Ngày Thứ 3. Nghỉ Ngơi Và Chuẩn Bị.


Người đăng: HuVoThanDe

Đưa bức tranh của mình đã vẽ cho Đường Triết và Lãnh Nhược. Đường Triết mỉm
cười ôn nhu nhìn Lãnh Nhược rất vui vẻ khi quan sát bức tranh. Nhìn bầu trời
một chút, Vô Minh nhìn về phía hai người nói:

“Không còn sớm nữa, ta phải trở về để chuẩn bị cho lễ lên ngôi của nữ hoàng
đây. Hai người cứ tiếp tục vui vẻ với nhau đi nhé. Nhớ đến tham dự buổi lễ lên
ngôi của nữ hoàng đấy.”

“Vâng tất nhiên rồi, chúng ta sẽ đến tham dự buổi lễ ra mắt đầu tiên của nữ
hoàng Raven Rivenia. Ngoài ra đây là tiền công của ngài”

Đường Triết cười nói rồi đưa cho Vô Minh một đồng vàng. Vô Minh nhận lấy đồng
vàng đó bỏ vào túi, sau đó Vô Minh chào hai người họ rồi rời đi.

“Tạm Biệt và hẹn gặp lại.”

“Tạm biệt, Void. Hẹn gặp lại sau.”

--- --- --- --- ---

Trên đường đi về, Vô Minh không thấy Vương Trâu đi theo mình liền biết rằng
hắn đã mắt bẫy của mình.

Đúng vậy, Vô Minh biết rằng Vương Trâu đã theo dõi mình kể từ khi mình trở về
ngôi nhà của giáo hội cho nên mới đi ra ngoài chợ vào lúc nửa đêm để giả dạng
giống như người bình thường. Tất cả mọi người đều đi chơi tại trong thành mà
chỉ có một mình Vô Minh ở trong nhà một mình thì kỳ lạ quá nên Vô Minh mới rời
khỏi nhà để lừa Vương Trâu.

Tuy nhiên việc gặp được Đường Triết và Lãnh Nhược là sự bất ngờ đối với Vô
Minh nên ngay lập tức Vô Minh đã lập ra kế hoạch này.

Vào lần gặp mặt đầu tiên của Vô Minh với đám người Đường Triết thì thông qua
cách hành động và nói chuyện Vô Minh đã có thể suy đoán ra được một chút tính
cách của mỗi người.

Lý Tiêu chỉ là một đứa học sinh bình thường hay mơ mộng ảo tưởng nhưng dễ dàng
sợ hãi bỏ chạy khi chiến đấu. Việc lợi dụng Lý Tiêu để làm việc cho mình rất
dễ dàng cho nên chắc chắn Đường Triết sẽ không dễ dàng bỏ qua cho việc lợi
dụng Lý Tiêu. Vô Minh đã gặp Vương Trâu và Đường Triết, Lãnh Nhược mà vẫn chưa
thấy tên nhóc Lý Tiêu ở đâu nên Vô Minh suy đoán bây giờ Lý Tiêu hẳn là được
Đường Triết cho rời khỏi vương thành Rivenia để làm các công việc thu thập tin
tức hoặc theo dõi thay vì ở ở cùng với Đường Triết. Theo suy đoán của Vô Minh
thì bây giờ Lý Tiêu đang theo dõi công chúa Bạch Tuyết và đám người lùn hoặc
đang dò tìm tin tức của Vô Minh.

Vương Trâu thì là một tên du côn sức trâu nên có thể sẽ được Đường Triết dùng
để làm những việc như là sát thủ giết người hoặc làm bảo vệ cho Đường Triết và
Lãnh Nhược. Tuy nhiên Vô Minh thấy Vương Trâu hiện mặc đồ binh lính theo dõi
mình nên những suy đoán trên đã được loại bỏ. Hiện giờ chắc chắn Vương Trâu
đang được Đường Triết ra lệnh theo dõi Vô Minh và sẵn sàng giết Vô Minh khi
cần thiết.

Còn Lãnh Nhược thì hiện giờ Vô Minh chưa có suy đoán gì ra được. Nhưng theo
những gì Vô Minh thấy thì hiện giờ Lãnh Nhược chưa hề có tác dụng gì với Đường
Triết cho nên hiện giờ cô ta chỉ có thể coi là vật làm cảnh thôi.

Cuối cùng là Đường Triết. Thật ra thì so sánh với những người khác, Vô Minh
kiên kỵ nhất chính là Đường Triết người này. Hắn có ngoại hình đẹp, cách ăn
nói rất cuốn hút người khác. Thông qua cách xử sự của hắn Vô Minh suy đoán ra
được hắn là một kẻ biết lợi dụng mọi thứ. Từ con người, vật phẩm, cốt truyện
của câu chuyện công chúa Bạch Tuyết chắc chắn sẽ được hắn lợi dụng một cách
triệt để.

Nhìn cách ăn mặc hiện giờ của Đường Triết và Lãnh Nhược. Vô Minh có thể đoán
ra được rằng bằng cách nào đó hiện giờ bọn hắn đang lợi dụng vương hậu Raven
để cung cấp tiền bạc và kiến thức về thế giới này cho mình. Bộ đồ mà Lãnh
Nhược đang mặc được làm từ một loại vải rất đắt tiền điều đó cho thấy sự đầy
đủ về vật chất của cô ta. Còn Đường Triết thì lúc nãy đang mặc một bộ áo
trường bào của các phù thủy màu đen cho nên Vô Minh chắc chắn hắn đang học tập
phép thuật từ vương hậu Raven hoặc là một ai đó.

--- --- --- --- ---

( Theo câu chuyện công chúa Bạch Tuyết bản gốc mà mình biết thì vương hậu
không phải là mẹ ghẻ mà là mẹ ruột của Bạch Tuyết, còn quốc vương cũ của vương
quốc thì vốn không có chết mà là được vương hậu điều khiển phía sau bằng cách
đem về cho hắn rất nhiều bé gái. Người đã được vương hậu ra lệnh giết Bạch
Tuyết không phải người lính của vương quốc mà là một người thợ săn. Cô ta đã
dụ dỗ làm tình với người thợ săn rồi bỏ chạy vào rừng chứ không phải là do
thương sót gì cả. Khi vào rừng thì cô ta gặp bảy người lùn, họ đã bắt cô làm
vợ của mình. Khi vương hậu đến dụ dỗ cô ta ăn trái táo độc thì khiến cho cô ta
bị hôn mê và ngủ đi một thời gian thôi. Tuy nhiên nguyên nhân khiến cho Bạch
Tuyết chết không phải là do trái táo độc mà là do bảy tên người lùn đó đã
cưỡng hiếp cô ta liên tục cho đến khi chết sau đó rồi đặt trong rừng vì họ
không muốn chôn cái xác đẹp đẽ này. Khi đó hoàng tử láng giềng đi ngang qua
khu rừng và thấy xác của Bạch Tuyết quá đẹp nên đã mua lại cái hòm và xác của
Bạch Tuyết. Khi hắn đang làm tình với cái xác thì Bạch Tuyết bỗng dưng tỉnh
dậy. Sau đó cô ta về ở tại lâu đài của vương quốc tên hoàng tử láng giềng đó.
Sau đó hai người kết hôn với nhau và đã mời vương hậu đến tham dự lễ cưới. Khi
vương hậu đến, Bạch Tuyết đã nói cho lính bắt vương hậu phải nhảy trên một đôi
giày sắt được nung bằng lửa như than hồng cho đến khi chết mà không phải sợ vỡ
tim mà chết. Cuối cùng, vương hậu chết, công chúa Bạch Tuyết và tên hoàng tử
sống hạnh phúc bên nhau đến cuối đời. Một câu chuyện thật buồn người. Nhưng
cũng khá kinh dị.

Ngoài ra thì theo trong những tư liệu về các nhân vật ta biết rằng. Công Chúa
Bạch Tuyết rất nhỏ, khoảng 12-13 tuổi thôi. Còn quốc vương là một tên ấu dâm.
Tên hoàng tử thì là một kẻ yêu xác chết. Bảy người lùn thì không phải là tộc
người lùn mình biết mà thực ra là những kẻ bị kém phát triển về cơ thể và
không kiếm được vợ nên mới hãm hiếp Bạch Tuyết và bắt cô ta làm vợ. Đúng là
một câu chuyện đầy dục vọng và đen tối. Anh em nhà Grimm cũng thật giỏi lắm
mới có thể biến nó thành một câu chuyện cổ tích dành cho thiếu nhi. May mà có
[ Không Gian Kiến Thức ] chứ không thì mình cũng bị lừa bởi vì cốt truyện cổ
tích của Lý Tiêu rồi. Tuy nhiên cũng có thể là hắn giấu diếm gì đó. )

Đi trên đường về nhà của mình và tổng kết lại cốt truyện thế giới ảo tưởng
này. Sau khi tổng kết lại Vô Minh liền nhận ra rằng rất nhiều cốt truyện
nguyên mẫu của nó đã được thay đỗi. Vô Minh định vào sáng mai thì sẽ lén vào
căn phòng của Raven vào thời gian lên ngôi của cô ta để dùng gương thần để thu
thập thêm thông tin.

“Void, đến đây giúp đỡ mọi người một chút.” giọng của Camdem từ đằng xa vang
dội đến.

Lúc này Vô Minh thấy Camdem và các kỵ sĩ đều mang trên người vô số bao đồ.
Thấy thế Vô Minh liền chạy đến ôm lấy hai bao đồ to lớn từ trên người của
Camdem. Nhìn đống đồ quá trớn này, Vô Minh khó hiểu nhìn Camdem hỏi:

“Cái gì đấy, ta nhớ các ngươi đâu cần mua nhiều đồ như thế. Thành thiên thần
cũng đâu có thiếu mấy thứ này.”

“Là mua cho sơ Anna và Maya đấy, còn có rất nhiều đồ cho các sơ khác. Trước
khi đi thì họ có đưa cho chúng ta một danh sách dài đến 3 cuộn da dê. Chỉ là
ngươi không có để ý thôi.”

Camdem từ trong túi lấy ra một cái khăn tay lau hết mồ hôi trên mặt mình rồi
nói. Vô Minh nghe thế thì không biết nói gì luôn. Đúng là phụ nữ thế giới nào
cũng như nhau. Nhưng chợt nhớ đến gì đó Vô Minh mới hỏi lại:

“Da dê? thế tại thành Thiên Thần không có giấy à?”

“Giấy thì thành Thiên Thần cũng có nhưng rất ít bởi vì nó rất mắc và hiếm. Chỉ
được sử dụng khi chưa có việc quan trọng thôi.”

Vô Minh nghe thế liền suy nghĩ một chút về quyển sách anh em nhà phù thủy.
Quyển sách này cũng được làm từ một loại giấy rất kỳ lạ mà Vô Minh không biết.
Vô Minh nói với Camdem:

“Chút nữa ta ghi lại cách tạo ra giấy trắng. Các ngươi chỉ cần làm theo là có
giấy trắng không cần phải đi mua nữa.”

Nói xong Vô Minh liền bỏ vào nhà để lại Camdem và đám kỵ sĩ kinh ngạc há hốc
không biết nói gì.

--- --- --- --- ---

Đưa cho Camdem một tập giấy ghi lại cách làm ra giấy từ gỗ theo cách của thời
hiện đại. Vô Minh hỏi Camdem:

“Chừng nào thì tiến hành lễ lên ngôi cho vương hậu Raven? Thời gian làm lễ là
bao lâu?”

“Vào thời điểm ban ngày giữa trưa. Chúng ta sẽ vào lâu đài để trao vương miện
và chúc phúc cho nữ hoàng mới. Thời gian để tiến hành buổi lễ là từ lúc 12 giờ
trưa cho đến 3 giờ chiều.”

Mặc dù không hiểu lí do tại sao Vô Minh lại hỏi về việc này nhưng mà Camdem
vẫn trả lời cho Vô Minh. Vô Minh nghe vậy thì gật đầu rồi chuẩn bị cho việc
thu thập thông tin tiếp theo của mình. Vô Minh nói tiếp:

“Ngày mai ta sẽ lén vào lâu đài nhưng các ngươi đừng nói gì về ta. Khoảng 3
giờ chiều ta sẽ ra nên không cần lo lắng. Tuy nhiên nếu ta bị bắt lại thì các
ngươi cứ nói rằng ta có chứng hay quên và dễ bị lạc đường để lừa bọn họ.”

Nói xong Vô Minh liền quay đầu rời đi. Nhưng đúng lúc này Camdem kêu Vô Minh
lại nói:

“Void, đồ cậu nhờ ta đã mua hết rồi này. Ta cần đặt chúng ở đâu. Trừ cái sương
của cây sinh mệnh là ta không mua được thôi. Ngoài ra thì tiền thửa con lại
đây.”

“Không cần, cứ giữ lấy chăm sóc cho Levia và thành Thiên Thần thay ta.”

Vô Minh không quay đầu lại quơ tay lên nói. Một kỵ sĩ khác đến gần Camdem hỏi
nhỏ:

“Giáo hoàng, hình như Void ngài ấy đang trang bức ( Giả vờ đẹp trai ) đúng
không?”

“Ai biết?” Giáo hoàng Camdem nghĩ đến cái gì đó rồi rùng mình trả lời.

--- --- --- --- ---

Đi đến cửa hàng quần áo, Vô Minh mua hai bộ đồ giành cho mình để mặc dự phòng.
Không hiểu vì lí do gì mà cô chủ cửa hàng lại khuyến mãi cho Vô Minh thêm hai
bộ đồ khác khi mà cậu không để ý. Nhìn hai bộ đồ được tặng một chút, Vô Minh
thở dài ngán ngẩm.

Ngồi chờ đợi bên một góc cây lớn bên đường. Vô Minh nằm xuống làn cỏ xanh dưới
góc cây. Thở dài một cái, Vô Minh im lặng chợp mắt nghi ngơi.

Những ánh sáng đầu tiên của bình minh đã dần dần hiện lên trên bầu trời. Gió
lúc này đang thổi nhẹ nhàng như là mệt mỏi sau một đêm chơi đùa và ăn uống
cùng mọi người dân. Các gốc cây lúc này đang cố giơ cao cành và lá của mình để
đón nhận những ánh sáng đầu tiên của bầu trời.

Một ánh nắng nhỏ nhẹ xuyên qua lá cây chiếu xuống khuôn mặt của Vô Minh. Tuy
nhiên, ánh nắng đó đã bị cái áo trùm đầu của Vô Minh che mắt nhưng không biết
từ đâu có một cơn gió mạnh thổi qua. Cái áo trùm của Vô Minh bị ngọn gió thổi
bay ra để lộ khuôn mặt và mái tóc của Vô Minh.

Ánh nắng lúc này đã hạ xuống khuôn mặt của Vô Minh như là một lời chỉ dẫn của
thiên đường, một sự lựa chọn của thế giới vậy. Tia nắng ấy khi chiếu vào khuôn
mặt của Vô Minh khiến Vô Minh trở nên có khí chất thánh khiết như là một thiếu
nữ vậy, mái tóc của Vô Minh từ màu bạc khi có ánh nắng chiếu vào thì nó lại
biến thành màu vàng của mặt trời. Khuôn mặt của cậu như là một thiếu nữ mệt
mỏi ngủ quên vậy. Tuy nhiên lúc này khuôn mặt ấy không hề có một cảm xúc,
không vui, không buồn và không có bất kỳ dục vọng nào.

May mà tất cả mọi người đều đã nghỉ ngơi sau bữa tối vui chơi hoặc đang chuẩn
bị, ăn mặc cho lễ lên ngôi của nữ hoàng. Lúc này nếu như có ái nhìn thấy được
vẻ đẹp của Vô Minh thì chắc chắn họ sẽ gục đổ thân thể và linh hồn của mình để
có thể nhìn thấy được Vô Minh cười một lần. Nhưng lúc này chỉ có ánh nắng,
gió, góc cây và mặt trời có thể nhìn ngắm được khuôn mặt này của Vô Minh.

=== === === === ===

Cầu Kim, Phiếu, Đậu để truyện có thể lên bảng.

Mọi người hãy Like và Share truyện đi xa nhé.


Vô Hạn Hư Vô Phong Thần - Chương #13