Người đăng: kingfoking011
Sáng sớm trời trong xanh, ánh ban mai ấm áp nện lên khuôn mặt hàng
trăm người đang nhăn nhó vì chờ đợi.
Đây là một hàng người đang xếp hàng chờ mua đầu khôi tài khoản võng
du Võ Lâm Ngạo Thiên - thế giới thứ hai của nhân loại. Sở Nam đã
tranh thủ đến sớm nhất có thể, cơ hồ mặt trời vừa ló dạng cửa
hàng chi nhánh vừa mở cửa thì hắn đã đến nhưng không ngờ còn phải
chờ lâu như vậy.
Thanh âm dễ nghe của bà chị quản lý hét lên.
Sở Nam mỉm cười bước tới. Hắn đã dốc hết tài sản rồi, quyết phải
mua cái đầu khôi tốt nhất. Chị quản lý nhìn hắn hỏi:
Hỏi loại nào đương nhiên là hỏi mua đầu khôi loại nào. Đầu khôi có 3
loại là thanh đồng, bạch ngân và hoàng kim. Hoàng kim là tốt nhất,
có thể trải nghiệm tốt nhất. Đặc biệt là đầu khôi hoàng kim còn có
chức năng làm người chơi ngủ đông trong vòng một năm, trong võng du
người người chơi lại có thể ngừng ngủ đông bất cứ lúc nào.
Trong khi ngủ đông cơ thể không cần ăn uống, còn tắm rửa à thì nếu
không có người tắm cho thì ngươi sẽ giật chức vô địch ở dơ nhất năm
cho nên ai cũng không chọn chức năng ngủ đông, xem như là thừa thải.
Sở Nam trả lời ngắn gọn. Bà chị quản lý vừa nghe mua loại hoàng
kim thì hai mắt sáng lên, thái độ lập tức trở nên nhiệt tình.
Sở Nam tiến tới quẹt thẻ tính tiền, thế là túi hắn không còn một
cắt. Tuy nhiên hắn cũng không đau lòng, sau này chơi Võ Lâm Ngạo Thiên
từ từ kiếm lại.
Sở Nam ôm theo đầu khôi hoàng kim rời khỏi trước ánh mắt hâm mộ của
mọi người.
Sở Nam không thấy tự ngạo, bởi người giàu trên thế giới này còn
nhiều như cỏ dại, hắn chẳng qua đã dùng hết tài sản để mua thôi.
Sở Nam về đến nhà liền khóa cửa rồi lao vào phòng nằm lên giường,
căn nhà hiện trống trơn không có nổi bàn ghế, thậm chí đến cái nồi
cơm điện cũng bán rồi.
Nếu không phải đã đủ tiền thì cái bồn cầu hắn cũng bán luôn.
Sở Nam hít sâu một hơi của thế giới này rồi đem đầu khôi đội lên.
Tự động ngủ say, mắt Sở Nam nhắm nghiền. Trong ý thức của hắn chỉ
toàn một màu đen mịch, chừng năm phút sau bên tai hắn vang lên êm ái
dễ của hệ thống:
Chức năng ngủ đông này đối với người khác thì xem như phế thải bởi
không ai muốn đem mình bay vào trò chơi đến mấy tháng, họ có người
phải đi làm có người đi học, quan trọng là họ có bạn bè và người
thân cần quan tâm.
Sở Nam thì lại không có những thứ đó, khi trước Sở Nam là người bị
mắc bệnh tự kỷ và mặc cảm, còn bị chứng sợ nơi đông người. Hắn
chỉ mới thoát khỏi các bệnh cách đây hai tháng. Quay đầu nhìn lại
bên cạnh chẳng còn ai, thế giới này nhạt nhẻo và cô độc.
Võ Lâm Ngạo Thiên - thế giới hắn nhất thiết phải đến!
Cơ hồ khi Sở Nam vừa dứt lời thì thanh âm hệ thống lại vang lên:
Tinh tích
Một cái bảng xuất hiện trước mặt Sở Nam, trên đó có các hạn mục
thời gian là một tháng, sáu tháng và một năm.
Chần chờ một chút Sở Nam hỏi:
Có lâu hơn không?
Căn cứ theo tố chất thân thể của người chơi, thời gian ngủ đông cao
nhất là năm năm hai tháng. Người chơi xác định muốn ngủ đông?
Ờ
Sở Nam gật đầu kiên định.
Câu nói của hệ thống nhỏ dần và rồi biến mất.
Sở Nam cảm thấy mình đang được dịch chuyển đến một chiều không gian
khác. Không giống người khác kích động hưng phấn, Sở Nam chỉ là mỉm
cười nội tâm bình lặng.
Một lát sau trước mắt Sở Nam sáng lên, hương vị tươi mát bao bọc thân
thể truyền vào mũi khiến hắn hít sâu một hơi thỏa mãn.
Đây là thế giới mới của ta!
Sở Nam từ từ mở mắt, hắn đang đứng trên một bình đài bằng đá khắc
đầy hoa văn, xung quanh bình đài có hàng rào linh khí hình kiếm bao
bộc mục đích có lẽ không cho hắn thoát khỏi. Hiện lên trước mắt là
tre trúc xanh ươm, dưới đất đàn bướm lượn, trên trời đàn hạt bay,
phía xa là núi non trùng trùng điệp điệp vài con thác mơ mộng đang
đổ xuống, cảnh sắc tươi mát quả như tiên cảnh chốn nhân giang.
Đây là hiệu quả của đầu khôi hoàng kim cấp, tăng sự chân thật lên
đến 200%.
Tuy cảnh đẹp như vậy nhưng Sở Nam chỉ nói một câu:
Đây là thế giới của hắn, đẹp như vậy thì còn gì bằng.
Đang lúc thoải mái ngắm nhìn, bên tai Sở Nam truyền đến thanh âm hệ
thống, lần này thanh âm là của một nữ tử đầy sức sống:
Tiếp nối câu nói của hệ thống là một bảng hạng mục có rất nhiều
đôi mắt đủ màu sắc kèm theo một hàng trống để đặt tên.
Sở Nam liếc nhìn đôi mắt đỏ như máu, lại nhìn đôi mắt xanh như băng,
hắn cảm thấy hứng thú. Sở Nam mở miệng chọn:
Trong khoảnh khắc hắn nói ra thì đồng tử vốn màu đen của Sở Nam
chuyện sang màu tím thâm thuý. Sở Nam khẽ nở nụ cười vừa lòng,
nghĩ một chút hắn lại đặt tên:
Đây chỉ là cái tên vừa chạy qua đầu hắn nên hắn chọn luôn.
Lát sau hệ thống cho ra kết quả:
Thể lực 10 điểm, sức mạnh 10 điểm, tinh thần -10 điểm, nhanh nhẹn
12 điểm.
Sở Nam hơi sững người khó hiểu, tinh thần lại là -10 điểm? Chẳng lẽ
là do bệnh tình của hắn tạo nên. Nếu đúng như vậy Sở Nam đành bó
tay, chỉ là không biết hậu quả của tinh thần -10 điểm là như thế
nào. Phần các điểm thuộc khác thì chỉ bình thường.
Tạo thuộc tính thành công, người chơi Hoa Thiên Xích hãy chọn thận
phận du hí.
Lại một cái bảng chọn hiện lên, lần này có hai hạng mục là Quang
Minh và Ẩn Cư. Bên dưới là hàng chú thích, nếu chọn ẩn cư thì tên
của người chơi không hiện lên bảng xếp hạng và các loại thông cáo
của hệ thống, các loại thông tin được ẩn dấu toàn bộ. Còn quang
minh thì ngược lại, người khác đương nhiên là chọn quang minh, chơi
võng du ai chẳng muốn ganh đua, được hệ thống thông cáo là một điều
vinh dự.
Nhưng Sở Nam lại sợ điều đó, một người có hội chứng mặc cảm và
sợ đám đông vừa mới khỏi như hắn thì cách tồn tại quang minh rất
khó chịu, chưa kể cái bệnh tự kỷ vừa mới khỏi.
Sở Nam đáp.
Hệ thống lần này không hỏi đáp nhanh nữa mà dừng lại lâu. Đến năm
phút sau khi Sở Nam bắt đầu nghi hoặc thì hệ thống lên tiếng.
Sở Nam mỉm cười vui mừng, không ngờ còn có chuyện như vậy. Đây cũng
có thể bù lại -10 điểm tinh thần rồi. Sở Nam còn chưa hết mừng thì
hệ thống lại nói tiếp:
Sở Nam cười vui vẻ, nội tâm sung sướng vô cùng. Thần kỹ! Có ai khi
mới tạo nhân vật lại được thần kỹ chứ? Không một ai!
Sở Nam đáp.
-10 điểm tinh thần đổi một thần kỹ duy nhất, cũng được đi.
Sở Nam mỉm cười, mười giây sau là hắn có thể đến thế giới mới của
hắn rồi.
Sở Nam thấy trước mắt loé lên, sau khi từ từ mở mắt ra hắn thấy
mình đang đứng trong một trấn nhỏ đậm chất kiếm hiệp thời xưa, có
điều lại rất tươi mới và sáng sủa hơn nhiều.
Giang Nam tân thủ thôn nói là thôn nhưng lại to hơn cái trấn nhiều,
nhà cửa không cao nhưng tuyệt đối rất đẹp và tinh xảo. Trời trong
xanh, mặt trời treo cao nhưng chẳng thấy nóng mà ngược lại vô cùng
mát mẻ.
Quan sát cảnh vật xong Sở Nam mới nhìn lại xung quanh. Bên cạnh hắn
có rất nhiều người, đông đúc vô cùng, thanh âm nói cười rộn rã, có
người đi theo cặp có người đi theo nhóm, rõ ràng là quen biết ở thế
giới thực. Lúc hắn lo quan sát cảnh vật thì người khác đã chạy đi
tìm nhiệm vụ rồi thành ra chỉ còn mình Sở Nam đứng giữa dòng
người.
Hắn bắt đầu đi tìm nhiệm vụ, NPC ở đây rất dễ nhận biết, NPC có
chức năng thì trên đầu hiện lên tên. Cũng như ông chú thợ rèn, ông ta
đứng trước tiệm rèn trên đầu có hiện hàng chữ xanh lục Thợ Rèn Chu
Bá.
Còn những NPC không có chức năng thì đến tên cũng không hiện, họ chỉ
đơn giản đứng một chỗ hoặc đi đi lại lại.
Nhiệm vụ đầu tiên tìm ở đâu? Đương nhiên là trưởng thôn, không thì
thợ rèn thầy thuốc, chỉ cần là NPC có chức năng thì sẽ có nhiệm
vụ.