Chúng Ta Đang Bay À?


Người đăng: minhtan638865@

Yaaaaaaa………….!

4 mắt không thèm dồn khí xuống chân, tất cả khí ngay lập tức dồn vào con dao
trên tay, tốc độ của hắn nhanh chóng giảm xuống, cái chân đầy móng vuốt ngay
lập tức chụp thẳng vào đầu 4 mắt tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Bàn chân chưa đến gió đã đến trước làm mặt hắn có thêm mấy vết xước, thế nhưng
điều đó càng làm hắn tỉnh táo hơn.

Phốc….!! 4 mắt cực kỳ bình tĩnh thuận theo chiều gió bay ra một chút, cả người
lách vào khe hở giữa mấy cái móng làm mấy cái móng chém hoàn toàn vào không
khí, chỉ cần sai lệch một chút thôi có lẽ người hắn đã bị chia thành mấy phần
rồi.

Không đợi bàn chân kịp thu hồi, con dao nhanh chóng chém xuống.

Xụt……..!

Con dao đã xuyên qua được ngón chân con chó ghim chặt xuống dưới đất, toàn bộ
khí của đấu thánh cấp 7 dồn vào mới có thể xuyên thủng được 1 ngón chân của
quái vật đấu đế cấp 1.

Gào…..!

Đau đớn làm con chó nhảy dựng lên nhưng nhất thời cái chân vẫn chưa rút được
về.

Ngay lập tức 4 mắt chạy theo chân con chó leo lên đầu nó, vậy là cả 2 người
đều đã lên trên đầu con chó săn.

Xoẹt…………….!

Móng tay 4 mắt bỗng nhiên dài ra trông có vẻ cực kỳ bén nhọn, đấy mới chân
chính là vũ khí của hắn, đừng coi thường mấy cái móng tay chúng còn cứng hơn
những con dao quý nhiều vì đó chính là một phần của cơ thể.

Ngươi tránh ra, để đó cho ta! 4 mắt chưa đáp xuống đã gầm lên, hắn chưa nói
xong thì Sư cọ đã tránh qua một bên, nắm đấm của Sư cọ lòi hết cả xương ra
rồi, thương thế của Sư cọ so với 4 mắt thì nặng hơn nhiều, ít nhất cũng gẫy
mất cái xương bả vai cùng mấy cái xương sườn do bị đè.

Xịt….!

Mấy cái móng tay dễ dàng xuyên thủng vào vết thương to lớn do Sư cọ tạo thành,
cả cánh tay 4 mắt ngập sâu vào vết thương.

Vừa thọc sâu xuống 4 mắt vừa tìm mấy dây thần kinh của con chó, tìm hiểu vị
trí yếu hại trong cơ thể là điều tất yếu khi trở thành sát thủ, 4 mắt đã được
học từ năm 3 tuổi căn bản không cần nhìn cũng có thể tìm thấy.

Phựt…… Phựt!

Tiếng dây thần kinh đứt phừn phựt vang lên.

Ngao ô….!Con chó chỉ kịp kêu 1 tiếng rồi 4 chân nó khụy xuống.

Cái mũi vẫn thở phì phò, con ngươi đỏ như máu vẫn nhìn chằm chằm về phía
trước, trái tim vẫn đập nhiệt tình nhưng cả cơ thể đã không thể vận động, dây
thần kinh tiểu não của nó đã bị 4 mắt cắt đứt hoàn toàn.

Phù…! Cuối cùng cũng xong! Sư cọ nằm vật ra nhìn trời, tay trái hắn bê bết
máu, đây là cả máu của con chó và máu của hắn, tuy đấm vào vết thương nhưng cơ
thể quái vật đấu đế cấp 1 sao có thể dễ dàng công phá chứ, bàn tay của hắn đã
bị gãy mất 7 ngón lòi cả xương ra ngoài, từ cổ tay tới bả vai đã tê rần hết
cả.

4 mắt trông thân hình đầy máu nhưng thực ra chỉ có vết thương ở cổ tay cầm dao
là nặng nhất, cũng không nguy hiểm lắm thậm chí còn nhẹ hơn cả Sư cọ nữa.

Khí của cả 2 người dường như đã hoàn toàn cạn kiệt, bây h cho một đấu giả đến
là có thể thu thập được cả 2.

Còn con chó đang nằm yên dưới chân, 2 người căn bản không có thực lực để giết
chết nó, ngay cả khi bây h nó đã không thể cử động, đây chính là sự khác biệt
về bản chất, 1 đấu thánh không bao h có thể giết được 1 đấu đế trừ quái vật
hình người như Đằng Sơn mới có thể làm được.


  • A còn 2 người kia đâu? Sư cọ vội vàng đứng dậy, máu từ tay trái vẫn chảy
    tong tong.

4 mắt cũng đứng dậy nhìn về phía rừng cây đầy tiếng chó sủa, có tiếng chó sủa
nghĩa là Lâm Na và Lăng Phi Yến vẫn không sao, tuy biết nếu có nguy hiểm thì
Đằng Sơn sẽ đến cứu nhưng tốt nhất vẫn là tự mình lo.


  • Lấy máu con chó bôi lên người đi! 4 mắt thâý Sư cọ đinh chạy đi thì kéo
    lại.


  • Oh hiểu rồi! Sư cọ vội vàng lấy máu con chó đấu đế bôi lên khắp người ngay
    cả mặt cũng bôi chỉ chừa lại đôi mắt trông không khác gì quỷ sa tăng.


2 người nhanh chóng chạy đến chỗ Lâm Na và Lăng Phi Yến.

Lúc này Lăng Phi Yến vẫn chưa tỉnh, Lâm Na không biết làm gì hơn là ngồi yên
một chỗ đợi người tới cứu miệng không ngừng lẩm bẩm:


  • Nam mô a di đà phật! Nam mô a di đà phật! Ai đến cứu con thì con nguyện lấy
    người đó làm chồng!

Nói xong lại nhìn bọn chó phía dưới, rồi tưởng tượng cảnh mình bị bọn chó bâu
vào xé xác rồi ăn từng miếng thịt xuýt nữa thì nàng không kìm được mà ngất đi,
vì thế Lâm Na chỉ biết nhắm mắt đợi chờ, khoảng thời gian đợi chờ này có lẽ là
khoảng thời gian lâu nhất trong đời.

Bịch bịch….! Tiếng bước chân nặng nề từ xa chạy đến.


  • Ai vậy? Lâm Na tò mò mở mắt ra nhìn, đối với cô nàng thì tiếng bước chân
    này không khác gì chúa cứu thế.

Á á……………..!!!!!

Lâm Na hét lên một tiếng thất thanh, từ bé đến lớn nàng chưa bao h thấy con
quái vật nào giống 2 con đang tới, người thì toàn máu, mắt mũi giống con người
lại còn quần áo rách nát nữa, Lâm Na nhìn mà tưởng tượng ra 2 con tinh tinh
giết người rồi cướp quần áo của họ, bọn chúng lại mặc vào nhảy múa quanh đống
xương cốt – Đúng là trí tưởng tượng phong phú của đàn bà.

Không ngờ hét lên xong Lâm Na cũng cứ thế mà ngất đi, thân hình trên cây không
giữ được thăng bằng nữa rơi luôn xuống dưới.

Ách..!

Sư cọ và 4 mắt giật mình, đầu tiên là tiếng hét chói tai, sau đó lại thấy Lâm
Na và Lăng Phi Yến đang rơi tự do liền vội vàng lao tới đỡ.

Bộp bộp!

Sư cọ và 4 mắt cả người đã mệt mỏi gần như không thể cử động, nên cũng không
kiph chạy đến đỡ được 2 người đang rơi, vì vậy cả 2 đành phải hy sinh thân
mình cho Lâm Na và Lăng Phi Yến rơi thẳng lên người.

Cũng may có máu con chó đầu đàn nên bọn chó con không dám xông lên chứ nếu
không 4 người bây h ngay cả nhấc mông lên cũng không làm được.

4 mắt và Sư cọ bị rơi trúng không thể ngồi dậy đành cứ nằm đó còn Lâm Na và
Lăng Phi Yến bị ngất nằm gọn trên lưng 2 người.

Gần 200 con chó không biết làm thế nào chỉ đứng bao vây bên ngoài đợi lệnh,
đối với bọn chúng máu của con chó đầu đàn chính là hiện thân của nó, quái vật
mạnh hơn sẽ có quyền lực tuyệt đối.

Một lúc sau 3 bóng đen bỗng nhiên xuất hiện cạnh con chó đầu đàn.


  • Ôi bảo bối của ta..!!! Tiếng gào thảm thiết của người đầu gấu phát ra, tên
    này khóc lóc thật sự thảm thương, nước mắt nước mũi từ cái mặt nạ chảy ra như
    suối dính đầy lên lông con chó.


  • Quên đi, nó còn chưa chết, mang về gia tộc chắc là sẽ cứu được, đừng có
    ngồi đấy mà khóc lóc như đàn bà, nhanh đi tìm xem bọn chúng chết chưa! Tên đầu
    Sư tử không thèm quan tâm, con quái vật này chỉ có đầu gấu là điều khiển được,
    hắn ghen tỵ đã từ lâu lắm rồi, thấy nó không đứng dậy được hắn vui mừng còn
    chưa xong nữa là.


  • Các huynh đi đi, đệ mang nó về xem có thể cứu được không! Tên đầu gấu không
    thèm nge lệnh đầu sư tử ôm luôn con chó chạy đi, đối với hắn con chó này còn
    thân hơn cả huynh đệ nữa.


  • Mẹ kiếp, đúng là đồ đàn bà, nếu lần này thành công thì công lao không tính
    cho hắn tý nào nữa! Tên đầu sư tử chửi.


  • Dạ, đại ca! Tên đầu hổ bên cạnh cúi người nói, hắn còn lạ gì tính khí của
    đại ca nữa.


  • Đi, chúng chắc chắn ở chỗ mấy con chó kia, phải cẩn thận một chút, chúng ta
    không điều khiển được chúng đâu! Tên đầu sư tử nói xong liền phi thân về phía
    tiếng chó sủa.


2 người cẩn thận đi trên những cành cây đến gần chỗ 4 người Sư cọ đang nằm,
tuy nhiên nhìn từ xa chỉ thấy 2 người con gái nằm đè lên 2 người máu.


  • Ngươi nhìn xem chúng đã chết hết chưa? Đầu sư tử hỏi.

Huýt….! Đầu hổ ngẩng lên trời huýt gió một cái.

Một con đại bàng từ tít trên cao hạ xuống cánh tay hắn, loài này chỉ đạt đên
đấu giả cấp 5 nhưng khả năng bay cực tốt nên rất khó bắt hay giết được chúng.

Gruu gruuu….! Đầu hổ nói mấy tiếng chim với con đại bàng.

Quác quác! Con đại bàng cất cánh bay về phía 4 người đang nằm phía dưới, bọn
chó săn thấy có kẻ định cướp con mồi nên không ngừng ngẩng lên sủa, nhiều con
còn cố nhẩy lên đớp lấy con đại bang nhưng vẫn không đủ cao.

Con đại bàng rất cẩn thận, nó bay vài vòng trên đầu 4 người xác nhận mấy người
còn sống liền kêu lên báo hiệu cho tên đầu hổ.


  • Mẹ kiếp bọn này còn sống cả, con chó điên kia đúng là loại ngu đần, đấu đế
    cấp 1 mà mấy đấu thánh cũng không giải quyết được, lại còn để bọn chúng bôi
    máu lên người làm mấy con chó con không dám lên tấn công nữa! Đầu hổ tức giận
    chửi.


  • Ta thấy nếu chúng đánh bại được đấu đế cấp 1 thì cũng bị thương nặng, ngươi
    nhìn người chúng đầy máu nằm đó chắc chắn chỉ còn vài hơi thở thôi, mang hết
    lực lượng của ngươi xử lý chúng đi! Đầu sư tử nhìn vào con đại bàng rồi ra
    lệnh cho tên đầu hổ, hắn đã hy sinh đợt rắn lúc đầu rồi không muốn mất thêm gì
    nữa.


  • Mẹ kiếp chỉ biết dùng của người khác, sao không mang mấy con vật của ngươi
    ra mà dùng! Đầu hổ bực tức ngĩ nhưng ngoài mặt vẫn phải tươi cười nge lệnh, ai
    bảo hắn chỉ là tiểu đệ thôi.


Gruu gruuu….! Đầu hổ hướng con đại bàng ra lệnh, con đại bàng ngay lập tức bay
vút lên trời cao.

Một lúc sau, bầu trời bỗng nhiên bị tối đi, 1 đàn đại bàng trông như một đám
mây lớn bay xuống, càng là sinh vật cấp thấp thì khả năng sinh sản càng cao
nên loại đại bàng này rất nhiều nhưng để điều khiển ngần này con thì tên đầu
hổ đúng là có chút năng lực.

Mấy con chó nhìn đống đại bàng cũng hơi bị rét liền lui lại một khoảng trống
lớn trước 4 người.

Vèo vèo! Mấy con đại bàng như những mũi tên bay xuống, đôi chân đầy móng vuốt
giương ra sẵn sàng xé nát con mồi đang nằm dưới đất.

Xoẹt….! Ngay lúc một con đại bàng đầu tiên đến gần một cánh tay nhanh như chớp
vung lên chia đôi nó ra làm 2 phần.

Quác quác! Mấy con đại bàng thấy đồng loại chết thảm điên cuồng lao đến như
máy bay tiêm kích.

Xoẹt… xoẹt….. xoẹt! Cánh tay hoạt động nhanh như chớp, mấy cái móng tay như
những con dao xẻ thịt hoạt động không ngừng ngỉ.

Mỗi lần cánh tay vung lên là mỗi lần có vài con đại bàng bị cắt trúng, máu của
chúng bắn ra làm 4 người dính càng nhiều máu hơn, Lâm Na và Lăng Phi Yến nằm
trên nên đã dính đầy máu.

Bốp bốp…..! Con nào lọt qua được làn móng tay của 4 mắt ngay lập tức lại có
nắm đấm của Sư cọ, 2 người không hề còn đấu khí chỉ thuần túy sử dụng sức mạnh
của cơ thể, tuy nhiên sức mạnh cơ thể của họ cũng hơn hẳn mấy con đại bàng
này.


  • Mẹ kiếp! Bảo bối của ta! Tên đầu hổ thấy bọn đại bàng như con thiêu thân
    lao vào chỗ chết, không con nào còn sống để có thể bay lên, hắn đau lòng hét
    lên, đám đại bàng này chính là do hắn nuôi từ nhỏ, đã trải qua gần chục năm
    sống với nhau tình cảm thân thiết vô cùng.

Gruuuuu….! Đầu hổ vội vàng ra lệnh cho bọn đại bàng quay về.

Chát….!

Tiếng kêu chưa kịp vang lên đã có một bàn tay tát vào mồm đầu hổ làm hắn văng
ra mấy cái răng.


  • Đồ ngu! Mấy con chim đấy thì có tích sự gì, để chúng tiêu hao thể lực của
    mấy tên kia có phải có tác dụng không! Ngươi cứ để chúng hoạt động khi nào cần
    ta sẽ hỗ trợ! Đầu sư tử ồm ồm nói.

Đầu hổ đau lòng nghiến răng kèn kẹt nhưng cũng không dám phát tác.

Roét…..! Tên đầu sư tử thấy bọn đại bàng chỉ còn một nửa liền huýt sáo một
tiếng.

Tiếng huýt lúc trầm lúc bổng không hề giống nhau dường như là một loại ngôn
ngữ nào đó.

4 mắt và Sư cọ đang chiến đấu cũng nge thấy nhưng bọn đại bàng cứ quấn lấy
không có thời gian để ý những việc khác.

Rắc…. rắc!

Mặt đất dưới chân 4 người tự nhiên xuất hiện vết nứt hơn nữa lại càng ngày
càng nhiều, Sư cọ và 4 mắt đã nhận ra nhưng đám đại bàng không cho bọn họ có
cơ hội chạy trốn.

Ầm ……ầm!


  • Cẩn thận! 4 mắt chưa kịp nói xong thì mặt đất đã xụp xuống, 2 người mất đà
    ngay lập tức bị trúng mấy trảo của bọn đại bàng tuy nhiên bọn hắn không hề
    quan tâm mà ngay lập tức ôm lấy Lâm Na và Lăng Phi Yến.

4 người cứ thế mà rơi tự do xuống dưới lòng đất, do có gió nên Lâm Na cùng
Lăng Phi Yến cũng lơ mơ tỉnh dậy, rất may là mấy con đại bàng không đuổi theo,
có lẽ là dưới lòng đất không có gió.


  • Chúng ta đang bay à? Lăng Phi Yến dụi dụi mắt, tuy người dính đầy máu nhưng
    vẫn không che được những đường cong quyến rũ cùng đôi mắt đẹp trên khuôn mặt,
    đã thế hơi thở lại thơm như hoa làm Sư cọ ngất ngây, dù sao hắn cũng đã 14
    tuổi rồi.


  • Ờ chúng ta đang bay đến địa ngục! Sư cọ quay đầu đi không dám nhìn nhiều.


Thật sự cái hang này rất sâu, có lẽ phải đên vài trăm mét, 4 người rơi một lúc
mà vẫn chưa tới đáy.

Một lúc sau mặt đất hiện ra lờ mờ trong bóng đêm, may mà với thị lực của họ
vẫn có thể nhận ra, 4 mắt và Sư cọ nhanh chóng làm động tác đạp chân vào nhau
bật sang 2 bên tường rồi cứ thế nhè nhẹ đáp xuống đất.

Lúc này Lâm Na và Lăng Phi Yến cũng đã hoàn toàn tỉnh táo vội vàng tránh xa 2
người đầy máu, con gái trời sinh sạch sẽ nên không hề muốn ôm 2 người máu tý
nào, các nàng lúc này mới hỏi 4 mắt và Sư cọ chuyện xảy ra.

Từ đầu đến cuối 4 người cũng chỉ nhìn thấy bọn quái vật tấn công, mấy tiếng
kêu của kỳ lạ, hơn nữa lại không hề gặp mấy người đeo mặt nạ nên cũng chỉ có
thể kết luận là có người cố ý làm vậy thôi, nhưng không ai để ý ánh mắt của
Lăng Phi Yến lóe lên mấy lần, sắc mặt cũng thay đổi rất nhiều nhưng lại được
máu che đi hết.

2 người con gái lại bắt đầu tán phét, có lẽ hoàn cảnh nào cũng không thể ngăn
cản được cái miệng của họ hoạt động.

Sư cọ nhìn Lăng Phi Yến thần thái tỉnh táo như con sáo vẫn nói liên thanh
không ngừng, tự nhiên hắn ngĩ đến lúc nàng ngất liền hỏi:


  • Ngươi khỏe mạnh vậy sao thấy mấy con chó là ngất hả?

Lăng Phi Yến đang nói chuyện tự nhiên nge thấy mặt bỗng tái đi, vừa nãy cố
tình nói chuyện chỉ là để lảng tránh nỗi sợ mà thôi.

Lâm Na cũng thấy Lăng Phi Yến có điều khó nói nên ngay lập tức phản bác:


  • Ngươi hỏi làm gì? Không lịch sự gì cả! con gái ai chẳng sợ mấy thứ linh
    tinh!


  • Lâm Na, cái này cũng không có gì là bí mật để ta nói cho mọi người nge!
    Lăng Phi Yến kéo tay Lâm Na lại
    .



Vị Thần Đất Việt - Chương #56