Người đăng: bunnyanchoi1482
Trên máy bay, Minh dìu Quỳnh đến chỗ ngồi
- Anh không cần lo lắng cho em quá mức vậy đâu, em cũng khỏe lại lắm rồi mà
- Không có được, em phải nghe lời anh, phải để anh chăm sóc cho em chứ
- (Bĩu môi)
- Em ngồi xuống đây đi.......từ từ....cẩn thận một chút. Em có muốn uống gì
không, anh gọi người ta mang lại cho
- Không cần đâu anh, em chưa khát nước :)
Minh ngồi xuống ghế cạnh Quỳnh
- Em mệt không, em nghĩ ngơi chút xíu đi
- Em không mệt mà
Một người phụ nữ bế một đứa bé kháu khỉnh đáng yêu đến ngồi vào hàng ghế trước
mặt Quỳnh. Đứa bé chòm ra phía sau nhìn Quỳnh, cười đưa hai cái răng cửa đáng
yêu vô cùng
Quỳnh đưa tay lên nựng mặt đứa bé đó . Chu mỏ chơi đùa cùng bé cưng
- Dễ thương quá à.....măm măm....(Làm trò)
Minh thấy Quỳnh thích trẻ con như vậy liền nói:
- Em thích trẻ con lắm hả ??? :D
- Phải đó, chúng nó rất đáng yêu mà (Cười)
- Vậy......vậy hay là tụi mình làm một đứa cưng cho đã nha
- Em đã bảo bao nhiêu lần là anh đừng nằm mơ giữa ban ngày rồi mà (Cười)
- Anh nói thật mà.....em là vợ anh thì phải sinh em bé cho anh chứ...
- Có sao.....
- Có...
- Kệ anh
- (Hết biết nói gì luôn).
Tự nhiên Minh cảm thấy dưới chân có một cái gì đó làm Minh cảm thấy nhột nhột,
Minh cuối xuống thì nhìn thấy một chú chó con. Minh bắt chú chó lên
- Em xem nè, con chó này dễ thương quá
Quỳnh vừa nhìn thấy thì thích vô cùng
- Cho em mượn nó đi
- Của anh nhìn thấy nó trước mà
- Nhưng không cho em mượn được hả. Kibo quá
- Ơ....nè cô nương (Đưa con chó cho Quỳnh)
Quỳnh vuốt ve một cách nhẹ nhàng
- Ai mà bỏ nó đi lung tung vậy kìa........cưng đáng yêu chết được
- Chắc nó bị lạc
Một người đàn ông đứng tuổi đi lại, ông ta là một người nước ngoài, ông ta đến
trước mặt Minh và Quỳnh nói
- Please, My dog was (Làm ơn, chú chó ấy là của tôi)
- Ah....sorry, We found it to be lost, so they retain only (Xin lỗi, chúng
tôi thấy nó bị lạc nên mới giữ lại thôi)
- Thanks, I would like to retrieve it (Cảm ơn, tôi xin phép được lấy lại nó)
- Em trả cho người ta kìa (Nói với Quỳnh)
Quỳnh chu mỏ ra tỏ vẻ luyến tiếc, vuốt ve chú chó mãi không chịu đưa
Người đàn ông đó thấy vậy liền nói
- She seems very fond of dogs (Cô có vẻ rất thích chú chó)
- Yes, It's very cute (Phải, nó rất đáng yêu)
- Okay, if she liked it so I'll give it to her that (Được rồi, nếu cô thích
nó như vậy tôi sẽ tặng nó cho cô đó)
- Thanks
- Bye
- Bye
Sau đó ông ta bỏ đi . Quỳnh ngồi ôm chú chó không rời tay
- Anh nghĩ xem chúng ta sẽ đặt tên cho con chó này là gì đây
- Hay đặt tên nó là Tiểu Quỳnh đi
- Vậy lúc kêu em làm sao biết anh gọi nó hay gọi em.
- (Cười)
- À.....Anh cố ý trêu ghẹo em phải không?
- Anh đâu dám.....nhưng anh đâu phải cố ý, anh cố tình mà
- Đánh anh chết bây giờ. Em nghĩ ra tên cho nó rồi
- Tên gì dạ
- Anh nhìn nó xem nè, toàn thân nó màu trắng, nhưng trên lưng lại có một vòng
tròn màu đen, bốn chân cũng có màu đen giống như đang mang giày vậy đó
- Vậy em đặt tên nó là gì? Giống học sinh quá vậy. Để anh đoán nha
- Thôi anh không cần đoán đâu, em nói luôn cho, tên BaLô nha
- Em diễn tả nó như một học sinh đi học, rồi đặt tên là BaLô. Liên quan dữ
vậy em
- (Cười) Em thấy tên hay mà
- Ừ....em thích sao cũng được, sợ em luôn rồi
- Lúc nãy anh nói tụi mình làm một đứa con cưng cho đã đúng không?
- Phải....phải.....em chịu rồi đúng không? Hahaha...đã quá....đã quá...
- Ai nói......ý của em là chúng ta không cần làm gì cũng có con rồi
- Đâu....con gì đâu
- (Chỉ vào con BaLo) Nó nè.....sau này nó sẽ là con cưng của em....anh sẽ là
ba của nó
- Gì kỳ dạ......con chúng ta sao lại là một con chó chứ
- Có gì đâu....đáng yêu như vậy làm con chúng ta là quá tuyệt rồi còn
gì....Phải không con cưng
- (Hết biết nói gì luôn) Ừ....vậy con thì con
Sau 12 tiếng đồng hồ ăn ngủ nghỉ trên máy bay, cuối cùng máy bay cũng đáp
xuống tại sân bay ở Mỹ. Minh cùng Quỳnh bước xuống máy bay. Mẹ của Minh đã đến
sân bay đón cả hai. Vừa gặp mẹ, cả hai rất vui mừng
- Mẹ nhớ hai con chết được
- Con cũng rất nhớ mẹ mẹ yêu à (Minh nịnh nọt)
- Mẹ nghe nói con đã cứu con bác, bác cảm ơn con nhiều lắm
- Bác đừng nói vậy bác ơi, bác từng nói là khi không có bác bên cạnh thì cháu
phải thay bác chăm sóc cho anh Minh, cháu đâu thể nào nuốt lời hứa được chứ
- Cháu không sao là bác vui lắm rồi.....bây giờ chúng ta mau về nhà thôi.
Mình còn đi lấy xe đi, mẹ có chạy xe tới đây
- Dạ, hai người đợi con chút xíu nha (Minh chạy đi lấy xe)
Bác Chỉ cẩn thận dìu Quỳnh ra ngoài, trên tay Quỳnh vẫn ôm chú chó, bác Chỉ
thấy vậy nên hỏi
- Con chó dễ thương quá, cháu đem từ Việt Nam sang đây à
- Dạ không có, con với anh Minh trên máy bay nhìn thấy nó bị đi lạc nên nhặt
về, người chủ thấy cháu thích nên đã tặng cho cháu đó ạ
- Ồ....ra là vậy, vết thương cháu thế nào rồi, bác nghe thằng Minh nó kể mà
tim bác muốn rớt ra ngoài luôn
- Dạ cũng gần lành hẳn rồi bác, nhưng vẫn còn đau đau chút xíu (Cười)
- Bác thật sự rất cảm ơn cháu, bác không biết làm gì nữa....
- Bác không cần phải cảm ơn cháu đâu. Người nhà không à, đừng tính toán chi
ly quá
Minh lái xe lại
- Mời quý cô và quý bà lên xe ạ (Cười)
- Thôi mình lên xe đi con (bác Chi và Quỳnh lên xe)
Chiếc xe chạy một mạch đến nhà. Bác Chi xuống xe mở cửa dìu Quỳnh vào nhà
Minh thì vào sao vì phải sách vali
- Con ngồi xuống nghỉ ngơi đi
Minh cũng ngồi xuống cạnh Quỳnh hỏi han đủ điều
- Em có cảm thấy mệt hay gì không?
- Không, nhưng đói bụng thì em có có
- Vậy vào trong bếp ăn đi, bác chuẩn bị sẵn đồ ăn rồi
Sau bữa ăn, Minh dìu Quỳnh lên phòng cho Quỳnh nghĩ ngơi
- Em ngồi xuống giường đi
- Em đã nói là em không bị sao nữa rồi mà, anh đừng có làm như vậy em ngại
lắm
- Anh cũng đã nói rồi.....em phải nghe lời anh, để anh chăm sóc cho tới khi
em khỏe hẳn
- Vậy mai mình đi học luôn nha anh
- Đâu có được, em chưa khỏe mà
- Em khỏe rồi, nằm ở nhà hoài chán lắm, ra ngoài hít thở không khí mới mau
khỏe lại
- Thôi được rồi, vậy mai chúng ta trở lại trường
- Hoan hô.....ủa mà con em nó đâu rồi
- Chắc nó chạy đi đâu vòng vòng trong nhà đó chứ gì? (Chó con chạy lại) Đó
mới nói là chạy lại liền nè.
- Quỳnh bế con chó lên hôn hít nó
- Sao em hôn con hoài vậy? Sao không hôn anh nè
- Vẫn là câu cũ...
- (Minh nói thay cho Quỳnh) Đừng có nằm mơ chứ gì (Cười)
- Biết vậy là tốt
Đến tối, Joy đến nhà Minh nhấn chuông . Bác Chi mở cửa
- Ủa, Joy hả con, sao lâu quá không thấy con đến chơi
- Dạ, cháu có công việc bận ạ
- Minh và Quỳnh nó ở trong nhà đó, cháu vào nhà chơi
- Dạ được ạ
Joy bước vào nhà, Quỳnh vừa thấy Joy liền cười
- Joy hả? lâu quá không gặp, anh ngồi xuống chơi
Joy e dè nói
- Hôm nay tôi đến đây là để xin lỗi hai người về chuyện hôm đó. Tôi suy nghĩ
kỹ rồi, tôi sẽ cố gắng không yêu Quỳnh nữa, chúng ta có thể làm bạn như trước
được không?
- Tất nhiên là được rồi (Minh và Quỳnh đều vui cười nói)
- Vậy chúng ta vẫn là bạn thân như trước đúng không
- Không sai (Cười)
Minh quay sang nói với Quỳnh
- Tới giờ uống thuốc rồi đó, để anh đi lấy thuốc cho (Minh đi lấy thuốc)
Joy ngạc nhiên hỏi Quỳnh
- Em bị làm sao mà phải uống thuốc vậy?
- Em bị .....thọt nh5 con dao vào bụng thôi à :D
- Sao lại như vậy?
Minh đi lại nói :
- Tất nhiên là có nguyên nhân rồi....(Sau đó Minh kể cho Joy nghe mọi chuyện)
- Thì ra là vậy....bây giờ em thấy sao rồi Quỳnh
- Em ổn rồi, nhưng chỉ hơi đau bụng tí xíu thôi
- Vậy anh cũng yên tâm rồi, cũng tối rồi anh về nha
- Bye anh
Minh tiễn Joy ra cửa, Joy nói với Minh
- Tôi đã từ bỏ Quỳnh rồi, tôi mong là anh sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, nếu anh
làm cô ấy buồn, bằng mọi giá tôi sẽ mang cô ấy đi
- Anh cứ yên tâm, tôi không bao giờ cho anh cơ hội để mang Quỳnh đi đâu
Nói rồi Joy ra về, Minh vào nhà,
- Anh làm gì đứng ngoài đó lâu quá vậy?
- Không có gì, anh chỉ nói vài chuyện với Joy thôi à (Cười)
Minh nhìn xung quanh
- Cục cưng đâu rồi em
- Lúc nãy mới chạy vòng vòng ở đây mà bây giờ chạy đi đâu rồi
Minh tìm xung quanh
- Cục cưng ơi, đâu rồi, đến giờ đi ngủ rồi
BaLo chạy ra
- Đây rồi (Minh ôm nó rồi đi đến chiếc nôi có chứa chăn bông và đặt nó vào
đó) Ngủ ngon nha con
Minh đắp tấm chăn nhỏ xíu lên người của BaLo, rồi đi lại phía Quỳnh đang ngồi
- Bây giờ tới lượt em đi ngủ đó, mai chúng ta phải đến trường
- Được rồi mà (Quỳnh đi lên phòng)
Đèn trong ngôi nhà dần tắt hết. Mặt Trăng cũng tỏ hơn và sau đó mờ
dần.........mờ dần................Sáng hôm sau, Cả nhà ăn sáng xong, Minh dìu
Quỳnh ra xe để đến trường
- Chào mẹ tụi con đi
- Chào các con, một ngày vui vẻ nha
Đến trường, Minh dìu Quỳnh vào lớp, một vài cô ả ở cuối lớp ganh ghét
- She worries that are hotboy (Cô ta mà cũng được hot boy của chúng ta lo
lắng à)
- There are rumors that two people love each other ( Có tin đồn là hai người
đó yêu nhau đó)
- I do not believe it (Tôi không tin đâu), Wait and see (Hãy đợi rồi xem) -
Một con nhỏ tỏ vẻ đầu đàn trong đó nhìn Quỳnh với một ánh mắt hình viên đạn.
Có lẽ lại sắp có chuyện không hay sắp xảy ra rồi