Cho'gath Vs Ngân Lang


Người đăng: ༄༂⁀๖ۣۜKɦǿเ‿࿐

“Tiểu thư!" Sau lưng hai tên cường giả bí ẩn lần nữa thân thỉnh xuất chiến,
Lang Vân Nguyệt mặt khó chịu có chút phân vân chưa quyết định. Nhưng chính là
cái này do dự vài giây đồng hồ thời gian, Trần Văn bên này lại là một đợt mưa
tên bắn tới, nhóm người Thiên Lang lần nữa đối mặt với tổn thương.

"Tiểu thư, để cho chúng ta đi thôi." Hai vị lần nữa xin chiến, lần này Lang
Vân Nguyệt không tiếp tục phân vân: "Hai vị thúc thúc, để Nhược Lâm tiến lên
đi."

Phía sau đám người đoàn người, một thiếu niên đang há hốc mồm nhìn cảnh tượng
trước mắt nhìn chăm chăm, khi nghe đến tiểu thư lời nói trong nháy mắt lấy cực
nhanh tốc độ nhảy ra, bay thẳng hướng cách đó không xa tường thành.

"Quỷ?" Trần Văn giật mình, hắn phát hiện một cái thiếu niên đang cười bất
thình lình hướng phía hắn lao đến.

Cái kia nhỏ nhắn thiếu niên tốc độ cực nhanh, đơn giản mấy cái lóe lên liền
tránh né mưa tên tập kích, nhanh chóng đi tới dưới tường thành, khoảng cách
Trần Văn cũng phi thường gần.

"Bằng ngươi cũng dám thương tổn người chúng ta, Ám Lang Quyền.”

Mượn nhờ tốc độ, thiếu niên nhỏ bé thân hình nhảy lên đối diện Trần Văn, trên
tay lúc này xuất hiện một đầu sói tím mờ ảo, trực diện công kích đến.

Chỉ thấy không khí áp súc như đạn pháo bắn tới mặt mình, Trần Văn theo phản xạ
đưa hai tay lên chắn mặt mình, toàn thân năng lượng léo sáng tiếp lãnh một đấm
này.

Giữa hai người tiếp xúc, không khí bị ép nổ một lực đẩy mạnh sinh ra, Trần Văn
thừa nhận không nổi lực này toàn thân bị bắn bay, miệng không kiềm nổi ho ra
cả máu, còn thiếu niên còn khanh khách cười, hai tay hợp lại thành búa từ trên
đập xuống.

Còn đang bay trên không, nghe thấy tiếng gió rít mở mắt thấy một đòn lại ập
tới, đưa hai đau nhứt cắn răng che chắn, trong năng lượng nhanh chóng vận
chuyển.

Mắt thấy sắp đánh vào người Trần Văn, thiếu niên mở miệng cười to, anh mắt
phấn khích léo lên tia khát máu.

“ Hử..ục?”

Nguy hiểm!!

Hai người trung niên bên người giật mình hô to, thân hình kéo theo tàn ảnh
lướt tới không trung, toàn thân sức mạnh sôi trào hợp kích tung ra một lưỡi
đao sáng rực lướt đi.

Thiếu niên kia đang cười vui vẻ, khuôn mặt đột nhiên trắng xám không còn tí
máu, thân hình đang run rẩy mà nhìn một cái miệng khủng bố đỏ ngòm đầy răng
đang ập tới, mạnh mẽ lực hút đang lôi kéo hắn bay vào.

Từ hư không tăm tối, Cho’gath thân hình như cái nhà lầu bảy tầng vặn vẹo không
gian xuất hiện giữa chiến trường, cái miệng to lớn cắn tới bé nhỏ cục thịt
đang tấn công Trần Văn, cái đuôi gai góc khẽ đưa nhẹ nhàn đập tan lưỡi đao bay
tới nó.

Toàn trường sửng sờ, nhóm Lang Vân Nguyệt như muốn nhũn ra tại chỗ, một con
quái thú bất ngờ xuất hiện, cái bóng to lớn che phủ một vùng rừng, khí thế
kinh khủng lan tràn, Cho’gath khàn đặt tiếng cười gậm nhấm linh hồn người
nghe.

“ Tất cả mau bày trận, Thiên Lang Trấn Ma.”

Công kích hợp lực của mình bị đập nát một cách dễ dàng, cả hai tâm thân căng
cứng, rống to.

Mười lăm người cận vệ nhanh chóng hóa hình lao lên, toàn thân sức mạnh liên
kết với nhau, hóa thành các tia sáng hướng trên không hai người lao đi.

Hai trung niên nhân, thân hình rất nhanh biến hóa thành bản thể điên cuồng hấp
thu sức mạnh, toàn thân phát ra ánh sáng chói mắt, xanh trắng ánh sáng từ họ
phát ra liên tục đan xen, hình thành lên một con Ngân Lang trôi nổi trên
không, toàn thân hoa văn lượn lờ.

Cho’gath đối mặt với trôi nổi trên không Ngân Lang cũng trở nên nghiêm túc,
không còn đùa giỡn đung đưa thân hình, xung quanh nó tím mờ khí tức nhanh
chóng kéo lên ầm trầm quỷ dị.

Cả hai đối diện nhau nộ hống, Cho’gath linh hoạt đôi vút lớn như lưỡi hái vạch
ra các lưỡi gió gào thét đánh tới Ngân Lang, Ngân Lang thể hình linh hoạt to
lớn khéo léo lách qua đao phong, đôi chân trước hoa văn hội tụ phát ra kim
sắc, dài mà sắc lưỡi đao xé rách không khí hiểm ác vỗ lên thân Cho’gath, mạnh
mẽ công kích xuyên qua lớp da vách ra ba đường huyết rãnh.

Bị nhận tổn thương, Cho’gath thân hình to lớn lui ra sau vài bước, chiếc đuôi
gai góc không kém cạnh phản kích như trọng chùy đập vào hông Ngân Lang kiến
bay ra xa một đoạn, hai chân đạp mạnh phi thân tới trước cặp vút lớn vươn ra
hết cỡ tựa như mũi lao đâm tới.

Ngân Lang bị đẩy ra xa thân thể hơi chập chờn khi bị Cho’gath đuôi vung trúng,
nó chưa kịp ổn định thì công kích đã lướt tới, nó khéo léo cong thân hiểm trở
vòng lên cú đâm kia, hai chân sau đạp mạnh nhắm vào cổ Cho’gath cắn tới.

Cú đâm bị hụt, Cho’gath còn đang cúi thân về trước, mượn đà vung đuôi chặn lại
cú táp của Ngân Lang thuận thế xoay người, song lưỡi đao đưa ngang như chong
chóng xoay tròn ngắm ngang hông Ngân Lang chặt qua.

Cho’gath phản ứng nhanh Ngân Lang cũng không kém, mượn lực đuôi của vung tới
lộn mình lùi ra sau thoát khỏi tầm công kích, hai văn trên người nở rộ bắn ra
một luồn ánh sáng.

Oành….oành..

Đầu Cho’gath bị bắn trúng, kiến một vùng cháy đen toàn thân lảo đảo lùi về sau
liên tục, to lớn đầu không ngừng lắc có vẻ bị choáng do vụ nổ, làm nó bị chậm
lại một lúc.

Đắc thủ, Ngân Lang tung, toàn thân hoa văn hội tụ vào hai chân trước kim sáng
móng vút to lớn nhấm vào ngực Cho’gath vồ tới.

“ Cẩn thận!! Nguy hiểm!”.

Trần Văn đứng trên tường thành, hét to la hoảng toàn lực thúc dục toàn lực
lượng công kích, trái với bên này trên lưng sói trắng Lang Vân Nguyệt yều kiều
nở nụ cười.

Ầm…

Hai thân hình đụng nhau, ánh sáng chói lóa bộc phát đâm vào mắt, một tiếng
rống đau đớn vang vọng không gian kích cho ai nấy màng nhĩ đều đau đớn.

Ánh sáng dần dần dịu đi, một thân hình dần xuất hiện.

Toàn thân kim sắc ánh bao phủ, như ngọn lửa hừng hừng bốc cháy vài hoa văn tán
loạn trong không trung.

Người vui kẻ buồn.

“ Grào…ào..ào!”

Khàn đặt tiếng rống chấn rung cả không gian, Cho’gath thân hình khủng bố hơn
bình thường thị uy rống to.

“ Không thể nào! Không thể nào!”

Lang Vân Nguyệt sợ hãi kêu lên, bộ dáng không thể tin vào sự việc trước mắt vô
lực té trên đất, hàng nước mắt nhẹ rơi

.

“ Tiểu thư! mau đi đi! Nhanh!”. Một người trung niên thân thể máu me rơi nằm
trên mặt đất, cố gắng thều thào kêu.

Lang Vân Nguyệt nhanh chóng tới nâng lên người kia, vội vàng ôm lấy mà nức nở,
không máy để ý xung quanh bản thân.

Cho’gath toàn thân to lớn, há cái miệng rộng từ từ hạ xuống hai thân ảnh bé
nhỏ phía dưới, trong miệng dịch nhờn từ từ trào ra làm một vùng ô ế nhớt nhát,
to lớn miệng rộng che kín cả bầu trời, từ từ che phủ hai người chậm đàn kép
lại.

Trần Văn trên tường thành đơ người, nhìn Cho’gath sống sót cùng thanh âm hệ
thống thông báo làm hắn đê mê.

“ Chức mừng Cho’gath, ăn đã đủ no bây giờ khôn lớn.( :v) Thăng cấp”

Nhân vật: Cho’gath – Quái thú hư không

Cấp độ: 2 (0/100%)

Kỹ năng: Nuốt Chửng ( thiên phú)

Dung Nham Bùng Nổ ( Chủ Động) “ Gây chấn động dưới lòng đất, làm năng lượng
phun trào công kích bán kính 100-1000m/20% súc mạnh(+ 200m/ cấp) trong 10s( +
2s/cấp)

Đẳng cấp: Siêu việt.
Thông tin chi tiết:…

Một lúc tỉnh lại sau bất ngờ, Trần Văn đang thấy Cho’gath cuối người chuẩn bị
ăn cái gì đó, nhưng khi thấy người bên dưới thì vội hét to.

“ Bắt nuôi, chớ ăn!?!”


Vô Hạn Đế Chế - Chương #9