Mở Truyện


Người đăng: Philete

Chương 1 : Mở Truyện

Căn hộ Vip tầng 36 tòa nhà Kingsnam,

Nơi đây trông thoáng đãng hiện đại vậy mà không nhiều lắm đồ đạc. Phía cuối
phòng, có chiếc bàn làm việc quay lưng với tấm cửa kính, nơi mà người ta chỉ
cần ngước ra sẽ thấy được toàn cảnh thành phố Hà Nội

Ánh sáng chiều le lói xuyên qua cửa kính lớn, khói thuốc um tùm, lười nhác
ngồi đung đưa một gã đàn ông chừng bốn mươi tuổi.

Hắn khuôn mặt quắc thước nghiêm nghị, đôi mắt thâm trầm, sâu sắc tựa hồ đã
trải qua bao phen phong trần. Hắn nghiêng người ở đó ung dung, môi khẽ nhếch
lên lâu lâu rít vài ngụm khói. Tay trái cầm điếu xì gà cuba, tay phải vân vê
xem kỹ một vật nhỏ bằng móng tay màu xanh. Nhìn kỹ đó thì ra là một cái chip
máy tính.

Hắn tên Lý Tông, nhìn bề ngoài xem như phổ thông một kẻ chẳng tiếng tăm mà
thôi. Nhưng trên thực tế, ở cái đất Việt Nam to lớn này, hắn mới thực sự là
ông vua không ngai, một kẻ nắm giữ gần chục tỷ USD tài sản. Một ông trùm của
hàng tá nghành nghề bao phủ quốc nội.

Tốt nghiệp trường kinh tế với bằng hạng khá, hắn tay trắng xông pha sự nghiệp.
Ban đầu chỉ là nhỏ nhoi một đứa bán hàng bất động sản mới vào nghề, sau hai
mươi năm kinh doanh, hắn gần như một tay che cả bầu trời.

Trong thương trường, hắn làm kẻ thượng vị giấu mặt được bao nhiêu doanh nhân
kính ngưỡng muốn tiếp cận.

Trong hắc đạo, hắn lại trở thành Nanh Xám khét tiếng Đông Nam Á, vang danh
Đông Á, kẻ khiến không chỉ giới xã hội đen lẫn chính phủ các nước đều lấy làm
kiêng kỵ.

Chỉ có điều, ít ai biết hắn chân thực thân phận, mà dù có dụng tâm điều tra đi
nữa thì cũng chưa chắc tìm ra cái gì bởi, ai sẽ tin tưởng, một ông trùm tai
tiếng chừng ấy vậy mà trông phổ thông chẳng thể phổ thông hơn được như thế.

Mặc kệ bao nhiêu người muốn tìm hiểu, điều tra về mình, Lý Tông luôn luôn
thảnh thơi, lười nhác.

Hai ngày trước, hắn bỗng dưng nhận được bức thư. Bên trong chứa một cái chip
màu xanh nhạt cùng mấy dòng chữ tiếng hán giản thể. Xông xáo mấy năm hắc đạo
Đông Á nên hắn cũng biết tiếng Trung tiếng Nhật, nhìn qua liền hiểu ngay nội
dung đại khái. Có tên kỹ sư trung quốc vừa cho ra đời món trò chơi mới, muốn
gửi cho tập đoàn game QCCorp nhằm giới thiệu sản phẩm. Bên trong thư còn tha
thiết cam đoan, đây là tâm huyết cả đời của hắn, còn cái gì chỉ cần công bố
thị trường sẽ mang đến một hồi thị trường biến động.

Lý Tông cười nhạt, thì ra phong thư này gửi nhầm người. Văn phòng tập đoàn
QCCorp nằm ở tầng 35 của tòa nhà, số phòng thì cũng gần gần giống căn hộ của
hắn.

Mặc dù hơi bị khinh bỉ đám người Tàu chuyên sản xuất hàng nhái, nhưng hắn thực
sự khó cưỡng lại sự tò mò. Bao năm qua đứng ở vị thế cao, bao quát xã hội
khiến bản thân trở nên nhàm chán, lâu lâu mới xuất hiện vài thứ làm mình hứng
thú. Lý Tông quên mất việc trả phong thư cho tập đoàn kia, lấy ra chiếc chip
nhìn ngắm mấy ngày.

Rít nốt điếu xì gà, hắn xoay ghế sang bàn làm việc mở ra macbook. Đắn đo hồi
lâu, Lý Tông dứt khoát nhét vào.

Đợi chừng 30 giây, màn hình máy tính bất chợt đen thui, hắn sầm mặt chửi thề:

“Cái đệt, bị virut là chắc rồi.”

Môi nhếch lên cười nhạt, cũng chẳng để ý, dù sao bản thân tiền rất nhiều, hỏng
mấy cái cũng chả sao. Vung tay định ném macbook vào sọt rác, bỗng nhiên khựng
lại ngó qua.

Màn hình đen chính giữa bỗng nhiên xuất hiện biểu tượng loading, còn có đồng
hồ đếm ngược từ 100.

Tích 99….tích 98…tích 97…tích……………………

Lý Tông hứng thú xem xét, quả nhiên là game thật.

Biểu tượng loading dần đến cuối, đồng hồ cũng dừng ở điểm 10 giây thì bỗng
dung phát ra âm thanh dồn dập, sau đó một giọng nói ngọt ngào nữ tính bỗng
nhiên vang lên:

- Võ Hoàng Hệ Thống sẽ khởi động trong vòng 10 giây nữa. Bấm Enter để đồng ý,
bấm ESC để thoát!

- Có chút thú vị!

Lý Tông nghiền ngẫm, bấm luôn nút Enter. Màn hình bất chợt trắng xóa, nghe
tiếng nổ nhỏ, hắn chưa biết gì liền ngã sấp xuống sàn nhà bất tỉnh, nhìn qua
đã tắt thở mất rồi.

Cơn gió thổi qua phong thư mặt sau, có mấy chữ tiếng trung khá lớn: “Sản phẩm
chưa kiểm duyệt, cẩn thận khi sử dụng”

Chỉ tiếc Lý Tông chưa kịp đọc dòng này đã vô duyên vô cớ đi chầu nhà trời.
Đáng buồn cho tay thâm trầm cự phú, cứ như thế chết chẳng minh bạch.


Võ Hoàng Hệ Thống - Chương #1