Đoạn Đao Trảm


Người đăng: superboy

Ba người nhanh chóng đến một quán rượu nhỏ trong huyện thành gần đó, gọi vài
món nhắm và một bình trúc diệp thanh, Tần Phương hào hứng giới thiệu với Lục
Phong:
- Lục huynh đừng thấy quán rượu này nhỏ như vậy mà chê cười. Đây chính là
quán rượu nổi tiếng nhất vùng này đấy. May mà chúng ta đến đúng lúc quán vắng
khách chứ bình thường đến chỗ ngồi cũng không có đâu.

Lục Phong ngạc nhiên:
- Thật sao, ta thấy quán rượu này cũng bình thường thôi mà, chẳng lẽ còn có
điều gì đặc biệt?
- Ha ha. Lục huynh nói không sai. Món ăn ở đây có thể nói là ngon như ngự
thiện của hoàng đế. Hơn nữa, bà chủ quán rượu này cũng là một mĩ nhân cực kỳ
xinh đẹp…

Nghe vậy, Tần Hồng Miên bên cạnh tức giận dẫm lên chân Tần Phương một cái
khiến y la lên oai oái. Lục Phong thấy vậy chỉ cười cười lòng thầm nghĩ hai
người này tình cảm cũng thật tốt, còn về chuyện bà chủ quán có xinh đẹp hay
không thì cũng chẳng liên quan gì đến hắn cả.

Lát sau, một tên tiểu nhị mang theo một đĩa lạc, một đĩa rau xào cùng một đĩa
thịt quay lên, mùi hương bay ra thơm phức khiến cho Lục Phong không khỏi sáng
mắt lên, có vẻ Tần Phương nói không sai, món ăn ở đây quả thực là rất hấp dẫn.

Ba người ăn uống vui vẻ. Tần Phương và Tần Hồng Miên đều là người trong giang
hồ, tính cách rất hào sảng, Lục Phong lúc đầu có hơi gượng gạo nhưng sau khi
uống ít rượu thì hắn cũng bắt đầu bị ảnh hưởng của hai người kia, ăn nói thoải
mái hơn nhiều.

Bỗng, từ phía sau nhà bếp có tiếng hét lớn, là giọng của một cô gái, thanh âm
cực kỳ dễ nghe mang theo vài phần khiếp sợ. Ba người Lục Phong lập tức chấn
hưng tinh thần tỉnh táo lại lập tức chạy về phía nhà bếp.

Vừa đến nơi, cảnh tượng trước mắt không khỏi làm cho Lục Phong cả kinh, một kẻ
mặc áo đen, đeo một chiếc mặt nạ sắt cũng đen sì, chỉ để lộ hai con mắt đang
bóp cổ một cô gái. Y bị bốn vị quan sai mặc cẩm y vây quanh, một trong bốn vị
quan sai hô to:
- Quỷ Y, ngươi không chạy thoát được đâu, mau thả vị cô nương này ra, chúng
ta có thể xin chủ tử để ngươi hưởng khoan hồng.

Kẻ gọi là Quỷ Y cười to ba tiếng, thanh âm hỗn loạn, nam không ra nam, nữ
không ra nữ, đáp:
- Đến nước này mà các ngươi còn định lừa ta sao? Quỷ Y ta phục vụ cho chủ tử
bao nhiêu năm nay, không ngờ chỉ vì đắc tội một Ngọc Nhiên công chúa mà lại ra
nông nỗi này. Được! Các ngươi đã bất nhân, vậy đừng trách ta bất nghĩa!

Nói đoạn, y liền chấn bay cô nương trong tay, tiếp đó vận nội lực phát ra kình
khí đánh về phía bốn vị quan sai.

Kình khí màu đen mang theo tiếng rít gào xé gió tỏa ra bốn phía. Vị quan sai
lúc nãy thấy vậy thì con ngươi co rút lại, y hét lớn:
- Mọi người cẩn thận, đây là Hắc Viêm Kình!

Nghe đến ba chữ Hắc Viêm Kình, ba vị quan sai còn lại cũng tái mặt, bốn người
vội phi thân tránh né. Chỉ thấy luồng kình khí này dính vào thứ gì thì thứ đó
bỗng nhiên bốc cháy, ngọn lửa lại có màu đen vô cùng quỷ dị. Có tiểu nhị thấy
đồ đạc bị cháy vội dùng nước đổ vào định dập tắt, nhưng kỳ quái thay, dù đổ
nước vào nhưng ngọn lửa vẫn tiếp tục cháy, thậm chí càng lan ra rộng hơn, thấy
vậy, mọi người xung quanh đều tỏ ra kinh sợ.

Lúc này, Quỷ Y đã bị bốn vị quan sai dẫn ra lên trên nóc tửu quán. Năm người
đánh nhau, kình khí tung hoành, phá hủy nhiều đồ đạc trong tửu quán. Thấy có
nguy hiểm, những kẻ tò mò đến xem đều bỏ chạy hết, chỉ còn lại mấy người bọn
Lục Phong cùng một ông lão mặc áo bào xanh, một cô nương tay nắm một thanh
kiếm cùng một thư sinh mặt hoa da phấn đứng bên cạnh.

Lục Phong hiện tại không có thời gian xem trận quyết chiến. Hắn đang xem tình
hình thương thế của vị cô nương bị Quỷ Y đánh bay kia. Chỉ thấy Lục Phong đặt
hai ngón tay lên cổ tay trắng nõn của cô gái, cau mày. Tần Phương bên cạnh
liền hỏi:
- Lục huynh, tình hình bà chủ Nguyễn thế nào rồi?

Nghe thế, Lục Phong biết hóa ra đây là bà chủ Nguyễn Tinh Trúc của quán rượu
này, không ngờ lại còn trẻ như vậy. Hắn đáp:
- Rất nặng, lục phủ ngũ tạng bị dập nát, xương sườn cũng gãy mất ba cái,
huynh hộ pháp cho ta, ta vận công trị thương cho cô ấy.

Dù không tin tưởng y thuật của Lục Phong lắm nhưng Tần Phương vẫn gật đầu hộ
pháp cho hắn, Tần Hồng Miên bên cạnh cũng tỏ vẻ cảnh giác nhìn xung quanh, ánh
mắt nhìn Lục Phong lại có thêm vài phần sắc thái khác lạ.

Lục Phong đưa tay đặt vào hậu tâm vận nội lực đưa vào cơ thể Nguyễn Tinh Trúc,
đồng thời hắn cũng vận dụng niệm lực đưa những xương gãy về vị trí cũ. Từng
luồng nội lực truyền vào thúc đẩy sự hồi phục của tế bào, đây chính là do Lục
Phong nghiên cứu y thuật của thế giới này kết hợp với y học của liên bang để
tạo thành một loại phương pháp chữa trị mọi tổn thương. Đây cũng là lần đầu
tiên hắn thử sử dụng phương pháp này trên cơ thể người.

Một lát sau, Nguyễn Tinh Trúc dần dần tỉnh dậy. Nàng chỉ thấy cơ thể một trận
ấm áp, thoải mái không khỏi rên lên một tiếng. Trước mắt nàng là một vị nam tử
tuấn tú, nàng nhận ra là mình đang bị hắn ôm lấy nhưng toàn thân vô lực, chỉ
đành yên lặng nhìn hắn. Nàng nhận ra luồng ấm áp kia là từ bàn tay sau lưng
nàng truyền đến cho nên nàng biết hắn đang chữa thương cho mình.

Lúc này Lục Phong đang nhắm mắt để dễ dàng tập trung chỉnh lại những mảnh
xương vỡ nhưng hắn cũng đã nhận ra là Nguyễn Tinh Trúc đã tỉnh lại. Hắn liền
mở mắt ra, nhìn thấy ánh mắt trong suốt của Nguyễn Tinh Trúc đang nhìn chằm
chằm mình, thấy Nguyễn Tinh Trúc cũng không có phàn ứng gì thái quá, hắn cười
ra hiệu yên tâm với nàng rồi lại nhắm mắt lại khiến cho Nguyễn Tinh Trúc đỏ
mặt, liếc mắt về nơi khác.

Bên trên nóc quán rượu, Quỷ Y tung người đánh ra một quyền về phía một trong
bốn vị quan sai. Người này chính là kẻ yếu nhất trong bốn người, vừa lúc lại
để lộ ra sơ hở cho nên Quỷ Y muốn đột phá từ người này hòng trốn thoát. Một
quyền này của Quỷ Y mang theo uy thế không hề tầm thường, y súc lực đã lâu,
chỉ chờ một thời cơ này mà thôi. Kình khí màu đen hóa thành hình ảnh một nắm
đấm trong suốt bay về phía vị quan sai kia.

Tuy là kẻ yếu nhất trong bốn người nhưng điều đó không có nghĩa là vị quan sai
này võ công thấp kém. Chỉ thấy hắn vung thanh đao trong tay lên, một luồng ánh
sáng như có như không truyền từ hai cánh tay vào thanh đao khiến cho thanh đao
bỗng chốc trở nên sáng loáng, tiếp đó, hắn chém một đao về phía quyền ảnh.

Đao ảnh vào quyền ảnh va chạm vào nhau, kình lực văng ba bốn phía, ngói trên
mái nhà nổ tung thành từng mảnh vụn, luồng dư âm không hề giảm sút đẩy bay cả
năm người. Nhân cơ hội này, Quỷ Y cười lớn một tiếng rồi bay thằng đi. Bốn vị
quan sai thấy vậy liền lập tức đuổi theo.

Lục Phong thấy cảnh này thì trong lòng tức giận. Mấy kẻ này đều là như vậy
sao? Chưa nói đến việc coi mạng người như cỏ rác, phá hủy đồ đạc của người
khác xong lại muốn bỏ đi, trên đời nào có chuyện đơn giản như vậy?

Chỉ thấy Lục Phong đưa tay lên hướng về phía Quỷ Y mặc áo bào đen. Một luồng
sức hút vô cùng mạnh mẽ phát ra từ bàn tay hắn làm cho Quỷ Y bay thẳng về phía
hắn.

Cảm thấy sức hút khủng khiếp này, trong lòng Quỷ Y vô cùng sợ hãi.

Quỷ Y vốn là cao thủ hàng đầu, võ công và y thuật đều thuộc lại hiếm có trên
đời, lại có khinh công xuất chúng, hành tung bí ẩn như quỷ thần cho nên được
người trong giang hồ đặt cho biệt hiệu là Quỷ Y. Từ lúc xuất đạo đến nay y
chưa từng gặp người nào có nội lực mạnh mẽ như vậy cả, lại có thể hút y từ
khoảng cách xa như vậy, chẳng lẽ là Cầm Long Công trong truyền thuyết, nhưng
chẳng phải võ công này đã thất truyền rồi sao?

Y nào biết môn võ công cách không hút người này cũng không phải là Cầm Long
Công mà là một biến thể của Bắc Minh Thần Công mà Lục Phong nghĩ ra trong lúc
rảnh rỗi, hắn gọi đây là Cách Không Hấp Công.

Quỷ Y vừa đến gần Lục Phong đã bị hắn đưa tay điểm huyệt, toàn thân vô lực, bị
Lục Phong xách lên như con gà.

Thấy vậy, bốn vị quan sai kia vui mừng chạy đến nói:
- Đa tạ vị đại hiệp này ra tay tương trợ. Chẳng hay ngài có thể đưa tên này
cho chúng ta xử lý hay không?

Lục Phong liếc mắt nhìn y một cái đáp:
- Ai tương trợ các ngươi? Kẻ làm quan như các ngươi, không hề để ý đến tính
mạng bách tính, chỉ biết nghĩ đến việc của mình. Hôm nay ta phải cho các ngươi
một bài học.

Nói đoạn, hắn cũng vận công hút bốn người lại. Biết chiêu này của Lục Phong
lợi hại, vị quan sai cầm đầu kia không hề chủ quan. Y lập tức dùng Thiên Cân
Trụy dẫm mạnh chân xuống đất chống lại hấp lực, mấy tên còn lại cũng đồng thời
làm vậy, bốn người mơ hồ tạo thành một loại thế trận khiến cho uy lực tăng
thêm gấp bội.

Tên cầm đầu dựa vào mấy tiểu đệ trụ vững trước hấp lực, tay vung đao lên, một
luồng ánh sáng chói mắt từ thanh đao phát ra, thân đao rung lên phát ra tiếng
kêu ong ong như không chịu được lượng nội lực truyền vào. Y nhìn chằm chằm Lục
Phong với ánh mắt tức giận, hét lên một tiếng rồi chém về phía Lục Phong, ý đồ
dùng một chiêu này giết cả Lục Phong lần Quỷ Y.

Chiêu này vốn là sát chiêu của vị quan sai này, gọi là Đoạn Đao Trảm, nguyên
lý chính là dùng nội lực đặc thù truyền vào trong thân đao khiến cho thâm đao
không chịu nổi vỡ vụn ra bay về phía kẻ địch mang theo kình lực trong từng
mảnh vỡ, mỗi mảnh vỡ mang theo kình lực kinh người, mỗi khi chạm vào vật cản
liền nổ tung, uy lực tăng lên gấp bội.

Thanh đao trong tay tên quan sai phát ra một tiếng ‘Keeng!’ rồi vỡ thành từng
mảnh vụ bay về phía Lục Phong với tốc độ nhanh không tưởng tạo tình từng luồng
tia sáng như lưu tinh. Lục Phong thấy vậy không dám khinh thường, liền vận
công đón đỡ…


Võ Hiệp Du Ký - Chương #5