Võ Hoàng Hệ Thống


Người đăng: Philete

Một tiếng oanh minh ngay sau đó liền từng trận đau đớn triền miên tựa như hồn
phác bị xé rách ra vậy. Lý Tông khuôn mặt nhăn nhó hừ hừ mấy tiếng rồi khẽ
nhập nhèm mở mắt. Hắn phát hiện mình toàn thân thoi thóp nửa sống nửa chết bị
rút hết tinh khí đang nằm trong một căn phòng phong cách cổ đại, ánh sáng chập
choạng tranh sáng tranh tối phát ra từ chiếc đèn dầu đặt ở trên bàn.

Căn phòng lờ mờ sương khói, thoang thoảng một mùi hương ngái ngái, khiến người
ta dục vọng dâng trào. Gượng đảo mắt nhìn qua, hắn thấy không rõ một thân ảnh
trần truồng đang ngồi xếp bằng bên cạnh mình. Nữ tử quanh thân bao hàm sương
khói, vừa nhìn qua liền khiến hắn rơi vào mê võng, cảm giác hừng hực mà không
có sức. Chưa kịp quan sát tiếp, đầu óc càng lần nữa đau đớn, những hình ảnh
xâu chuỗi giống như cuộn phim nháy mắt ào ào bao phủ toàn bộ tư duy của hắn.

Hơi chút kinh hãi ban đầu, Lý Tông nhanh chóng ổn định tâm tình. Bắt đầu sắp
xếp lại những tin tức hỗn loạn vừa rồi. Uớc chừng nửa tiếng đồng hồ đi qua,
hắn mới bất giác trợn mắt há hốc cả mồm. Phát hiện ra thình lình xuất hiện
từng đoạn ký ức, lại càng ở một cái thế giới khác hoàn toàn với Địa cầu. Thật
không thể tin nổi!

Thế giới này giống như mấy truyện huyền huyễn mà rãnh rỗi hắn thường đọc. Được
gọi là Hoang Võ đại lục, nơi đây có phong trào người người luyện võ, nhà nhà
luyện võ, các loại tông môn lớn nhỏ, thế gia và các thế lực hầu như đan xen
với nhau, ngay cả người bình thường cũng có căn cơ luyện tập. Vì vậy người dân
ở đây tuổi thọ so với địa cầu cao hơn nhiều, võ tu bình thường sống trăm tuổi
thật không ít, thâm chí nghe bảo những kia cao thủ tuyệt thế có thể sống vài
ba trăm năm.

Đại lục hiện chia ra sáu nước gồm: Việt quốc, Thủy quốc, Ngô quốc, Trần quốc,
Ngụy quốc, Lê quốc. Trong mỗi quốc gia lại có từng cái môn phái, gia tộc,
thành trì…quả nhiên mọc lên nhiều như nấm. Thế lực khắp nơi được phân chia
thành bất nhập lưu, tam lưu, nhị lưu, nhất lưu, đỉnh cấp, siêu cấp mấy cái cấp
bậc, mà nổi tiếng nhất cao cấp thế lực gọi là Bát Môn Lục Tộc gì gì đó đều có
truyền thừa ngàn năm cả rồi.

Lại quan sát thân thế gã xấu số mà mình vừa hay nhập vào, Lý Tông mới biết
nguyên chủ nhân tên Lý Đạo Thành, đang tuổi mười tám.

Lý Đạo Thành nguyên bản là hoàng tử cố quốc Đại Lý, đứng hàng thứ nhất được
lập thành thái tử. Chỉ có điều, chức vị thái tử ngồi ấm chưa lâu thì hơn năm
năm trước, Đại Nam quốc chẳng biết làm sao đắc tội với cái nào đó Siêu cấp thế
lực, bị người ta đến tận nhà cho diệt môn. Hoàng thất Lý gia biến mất, quốc
gia như rắn mất đầu cũng liền tan tác, sau đó bị sáu nước còn lại chia nhau
xâm chiếm.

Ngày ấy tuổi mười ba Lý thái tử, cùng với em gái Trường Lạc công chúa Lý Chiêu
Hoàng, được lão thái giám Cao Trung mang trốn đi.

Sau nhiều lần bôn ba trốn chạy khỏi tai mắt kẻ thù, lão thái giám mang hai anh
em Lý Đạo Thành đi đến hẻo lánh thành trấn nơi Trần quốc cư trú. Lý thái tử
xem như cũng là kẻ hùng tâm tráng chí, vì báo thù nhà, mất nước mà quyết tâm
học võ, bôn ba khắp nơi kiến tạo thế lực.

Chỉ có điều, hắn chăm chỉ học võ mà tư chất lại thường thường, luyện mấy năm
võ công vẫn chưa ra hồn. Võ công không được, hắn càng lập chí kinh doanh, muốn
kiếm thật nhiều tiền kiến tạo thế lực chờ ngày đông sơn tái khởi. Lần này càng
bê bát hơn, Lý Đạo Thành từ bé vẫn sống an nhàn, sau tuy ẩn cư thôn trấn nhưng
cũng biết gì đâu buôn bán. Thế là mấy lần đi buôn, mở khách sạn các kiểu cuối
cùng bao nhiêu tiền tích góp đều tiêu phí hết. Nên chán nản quyết định dung
nốt số tiền còn lại vào thanh lâu tiêu pha một chuyến giải sầu.

Ai ngờ số đã đen lại còn dẫm phải cứt chó, cái lầu xanh mà hắn đi vào thì ra
là tài sản của một ma môn có tiếng ở Trần Quốc, tên Hoan Lạc phái. Vừa vặn hôm
nay bên môn phái đại nhân vật đi tuần, bắt gặp Lý Đạo Thành hình hài tuấn tú,
mày kiếm cương trực, trong người có chút tu vi nên đem hắn chộp tới dự định
tối nay cuồng hoan thải bổ.

Lý thái tử ba món võ mèo cào chưa kịp phản đối đã bị người ta bắt, bị điểm
huyệt đứng yên, bị tỳ nữ đem tắm rửa, ngâm chút nước thuốc sau đó đưa vào căn
phòng này. Kia ma nữ hắn nhớ mang máng tên gọi là Thải Y tiên tử, ả ta tu
luyện môn ma công gì đó, cần thải bổ hắn bảy lần, chỉ có điều Lý Đạo Thành tu
vi yếu ớt, thể chất cũng không khỏe, mới thải bổ được sáu lần đã tinh tẫn
người vong ngẻo luôn rồi. Thế nên bị hắn thừa cơ nhập hồn vào.

Lý Tông miệng cười cứng ngắc, cái này cũng đen đủi quá đi, vừa chết không minh
bạch xong, xuyên việt qua thế giới mới chưa làm gì đã bị hấp diêm cho thoi
thóp. Hắn nhưng cũng biết thải bổ tức nghĩa là gì. Lô đỉnh mỗi khi bị thải bổ
xong nhẹ thì tu vị mất hết trở thành phế nhân, mà nặng thì tinh tẫn người vong
chết xấu chết hổ, tựa như nguyên chủ nhân vừa rồi.

Mẹ nó chứ, người ta chết dưới hoa mẫu đơn cũng phong lưu, nhưng cái con mụ Đại
nhân vật kia lấy gì hoa mẫu đơn, có mà hoa loa kèn thì đúng hơn. Loại đàn bà
vạn người chơi kia cho hắn còn buồn nôn, huống chi mình bị hấp diêm thải bổ.
Không được, còn một lần thải bổ cuối cùng, ta phải nhanh nghĩ cách nếu không
bị ma nữ kia cho lên, cái mạng già này xem như xong.

Đang lúc Lý Tông cân nhắc làm thể nào thoát khỏi ma trảo của ả ma nữ, bất chợt
trong đầu lần nữa vâng lên âm thanh thiếu nữ:

“Võ Hoàng Hệ Thống trói buộc thành công…tích….”

“Võ Hoàng Hệ Thống khởi động sau 10 giây..10…9…8…7………”

“Cái này giọng nói”

Lý Tông lập tức khẩn trương, chính giọng nói dễ nghe này, chính cái chip kia,
khi trước mình nghe qua, nhấn Enter rồi bị ném tới đây sống dở chết dở. Con mẹ
nó, bố biết được mày rồi nhá con chó.

Keng! Một tiếng vang nhỏ giống như phần mềm gì đã được cài đặt, Lý Tông hiếu
kỳ nheo mắt lẩm bẩm, chợt bừng tỉnh bất khả tư nghị.

“ Như vậy xem ra cái gì đó hệ thống đã nhập vào trong cơ thể, cũng mang chính
mình xuyên việt”

Đang khi Lý Tông vừa thốt lên, lại một chuỗi âm thanh xuất hiện.

“Hệ thống khởi động thành công”

“Đang xác định ký chủ thân phận”

“Ký chủ Lý Đạo Thành, mười tám tuổi”

“Thân phận: Hoang Võ đại lục thất quốc một trong Đại Lý, vong quốc Thái tử, tu
vi Hậu thiên nhất trọng hậu kỳ”

“ Thân phận xác định xong, xin chào ký chủ”

Lý Tông sững sờ nghe rõ từng câu rõ ràng, cuối cùng xác nhận quả nhiên giống
như bản thân phán đoán. Dù sao trước đây làm ông trùm đứng trên vạn người đã
quen, cũng trải qua vô số song to gió lớn, hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh,
phân tích chốt lát, hữu khí vô lực hỏi:

“Xin chào, cô là?”

Lời nói vừa dứt, liền phát hiện cảnh vật trước mặt nháy mắt thay đổi, ngửa mặt
lên bỗng thấy bản thân xuất hiện ở trong một tòa đại sảnh xa hoa, xung quanh
vây tròn tám căn cột đá, ở giữa sắp xếp có trật tự tựa hồ một tế đàn. Chính
giữa tế đàn nổi bật một chiếc quan tài bằng đồng thau màu xanh biếc, tỏa ra
lượn lờ khói tím.

Hắn đặt ngay chú ý vào chiếc quan tài, bởi âm thanh dễ nghe từ đó phát ra.

“ Chào ký chủ, đây là Võ Hoàng Không Gian, ta là nơi này quản lý Viên Viên”

“Ồ” Lý Tông gật đầu, xông quan tài hỏi: “Cô ở trong đó sao”

“Vâng thưa ký chủ, ta ở trong quan tài nha hì hì”

“Thế à” Lý Tông hứng thú lẩm bẩm, lại hiếu kỳ hỏi “Không biết Võ Hoàng Hệ
Thống này là thế nào?”

Thiếu nữ trong quan tài trầm mắt chốc lát, mới giải thích: “Võ Hoàng Hệ Thống
vốn chỉ là một hệ thống trò chơi giả lập, Viên Viên cũng chỉ là một người
hướng dẫn chơi game, nhưng chẳng hiểu vì sao lúc ký chủ khởi động game, có ai
đó đã cưỡng bức tác động, khiến hệ thống hoàn toàn thay đổi và đưa ký chủ tới
đây”

Lý Tông nhíu mày, bản thân xuyên qua có vẻ như liền là có kẻ tác động vào,
nhưng hắn chẳng băn khoăn nhiều lắm vấn đề này, đã qua thì qua đi, dù sao hắn
hiện tại vẫn còn sống mặc dù chỉ thoi thóp sống vài hơi. Hơn nữa ở Địa cầu,
hắn sống cô độc tịch mịch, chả có cái gì hứng thú, đến rồi thế giới mới, có
nhiều tính khiêu chiến chẳng phải sao?

“ Này..Viên Viên, Võ Hoàng Hệ Thống có dạng gì tác dụng”

“Ừm” Viên Viên giọng nói bỗng trở nên hào hứng “ Hệ thống có rất nhiều công
năng nhé, trong đó cơ bản gồm các công năng phân phát nhiệm vụ, hối đoái và
cuối cùng nếu ký chủ đủ điểm tích phân, có thể mở ra công năng xuyên việt nữa
kia”

“ Nhiệm vụ, hối đoái, xuyên việt” Lý Tông khóe miệng vừa nhếch, quả nhiên rất
có ý tứ, hắn càng thêm hào hứng: “ Vậy điểm tích phân kiếm như thế nào?

Viên Viên cười hì hì một tiếng khẽ bảo: “ Không nói, điều này ký chủ tự mình
tìm hiểu”

Lý Tông mỉm cười.

“Ừm! Ta lại giới thiệu từng công năng một đi, đầu tiên đó là nhiệm vụ, lâu lâu
hệ thống sẽ phân phát các nhiệm vụ đặc thù, ký chủ có thể lựa chọn tiếp thu
hay không tiếp thu, nếu tiếp thu sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ sẽ thu
được điểm tích phân, nếu như hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ sẽ có thêm ngoài
nghạch khen thưởng. Nhưng nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm liền sẽ phải chịu
trừng phạt, còn trừng phạt là cái gì, không giống tình huống dưới trừng phạt
cũng sẽ khác nhau."

“ Còn về hối đoái, chỉ cần ký chủ có đủ điểm tích phân, thì coi như Địa Cầu ký
chủ cũng có thể hối đoái ra được mấy cái”

“A” Lý Tông đôi mắt khẽ lấp lóe, hứng thú càng nồng đậm: “ Như vậy hẳn là cái
gì thần công, linh quả đều có thể hối đoái rồi”

“Tất nhiên” Viên Viên cười xì đầy tự hào.

“ Cuối cùng công năng đó là xuyên việt, ký chủ có thể lấy điểm tích phân hối
đoái một tấm thẻ bài phó bản, liền có thể di chuyển đến các thế giới khác
nhau”

Lý Tông hai mắt nóng rực, cái này mới khiến người ta động tậm đây này. Nhưng
nghĩ đến tình trạng bản thân hiện tại, hơi có chút co quắp, không có ý tứ hỏi:

“Khụ, khụ…Viên Viên này, hệ thống có cái nào công năng giúp ta thoát khỏi tình
cảnh hiện tại hay không?”

Hắn trạng thái hiện tại rất máu chó, thân xác bị ma nữ chơi cho tàn, tinh tẫn
người sắp vong. Tiếp tới lần thái bổ thứ bảy, nếu như chưa đem ra cái gì biện
pháp, thử đoán liền biết, bản thân sợ cách ngẻo chẳng xa.

Viên Viên ở trong quan tài chưa trả lời, sau đó mới có vẻ hơi ngượng ngùng nói
lý nhí:

“Ký chủ tình cảnh hiện tại thật có ý tứ, hiu hiu, nhưng đáng tiếc hệ thống
chẳng giúp được gì”

“Cái đệt” Lý Tông mặt khẽ giật giật, suýt chửi ầm lên. Lòng ảo nảo bi ai, mẹ
nó cái phá hệ thống hố cha vãi c**, thôi cùng lắm thì lát nữa bị ma nữ phối
hợp mình nhân cơ hội cắn ả mấy phát. Dù chết thì cũng phải cắn đứt ngực ả. Lý
Tông ác độc suy nghĩ.

Hồi lâu, Viên Viên chợt lên tiếng:

“Ừm, mặc dù ta chưa giúp được gì ký chủ nhưng mà vì hệ thống là lần thứ nhất
khởi động, ký chủ sẽ nhận được một phần gói quà lớn cho người mới, biết
đâu…biết đâu.. trong gói quà đó sẽ có thứ hữu ích nha”

“ Xin hỏi ký chủ có hay không đem mở ra?”

“ Thôi mở ra đi” Lý Tông thở dài, hít vào một hơi thật sâu, còn nước còn tát
liền làm ra lựa chọn.

“Vâng ký chủ” Viên Viên đáp lời, bỗng dưng từ quan tài đồng thau bắn lên từng
tia sáng màu tím, rồi thình lình xuất hiện một chiếc rương nhỏ mau chóng bay
đến trước mặt hắn.

“Xin mời ký chủ mở ra gói quà”

Lý Tông do dự đưa tay lên khẽ chạm vào nắp rương, hòm quà lập tức mở ra, mấy
vật phẩm xuất hiện ngay trước mắt, bên trong có hai lọ bằng sứ nhỏ, một tấm
ngọc giản trong suốt, một tấm thẻ bài màu đen.

Viên Viên hơi dừng, giống như đang quan sát, sau đó vui mừng lên tiếng:

“Chúc mừng ký chủ nhận được một viên hạ phẩm Tẩy tủy đan, một viên hạ phẩm Đại
Hoàn đan, một tấm siêu phẩm bí tịch võ công ngọc giản, một tấm sơ cấp phó bản
thẻ bài”

Quả nhiên là món quà lớn, quét sạch ảo não, Lý Tông hơi hơi nhỏ kích động. Hắn
bình thường nhàm chán cũng hay đọc một chút mấy cuốn võ hiệp tiên hiệp nên
biết ngay mấy thứ đồ này tác dụng.

Tẩy Tủy đan tên như ý nghĩa, có thể giúp người ta rèn luyện thân thể kinh
mạch, tăng cường tư chất, bổ khuyết những chỗ ám thương thiếu hụt. Nếu như đan
dược phẩm chất đủ cao thậm chí khiến người ta thoát thai hoán cốt, từ phế vật
biến thành thiên tài hung hăng các kiểu con đà điểu. Loại này đan dược ăn vào
trong ngắn hạn chỗ tốt mang đến không nhiều, nhưng trong tương lai lại mang
đến không cách nào đong đếm giá trị. Cho nên ở mấy cuốn tiểu thuyết, tác giả
đều đề cập, Tẩy tủy đan ngay ở tu chân giới đều hiếm có, huống chi võ giới.

Còn về Đại Hoàn đan, hắn nghe đâu là loại đan dược thần kỳ do Thiếu Lâm tự
luyện chế, một viên thượng phẩm đủ tăng lên sáu mươi năm tinh thuần nội lực.
Tính ra hắn viên này hạ phẩm đan dược, dù không tăng được sáu mươi năm, thì ít
ra cũng được mười hai mươi năm đi. Hoang võ đại lục chủ tu võ công, bình
thường luyện hơn mười năm, người ngu cũng trở thành tiểu cao thủ.

Khẽ từ bình ngọc đổ ra hai viên bằng hạt dãn đan dươc, Lý Tông hít hà mùi
hương đã thấy khoan khoái cả người, đầu óc linh quang khẽ suy tư. Bên ngoài
Thải Y ma nữ đang nhập tâm tụ luyện, theo như thông lệ ước chừng một giờ đồng
hồ nữa mới có thể tỉnh lại.

Nếu như vậy, bản thân còn thời gian mà chuẩn bị. Ban nãy bản thân bị thải bổ
hết tinh khí, nhưng có được này hai viên đan dược, chỉ cần ăn vào liền sinh
long hoạt hổ. Sau đó thừa cơ ma nữ đang nhập định, mình đem một kiếm đâm chết.
Nghĩ vậy, hắn hai mắt hừng hực, chưa kịp cùng Viên Viên chào hỏi, hắn vội vàng
thoát ra không gian hệ thống há miệng gượng nhét Tẩy tủy đan vào miệng nhai
ngấu nghiến.

Đan dược vừa ăn vào liền tan ra trong cơ thể, dược lực như sợi chỉ xuyên suốt
hắn từng tia kinh mạch. “A” Lý Tông không tự chủ cắn răng rên một tiếng, cơ
thể vặn vẹo đau đớn. Hắn sắc mặt tái nhợt trắng xám, khắp người gân xanh nổi
lên, mồ hôi chảy ròng ròng.

Mẹ nó hôm nay là ngày gì, vừa xuyên việt đau đớn vãi cả linh hồn, sau bị thải
bổ tê cmn chim, bây giờ lỡ nuốt viên thuốc liền như móc xương rút thịt. Nhưng
vì đại nghiệp thu hoạch tự do, hắn cắn răng chịu đựng.

Ước chừng hơn hai mươi phút sau, Lý Tông rốt cuộc thở ra một hơi mở mắt.

“Ở đâu thối vậy” Hắn giật mình ngửi ngửi xung quanh, chốc lát mới phát hiện,
cơ thể mình bao phủ bởi một lớp dịch nhờn mỏng, trộn lẫn mồ hồi nhơm nhớp,
tanh tưởi. Nhìn cái liền đoán ngay đây là tạp chất mà đan dược vừa bài xuất.

Cơ thể cũng trở nên khỏe khoắn, có khí lực. chẳng do dự liền ăn tiếp Đại Hoàn
đan.

Chỉ thấy một luồng nội tức ôn hòa ấm áp nhanh chóng bao khỏa cơ thể, khiến hắn
sung sướng ngây ngất. Chốc lát, bản thân khí tức bắt đầu tăng cao lên.

Hậu thiên nhất trọng hậu kỳ..hậu thiên nhất trọng đỉnh phong…

Phốc

Hậu thiên nhị trọng sơ kỳ….hậu thiên nhị trọng trung kỳ…..

Phốc

Hậu thiên tam trọng….kéo dài mãi cho đến tam trọng đỉnh phong, luồng kia thoải
mái nước ấm mới tiêu tan.

Lý Tông khuôn mặt chấn động, có cảm giác như mình vô địch thiên hạ, chỉ cần
một chưởng là đánh sụp căn phòng vậy. Mà bên trong cơ thể hắn, lượng chân khí
đã thay trời đổi đất. Ban đầu tựa hồ một chén trà từng đó, hiện nay đã mở rộng
ngang bằng một cái chậu rửa mặt ước chừng.

Khẽ lung lay cơ thể, ngồi dậy, ma nữ ở bên cạnh vẫn đang nhắm mắt vận chuyển
công pháp, tựa hồ vẫn chưa phát hiện điều gì kỳ lạ. Nàng ta như thế bên cạnh
hắn yên tâm nhập định cũng đều có căn cứ. Đổi lại là người khác, giống nguyên
chủ Lý Đạo Thành chẳng hạn, bị hấp diêm mấy đợt đã tê liệt, đâu phải như Lý
Tông may mắn ăn đan dược mà thoát chết đâu.

Lý Tông đôi mắt bao hàm sát khí thẳng thừng quan sát nữ tử. Chợt sững sờ hít
ngụm khí lạnh, phải thừa nhận nàng lớn lên cực đẹp, hơn nữa xốp giòn mị hoặc
tận xương tủy, thân thể nàng từng cái bộ phận, đều phảng phất là vì hấp dẫn
đàn ông mà sinh đến. Làn da trắng ẩn hồng, hai ngọn núi sừng sững cao ngất,
khuôn mặt xinh đẹp lả lướt, đôi môi mỏng vểnh lên câu hồn, nhất là đôi kia
mỏng tang tai nhỏ càng khiến người ta dục vọng sôi trào.

Lý Tông thất thần chốc lát, không tự chủ quan sát xuống phía dưới, nơi bằng
phẳng bụng, xuống tiếp là một bãi cỏ mượt mà, lây dính chút dịch nhờn, đôi đùi
non trắng mướt, nhìn kỹ liền phát hiện từng tia chất lỏng chảy dọc ắp đùi, lây
dính một chút màu đỏ máu huyết.

“Máu” Lý Thông cau mày quan sát bản thân, quả nhiên có máu, haha tiện nữ nhân
này vậy còn là lần đầu tiên. Hừ ma nữ đáng chết, hắn suy đoán nàng ta hẳn là
đang luyện một môn thải âm bổ dương, mà hắn là nạn nhân đầu tiên. Có chút tiếc
nuối, xinh đẹp như thế một cô gái vậy mà lại đi học cái môn này ti tiện võ
thuật, làm loại xấu hổ vạn người kỵ tiện nhân.

Nhưng lập tức cái kia lóe lên suy nghĩ liền bị hắn dập tắt, thay đó bằng kiên
định sát khí. Kiếp trước ở địa cầu hắn nhưng là khét tiếng trùm xã hội đen,
giết người không ít, trong đó nữ nhân cũng có mấy người. Nên ma nữ trước mặt
tuy đẹp nhưng phải giết, bởi chỉ có giết nàng mình mới thu hoạch tự do. Không
những giết mà còn phải giết nhanh lẹ dứt khoát, một chiêu chế địch. Bởi vì hắn
biết vị Thải Y tiên tử này võ công rất cao, chẳng biết có phải là Tiên thiên
cao thủ hay không, nhưng thật sự cao hơn mình quá nhiều. Mặc dù hiện tại bản
thân vừa đột phá Hậu thiên tam trọng đỉnh cao, đối mặt với nàng khí tức vẫn
thấy hô hấp khó khăn. Cho nên cần tìm cơ hội.

Còn chừng 30 phút ma nữ sẽ tỉnh, cần phải nhanh chóng. Hắn suy nghĩ miên man,
bỗng nhiên linh quang lóe lên, tâm thần đi vào hệ thống không gian, khẽ hô:

“Viên Viên, Viên Viên”

Chẳng thấy ai trả lời.

“Viên Viên….Viên Viên..”

Gọi điếc cả họng mới nghe thiếu nữ trả lời.

“Nghe rồi, có chuyện gì vậy”

Trong giọng điệu có vẻ giận dỗi tựa hồ trách cứ Lý Tông lúc nãy thoát ra mà
không báo, nhưng hắn chưa đem chú ý, vội hỏi:

“Này Viên Viên, mấy đồ vật trong gói quà của ta vẫn còn chứ?”

“Ký chủ hiện tại còn một miếng siêu phẩm võ công ngọc giản, một tấm sơ cấp phó
bản thẻ, có hay không lựa chọn sử dụng?” Viên Viên hừ hừ trả lời.

“Có chứ, mau mang ra cho ta” Hắn vội vàng thúc dục.

“Hừ” Nghe một tiếng hừ, hòm quà đã lập tức xuất hiện trước mặt. Lý Tông cầm
lên ngọc giản, khẽ hỏi: “Cái này dùng thế nào”

“Ký chủ chỉ cần đem nó gõ vào trán là đủ” Viên Viên không kiên nhẫn giải
thích.

“Ồ” Lý Tông khóe miệng vừa kéo, cầm gõ nhẹ vào trán, ngọc giản liền tan biến
thành tia sáng chui vào mi tâm của hắn. Chừng mười mấy giây qua đi, đầu óc
bỗng dưng choáng váng, một giăng có trật tự thông tin tràn đến, đồng thời vang
lên tiếng của Viên Viên:

“Chúc mừng ký chủ đạt được siêu phẩm võ điển Đạo Tâm chủng ma bí tịch giá gốc
120.000 điểm tích phân”

“Xin mời ký chủ nhanh chóng tu luyện”

Giọng nói im bặt, để lại Lý Tông ngơ ngác ở đó, hít một hơi khí lạnh rồi mừng
rỡ như điên, bí tịch võ công dĩ nhiên là môn này tuyệt học. Con mẹ nó thật là
cuối đời gặp lang, đưa than sưởi ấm giữa trời đông giá rét.


Võ Hoàng Hệ Thống - Chương #2