Kinh Biến


Người đăng: anhtuanfbicia

‘’ CÓ chết ta cũng phải kéo tên chó con nhà ngươi theo làm cái đệm lưng’’

Lão tổ Càn Việt quốc tuy mạnh miệng là thế nhưng hắn biết, hôm nay hắn chết
chắc. Lúc nãy trong thời điểm mấu chốt bị tên kia cắt đứt, Lão Chấn kia căn
thời điểm rất chuẩn nếu sớm một chút thì thương thế hắn sẽ không nặng như
vậy,. Chưa kể nội thương bên trong. Căn bản không phải đối thủ của người ta.

Lão tổ Chấn Nguyên quốc cười lớn’’ Bằng vào cái tu vi của ngươi bây giờ’’

Nói đoạn hắn vẫy tay về phía ba trăm nguyên anh cường giả ‘’ các ngươi một nửa
chia ra các bao vây các gia tộc lớn kẻ nào có ý định ra khỏi thành đều giết
không tha, đặc biệt chú ý DƯơng gia gia tộc. bọn hắn là đệ nhất gia tộc Càn
Việt quốc hẳn là có nhiều đồ tốt, một nửa ở lại diệt đám tu sĩ của Càn Việt
hoàng cung cho ta. Còn lão gia hỏa này cứ để tay từ từ dày vò đến chết
hahaha’’

Một tràng đại chiến bắt đầu. tiếng nổ đẩy trời, bụi đất mù mịt, tiếng kêu thảm
của dần thường trong thành bị vạ lây tạo thành một cảnh tượng như tu la địa
ngục đâu còn giống một kinh thành phồn hoa lúc trước

Khí tức hai cường giả quần lấy nhau bùng phá ức vạn dặm

‘’Cái khí tức này…’’ Lúc này không chỉ DƯơng Chiến Thiên Khiếp sợ mà tất cả tu
sĩ trong ức vạn dặm đều khiếp sợ. chỉ có người thương là không cách nào phát
hiện

‘’Cái này không phải khí tức của khóa thần kì’’ Hắn run rẩy lẩm bẩm, hắn cũng
là hóa thần kì nhân vật nên biết. Nếu so sanh khí tức hóa thần kì với 2 khí
tức này giống như con voi với con kiến vậy, không, giống con kiến với một con
thần long vậy.

Đúng lúc này một thân ảnh hớt ha hớt hải chạy vào trong nghị sự đường, chính
là của tên gia nhân lúc nãy. ‘’ lão gia, lão gia, không xong rồi’’

Dương Chiên Thiên nhíu mày xúc động muốn chút nữa một chưởng giết chết tên
nhân gia này. Chết đến nơi rồi sao ngươi còn phải gấp gáp thế

‘’ có gì mau nói’’

‘’Lão gia, lão gia không xong rồi, phu nhân đã hạ sinh ra một vị công tử
nhưng..nhưng..công tử’’

‘’Cháu ta làm sao?’’ DƯơng Chiến Thiên giật mình.

‘’Công tử..công tử..không thở’’

Tĩnh.

Cả căn phong yên lặng.


Vô Địch Thần Ma - Chương #3