Người đăng: hieugskm
Một ngày mới lại đến.
Sau khi tiễn Tịch Dạ về nhà, Thiên Hùng đã không còn thời gian cho mình nữa.
Hắn quay trở về bệnh viện, quen thuộc đi về phòng của Steven. Là bạn bè, dĩ
nhiên lúc nguy nan cần phải giúp đỡ. Hắn chẳng những mượn phòng tắm của người
ta, còn lấy luôn quần áo sạch để mặc.
- Huynh đệ chi giao, cậu chắc không tiếc một bộ đồ cho tôi mượn chứ. Ở Việt
quốc, điều này để thể hiện tình bạn sâu sắc. Lúc học đại học, bọn tôi toàn bảy
người mặc chung một cái quần. - Hắn khoe khoang.
- Vừa vặn một tuần có bảy ngày, các cậu tính toán hay nhỉ. - Steven cười
khinh thường. - Tôi không tiếc bộ độ với cậu, nên sau khi mặc xong, nhớ mua bộ
mới trả lại.
- Coi nào, như vậy là tuyệt tình rồi. - Hắn nhăn nhó.
- Cả mạng của Lam Y tôi cũng giao cho cậu, vậy mà tính toán với tôi một bộ đồ
à? - Steven nhướng mày. - Nhìn trong tủ đi, ngoài quần áo của bệnh nhân, tôi
còn lại mấy bộ để cho cậu mượn.
Thiên Hùng liếc sơ cũng nhận ra tủ quần áo của anh bạn mình nghèo nàn phát sợ.
Steven nằm liệt giường hơn sáu tháng, dĩ nhiên không có thời gian ra ngoài mua
sắm rồi. Xem ra lần này tới lượt Thiên Hùng phải giúp đỡ cho hảo hữu của mình
rồi.
Thế nhưng hắn chưa kịp nói gì, Steven đã lên tiếng hỏi.
- Rốt cuộc là trận công thành chiến hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Hắn đi đến gần Steven, nhìn màn hình máy tính trước mặt y. Steven đã đăng nhập
vào Võ Lâm, trên trang thế giới đang diễn ra một trận pháo hoa hoành tráng, mà
cái nào cũng đề tên Lam Y Công Tử.
- Cái gì vậy, hệ thống chúc mừng à? - Thiên Hùng ngạc nhiên hỏi.
- Đây là pháo hoa cá nhân. - Steven quay lại. - Cậu chưa từng được ai tặng à?
Dĩ nhiên tên trộm bị nhiều người ghét như hắn chưa từng được ai tặng hoa. Chỉ
có mấy lần muốn lấy lòng nương tử nên Thiên Hùng phải cắn răng mua cho Tịch
Dạ. Một đoá hồng tương đương với một bông pháo hoa, trị giá một trăm ngàn đồng
vàng. Bụp một cái, nổ tung, thế là mất toi biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt. Cái
trận bắn pháo bông kéo dài trên năm phút này thì phải lấy bao nhiêu tiền mới
đổi được? Ngoài hệ thống chúc mừng, còn cá nhân nào chơi sang liên tục đốt
tiền đến mức này hay sao.
- Cái này có người tặng cậu à? - Hắn lấy tay chỉ màn hình, không thể tin nổi
về mức độ phung phí của người chơi trên Võ Lâm được.
- Tên tôi bay đầy trời thế này, có thể là người khác sao?
Thiên Hùng cũng đồng thời nhìn về phía bảng thông số của nhân vật Lam Y Công
Tử. Chỉ số mị lực của y đang tăng lên nhanh chóng sau mỗi bông pháo bắn lên.
- Đại hiệp à, đây là fan hâm mộ cuồng nhiệt nào vậy? Nãy giờ nhìn pháo nổ,
tôi đã thấy xót lòng xót dạ rồi. Cái trò tặng hoa này thật biết cách bòn rút
túi tiền người chơi quá thể. Lấy mồ hôi nước mắt của mình đổi lấy phù phím xa
hoa. - Hắn thở dài thườn thượt.
- Tôi cũng muốn hỏi cậu điều này. - Steven nghiêm giọng. - Thật ra hôm qua
cậu có làm gì để người khác hiểu lầm không?
- Hôm qua bị bọn hacker bắt cóc, tôi chỉ biết cố đánh để duy trì mạng sống,
còn thời gian đâu mà làm cái gì. Nick là của cậu, gieo nợ tình thì cố nhận đi,
sao lại đẩy cho tôi. - Thiên Hùng kêu lên oan khuất.
- Tôi rất ít giao du với người lạ, ngoài các cậu thì đâu có nhiều lời với ai,
sao lại gieo nợ được. - Steven giãy nãy phản đối.
- Sao không thừa dịp này tìm một cô vợ luôn. Phu thê tổ đội được cộng rất
nhiều trạng thái có lợi. - Thiên Hùng thừa dịp khuyên nhủ.
- Không, tôi không muốn xây dựng mối quan hệ với người lạ. Càng thân thiết
thì họ lại càng muốn tra hỏi này nọ. Tôi không muốn tông tích của mình bị lộ
ra.
Steven đăng thoát khỏi trò chơi, không muốn nhìn màn tỏ tình đầy tốn kém kia
nữa. Tuy đối phương ẩn danh, nhưng với mức đầu tư thế này, y hiểu người ta đã
quyết tâm rất lớn. Không muốn quen với ai, vì Steven muốn bảo vệ hình ảnh Lam
Y Công Tử hoàn hảo trên giang hồ.
Tuy bề ngoài tỏ ra bình thản, nhưng y cực kỳ để tâm đến việc mình phải ngồi xe
lăn. Steven vẫn chưa thể chấp nhận bản thân, sao có thể để người khác nhìn
mình như một tên tàn tật. Chướng ngại tâm lý mới là vấn đề quan trọng nhất mà
Steven cần được chữa trị. Thật ra vết thương trên lưng y đã hoàn toàn liền
sẹo, nhưng đôi chân kia đến bây giờ vẫn chưa có cảm giác lại. Từ thắt lưng
Steven trở xuống vẫn hoàn toàn bị liệt. Hy vọng bình phục của y càng lúc càng
mong manh.
Thiên Hùng bỗng nhiên vỗ vai Steven.
- Tan ca chúng ta đi uống chút gì đi.
Tình bạn của đàn ông chỉ có thể trình bày trên bàn nhậu. Mấy lời an ủi uỷ mị
có vẻ không thích hợp cho mối quan hệ của họ. Lúc bạn không vui, hắn chỉ biết
phải mời y vài ly bia.
- Chẳng phải suốt đêm qua cậu không ngủ à? - Steven kinh ngạc về tốc độ thay
đổi chủ đề của Thiên Hùng.
- Giờ nghỉ trưa ngủ bù là được. - Hắn phẩy tay như đó chỉ là chuyện nhỏ.
- Có chuyện gì vui à? - Rồi như chợt nghĩ ra, Steven bỗng cười. - Tịch Dạ, là
cô nàng đúng không? Phu thê hai người vừa gặp mặt đã đi suốt đêm với nhau.
Đừng nói là từ ảo thành thật rồi nhé.
- Thì cứ coi như vậy đi. - Nhắc tới nàng, Thiên Hùng hoá bối rối, gương mặt
bỗng chốc hoá đỏ một màu. - Thế nhé, tan ca tớ ghé qua.
- Ok, chầu này cậu mời mà. - Steven gật đầu. - Chúc mừng nhé anh chàng đào
hoa.
Cả hai người bật cười.
^_^
Sau sự kiện hacker, có một đoạn thời gian Võ Lâm vắng hẳn bóng game thủ. Có
chăng là người ta vào forum để ngóng chờ tin tức này nọ. Thông tin hacker đã
bị bắt, lỗ hổng an ninh được vá chỉ mới trấn an được chút ít. Võ Lâm phải tận
dụng hết toàn bộ kỹ năng khuyến mãi, quảng cáo để lấy lại niềm tin của khách
hàng. Sau khi rà soát trong hệ thống của hacker, nhân viên hãng game cũng đã
truy tìm được số tài khoản bị mất. Những người đã chết trong đợt bắt cóc được
hồi sinh và nhận một tuần lễ VIP để lấy lại phong độ trong những ngày vắng mặt
vừa qua.
Sự kiện trải nghiệm VIP trong ba ngày cho toàn server Lê quốc là cơ hội để mọi
người đua nhau cày cấy luyện cấp. Những trận công thành chiến tiếp theo được
mở nhằm chọn lấy vị quốc vương trong ba tháng tới của server. Sự trở lại của
Lam Y Công Tử phiên bản gốc đã đủ sức bù đắp chỗ trống của Chân Phương Công
Tử. Carlos hiện nay bị cấm đụng đến máy tính, chính bác sĩ điều trị của anh ta
đã đưa ra mệnh lệnh khắc nghiệt này.
- Steven, cậu sẽ hối hận, không có tôi để xem làm sao Thịnh Thế đứng nhất
được. - Carlos gào la phản đối.
- Nếu cậu mà còn hét lên như thế ,thì đừng trách tại sao thời điểm xuất viện
của cậu bị kéo dài nhé. - Steven đe doạ.
Tuy Carlos đang nằm phòng bệnh riêng, nhưng không thể không đề phòng chuyện
thân phận Lam Y Công Tử lọt ra ngoài. Nói đâu xa xôi, y tá trực phòng anh ta
là Hồng Phấn Lý Chiêu Phu, chế tạo sư 13x trong Bách Thắng gia tộc đấy thôi.
Ngọc Linh biết Carlos là Chân Phương Công Tử, nên thường hay trò chuyện mỗi
khi đến giờ phát thuốc. Có vài lần Steven đến ngay giờ đó, chứng kiến cảnh tâm
tình rôm rả giữa hai người. Y phải tận lực né tránh, khi chủ đề có liên quan
đến Lam Y là Carlos lại liếc mắt nhìn về phía mình. Kẻ này đang có ý định bảo
vệ thân phận Steven hay là muốn tiết lộ bí mật của y đây?
“Thật là thót tim với kiểu cà rỡn này của hắn.”
Vốn là một nhân vật thế ngoại cao nhân, Steven chỉ thích chơi một mình, không
muốn dính líu với các loại trách nhiệm này nọ. Ngai vị quốc vương, y cũng cảm
thấy không mặn mà gì cho cam. Ngoài danh hiệu thì chức vị chỉ mang tới nhiều
phiền phức. Ví như việc phải nhận lời thách đấu của những quốc gia khác, mở
quốc chiến rồi điều động này nọ. Lam Y chỉ thích lao vào đánh và đánh, không
quan tâm mấy đến chiến thuật công thủ. Trò chơi chính trị, tâm lý chỉ mình
Chân Phương có hứng thú mà thôi. Carlos chắc chắc phải nghỉ ngơi một khoảng
thời gian dài không được đụng đến máy tính. Y không thể trao trách nhiệm nặng
nề như làm vua một nước cho bạn mình được. Steven quyết định bỏ lơ mấy trận
công thành còn lại. Thời gian này y có hứng thú giải những bí mật cuối cùng
của Võ Lâm hơn.
Ngũ đại kỳ bảo vẫn là cái tên được người ta nhắc đến khi nói về những truyền
thuyết nổi tiếng nhất. Cách lấy năm món bảo vật này chắc chỉ có người thiết kế
game mới biết rõ mà thôi. Ngay cả Carlos là giám đốc điều hành mà còn không
tiếp cận được những bí mật Võ Lâm. Hay nói đúng hơn là anh ta có sở thích tự
mình khám phá nhưng điều bị che dấu.
Steven sở hữu một ảnh chụp bản đồ ngũ đại kỳ bảo mà Anh Hùng đã lấy được từ
tháp Thiên Đường. Nhưng đây chỉ là những điểm bắt đầu cho hành trình đi tìm
bảo vật, mục tiêu cuối cùng vẫn còn xa lắm. Không thể chỉ dựa vào sức mạnh, mà
còn phải trải qua vô vàn chướng ngại và thử thách. Võ Lâm Truyền Thuyết luôn
biết cách tạo hứng khởi cho người chơi dù họ đang ở bất kỳ cấp độ nào.
Món bảo vật mà Lam Y Công Tử nhắm tới nằm ở Băng cung thuộc Thiên Mẫu sơn, cực
bắc của bản đồ Việt quốc. Điều đó có nghĩa là y phải di chuyển qua nhiều quốc
gia khác nhau với danh tiếng cuồng sát ma đầu của mình.
Người có nick hắc danh, mỗi lần đi qua biên quan đều khởi động chuông báo cảnh
giác của quốc gia đó. Để lấy quân công, có rất nhiều kẻ chạy đến hòng PK Lam Y
Công Tử. Dù cho dùng Bạch Băng liên tẩy danh thì trước sau gì cũng có người
muốn tìm đến y gây sự. Tự vệ thì sẽ giết người, thế là lại bị vướng vào cái
vòng luẩn quẩn bị nhuộm nick.
Lúc mãn cấp mà hắc danh thì chẳng thể phi thăng độ kiếp được. Vậy nên Steven
càng nóng lòng để đi tìm Bích Lộ Bạch Ngọc Bình chứa mười hai giọt Tuyết Liên.
Một giọt Tuyết Liên có thể để bạch danh vĩnh viễn. Đối với kẻ hai tay nhuộm
đầy máu tanh như Lam Y Công Tử, đây là cứu cánh duy nhất giúp y phi thăng.
^_^
Đột nhiên trên bầu trời lại xuất hiện rất nhiều bông pháo hoa. Người ẩn danh
kia vẫn hàng ngày chờ đợi y online để bày tỏ lòng mến mộ. Lam Y Công Tử không
hề thấy vinh hạnh khi tên mình xuất hiện khắp chốn như vậy. Những lời tỏ tình
mà đối phương gửi gắm chỉ càng khiến y thêm chán nản. “Nàng biết gì về ta mà
có thể nói được biết bao nhiêu lời yêu.”
[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Chào!”
Lam Y quay lại, vừa lúc nhìn thấy một nữ hiệp trang bị giáp sáng toàn thân.
Nàng chính là chế tạo sư trong gia tộc Bách Thắng, đồng thời cũng là y tá chăm
sóc Steven. Hồng Phấn uyển chuyển rẽ rừng cây đi ra. Dường như nàng mới nâng
cấp bộ giáp của mình lần nữa. Bây giờ nó hơi trong suốt như thuỷ tinh, và toả
ra ánh sáng dịu nhẹ như đom đóm. Thật sự đó là một tác phẩm rất đẹp.
[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Huynh đang nhìn pháo hoa à? Cảm giác nhận được
sự bày tỏ từ người hâm mộ thần bí là như thế nào nhỉ?”
[Cận] Lam Y Công Tử: “Ta ghét những kẻ thần thần bí bí. Việc của mình làm mà
không dám lưu lại danh tính, đúng là kẻ hèn nhát.”
Hồng Phấn đang cười. Nàng dùng những emo biểu cảm để điều khiển nhân vật mỉm
cười. Nói về việc ẩn danh, chẳng phải Lam Y đứng đầu danh sách những người
thần bí nhất sao? Trong forum, y là đề tài bàn tán hạng nhất của đám thiếu nữ
mơ mộng. Có người đoán y là một thế gia công tử nhà tài phiệt, có người cho
rằng y chỉ là ông chú ba lăm thất nghiệp. Người mạnh dạng đưa giả thuyết Lam Y
Công Tử là nữ nên không dám hiện thân, nhưng không ít kẻ cho rằng y là tên học
sinh cấp hai chuyên chôm tiền đi chơi game.
Pháo hoa trên bầu trời vẫn liên tục nổ sáng lấp lánh, không quan tâm đến chi
phí khổng lồ mà người chơi đã phải bỏ ra. Sau khi cười lớn, Hồng Phấn Lý Chiêu
Phu bỗng đứng yên chờ đợi. Lam Y nhìn lên bầu trời, nhận ra những thông điệp
của pháo hoa đã thay đổi.
“Quân lang chàng hỡi hay không? Thiếp hằng mong nhớ gió đông bóng hình. Hồng
Phấn Lý Chiêu Phu tặng Lam Y Công Tử lòng ngưỡng mộ sâu sắc. Liệu lãng tử có
quay đầu nhìn thục nữ thuyền quyên.”
Steven kinh ngạc sững sờ, thì ra người khủng bố y bấy lâu nay là Lý Ngọc Linh.
Đúng là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Đối với người này, liệu y có dám
tàn nhẫn từ chối, giết chết trái tim nàng như những kẻ trước đây hay không?