Đánh Tan Đại Trận.


Người đăng: nguyentheanh795@

“ Võ và Ma không phân chính ta mà là tâm của kẻ truy cầu”.
!!!
Đại trận kết hình kèm theo những tiếng long ngâm không ngừng rung chuyển không
gian. Thiên Không Tử tay kết trận, miệng cười lớn:
- Hắc hắc, tiểu tử. Hôm nay để ngươi nếm thử đại trận Thiên Ý Minh của ta.
Đại trận này kết từ một tia huyết mạch thanh long lão tổ chúng ta thu phục
được, chưa kẻ nào sống xót mà thoát khỏi đây. Kể cả phụ thân cường đại của
ngươi cũng trở nên khốn đốn dưới nó. Hắc hắc.
Đại trận thành hình không ngừng run rảy, võ khí cùng hơn hai mươi tia võ đế
không ngừng tiếp vào đại trận. Trong đó hư ảnh một đầu thanh long ngàn trượng
hiện ra kèm theo kình phong thanh sắc tứ phía hỗn loạn hung hăng lao tới Trần
Nguyệt.
Hắn vẫn nhếch mép cười.
- Câm miệng, các ngươi không cần phải mạnh miệng. Thực lực không phải tính
bằng võ mồm. Hôm nay ta sẽ cho bọn ngươi mở rộng tầm mắt.
Dưới đạo kình phong đang lao tới, cánh tay hắc sắc của Trần Nguyệt nắm lại.
Hắn nhắm mắt hướng tay về kình phong rồi tung một hắc quyền.
- Thiên Ma Chân Quyền. Phá.
Quyền màu đen nương theo ma khí mà trở lên khổng lồ, sát khí hưng thịnh, từ nó
hàn khí không ngừng tỏa ra như băng liệt cả không gian. Quyền này cuồng nộ
cùng người vận lao tới phá tan kình phong hướng tới hư ảnh thanh long.
Nhìn thân ảnh Trần Nguyệt hướng tới Thanh Long, Thiên Không Tử cười lạnh hắn
biết ràng con hư long kia chính là mắt trận nhưng trực tiếp lao tới không phải
là lực chọn sáng xuốt bởi con thanh long kia đang dần thực hóa.
- Vân Tử, Liễu Phong đem long huyết ta từng truyền thụ cho các ngươi thêm vào
đại trận đem chân long từ cửu tuyền triệu hoán lên.
- Ân.
Hai lão giả gọi là Liễu Phong cùng Vân Tử này nghe lời Thiên Không Tử xuất ra
từ cơ thể hai giọt tinh huyết màu đỏ tươi. Giọt máu này khi được xuất ra, sắc
mặt hãi lão giả trắng bệch cơ hồ vô cùng tiếc nuối. Bất quá giết được kẻ kia
cũng đáng.
Hai giọt tinh huyết bay vào trận pháp trực tiếp bị hư ảnh chân long hấp thu.
Từng long phiến thanh sắc dần hiện lên kèm theo đó khuôn mặt hư long biến động
không ngừng.
Bất chợt long thủ trở nên rung động hướng thân ảnh Trần Nguyệt đang lao tới.
- Thanh long vuốt! Kẻ phàm nhân nào lại triệu hồi bản tọa.
Long vuốt sắc bén lướt qua thân ảnh Trần Nguyệt tựa như cát qua, bất quá không
hề có một tia máu nào xuất hiện.
Không nhưng vậy, thân ảnh Trần Nguyệt bỗng xuất hiện đằng sau chân long. Hắc
quyền khổng lồ mạnh mẽ giáng vào cổ của nó. Bất quá lúc này long phiến đã bao
phủ hết toàn bộ thân thể của thanh long kia nên thương tổn không hề có chỉ để
lại một vết lõm màu đen nhỏ sau gáy.
- Hay cho một gã nhân loại lại có thể dùng trò thuấn di cùng tàn ảnh để lừa
bản tọa.
- Xin tiền bối lượng thứ, hôm nay tiểu bối có thù ắt phải báo liền mạo muội
làm phiềm ngài.
- Hắc hắc, rất sảng khoái. Hảo tiểu tử, ăn nói thật có khí phách. Nếu hôm nay
không phải là một đạo tàn hồn bị điều khiển như con rối thế này chắc chắn ta
sẽ kết bằng hữu với ngươi. Giờ thì cố đánh hết sức vào, dù là tàn hồn nhưng
lực lượng của ta không hề yếu đâu.
- Ân.
Dứt lời thanh long nhả ra từ miệng một thanh sắc hảo cầu lớn cùng nhiệt độ
khung khiếp bạo táng trong đại trận. Bên trong hỏa cầu dung nham màu xanh lá
cây không ngừng chuyển động .Mờ hồ nhưng tia khí nóng nực cũng thẩm thấu ra
ngoài kiến đám người Thiên Không Tử liên tục đổ mồ hôi.
Thấy sát chiêu khổng lồ của thanh long trên bầu trời, Trần Nguyệt niết một thủ
ấn kì quái khiến thân thể lại phình lo biến hóa thành cư ma trên núi Côn Lôn
lần trước.
Chỉ trong tích tắc cự ma cùng hỏa cầu hướng nhau mà đổ ập tới.
- Ma hóa quyết: Thần ma thôn thiên.
- Thanh long đại hỏa cầu.
Hai nguồn sức mạnh khổng lồ va chạm không ngừng bên trong đại trận mơ hồ một
tia hủy diệt sức mạnh đang không ngừng hình thành. Đại ma hai tay chống đỡ hỏa
cầu mà như bị nung chảy.
Nhìn tràng diện này mấy lão giả kia vô vàn hả hê nhưng cũng có chút kinh hãi
bởi nếu là chúng ở trong kia thì đừng nói là mạnh mẽ chống cự như Trần Nguyệt
mà đã bị thiêu đốt đến không còn khi bị hỏa cầu khia chạm tới rồi.
Lúc này Thiên Không Tử mặt rung động không thôi, vốn hắn vẫn nghĩ rằng Trần
Nguyệt phải có cả một thể lực khổng lồ sau lưng hậu thuẫn để diệt Côn Lôn Tông
nhưng không ngờ một mình tiểu tử này lại có thể ngăn chặn được cái đại trận
vốn rất bá đạo này.
Đầu Thanh long kia nhìn Trần Nguyệt chống cũng khôg thôi cảm thán.
- Hảo tiểu tử, chống cự được đòn này của ta .... Chặc rất tốt.
- Vậy mạo phạm đến thân thể của ngài.
- Tiểu tử ngươi còn muốn phá tan Thanh long cầu mà đánh tớ ta ư? Hảo hảo. Sau
này nếu có cơ hội sống ngươi hãy thay ta tới Thanh Long tộc ở vạn thú giới, cứ
xưng là bằng hữu của Chúc Ly ta là sẽ được nồng hậu tiếp đón. Nhớ thay ta gửi
lời tới mấy lão già trong tộc mà nói “nhân tộc đã kiếm được một người mạnh hơn
con chó trắng kia rồi hắc hắc”. ( cái này đọc về sau sẽ hiểu con chó trắng là
ai)
- Ân, đợi ta trả được cừu thù sẽ hoàn thành tâm nguyện của tiền bối giờ mạo
phạm.
- Hả......o
Ngay khi dứt lời, Ma khí từ Trần Nguyệt không biết từ đâu mà bạo táng khắp
không gian. Hỏa cầu kia dường như đang bị hắc khí không ngừng thôn phệ. Còn
chân long kia cũng vậy, từng đạo ma khí đen tuyền từ vết lõm phía sau gáy
không ngừng nhập thể kiến cơ thể chân long dần tan vỡ thành hư không. Bất quá
khuôn mặt chân long vẫn đại hỉ “ con chó trắng hống hách mấy trăm năm cuối
cùng cũng tìm được kẻ có thể vượt mặt ngươi hắc hắc. Chuyến này có xuống cửu
tuyền lần nữa cũng đáng”
Dưới sự thôn phệ mạnh mẽ của ma khí, hỏa cầu chợt phình to rồi phát nổ. Trong
đại trận bụi bay toán loạn mù mịt khắp nơi.
Mấy lão giả bên ngoài cũng không thôi kinh sợ run cầm cập nói:
- chết chưa vậy?
- Lực lượng như vậy phát nổ không chết mới là lạ.
Bất quá trong khói bụi mù mịt một thân ảnh với y phục rách nát mờ hồ tỏa ra
khí tức lạnh cóng cùng không gian đang run rẩy và những tiếng “ răng rắc” phát
ra không ngừng từ đại trận.


Vô Cực Đế Thần - Chương #6