Khách Tới


Người đăng: ༄༂⁀๖ۣۜKɦǿเ‿࿐

Mấy ngày này, Trần Văn cũng là không có đi đánh chiếm hay bị quấy rầy, liền là
ở trong trụ sở tại Tháp ngưng tụ mà hấp thu năng lương lên cấp, đôi khi bỏ
thời gia nguyên cứu thêm hệ thống, đi xung quanh quan sát căn cứ, ôn lại các
đường quyền lối võ.

Hiện tại Trần Văn trại huấn luyện đã đạt đến cấp ba, đã giải tỏa Thây Ma –
Pháo binh – minion ba cái chủng loại, những đơn vị cấp thấp nhất trong ba phân
loại: quái thu – nhân loại – máy móc, bản thân cũng đã Học đồ(5*) cùng
Cho’gath gần cấp 2.

Nhìn lại đánh giá thực lực cũng tạm ổn, khoảng 2* lưng chừng.

Tuy thế Trần Văn cũng khá lo lắng, từ thời gian đã qua hắn biết khu rừng này
hắn chỉ thuộc tầng đáy nồi, rất dễ bị tiêu diệt làm mục tiêu cho kẻ khác, lúc
này cần thăng cấp căn cứ trụ sở là khẩn yếu.

Trần Văn muốn căn cứ lên ba, kết quả như cùng hắn đoán trước, cần hoàn
thành nhiệm vụ mới được, có thể là khi hắn muốn xem xét nhiệm vụ thời điểm
lại bị báo cho, nhiệm vụ phải chờ tới buổi chiều mới có thể bị kích hoạt.

Im lặng Trần Văn chỉ cần nhàm chán tiếp tục tu liên chờ đợi.

Đang làm một giấc ngủ trưa, Trần Văn trong đầu trong màn hình bất thình lình
sáng lên một trận cảnh báo: "Phát hiện có đơn vị xâm nhập, khoảng cách một ki-
lô- mét."

"Tình huống như thế nào? Chuẩn bị có tiến công?" Trần Văn giật mình, tranh thủ
thời gian lại trong màn hình kiểm tra một chút, chỉ thấy trên bản đồ khoảng
mười chấm đỏ từ từ tiến về phía mình.

Trần Văn có chút hoảng hồn, trước đó bị tấn công bây giờ đến báo thù, hắn bây
giờ rất lo lắng nguy cơ lần này mạnh đến mức nào.

“ Không được phải chuẩn bị kỹ càng, đề phòng mọi tình huống.”

Trần Văn nhanh chóng báo cho Cho’gath chuẩn bị, phân chia lực lượng vào vị trí
phòng ngự, phái ra Trinh thám viên điều tra tình hình.

Trinh thám viên mang về tin tức trực tiếp xuất hiện tại Trần Văn trong đầu
trong màn hình, một hình ảnh hiển hiện ra, nguy cơ xâm nhập dẫn đầu vậy mà
là một thiếu nữ.

Thiếu nữ dáng người mảnh mai, trên thân là một bộ áo lông trắng muốt, mái tóc
đen dài dễ thấy, ngồi trên một con sói bạc to lớn nhàn nhã dẫn đầu một nhóm
người, cùng đi theo phía sau hơn hai mươi cái hung thần ác sát to cao thân
hình, Trần Văn cảm thấy người tới chả thiện tí nào.

Những thông qua phán đoán, Trần Văn cảm thấy hiện giờ thực lực của mình tại
căn cứ vẫn có thể đẩy lui nhóm người này nên cũng bình tĩnh hơn, tiếp tục qua
bản đồ quan sát.

Cách căn cứ của Trần Văn 1km ngoài bìa rừng, một thiếu nữ cả người khoác một
tấm áo lông như tuyết trắng, nhẹ nhàng linh hoạt xoay người trên lưng Bạch
Lang, cất tiếng hỏi.

“ Còn bao lâu nữa mới tới?” – nhẹ nhàng giọng nói cất lên như tiếng chim đang
hót, êm dịu dễ nghe.

“ Nữa nén nhang! Thưa tiểu thư!.” Một thân hình to lớn lưng đeo đại đao tiến
lên cúi người bẩm báo, thiếu nữ khẽ gật đầu, tiếp tục trở mình trên lưng sói
thần sắt thoáng trầm ngâm.

Trần Văn đứng tại cao ba mét tường đá, nhìn xem dần dần tới gần người xâm
nhập, tâm tình không khỏi khẩn trương.

Vài phút sau khi, người xâm nhập đã đi vào cách đó không xa, Trần Văn giật
mình có thể rõ ràng trông thấy vẫn là cô gái kia dẫn đầu, toàn thân áo lông
trắng cưỡi trên Bạch Lang, mái tóc dài đen mượt tự nhiên bay trong gió, đặc
biệt là trên xinh xắn đôi tai nhỏ ẩn ẩn trong mái tóc.

“ Thú nhân? Ở đây làm gì?”

Nhóm người tới gần doanh trại được bao quanh bằng đá của Trần Văn, nhìn thấy
trên tường thành những kỳ dị lính canh, cùng áp lực phát ra từ tháp canh,
chính giữa tường thành là một thanh niên ăn mặt kì lạ, một bộ áo xanh bó xát
người, thân hình dong dỏng cao, khuôn mặt thon gọn rõ nét kết hợp với mái tóc
ngắn toát lên sự sáng láng.

"Thiên Lang bộ lạc, Lang Vân Nguyệt Nghe nói gần nhất Cửu Ma khu vực trung tâm
dãy núi bất thình lình xuất hiện một cái cường đại bộ lạc, sở dĩ đặc địa đến
đây mở mang kiến thức một chút." Nhìn cô gái đầu lĩnh tên Lang Vân Nguyệt mở
lời chào hỏi, Trần Văn liền có ý nghĩ kỳ quái cảm giác.

“ Hình như hai bên chúng ta không có gì nhận biết thì phải? Không các vị là
như thế nào?”. Trần Văn bình thường biểu hiện trên vẻ mặt từ tường thành hỏi
vọng xuống.

“ Không nhận biết? Các người giết chết tộc nhân của chúng ta, bây giờ không
nhận biết?”. Một thanh niên làn da xám đen, tức giận lên tiếng rống to.

“ Tộc nhân? Chả lẽ là mấy con sói điên kia?” khoanh tay khẽ chống cầm Trần Văn
mờ mịt nói ra, bộ dáng như không thèm để ý.

Lang Vân Nguyệt lông mày nhíu một cái, tên kia đen xám thanh niên như núi lửa
phun trào "Ngươi là đang đùa chúng ta sao?"

"Đùa? Không biết là ai, lấy gì đùa!" Trần Văn nhún vai, đã thấy tên kia bất
thình lình từ phía tháo xuống đại đao: " Vậy ta sẽ giúp ngươi biết”.

Á..hú…, tiếng tru vang vọng, từ một thanh niên đen hôi cao to đã hóa thành một
lang nhân lông lá hung dữ, đôi mắt khát máu cuồng bạo, cánh tay lực lưỡng cầm
đao từ phía dưới lao lên nhắm Trần Văn chém tới.

“ Á đù!! Lại là người sói, hèn gì…” Trần Văn lại bất đắt dĩ cười, bản thân
cũng không quên phải ứng, ra chân rất nhanh một đạp mạnh mẽ đánh dấu lên mặt
sói của lang nhân, đạp gẫy mõm của nó.

“ Linh lực cùng ma lực, ngươi là Linh Ma sư!!” lang nhân kia chỉ kịp bật một
câu, thì thấy mặt tối đen, một bàn chân to lớn giáng xuống, đạp nó từ không
trung như đạn pháo oanh xuống.

"Tiểu thư, có cần hay không chúng ta ra tay." Thấy đối phương là Linh Ma sư,
Lang Vân Nguyệt sau lưng hai trung niên nam tử nhỏ giọng đối nó nói ra.

“ Không cần, để Hám Nhân cùng vài người được rồi!! Hai vị thúc thúc nhìn xem
là được.” nghe được tiểu thư mình thái độ hai người nhẹ nhàng lui về phía sau.

"Tiến công!" Nhược Lâm không có chút nào dây dưa dài dòng, trực tiếp chỉ
định hai tên dưới tay lang xông tới, hai tên tam tinh lang nhân mang theo sau
lưng đại đao phía Lộ Dịch vị trí chỗ ở vọt tới.

“ Vậy liền tốt, để cho mình thử một chút cái gọi là tam tinh lang nhân có thể
sống được qua mấy lần bốn cái Tháp canh cấp 3 tấn công”.

Trong đầu Trần Văn hiển lên màn hình cảnh báo, hệ thống bắt đầu phát động các
tháp canh oanh kích.

Roẹt…roẹt…từ tháp cánh những vòng tròn ma pháp xuất hiện, liên tiếp năng lượng
mưa tên phóng ra nhắm vào hai tên tam tinh lang nhân xạ kích, ngay tại lúc đó
trên tường thành năm cái pháo binh cũng bắt đầu đồng thời bắn ra loạt đạn đầu
tiên.

"Cái gì? Tốt hỏa lực cường đại!" Nơi xa Nhược Lâm giật mình, thầm nghĩ không
tốt, nhưng lại thì đã trễ.

Xông lên phía hai cái tam tinh kiếm sĩ cho dù cường đại thực sự ngăn không
được nhiều như vậy tiến công, mặc dù hắn giảng trên tay trường kiếm vung
giống hoa, cũng ngăn không được nhiều như vậy công kích.

"Bá bá bá!" Chỉ là trong nháy mắt, một viên đạn pháo bắn trúng một cái tam
tinh lang nhân đầu gối, trực tiếp khiến cho đầu gối đứt gãy. Sau đó tiễn tháp
bắn ra mũi tên xuyên thấu bả vai hắn, cuối cùng là hàng loạt mưa tên đưa hắn
thành nhím, các kia kiếm sĩ thấy không ổn cũng lập tức hóa thú hình dạng, mạnh
mẽ chống đối những cũng lâu hơn một chút cũng hóa thành sói nhím dưới công
kích dồn dập.

Hai cái tam tinh lang nhân biến thành nhím uất hận ngã xuống.


Vô Hạn Đế Chế - Chương #8