Người đăng: anhtuanfbicia
Lục tục có vài trăm cường giả anh biến đến nhao nhao chiêu mời Dương gia nhi
tử DƯơng Thiên.Bọn hắn biết đây là cơ hội trời cho, nếu thu phục được kẻ đến
cả Thần Ma cũng phải triều bái thì tông môn của bọn hắn muốn không quật khởi
cũng khó.
Giữa lúc mọi người đang giương cung bạt kiếm thì một thanh âm gầm rống vang
lên. Một cỗ Xe ngựa xa hoa, nói là xe ngựa nhưng thực tế là được chín con giao
long kéo. Xa hoa vô cùng, tuy giao long xa xa không bằng chân long nhưng cũng
không phải tầm thương nhân có thể có được mỗi con có chiến lực vượt xa hóa
thần kì. Cưỡi được cỗ xe này chỉ có cường giả vấn đỉnh.
Một dàn cung nữ đứng đi phía trước dẫn đường phía sau là một người thân vận
long bào, trên mũ thêu cửu long thông thiên sinh động như thật. Toàn thân sáng
chói, bễ nghễ thiên hạ.
Thần Dương quốc vương, mọi người hít một hơi lạnh. Thần Dương vương quốc, là
một quốc gia hùng mạnh phía Nam Thần vực, cả vùng Nam Thần vực mênh mông đều
phụ thuộc Thần Dương Quốc, Càn Việt quốc đã rộng ức vạn dặm nhưng nếu so ra
cũng chỉ bằng một trấn nhỏ nếu so với Thần DƯơng Quốc.
Bình thường quốc vương đi ra ngoài cũng phải thiên quân vạn mã đi theo, tiền
hô hậu ủng nhưng lần này chỉ mang theo một dàn thị nữ, chứng tỏ hắn gấp rút
như thế nào.
Một khí tức không giận tự uy của bặc vương giả bạo phát ra, các tu sĩ khác
không nhin được mà lùi một bước.
Hắn chậm rãi nói ‘’Bổn Vương là quốc vương của Thần Dương quốc, Các ngươi là
DƯơng gia trong quốc hiệu của ta cũng có một chữ Dương, âu cũng là duyên phận.
ta muốn nhận con của các ngươi làm con nuôi các ngươi thấy thế nào’’
‘’Vô sỉ’’ trong lòng mọi người đồng thanh chửi rủa. Ngươi kéo quan hệ cũng có
cần phải lầy vậy không? Họ của nhà người ta cùng với quốc hiệu nhà ngươi có
duyên, thế thì cứ họ Thần với họ Dương ngươi đều có duyên hết hả? Nhà ngươi
cũng không phải họ Dương a. Nếu không phải con nhà người ta biểu hiện kinh
thiên thì có là em ruột ngươi, ngươi cũng chưa quan tâm a.
Tuy mắng chửi là thế nhưng người ta tu vi vấn đỉnh, hắt xỉ một cái đám người ở
đây chết sạch a. Bây giở hắn có đánh rắm cũng phải bảo là hương nước hoa.
Dương Chiến Thiên lúc này thì mừng rỡ, hắn đang lo nếu đưa Dương nhi cho thế
lực nào cũng sẽ gây hiềm khích với thế lực còn lại, bọn hắn đắc tội không nổi
a
Giờ thì tốt rồi, có cường giả vấn đỉnh tọa trấn hắn còn sợ gì nữa?
Đúng lúc hắn đang định mở miệng đồng ý thì một đạo ánh sáng cắt ngang bầu trời
phá không mà đến.
Quốc Vương Thần Dương quốc nhíu mày: Tông Chủ Đại La cốc?