn ai không nhìn lại nhìn trúng vào phu nhân của tên Vô Tín kia, kết
quả trong lúc lẻn vào bắt cóc người ta đã bị phát hiện, ta cùng hắn đều bị
nhốt vào nơi quái quỷ này, người có thể th…”

“ Rắc.”

Tiếng xương cổ gẫy nát vang lên, tên này đã lập tức bị nam nhân kia giết chết
tại chỗ.


Vô Nhân Ký - Chương #1