:thân Thế


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Ngày hôm sau khi kết thúc lôi đài . Lâm Thiên được các nữ nhân của hắn cùng
Thánh Nguyệt cứu giúp cùng chữa trị . Lần này chiến đấu phế đi Lâm Vũ thiên
tài Bách Kiếm Tông làm mọi người có thêm định nghĩa về thiên tài . Mọi tên tự
ngạo khi xưa trong gia tộc bắt đầu điên cuồng tu luyện, bọn hắn không muốn bị
bỏ quá xa, thậm chí ngay cả bước chân của người ta cũng nhìn không được.

Vâng, tên trưởng lão trách nhiệm trong coi sân đấu đó cũng bị Tộc Trưởng từ
bế quan thức dậy phế bỏ . Tam trưỡng lão, Nhị trưỡng lão điều bị phạt vào
tiềm tu, không được ra khỏi phòng . Còn có Đại trưỡng lão, hắn không bị Tộc
Trưởng trừng phạt . Bơi Thánh Nguyệt đã phế bỏ hắn hoàn toàn, tứ chi điều bị
cắt đứt, cả đời không thể sinh hoạt bình thường được . Ngay lúc mọi người cứ
tưởng Thánh Nguyệt sẽ bị Tộc Trưởng trừng phạt, không ngờ chẳng có gì xẩy ra
.

Lúc này tất cả mọi người trong Lâm Gia mới phát hiện được một sự thật . Thánh
Nguyệt địa vị có thể còn cao hơn cả Tộc Trưởng . Lâm Thiên là con riêng của
Tộc Trưởng là chuyện không thể nào.

Bách Kiếm Tông người đại diện Lãnh Tiêu sau khi biết được Lâm Thiên không hề
bị thương gì liền kinh ngạc vô cùng . Dù sao Oanh Thiên Đạn đó tương được một
kích Vũ Vương sơ kỳ toàn lực . Lâm Thiên không thể nào còn sống mới đúng.

Ngay sau đó hắn tưởng có thể thừa cơ tiêu diệt Lâm Thiên tránh đi hậu họa ,
không ngờ lại bị Diệp Vân che chắn . Hắn ảo não vô cùng, dù sao thực lực của
nàng cao hơn hắn một chút, hắn đành vô lực chú tâm vào hồi phục cho Lâm Vũ.

. . . . . . . . . . . . . . . . ..

“Ưa …”

Từ trong giấc mơ hắn cảm thấy có vô số mĩ nhân đang hầu hạ hắn . Lâm Thiên
nuốt nước miếng hùng phong tráng trí nhào vào các nàng, thưởng thụ một phen
ôn nhu từ khắp từ chúng mỹ . Hắn thỏa mái thả ra một cổ tinh hoa vào mật huyệt
một người nữ nhân xinh đẹp mười phần lẵng lơ mà quen thuộc.

Hắn không biết mơ mộng bao lâu, đến khi cảm giác thân thể tràn ngập năng
lương chuẩn bị đột phá thì bắt đầu tỉnh lại.

“Cái …”

Bàn tay hắn bóp lấy một thứ tròn tròn mềm mại khá là quen thuộc . Phía cánh
tay cũng cảm nhận tương tự, không khắp cơ thể hắn điều thấy cảm giác quen
thuộc thỏa mái này.

“Trời ạ .”

Hắn mở to mắt nhìn trên giường đầy các thân thể nữ tính quyến rũ, hắn khó tin
hốt lên.

Diệp Vân nhìn hắn thức tính, bản thân như một con mèo lười biến ôm cổ của hắn
. “Thật là hư, cả đêm làm ta thật là mệt mỏi .”

Lâm Thiện hoảng sợ như gái vừa bị hãm hiếp . “Cái quái gì đang xẩy ra .”

“A, ngươi tỉnh lại rồi .”

Lâm Nguyệt giật mình tỉnh lại nhìn hắn hồi phục cũng nhào vào lòng hắn, thân
thể hai nàng trần truồng không một mảnh vãi che thân ép vào người hắn . Lúc
này, chúng nữ trên giường cũng tỉnh lại . Trong đó ngoại trừ Bách Hoa Tông
các thiếu nữ, còn có rất nhiều người quen thuộc với hắn như Vũ Nhân, Tôn
Thiểu Y, Tôn Mị cùng bốn tỳ nữ Lâm Đông.

Tôn Thiểu Y một mặt chua chua nhìn Lâm Nguyệt thân mật cùng Lâm Thiên nàng chu
mỏ.

“Hừ, vì ngươi hi sinh xử nữ cứu lão công, lần này cho ngươi chút lợi ích đó
, sau này không có cửa đâu .”

Vũ Nhân cười nhìn Tôn Thiểu Y hâm mộ Lâm Nguyệt, nàng nói . “Ngươi thì cần gì
lo, tối hôm qua không phải bị hắn ôm song tu gần như sắp tuyệt khí sao, còn
giả bộ …”

“Hừ, ngươi …”

Tôn Thiểu Y giương nanh múa vuốt phòng lại triêu đùa cùng Vũ Nhân.

Tôn Mị cười cười lấy ra một cái chuông sau đó rung lên.

“Này, thằng oắt con, ngươi xong chưa, lão nương vào đây .”

Thánh Nguyệt la lên để một mặt mộng bức chưa hiểu gì của hắn hốt hoảng .”Phang
đã ta …”

“Rập”

Cảnh cửa mở ra, Thánh Nguyệt nhìn trên giường toàn mấy thân ảnh trần như
nhộng đang đan chen vào nhau cười híp mắt . Đến khi liếc xuống phía dưới hắn
thì thầm kinh ngạc.

“To thật, lớn hơn lúc nhỏ rất nhiều a …”

Lâm Thiên bụm mặt, có ý muốn tự tử hiện lên trong đầu.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . ..

Chuyện này đại loại có thể hiểu như thế này.

Lâm Thiên sau khi được Thánh Nguyệt cứu lên, nàng có vẻ biết được Lâm Thiên
Dâm Thần Huyết Mạch có thể song tu trị lành mọi vết thương từ ít đến nhiều
theo số lượng nữ nhân cùng song tu . Nàng khuyến khích các cô gái trợ giúp hắn
chữa trị thương thế, bởi biết Thượng Cổ Động Phủ các loại quan hệ qua lần
trước hắn nói, nàng cũng biết Bách Hoa Tông cùng hắn có một ít quan hệ sâu
sắc . Thế là ….

Lâm Thiên có vẻ khó tin nhìn Thánh Nguyệt . “Làm sao mẫu thân biết huyết mạch
của ta có thể song tu trị thương .”

Thánh Nguyệt lắc lắc đầu . “Làm sao ta biết có hiệu quả, ta chỉ thử thôi .”

Hắn nhìn chầm chầm . “ Ngươi thật không biết .”

Nàng tránh né gật đầu . “Ừm, thật không biết .”

Hắn nghi ngờ . “Ngươi là ai .”

Nàng cười ngượng . “Ai gì cơ .”

“Cút, đùa với ta à .”

Lâm Thiên nổi nóng hét lớn . Hắn không có ngu đến mức không phát hiện Thánh
Nguyệt không bình thường đâu chứ . Chỉ là nàng không thèm để ý Lâm Vũ mà chỉ
bảo vệ bản thân cũng đủ biết chuyện thân thế này phức tạp như thế nào.

“Có chuyện gì thế .” Diệp Vân khuôn mặt đỏ hồng mang theo chúng nữ đã mặc lại
trang phục đi ra, nhìn hắn cùng Thánh Nguyệt tranh cãi hiếu kỳ hỏi.

Thánh Nguyệt thở dài.

“Ta biết ngươi trước sau cũng biết thôi, cứ tưởng lời nguyền mãi mãi ta sẽ
không tiết lộ chứ, ta thật là ngốc .”

“Lời nguyền …”

“Đúng .”

. . . . . . . . . . . . . . ..

Thế giới này có Tiên có Thánh có tất cả những thứ không thể tồn tại nhưng...nó
không có sự khoang dung.

Tiên Nhân giết thường nhân, Thánh Nhân diệt Tiên Nhân ...thế giới không có
Tiên Giới, Thánh Giới, Thần Giới... các loại ranh giới tồn tại chúng gần như
tồn tại cùng một mặt phẳng, chỉ có nhân tính có thể giảm đi sự điên cuồng
trong dòng máu hiếu sát của loài người.

Tỉ tỉ năm trước thời kỳ Thái Cổ kết thúc . Tiên Vực một phần trăm diện tích bị
phá nát, hóa thành một mảnh vực thiếu thốn linh khí bay ra ngoài Tiên Vực .
Người khác bảo nơi này là Phàm Giới hoặc Hạ Giới.

Thánh Nguyệt chân chính có cội nguồn từ cao hơn cả Tiên Vực là Thiên Vực ,
nàng đến nơi yếu ớt tùy tiện một Tiên Cảnh cường giả cũng có thể hủy diệt cả
một tinh cầu này, thực sự là vì bảo vệ một đứa bé . Không sai, chính là Lâm
Thiên.

Tất cả mọi thứ bắc nguồn từ Thánh Giới ngày kia . Ngày mà trên trời giáng
xuống Thiên Thể Thần Thạch . Thánh Giới Đỉnh Cao Chúa Tể tranh giành Thần
Thạch truy tìm bí mật của nó . Tất cả mọi thứ trên Thánh Giới bị bọn hắn tranh
chấp hủy diệt hầu như tan hoang . Cuối cùng, Thần Thạch bị bọn hắn ký kết
hiệp ước bắn ra ngoài Tinh Không Hỗn Độn . Nơi chung cực của Đại Thiên Vũ Trụ
.

Thần Thạch bị đẩy ra Hỗn Độn . Nó ngao du khắp nơi cho đến khi rơi vào tay một
người phụ nữ . Nàng mang theo nó vào Thiên Vực nơi của mình, rất kỳ diệu .
Đúng một năm nàng vô tình nhặt được Thần Thạch ...nó nở ra một tiểu sinh mệnh
. Ngày tiểu sinh mệnh này ra đời, nhà tiên tri Thiên Vực vô tình tiên đoán
được một bí mật, nàng tiết lộ tin tức dứa trẻ có thể khiến người ăn nó có
được tư chất thành Thần . Sau đó, nữ nhân kia bị truy sát khắp Thiên Vực .
Nàng dù mạnh đến mấy cũng không chống lại các lộ cường giả truy sát khắp Thiên
Vực nên cuối cùng phải trốn đi.

“Hừm ….”

“Ngày đó ta nghe được, ăn ngươi có tư chất thành thần thì ta quả thật rất
muốn đem ngươi nấu ăn . Hừ, đáng tiếc thịt ngươi quá bẩn, ăn không ngon nên
đành bó tay .”

Lâm Thiên cùng chúng nữ ngồi ăn trái cây bình thản . Vâng, thật thì thần kinh
của họ có chút chịu không nổi, nào là Tiên Vực nào là Thánh Vực ….các nàng
đau đầu ...chẳng muốn để ý.

Thánh Nguyệt nói ra, một đôi mắt quái dị nhìn nàng.

“Thế thì ngươi thật không phải mẹ ta .”

“Rầm” “Từ nãy đến giờ ta nói khô cả miệng ngươi chỉ biết được nhiêu đây thôi à
.” Thánh Nguyệt ném quả táo trên tay nát bét, hung dữ nhìn hắn.

Lâm Thiên thành thật . “Ừ.”

Thánh Nguyệt bó tay rồi . Nàng cũng thần kinh không ổn định, tiếp tục cầm
trái táo mới lên ăn.

Giây phút cả căn phòng mấy chục người rơi vào im lặng.

“Thế ...Ngươi thật không phải mẹ ruột của ta .”

“Khốn nạn ….”

Thánh Nguyệt một đạp đá Lâm Thiên hắn bay lên nốc nhà . Một mặt hồng hào thầm
nghĩ.

“Tên này chú ý đến việc này làm gì, không lẽ có ý đồ gì với ta ….hừ, không
được mau tìm cách đề phòng thôi, tên nhóc này không đáng tin .”

( Ta đính chính . Cảm thấy đây là Hỗn Hợp Văn, không phải tràn ngập bí ẩn
huyền bí như mấy truyện tiên hiệp được nên ta sẽ không giữ bí mật mấy cái này
làm gì . Dù sao ta cũng khá chú tâm vào Đồng Nhân hơn ...mà có chút chết cha
là ta không lường trước . Trong đề cương viết rất ít ta cứ tưởng chừng 500c là
chung kết, giờ thì ta thấy 1000 chưa chắc hết ...WTF .)


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #22