Tặng Ca!


Người đăng: GuYue

- Loại trà này tác dụng chủ yếu là an thần tĩnh trí, rất tốt cho não bộ, ta
sẽ làm nhiều một chút để ngươi mang theo tới học viện.

- Vâng!

Nói xong Từ thúc liền đi ra ngoài. Thời gian đến khi nhập học còn chưa tới một
tuần nữa, cũng may là hắn trở về sớm nếu không có lẽ đã trễ thời gian khai
giảng rồi.

- Ca ca, ta có chuyện muốn nói với ca!

Linh Nhi bẽn lẽn đứng núp một bên cửa phòng, nàng lúc này bộ dáng như một
thiếu nữ lần đầu được người khác tỏ tình vậy, cứ cúi gần mặt xuống hai tay
giấu sau lưng.

- Muội vào đây đi!

Lúc này Linh Nhi mới từ từ đi vào nhưng đôi tay vẫn giấu sau lưng. Thấy bộ
dáng giống như hài tử phạm lỗi của Linh Nhi khiến tiểu Vũ không chịu được:

- Có chuyện gì vậy? Không giống muội thường ngày a.

- Tăng cho ca này!

Chỉ thấy tay Linh Nhi đặt lên bàn rồi vội rụt xuống, sau đó lại chạy ra núp
sau cửa phòng, chỉ lộ ra một bên mắt đang chăm chú nhìn, cứ như sợ rằng tiểu
Vũ sẽ chê nón đồ đó của mình.

Đó là một chiếc vòng tay sặc sỡ được tết lại từ những sợi dây nhiều màu sắc,
nhìn qua khá là tinh xảo, chỗ hai đầu dây nối lại với nhau còn thấy cả một quả
cầu nhỏ được treo vào đó trông vô cùng xinh xắn. Cầm nó lên ngắm nghía một lúc
rồi đeo nó vào tay rồi lại ngắm nó khi trên tay mình, hắn không chịu được mà
tán thưởng:

- Thật là đẹp nha, cái này là do muội làm phải không?

Linh Nhi lúc này mới lại đi ra khỏi chỗ trốn, hai má cô bé bởi vì lời khen vừa
rồi của tiểu Vũ mà trở nên hơi ửng hồng, nàng gật đầu.

- Ưm!Nó có ý nghĩa mang lại bình an, Linh Nhi đã làm xong lâu rồi nhưng muốn
để tới sinh nhật ca ca mới đem ra tặng cho ca, vậy mà ca lại đi liền một mạch
gần hai tháng nên Linh Nhi không thể tặng đúng dịp, giờ mới đem ra được. À
đúng rồi, chỗ này muội có làm một cái nút, sau này ca ca có lớn lên vẫn có thể
đeo vừa nó!

Vừa nói nàng vừa chỉ vào chỗ quả cầu nhỏ, sau đó biểu diễn về tác dụng của sợi
dây.

- Oa, thật là tốt quá! Sau này dù lớn lên vẫn có thể đeo đồ của Linh Nhi làm
cho! Mà cái này làm sao muội biết làm, chưa kể tới nguyên liệu nữa chứ.

- Là mấy vị đại thẩm trong thôn dạy cho muội, còn tặng cho muội luôn cả mấy
sợi dây nhiều màu nữa.


Mấy hôm sau.

- Mọi người mau đi về đi, không cần tiễn nữa đâu!

Người vừa nói là Từ thúc, hôm nay hắn sẽ dẫn theo hai đứa trẻ tới Hưng Duy
thành để nhập học. Mọi người trong thôn đều đi ra đầu thôn để tiễn ba người
bọn họ. Đường thôn trưởng khuôn mặt già nua hướng về phía người mà dặn dò vài
câu:

- Lần này hai đứa các ngươi tới học viện phải cố gắng học tập thật tốt nghe
không. Tuy viện trưởng nơi đó là người tới từ thôn của chúng ta nhưng không vì
thế mà hai đứa được lơ là, chểnh mảng học tập, đừng để người ta nói chúng ta
cậy nhờ quan hệ với viện trưởng! Chúc các ngươi lên đường bình an!

- Chúng con biết rồi, Đường gia gia cứ yên tâm!

Hai đứa nhóc đồng thanh trả lời, lúc này trong hai đôi mắt nhỉ đã lập lòe lệ
quang, còn mấy vị đại thẩm thì sớm đã lệ rơi đầy mặt. Thấy vậy Từ thúc quyết
định chen ngang, không thể để cảnh này tiếp tục được nếu không đến mai cũng
chưa thể lên đường.

- Thời gian cũng đã tới rồi, hai đứa cũng mau đi thôi, nếu không đến tối
chúng ta cũng không ra khỏi núi được đâu!


Vĩnh Hằng Vô Cực - Chương #24