Người đăng: nlqh2081998@
Lôi Chấn lấy ra 1 tấm thuẫn kiên cố rồi hét lớn.
- Mọi người giúp ta giữ thuẫn !
Mọi người xúm lại giữ chặt tấm thuẫn nhưng cho dù vậy thì vẫn thấy từng vết
trượt dài trên đất bởi lực đạo của con trâu quá mạnh mà tu vi còn cao hơn 1
bậc so với cả Đoàn.
Thiên, Nam,Lôi nhanh khí lẫn vào nước,ta chỉ giũ chiêu được 2 phút. Khụ
khụ- Hoa tỷ vừa nói vừa phun ra ngụm máu
Không kịp quan tâm hoa tỷ, mọi người thả ra linh khí cào bọc nước. Bọc nước
trở nên khuấy động vô cùng đen đen, tím tím đã vậy còn có lôi vân xẹt qua, chỉ
khỏa 1 phút con trâu đã tê liệt ngã xuống, không thể chống chọi. Và cùng lúc
đó Hoa Tỷ ngã xuống lịm đi.
Thiên lo cho Hoa Tỷ ! mọi người xữ lý con trâu.
Chấn lôi hét lớn và lao lên định kết liễu con trâu nhưng …
Con trâu đã chết và bắt đầu sùi bọt mép màu đen.
Chấn Lôi Thầm nghĩ: “ Thực khí Thật bá đạo, không chắc hắn còn là dòng chính
của Ma Thiên Diệt Thánh. Đúng là không đơn giản!”
…
Sau 1 ngày trời rã rời mọi người chất chiến lợi phẩm lên xe ngựa và lên đường
về thành. Ai nấy đều vui vẻ trò chuyện còn Thiên thì mặt đầy sầu não bởi…
Chân hắn thành gấu bông cho hoa tỷ, hết cắn rồi cào như một con mảnh Hổ đang
ngủ mớ.
Đây là tính xấu của Hoa Tỷ, Chỉ cần ngủ là lại mơ thấy ác mộng….
- Ngươi là người mời Hoa Tỷ vào đoàn ! ngoài ngươi ai cũng không tới gần được
Hoa Tỷ! ha ha ha
A Lý cười lớn trêu chọc, nhân lúc Hoa Tỷ ngủ hắn phải nói cho đã.
- Các ngươi …- Thiên ngậm ngùi không biết nói gì…
Sau khi vào đoàn được 2 ngày thì trong lúc đi mua đồ ăn hắn thấy hoa tỷ do dự
không biết xin vào đoàn nào cứ đứng mãi ở quảng trường. hắn đã nảy ra ý tưởng
mời Hoa Tỷ vào đoàn để hắn bớt cảnh bị sai vặt.
Nhưng nào ngờ Hoa Tỷ chỉ liếc một phát ngay cả Đoàn trưởng cũng không dám ho
he 1 lời đã vậy Hoa Tỷ chuyên gia sai hắn làm việc vặt.
Hắn nghĩ thầm trong đầu: Hoa Tỷ mặc dù rất đẹp nhưng lại quá hung dữ, không
biết có ai dám lấy được Nàng.
Nhưng hắn nào biết Hoa Tỷ là hôn phu của hắn….
MỌI CHUYỆN ĐÃ DẦN HÉ LỘ KỊCH TÍNH.
Về đến đoàn hắn vẫn phải đưa nàng lên giường đắp chăn cẩn thận vì Hoa tỷ không
thích bất cứ ai động vào đồ của nàng.
Vừa ra khỏi lều thì Chấn Lôi bảo sang lều của hắn bàn chính sự.
Hắn vừa đi 10 phút thì 1 đội quân bao vây cả góc sân.
Một vị quan tướng xuống ngựa hét lớn.
- Phản tặc ra đây chịu chết !
Cả đoàn nhốn nháo đi ra.
- Hắn chạy vào rừng rồi !- Chấn Lôi từ từ đáp.
- Các ngươi dám thả phản tặc đi ! các ngươi có biết tội gì không ?- quan
tướng hét lớn định trấn trụ bọn hắn và moi móc được gì đó.
- Hừ ! Lang Tướng quân ! Thiên tinh Hoàng Triều các ngươi muốn đối chọi với
Lôi Thủy Thánh tộc sao ?
- Ngươi là …- Lang Tướng Quân sững sốt.
- Lôi Cát chi tử Lôi Minh !
Lang tướng quân lập tức quỳ xuống cúi đầu đáp.
- Lôi Thiếu chủ tha mạng ! tỳ chức không đúng !
- Cút- chấn lôi trừng mắt.
- Đa tạ thiếu chủ tha mạng !
Lang tướng quân leo lên ngựa thúc ngựa rồi hét lớn: “ truy kích” rồi lao vào
rừng. đội quân đi xa xa biến mất trong những tán cây dày đặc.
- Mong là ngươi không quên lời ta ! mọi người xong việc hồi tộc.
Lôi Minh quay đầu về phía 4 người còn lại nói và biến mất.
Mọi thứ xung quanh dần tan ra biến thành bọt khí bay tứ tán khiến không ít đội
ngũ trợn mắt hốc mồm.
Chỉ sau 1 vài giây ! cả Lôi Chấn Đoàn biến mất không còn dấu tích.
(Bố cục của thánh đế đã xong những bước đầu.)