Cuối Cùng Thánh Nguyệt Cũng . . . . .


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Lâm Thiên không vui đùa nữa bình tỉnh nhìn Thánh Nguyệt.

“Vậy còn Lâm Vũ .”

Nàng không để ý lắm trả lời . “Hắn thật ra chỉ để che mắt người đời thôi, ai
mà ngờ nuôi nhầm một tên bạch nhãn lang chứ .”

“Nói như thế ngươi là người của Thiên Vực gì đó đúng không .” Thánh Nguyệt gật
đầu . “Nói thế cũng đúng .”

Lâm Thiên nhận một tách trà từ Lâm Nguyệt đưa đến, húp một hơi nói tiếp.

“Thực lực của ngươi …”

“Thực lực của ta à ...Chắc đỉnh cao tại Thiên Giới đi .” Nàng trả lời như có
như không một tia kiêu ngạo.

“Có thể cho ta biết theo ngươi nói thế giới này không có phân chia thể giới
hay thiên đạo . Vậy nếu một tên Tiên Cảnh cường giả muốn phá hủy Phàm Vực thì
không phải tùy tiện hay sao .”

Thánh Nguyệt lắc đầu . “Không phải, thực lực càng cao thì hạn chế ở những nơi
yếu hơn thực lực thế giới đó giới hạn thì tất nhiên nhiều hơn rất nhiều . Nếu
không ngươi nghĩ ta làm sao trốn được các lộ chư thiên Thiên Vực cường giả
truy sát đây .”

Hắn kỳ lạ hỏi . “Nếu thế thì ngươi làm sao trốn vào Hạ Giới như đây được .”

Nàng . “Đại Thiên Vũ Trụ này có vô số các vũ trụ khác . Nói nôn na chúng ta có
thể bảo Đại Thiên Vũ Trụ là Vô Hạn Vũ Trụ, nó bao gồm không biết bao nhiêu Vũ
Trụ bậc thấp khác . Mỗi thời khắc điều có Vũ Trụ non nớt sinh ra từ Vô Hạn Vũ
Trụ . Không có loài sinh vật, thực thể tối cao nào có thể cai trị, có thể
cai quản một mảnh tinh không vô cùng vô tận như thế này . Chỉ có duy nhất một
thứ, đó là …”

“Thiên Đạo …”

Cả hai điều cùng một miệng nói ra . Thánh Nguyệt kinh dị nhìn hắn .“Làm sao
ngươi biết .”

Lâm Thiên cười khổ . Trong trí nhớ của hắn, hắn chưa hề phát hiện một bộ tiểu
thuyết tu luyện nào không thấy xuất hiện Thiên Đạo . Có thế giới Thiên Đạo chỉ
là một loại hỗn hợp pháp tắc cấu thành, có thể giới thì ‘nó’ là phân thân của
Đại Đạo, thậm chí có một ít tiểu thuyết Thiên Đạo chính là boss cuối trong
toàn bộ chuyện . Hắn vừa nghe nàng nói liền biết ngay.

“Không có gì, chỉ qua Thượng Cổ Động Phủ biết một ít thôi .”

Nàng cũng không truy cứu nữa nói tiếp . “Thiên Đạo chỉ là một dạng ý chí tự
nhiên tồn tại . Nó không có suy nghĩ hay thực chất sinh mệnh có điều nó được
xem là mạnh nhất, hoàn hảo nhất, cổ xưa nhất, quyền năng nhất ...Nó cai
quản mọi sinh mệnh thể tồn tại, ngăn cách ra Nhân, Tiên, ...nếu cường giả
Tiên Vực tiến vào Hạ Giới thì thực lực sẽ tụt xuống cực mạnh, thậm chí có thể
trọng thương nguyên khí tiêu hao tuổi thọ . Nếu mấy tên mạnh mẽ có cưỡng ép đi
vào Hạ Giới không chừng còn có thể làm bạo liệt Hạ Giới . Phải biết Hạ Giới mà
bị hủy hoại, bọn hắn sẽ không thể ăn ngon được . Thiên Đạo tuyệt đối sẽ
nguyền rủa hắn.

Tuy nhiên, vẫn có một ít ngoại lệ . Ta mang trong người Tiên Thiên Đạo Thể có
thể hòa hợp cùng Thiên Đạo một ít pháp tắc, thậm chí khủng bố có thể điều
khiển một ít Thiên Đạo pháp tắc tấn công người khắc . Nhờ vào thể chất khủng
bố gần như không ai có thể địch này, ta thành công giả dạng người phàm trốn
vào Thiên Vực .”

Thánh Nguyệt không dấu chút nào kiêu ngạo nói, nàng kiêu ngạo bởi nàng có tư
cách đó . Năm đó nàng một đường Thiên Giới không địch thủ . Nếu không phải mấy
tên kia vô sỉ liên hợp một số lượng khổng lồ cường giả Thiên Giới thì không
chừng nàng vẫn còn tiêu dao nơi Thiên Vực.

Lâm Thiên chết lặng rồi, hắn không ngờ người mẫu thân có chút vấn đề thần
kinh của mình đây lại có khủng bố thân thế như thế . Tội cho hắn lúc trước còn
muốn phao ngâm nàng ...khặc khặc nghe nhầm ...chỉ là ...hừm ….

Thánh Nguyệt nhìn lên thiên không có chút không bỏ thở dài . Lâm Thiên nhìn
nàng ưu thương, không hiểu hỏi . “Có gì sao, mẫu thân .”

“Không có gì, ngươi bây giờ đã lớn . Bây giờ ngươi cũng biết thân thế của
mình, ta cảm thấy mình nên...đi.”

Lâm Thiên kinh hãi, bật dậy ôm chặt thân thể kiều diễm của nàng vào lòng.

“Đi ...tại sao phải đi .”

Thánh Nguyệt có chút đua thương cười khổ . “Ta cũng không muốn nhưng mà năm đó
có một vị cao nhân đã tiên đoán số phận của ngươi . Hắn bảo ngươi sau 16 tuổi
sẽ trở mình, tất cả nữ nhân trong thiên hạ điều phải quỳ dưới gối ngươi, bất
kể là nơi đâu, ngươi mãi mãi khiến người khác ngước nhìn ...Hắn bảo ta bên
cạnh ngươi chỉ có thể làm ngươi chậm lại bước chân ...ta thật sự …”

Nàng nói đến đây, nước mắt đã thắm ướt áo hắn . Nàng thật sự không muốn chia
cách hắn, hơn mười năm rồi, tình cảm của nàng dành cho hắn như chân chính
một người trưởng bối đối đãi hậu bối, thậm chí càng thêm phức tạp tình cảm ,
muốn nàng buôn bỏ ...thật sự không thể nào.

Lâm Thiên ôm chặt lấy thân thể của nàng, nước mắt khẽ nhỏ giọt.

“Ngươi có chắc, vị cao nhân kia nói đúng không ...biết đâu chỉ là sai lầm .”

Chúng nữ biết chuyện này phải để hai người tự giải quyết, bọn họ đã biết quá
nhiều rồi, cộng thêm chân tướng sự việc bày ra trước mắt, các nàng chẳng
nhưng không ghen ghét hay chê bai Thánh Nguyệt, tất cả chỉ có cảm thông cùng
đồng tình mà thôi . Mỗi người đi ra khỏi căn phòng, chỉ chừa lại hai người
tâm sự.

Thánh Nguyệt nắm lấy bờ vai hắn đối mặt, đôi mắt nhìn nhau . Trong đôi mắt
xanh thẳm của nàng chứa một tia không muốn dẫy giụa cùng một tia phức tạp tình
cảm.

“Không, hắn có thể nói đúng . Ngươi nếu chỉ dưới sự bảo vệ của ta, mãi mãi
cũng không thể trở thành cường giả chống lên một chân trời . Ngươi thật không
biết sao, việc ngươi có thể tu luyện, có nữ nhân hậu cung, tất cả điều
không sai lời vị kia nói ...Lâm Thiên, đôi khi buôn được thì buôn . Chúng ta
còn cả một đoạn đường dài để tiếp tục bước đi .”

Lâm Thiên cay đắng, hắn giờ biết nói gì đây . Nhìn thân ảnh kiều diễm nằm
trong lòng mình, hắn lại không thể nắm lại bước chân của nàng . Thật ...hắn
cảm giác mình có thể bắt nàng ở lại ….nhưng thực sự thì sao, đùng như nàng
nói . Chỉ dưới sự che chở của nàng, dưới sự không có phấn đấu tiến lên này ,
hắn mới bao giờ có thể đạt được sức mạnh chống lên một mảnh chân trời bảo vệ
các nàng đây.

“Ha ha đúng, thứ gì buôn được được thì buôn . Ta biết hôm nay sẽ là ngày cuối
cùng ta còn thấy ngươi . Ta chỉ muốn cầu ngươi một thứ …”

Thánh Nguyệt thở dài ưu thương . “Bất cứ thứ gì, chỉ cần ta có thể làm được
.”

Lâm Thiên lúc này nở ra một nụ cười mười phần bỉ ổi.

“Nếu đã không thể giữ lấy ngươi, ta cũng tuyệt phải in dấu ấn lên ngươi .”

Thánh Nguyệt khinh bỉ nhìn hắn hèn mọn, lùi ra sau mấy bước.

“Này, ta không đùa nhé, trên danh nghĩa ta vẫn là mẫu thân ngươi .”

Lâm Thiên không để ý cười lớn . “Chính bởi thế, ta không muốn sau này tìm
được ngươi, lại xuất hiện thêm vị cha nuôi nào nữa a . Ta quyết định hôm nay
...ngươi là của ta .”

( Yêu cầu các anh em chưa đủ 10 tuổi, chim ngắn hơn 5 cm ngủ đi nhé ….còn
không thì quay đầu lại chuyền qua chương mới ...có thành phần 16+ mấy lão ạ )

Hắn yêu thương tiến lại gần nàng, vuốt ve lấy thân thể mãnh mai quyến rũ đó.

Thánh Nguyệt cảm giác thân thể bị hắn vuốt ve nóng ran, trong đầu thì bị hắn
câu nói bá đạo lúc nãy trấn trụ, trong lòng cũng không hiểu thấu nhảy liên
hồi . Thầm nghĩ trong lòng . “Thôi vậy, dù sao không biết bao lâu mới gặp lại
, nếu hắn sao này má quên ta thì không phải uống công sức 16 năm nuôi nấng sao
. Hừm, không thể đế mấy con đàn bà khác chiếm lấy nó .”

Đúng vậy a, nhìn Thánh Nguyệt không phản kháng . Hắn mạnh bạo hơn liếm môi kề
cổ nàng hôn hít . Một tay để lên cặp tuyệt hảo bộ ngực xoa nắn, tay kia thì
vòng qua eo nàng ôm nàng chặt xuống.

Nàng đỏ bừng khuông mặt nói . “Tốt rồi, trước tìm căn phòng tối một chút .”

Lâm Thiên cảm giác nàng xấu hổ muốn tìm cách trốn, trong lòng cười thậm . Hắn
ôm nàng tiến vào Thiên Giới . Nơi đây hắn vẫn chưa vận dụng lần nào nhưng mà
hoàng hảo hệ thống đã sắp xếp hết, nơi đấy tuy vẫn chưa có sinh khí như một
chân chính Tiểu Thiên Thế Giới nhưng đã có đủ đồ dùng tiện nghi.

Hắn đặt nàng lên chiếc giường lớn, sau đó tiếp tục công việc đang gian dở .
Hắn luồn vào áo của nàng, chân thật xoa lấy hai quả cầu thịt . Hắn nhào nặng
nó thành các loại hình dạng.

“Ưm.”

Nàng rên rỉ . Lâm Thiên tiếp tục tiến thêm một bước, hắn cởi từng bộ trang
phục trên cơ thể hai người . Một thân hình vừa nóng bỏng vừa hoàn hảo từng chi
tiết hiện ra trước mắt hắn . Từ bầu ngực sữa đến hai đùi trắng tinh, không
thể kiếm ra một tỳ vết nào.

“Hừm” Hắn xoa lấy thân thể kích thích nàng, cắn lấy hai đỉnh nhọn đỏ hồng
trên hai ngọn núi của nàng.

“Đừng mạnh quá ...đau a .” Nàng có chút thở khô khan nói.

Lâm Thiên cười bỉ ổi . Một bàn tay khác banh ra hai đôi chân đang khép chặt
của nàng . Nhìn nơi đào nguyên hồng hào không một cọng cỏ, hắn cười khẽ.

“Truyền thuyết Bạch Hổ .”

Đưa lấy đầu lưỡi nhấm nhám mùi thơm từ cơ thể nàng, hắn xoa lấy kẻ rảnh đào
nguyên kia . Cảm thấy đã đến cực hạn.

“Thiên ...cho ta .” Nàng hơi thở kiều mị cầu xin, tửng ngọn dục hỏa thiêu đốt
tâm trí của nàng.

Lâm Thiên nào từ chối . Thanh cực đại tiểu QQ xuất hiện trước mắt nàng.

Thánh Nguyệt mê ly nhìn hắn to lớn kinh dị . “ Nó ...nó có to quá không …”

Lâm Thiên miễn cười nhẹ nhành ôn nhu nói với nàng . “Ta vần còn song tu tâm
pháp, dù to lớn đến mấy nếu nàng không muốn, tùy tiện ta sẽ khiến nàng không
còn cảm giác đau đớn nữa .”

“Không a, ta biết cái đau này tượng trưng cho suốt đời của một người phụ nữ
trong trắng ...cầu ngươi ...dù đau đến mấy cũng để ta khắc ghi khoảnh khắc này
.” Nàng yếu ớt cầu xin, nàng biết nếu không nói ra hắn tuyệt đối sẽ giúp nàng
không còn đau đớn.

Hắn thở dài . “Nếu nàng muốn .”

Hắn huy vũ thanh vũ khí to lớn khủng bố vượt qua kích thược người thường mấy
lần kề sát nơi đào nguyên mật huyệt của nàng . Thanh vũ khí to lớn nhẹ nhàng
đưa vào cơ thể nàng.

“Hừ...A.”

Đến khi nơi kia rách ra . Từng tia máu nhiễu giọt xuống tiểu QQ của hắn ,
Thánh Nguyệt đau đớn hét dài một tiếng . Đến chừng gần mười phút sau, hắn mới
bắt đầu thực sự Song Tu.

(Trym mấy lão xem mà không vote 10* ủng hộ sẽ bị teo 1cm .)


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #23