Người đăng: thientruongdan
Mất nguyên một ngày Tường Minh chỉ để xới tung cả dược viên lên, cũng đồng thời vun thành hơn 200 luống linh thổ cao đẹp, đứng đầu luống ngắm nhìn, hắn thấy những luống đất thẳng tắp như được căng dây làm ra vậy. Hơn 200 luống đất hình thành lên những đường thẳng song song, càng về cuối càng nhỏ, đến cuối cùng như chụm lại với nhau, tưởng tượng nếu trên cao nhìn xuống không khác nào cây quạt khổng lồ, những luống đất là những lan quạt không mấy khác biệt. Điều này đủ để thể hiện rằng, dược viên này rộng đến cỡ nào rồi.
Xong việc xới linh thổ vun luống, hắn lau mồ hôi trên trán, ánh mắt mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng lấy trong túi trữ vật ra đến hơn hai mươi cái túi nhỏ chứa hạt giống các loại thảo dược cấp thấp. Hắn dự định mỗi một loại thảo dược hắn gieo trên mười luống, như vậy sau khi bế quan đi ra hắn sẽ có dư thảo dược giao nộp cho tông môn rồi.
Từng túi từng túi hạt được gieo xuống, mất đến 4 canh giờ mới xong tất cả, lại tưới nước hết một lượt hơn 200 luống linh thổ. Lúc này hắn mới ể oải lê bước về về căn nhà nhỏ, nghỉ ngơi chốc lát cho hết mô hồi, hắn ra sau tắm rửa sạch sẽ, quay lại giường ngả lưng xuống khò khò một giấc ngon lành.
Đến tận trưa hai hôm sau hắn mới giật mình tỉnh giấc, vươn vai một cái, xương cốt các khớp xương liền giãn ra kêu rôm rốm.
Giờ khắc này tinh thần hắn vui vẻ phấn chấn, hắn đứng dậy đi xử lý chút việc cá nhân. Lát sau quay lại ngồi khoanh chân lên giường, thủ ấn kết xuất ra, tu vi tầng 2 viên mãn Lưu Khí kỳ được khai mở ra. Không nhanh không chậm Tường Minh liền lấy trong túi trữ vật ra một ít bình lọ đứng đan dược, lần lượt xếp bên cạnh.
Tường Minh lấy một bình đan dược cầm lên đổ ra một viên màu xanh lục, đúng là Thanh Mạch Tẩy Tuỷ đan, lại lấy thêm một bình khác đổ ra một viên màu phấn hồng Lưu Tấn đan. Hắn đưa lên miệng, đan dược liền tan ra trôi xuống cổ họng, không chậm chút nào Tường Minh liền nhắm mặt lại, vận hành luồng linh lực dẫn dắt dược lực theo đại chu thiên luyện hoá nguồn dược lực dồi dào kia.
Chìm vào trạng thái vong ngã, cơ thể hắn các lỗ chân lông bắt đầu mở ra thu nạp linh khí. Bên ngoài cơ thể hắn lúc này linh khí bắt đầu ùn ùn kéo đến một cách nhanh chóng, tốc độ càng ngày càng nhanh, động tĩnh càng ngày càng lớn. Nhưng hết thảy vẫn trong phạm vi dược viên, được trận pháp hộ viên che đậy nên không có ai biết được.
Bên trong cơ thể Tường Minh, các dùng linh khí được hấp thu bắt đầu có sự dịch chuyển trong kinh mạch, theo đường đi đại chu thiên của Lục Khí Cửu Chuyển quyết nhanh chóng được luyện hoá thành linh lực, dưới sự hỗ trợ của Thanh Mạch Tẩy Tuỷ đan linh lực từng tia từng tia một quán trú vào kinh mạch, nhục thân, cốt tuỷ bắt đầu làm sách hết tất cả, đẩy chất bẩn, cặn bã ra ngoài.
Năm ngày thoáng cái đã trôi qua, lúc này dược lực trong cơ thể Tường Minh đã gần như được luyện hoá hoàn toàn.
-Oành.
Một tiếng nổ nhẹ, thanh thuý trong cơ thể Tường Minh phát ra, nhất thời hắn vui vẻ mở mắt ra kiểm tra bản thân hết một lượt.
Hắn có cảm giác mắt hắn có chút tinh tường hơn trước, giờ này hắn có thể nhìn xa hơn trước rất nhiều, đồng thơi những vật nhỏ bé trước kia nhìn mờ thì giờ đây hắn có thể nhìn được rõ hơn.
Kiểm tra thần thức của bản thân, hắn bất ngờ hít sâu một ngụm khí kinh ngạc vào miệng trôi tuột xuống bụng. Thần thức của hắn đã có thể bao phủ phạm vi bán kính hơn 50m, mọi ngọn cỏ lay động, từng con kiến đang di chuyển thành một đường ngoài dược viên kia hắn đều thấy rất rõ.
"Đây là thần thức của Lưu Khí kỳ tầng 3 sao? Phạm vi đã rộng ra so với tầng một tới mấy lần, cảm nhận sự vật cũng rõ ràng hơn và mạnh mẽ hơn à!"
Trong suy nghĩ của Tường Minh có chút bất ngờ tự hỏi mà cảm thán, điều này có thể giải thích tại sao trước đây hắn đứng sau Hoàng Thanh sư thúc, hắn giật mình sư thúc hắn lại có thể biết được rõ ràng như vậy.
Cùng với đó là một thân hôi thôi bốc lên, làm cho hắn sực tỉnh liền đứng dậy ra sau tắm rửa, từng gáo nước được dội lên người cùng với đó là nhưng chất đen quánh được tiết ra trong cơ thể hắn được nước rửa trôi xuống.
Nước được dội trên người hắn xuống, hoà tan cặn bẩn trong cơ thể đào thải ra hoá thành một màu đen tuyền, dần dần trôi đi. Cơ thể Tường Minh lúc này một lần nữa có chút thay đổi, làn da dường như có trắng hơn trước một chút, khuân mặt trở nên anh tuấn hơn.
Trong tâm trạng cùng cơ thể hoàn toàn thoải mái thập phần đại phấn chấn một lần nữa quay lại giường ngồi xếp bằng, lại lẩy ra 2 viên đan dược như trước ăn vào, liên nhắm mắt bắt đầu vận hành chu thiên luyện hoá dược lực.
Bốn ngày sau lại lần nữa hai viên đan dược nữa được Tường Minh nuốt vào tiếp tục luyện hoá dược lực, khác với trước đó khi hắn không dùng đan dược tu luyện. Linh khí xung quanh hắn mặc dù vẫn còn chút động tĩnh nhưng đã có phần nào giảm bớt so với khi không dùng đan dược thì thanh thế đã giảm đi rất nhiều rồi.
Lại hai tuần nữa trôi qua, hắn đã dùng hết 12 viên đan dược mỗi loại trong hai tuần này, lúc này tu vi của hắn đã là tầng 3 Lưu Khí kỳ viên mãn. Đối mặt với bình cảnh không thể trùng kích bắt buộc hắn phải mở mắt ra, lần nữa kiểm tra thần thức của hắn, phạm vi đã lần nữa được mở rộng ra một chút, ít cũng thêm chục mét rồi.
Điều mà làm hắn không ngờ tới chính là số lượng đan dược mà hắn dùng đề thăng tu vi tốn rất nhiều, người bình thường dùng có khi phải đến một tuần mới luyện hoá hết được dược lực của một viên, nhưng với hắn lại khác.
Mới tuần đầu, riêng Thanh Mạch Tẩy Tuỷ đan đây là đan dược phụ trợ, hỗ trợ quá trình làm sạch kinh mạch và cốt tuỷ thì không nhắc đến làm gì. Nhưng còn Lưu Tấn đan, mới đầu mất tới 5 ngày hắn mới luyện hoá hết một viên, đây là so với người bình thường khác hắn đã giảm thời gian luyện hoá xuống chỉ còn một phần ba thôi đấy, càng về sau tốc độ luyện hoá của hắn lại càng nhanh hơn, lại có cảm giác như nếu cứ dùng như vậy chắc một điều dù hắn có ăn như ăn kẹo cũng không còn chút tác dụng nào nữa vậy.
"Cái này gọi là nhờn đan sao?"
Điều này làm hắn chỉ biết thở dài cảm thán không thôi, ai nói hắn có 9 linh căn cơ chứ, dưới sự lưu chuyển và vận hành qua lại của chín linh căn có chút hao hút linh lực, lại còn phải bù cho 3 biến dị linh căn băng, lôi, phong nữa. Nhưng đổi lại dưới sự cần bằng và theo nguyên lý tương sinh của linh căn, linh lực ẩn chứa trong kinh mạch cùng cơ thể Tường Minh lại nhiều hơn một tu sĩ bình thường rất nhiều.
Tường Minh biết bản thân cần gì rồi, chính là tài nguyên để tu luyện nhưng cũng không có nghĩ nhiều nữa. Hít sâu một hơi, hắn đứng dậy ra sau tắm rửa. Quay lại cũng không có lập tức lên giường ngồi khoanh chân tu luyện nữa mà ra ngoài dược viên kiểm tra, chăm sóc thảo dược một lượt. Số thảo dược mà hắn gieo xuống 3 tuần trước, ngày hôm nay đã mọc cao tới 1 gang tay rồi, đối với một số thảo dược cấp thấp chỉ cần một tuần nữa là có thể thu hoạch, còn một ít cấp cao hơn thì hẳn là phải qua 2 đến 3 tháng nữa tuỳ vào loại thảo dược.
Tường Minh trong tâm tình vui vẻ tay áo sắn lên chạy đi chạy lại như bay tưới hết một lượt nước cho hơn 200 luống thảo dược.
Xong đâu đấy tuy có chút mệt nhọc nhưng hắn cũng hết sức vui vẻ, thoả mãn quay lại căn nhà nhỏ, ngồi trên giường khoanh chân lại tiếp tục chương trình tấn cấp.
Hiện tại tu vi của hắn đã đạt đến tầng 3 Lưu Khí kỳ đại viêm mãn rồi đây chính là bình cảnh đối với các tu sĩ. Không ngoại lệ, Tường Minh hắn cũng nằm trong số đó.
Trước lấy ra một bình đan dược, lấy ra một viên màu xanh lơ, đây chính là Phá Kích đan. Đan dược có tác dụng đột phá bình cảnh từ tầng 3 tấn giai lên tầng 4 Lưu Khí kỳ. Tường Minh đặt trở bình đan dược trở lại giường, há miệng ném viên đan vào miệng, lập tức nhắm mắt, luyện hoá dược lực.
Tường Minh cứ như vậy luyện hoá dược lực, bắt đầu công phá bức tường bình cảnh. Một lần không được, hai lần không thông, điều này làm cho hắn lo lắng không thôi, đôi lông mày hắn nhăn tít lại nghĩ bụng.
"Thật không ngờ ta đột phá bình cảnh lại có điểm khó đến như vậy sao? Đã vậy..."
Tường Minh nghĩ vậy liền lấy ra hai viên Phá Kích đan cho vào trong miệng, tiếp tục phá bình cảnh, không có tấn cấp được hắn không có cam lòng, bởi hy vọng cha hắn để lại cho hắn chính là thông qua lượng đan dược này. Không biết Tường Văn biết trước hay như thế nào ông để lại cho Tường Minh số lượng đan dược tương đối nhiều. Có thể nhờ vào số thuộc tính linh căn của con trai ông mà ông đoán được phần nào chăng. Nhưng dù là như thế nào đi chăng nữa thì điều này cũng đủ thấy được tấm lòng và niềm hy vọng của ông đối với con trai mình. Chỉ tiếc rằng giờ ông không còn được nhìn thấy con trai mình hiện tại, chính giờ phút này, nhờ vào đan dược của ông tấn cấp nhanh đến chóng mặt.
Đan dược vào miệng, một cỗ dược lực kinh khủng khuấy động kinh mạch của Tường Minh, hắn liền lập tức vận hành đại chu thiên, luyện hoá dược lực. Trong cơ thể hắn lúc này không khác gì một mảnh chiến trường đang diễn ra chiến tranh giữa lực lượng linh lực kết hợp với dược lực tạo thành thế mũi tên công kích bức tường bình cảnh. Tràng chiến đấu càng ngày càng khốc liệt, linh lực thì cuồn cuộn xả lại phóng, bước tường bình cảnh đã bắt đầu có chút giao động.
Bên ngoài toàn thân Tường Minh run lên từng chập, trên mặt và toàn thân hắn từng đường gân xanh nổi lên như những con giun đang oằn mình chống lại những đợt đau đớn dồn đến.
Cố gắng nén nhịn, cố gắng áp chế bản thân nâng cao tinh thần chiến đấu chịu đựng, Tường Minh biết giờ có chút nhụt trí liền sẽ thất bại thảm hại ngay lập tức, đồng nghĩa lần sau hắn mức độ khó sẽ càng là khó khăn hơn, đau đơn hơn.
Nghĩ thế hắn liền lây thêm một viên Phá Kích đan ném vào miệng, bất ngờ dược lực tăng lên, hắn chủ động tăng tốc độ luyện hoá dược lực, đồng thời mũi tên phá bích chướng bình cảnh lớn hơn, mạnh mẽ hơn. Sự đau đớn trong kinh mạch đã trở lên liên tục, kinh khủng hơn.
Bất ngờ, ngay lúc này cơ thể hắn vang lên tiếng nổ lớn như sấm dậy.
-Oành...rầm!
Tất cả kinh mạch chủ phụ, đại chu thiên đồng thời mở rộng ra, linh lực tầng 3 đỉnh lúc này đã bước sang tầng 4. Bất quá thể tích linh lực so với kinh mạch chỉ là chứa chưa đầy một đoạn bằng một phần tổng số kinh mạch.
Đây thể hiện ra lượng linh lực của Tường Minh nhiều hơn so với người thường lớn đến cỡ nào, điều này cho thấy chỗ tốt về sau không biết để đâu cho hết, nhưng cái giá phải trả lại là sự đau đớn kinh khủng, đan dược so với người bình thường cũng không thể đem ra mà so sánh được. Đồng nghĩ sự khó khăn về tài nguyên đối với Tường Minh là vô cùng lớn.
Nói đơn giản dễ hiểu, hắn giờ mới là Lưu Khí kỳ đột phá tầng 3 tấn giai tầng 4 đã phải dùng tới 3 viên đan dược trùng kích bình cảnh. Tuy là đan dược cấp thấp nhưng đã 3 viên rồi, nếu là ở tu vi ngưng dịch hay kim đan thì sao đây? Thảo dược cho cấp bậc này chân quý và hiếm thấy vô cùng, vậy mà nếu hắn phải dùng tới 3 viên, mức độ này ai thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm tiếc nuối sau đó chửi ầm lên thấu trời xuyên đất à. Chưa kể đến đan dược tăng tiến tu vi và phụ trợ khác nữa đấy.
Ngoài cơ thể Tường Minh lúc này bốc mùi cực kỳ kinh khủng, đến bản thân hắn cũng không thể chịu nổi, đem so với cầu tiêu chỉ có hơn chứ không có kém. Trong cơ thể người lại chứa những thứ kinh tởm thế này hay sao chứ?
-Oẹ..e...huệ...!
Mùi kinh dị khiến hắn không còn khả năng chịu nổi liền liên tục trực nôn, không chần chờ thêm một khắc nào, Tường Minh chảy thẳng ra sau, tường gáo nước chút xuống với tốc độ nhanh thật nhanh. Từng mảng chất bẩn đen đặc quánh từ từ tan ra chảy xuống, riêng công việc này đã chiếm mất của hắn mỗi lần cả nửa canh giờ rồi.
Sau nữa canh giờ hắn trở lại, sắc mặt vẫn còn trắng bệnh tại trước đó nôn không nôn được, nuốt không nuốt được mà khí huyết lộn xộn.
Nhưng thay vào đó hắn đã biến thành một bộ dạng khác, hoàn toàn anh tuấn, thập phần hớp hồn các cô gái trong thiên hạ.
Trở lại giường một lần nữa khoanh chân lại, lấy ra đan dược khác hoàn toàn so với trước lần này là màu hồng đậm đúng là Duyên Hồng đan, đan dược dùng để tăng tiến tu vi sau tầng 3 Lưu Khí kỳ. Hắn muốn lập tức củng cố tu vi chứ không phải là tăng tiến tu vi, do đó hắn ném đan dược vào miệng rất chậm rãi, từ từ luyện hoá dược lực.
Hai ngày sau hắn mở mắt ra thầm than, tu vi lúc này đã được củng cố, nhưng muốn tiếp tục tu luyện lại không thể được nữa rồi. Lượng Tích Cốc đan mà trước đó hắn đổi được đã hết nhẵn không còn lấy một viên, không còn Tích Cốc đan hắn đành phải dừng việc tu luyện lại. Lại phải lần nữa đi đổi thêm mấy chục bình Tích Cốc đan à.
"Ài! Chỉ riêng việc này thôi cũng đủ phiền toái rồi, mà phải đến tận khi lên đến Không Điền kỳ mới có thể không cần ăn uống cũng sẽ không bị đói lả à"
Nghĩ như vậy nhưng hắn cũng chưa có lập tức đi phường thị Cửu Liên mà ra ngoài dược viên hảo hảo thu thập thảo dược.
"Trước tính toán tiện đi lên Đan Viện giao thảo dược, sau đi phường thị trao đổi đan dược. Ầy! Tu vi của mình đã lên tầng 4 rồi, cũng lên tu luyện một ít pháp thuật chiến đấu cùng với phi hành à. Ài! Không biết nên chọn đao hay chọn kiếm, mỗi một loại đều có ưu nhược à. Thật khó nghĩ...ồ...trong thế giới phàm nhân chẳng phải có 18 loại binh khí cơ bản khác nhau sao, từ 18 loại này theo đó tạo ra những binh khí khác, mình lại chín linh căn. Nhị cửu thập bát binh..."
Một ý tưởng chợt loé lên trong đầu Tường Minh.