Đường Triết Chết (2)


Người đăng: HuVoThanDe

Ba ngày sau. Tại trong một ngôi nhà trọ lớn nổi tiếng của vương quốc láng
giềng. Vô Minh mệt mỏi nằm thả mình hồ tắm nước nóng của nhà trọ. Trên đầu Vô
Minh ngoài một chiếc vương miện cánh thiên sứ ra thì còn có một chiếc gương
nhỏ được đặt giữa chiếc vương miện. Vô Minh xoa xoa đầu mình một chút rồi nói
với gương thần:

“Minori, sao ta lại không thể sử dụng bất kỳ bất kỳ loại phép thuật nào khác
ngoài Tinh Thần thế?”

[ Cái này thì ta không biết nữa. Có lẽ là do thể chất của ngài chăng. Có lẽ
thiên phú của ngài quá thấp kém. Nhưng điều đó cũng không đúng bởi vì bây giờ
ngày đã có thể xây dựng được đến 30 phù văn [ Minh Tưởng Thuật ] và tinh thần
lực của ngài đã tăng lên đến gấp 6 lần người thường cho nên nói ngài là Thiên
Tài cũng được. Có lẽ ngài chỉ phù hợp với phép thuật Tinh Thần thôi vậy. Ta
cũng không có biện pháp giải quyết. ]

“Thế thì ta đành phải chế tạo Ma Khí để chiến đấu rồi. Phép thuật Tinh Thần
ngoại trừ đùng để phụ trợ ra thì không thể giúp gì khi chiến đấu trực tiếp
được.”

“Haizz.”

[ Haizz. ]

Vô Minh và gương thần đều thở dài một cái. Trong suốt hai ngày đường qua, Vô
Minh đã học được rất nhiều loại phép thuật từ gương thần. Từ phép thuật cơ bản
về các nguyên tố tự nhiên, Tinh Thần ra thì Vô Minh còn học được rất nhiều
kiến thức về các loại phép thuật khác như: Khế ước, Triệu Hoán, Không Gian,...
và đặc biệt nhất là hai loại kỹ năng phụ trợ là: Chế tạo Ma Khí và chế tạo Ma
Dược.

Đây là hai loại kỹ năng mà bất kỳ phù thủy nào cũng có thể làm được. Nhưng mà
để làm tạo ra các loại Ma Khí và Ma Dược mãnh mẽ và có giá trị thì không phải
ai cũng có thể tạo ra được.

Chế tạo Ma Khí là một nghề nghiệp khó nhằn với tất cả các phù thủy. Bởi vì
muốn chế tạo Ma Khí thì phù thủy cần phải học tập một thứ ngôn ngữ cổ đại của
ngôn ngữ phép thuật. Loại ngôn ngữ này khi học tập sẽ gây hao tổn và gây
thương tích cho Tinh Thần Lực của phù thủy. Tuy nhiên những ai có thể học tập
loại ngôn ngữ này thì có thể chế tạo ra được các loại vũ khí, trang bị thần kỳ
có sức mạnh to lớn. Từng có truyền thuyết rằng có một phù thủy từng tạo ra
được một món thần khí đã hủy một đại lúc của thế giới này trong quá khứ.

Bằng cách khắc họa các ngôn ngữ phép thuật lên nguyên liệu bằng dao khắc Tinh
Thần Lực của mình. Các phù thủy có thể tạo ra được rất nhiều loại vũ khí khác
nhau. Nhưng mà ngôn ngữ phép thuật cổ đại và cách chế tạo Ma Khí cổ đại đã bị
thất truyền và có rất ít người biết được sự tồn tài cua loại ngôn ngữ phép
thuật cổ đại này. Ngôn ngữ phép thuật ngày nay mà các phù thủy sử dụng thực ra
là một loại ngôn ngữ mới do các phù thủy sáng tạo. Và các loại Ma Khí ngày nay
khi được khắc họa ngôn ngữ phép thuật mới nên không có sức mạnh to lớn như Ma
Khí cổ đại được.

Theo gương thần, Vô Minh là một cá thể đặc biệt có thể học tập ngôn ngữ phép
thuật cổ đại mà không cần lo lắng mình sẽ chết bởi vì hết Tinh Thần Lực. Tinh
Thần Lực của Vô Minh đang hồi phục rất nhanh và não bộ lẫn cơ thể của Vô Minh
luôn trong trạng thái hồi phục lại cơ thể. Gương thần đã từng hỏi Vô Minh lý
do tại sao Vô Minh cơ thể Vô Minh lại như vậy nhưng mà Vô Minh đã trả lời rằng
mình không biết. Vô Minh đã học hết tất cả các ngôn ngữ phép thuật cổ đại chỉ
trong vòng một ngày và đó cũng là thứ kiến thức khiến Vô Minh tốn nhiều thời
gian để học tập nhất từ gương thần.

Chế tạo Ma Dược không có nhiều sự thay đỗi so với quá khứ cổ đại. Nhưng mà đại
đa số các loại nguyên liệu thảo dược trong quá khứ đã bị tuyệt chủng cho nên
không thể chế tạo ra được các loại Ma Dược trong quá khứ cho dù đã biết công
thức được.

Ma Dược được chia làm rất nhiều cấp bậc, và đặc biệt nhất là việc chế tạo Ma
Dược không cần bất kỳ điều kiện nào cả. Cho dù là một người nô lệ hay ăn xin
chỉ cần biêt cách làm thì vẫn có thể chế tạo ra được các loại Ma Dược cấp
thấp. Và nếu không biết cách làm chính xác thì cũng có rất nhiều nguy hại cho
người sử dụng.

Ví dụ tiêu biểu nhất là: Cỏ ba lá rắn hồi sinh trong cuốn tiểu thuyết [ Anh Em
Phù Thủy ]. Loại là thành phần chính cho thuốc hồi sinh người chết này đã bị
tuyệt chủng và không còn trên thế giới này. Lọ thuốc mà hoàng tử nước láng
giềng sử dụng lên người Bạch Tuyết chính là lọ thuốc hồi sinh cuối cùng trên
thê giới này.

Thực ra mà nói thì Vô Minh đã học được rất nhiều kiến thức về phép thuật từ
gương thần. Nhưng trừ loại [ Minh Tưởng Thuật ] và công thức chế tạo Ma Dược
ra thì Vô Minh không còn thứ gì khác ngoài ma dược [ Giấc Ngủ Vĩnh Hằng ] cả.
Mặc dù Vô Minh đã học dược cách chế tạo Ma Khí và ngôn ngữ phép thuật cổ đại.
Nhưng mà Vô Minh vẫn không thể chế tạo Ma Khí bởi vì Vô Minh không thể sử dụng
Tinh Thần Lực của mình để khắc họa ngôn ngữ phép thuật cổ đại lên kim loại
được.

( Nếu bây giờ có một thanh cung hay súng lục thì không cần phải lo lắng rồi. )

Tắm xong, Vô Minh đi đến nhà ăn của quán trọ. Tại đây Vô Minh kêu chủ quán cho
một ổ bánh mì và thịt nướng rồi ngồi đáy nghe ngóng tình hình của vương quốc
láng giềng.

Mấy ngày này vương quốc láng giềng đang rầm rộ lên tin tức ngày mai hoàng tử
đẹp trai tốt bụng của vương quốc sẽ kêt hôn. Tin tức này đã khiến cho cả vương
quốc náo nhiệt hẳn lên và mọi người đang đón chờ lễ diễu hành của hoàng tử vào
ngày mai.

Vô Minh khi nghe tin này liền biết rằng hoàng tử và Bạch Tuyết đã bắt đầu kế
hoạch dụ nữ hoàng Raven đến để giết rồi. Vì thế Vô Minh rời khỏi nhà trọ để
tìm cách lẻn vào lâu đài nơi diễn ra bữa tiệc kết hôn.

--- --- --- --- ---

Cùng lúc đó trong một căn phòng lớn của lâu đài vương quốc láng giềng, lúc này
có một người thiếu niên và một chàng thanh niên đang ngồi trước mặt nhau.
Người thanh niên lớn tuổi hơn mặt mày bơ phờ chán nản uống một ly rượu. Uống
xong hắn ta mới nói nói người kia:

“Lý Tiêu, ngươi phải giúp ta tìm ra cách giết hắn. Nếu không hắn sẽ giết hết
tất cả chúng ta đấy. Nếu

như không giết hắn thì chúng ta sẽ mất đi 2000 Thần Tinh đấy.

Người thiếu niên nhỏ tuổi kia im lặng rồi bình tĩnh nói:

“Đường Triết, ta nghĩ rằng ngươi đang làm quá sự việc lên rồi đấy. Hắn làm gì
có lý do phải giết chúng ta. Với lại chỉ cần hắn giết chết vương hậu Raven thì
chúng ta cũn sẽ có được 1000 Thần Tinh mà. Nhiệm vụ của tất cả chúng ta đều là
chỉ cần sống sót đến hết nội dung cốt truyện. Nhưng vì ngươi lấy đi túi tiền
của hắn mà chúng ta phải làm thêm nhiệm vụ bảo vệ Bạch Tuyết và giúp đỡ Bạch
Tuyết giết chết vương hậu Raven. Mặc dù người giết chết vương hậu sẽ được 2000
Thần Tinh. Nhưng mà chúng ta chỉ cần ngồi đợi hắn giết chết vương hậu cũng đã
có được 1000 Thần Tinh miễn phí rồi. Thế thì tại sao chúng ta phải cản hắn.
Nếu hắn không giết được vương hậu thì ta sẽ là người giết hắn.”

“Ngoài ra còn cần nói cho ngươi biết một việc nữa Đường Triết.”

“Chuyện gì thế Lý Tiêu?” Đường Triết mệt mỏi ngáp một cái rồi hỏi lại. Hắn
cũng mệt mỏi bởi vì

phải liên tục đi dường dài đến vương quốc láng giềng rồi.

“Không có gì. Ta đi ra ngoài một lúc rồi nói tiếp.” Đột nhiên Lý Tiêu nhìn
hướng ra ngoài rồi rời phòng để lại một mình Đường Triết ngồi trên ghế. Đường
Triết mặt mờ mịt nhìn Lý Tiêu rời đi.

Rời khỏi phòng, Lý Tiêu kêu một người lính đến trước mặt mình rồi nói:

“Ta đã đánh thuốc mê hắn rồi. Lát nữa ngươi trực tiếp giết hắn cho ta. Hắn là
kẻ do thám đến từ vương quốc Rivenia cho nên ngươi không cần lo lắng. Có gì ta
sẽ nói với hoàng tử và quốc vương cho.”

Nói xong Vô Minh liền rời khỏi đi đến phòng của Bạch Tuyết. Người lính kia đi
vào thì Đường Triết đã ngủ gục trước trên ghế. Thấy vậy hắn liền kéo Đường
Triết rời khỏi phòng.

Lôi kéo Đường Triết ra khỏi lâu đài đi đến một khu rừng nhỏ, người lính đặt
Đường Triết xuống đất rồi rút kiếm ra.

“Phập”

[ Cùng trận doanh Thần Tuyển Giả Đường Triết đã chết. ]

m thanh thông báo của Chủ Thần vang lên trong đầu của Lý Tiêu. Lý Tiêu mỉm
cười một cái rồi nói:

“ Đường Triết ơi Đường Triết, không ngờ rằng ngươi cùng có ngày này. Nếu như
không phải ta đã Lãnh Nhược và đã nghe cô ta nói về khế ước [ Sinh Mạng Cộng
Hưởng ], rồi sau lại đấy Lãnh Nhược chết trước mặt mình và nghe thông báo từ
Chủ Thần thì ta cũng không biết rằng ngươi đang nối dối. Nếu như khế ước đó
thực sự là [ Sinh Mang Cộng Hưởng ] kết nối cả mạng sống của hai người với
nhau. Một người sống thì người kia vẫn sống thì tại sao Lãnh Nhược chết mà
ngươi lại còn sống. Ha

ha...”

“Đúng là bọn ngu ngốc khốn nạn.”

=== === === === ===

Mọi người like 10★ và comment dưới truyện nhé.


Vô Hạn Hư Vô Phong Thần - Chương #20