Cùng Chết Sao?


Người đăng: minhtan638865@

Căn phòng lại trở về im lặng, không ai nói một câu nào.

1 lúc sau 1 thằng nhóc to lớn cao tới 1m7, đầu trọc lóc ăn mặc như sư cụ nhưng
mặt mũi thì không khác gì tướng cướp đi cái guốc gỗ nặng trịch, mỗi lần bước
đi là 1 tiếng động điếc tai vang lên.

Rầm….! Ci bao tải to đùng từ sau lưng “nhà sư” rơi xuống nge như tiếng 1 tấn
sắt nện xuống mặt sàn làm cho cả phòng bị rung lên.

Rắc rắc….! Tên nhà sư bẻ tay khởi động:


  • Xin 1 trong 2 vị nhường chỗ ta, không thích bị ở bên dưới người khác! Biết
    điều thì đi xuống dưới nếu không xảy ra chuyện gì ta cũng không có chịu trách
    nhiệm đâu!

Không có ai trả lời.

Hừ! Nhà sư bỏ cái guốc gỗ ra, 2 cái này rơi ra cũng làm cho sàn nhà kêu lên
rầm rầm một hồi, không hiểu tên nhà sư này mang trên người bao nhiêu đồ chơi
nặng nề nữa.

Vụt..! Nhà sư lao về phía Đằng Sơn đang ngồi đó, tốc độ cực nhanh nhoáng cái
đã bay từ ngoài cửa đến giường, 1 cú tát tung ra nhằm thẳng vào mặt Đằng Sơn
tiếng gió vang lên vù vù.

Chát! Âm thanh tiếng tát vào da thịt vang lên 1 bóng người bay ra.

Thân hình xoay đúng 5 vòng trên không trung rồi mới hạ được xuống.

Bịch…! Rơi đúng vào vị trí cũ, đầu gối khụy xuống sàn trên mặt nhà sư cũng
chưa hết bàng hoàng, khóe miệng hơi rỉ máu nhưng cũng may chưa mất cái răng
nào chỉ là đầu óc hơi bị choáng váng.

Nhà sư không dám xông lên bừa bãi nữa mà chỉ dám đứng từ xa đánh giá lại Đằng
Sơn.Nhìn thân hình nhỏ bé tay chân yếu ớt không ngờ ra tay cực nhanh lại chuẩn
xác đi sau mà lại đến trước.

“Không biết hắn đã dùng hết sức chưa?” Nhà sư tự hỏi, hắn cũng có thể nhìn
thấy cú đánh đó Đằng Sơn chỉ tùy ý tung ra không hề có ý muốn đánh nhau với
hắn, cái này chỉ là cảnh cáo mà thôi.

Đánh giá Đằng Sơn 1 lúc nhà sư cũng không dám ra tay bên này nữa đành chuyển
mục tiêu sang bên thằng nhóc đang nằm bên kia.


  • Ê thằng bốn mắt, tao cho mày 2 lựa chọn!

Thằng bé 4 mắt uể oải xoay người vào trong tường không thèm để ý đến nhà sư.


  • 1 mày xuống dưới nằm, 2 tao đưa mày xuống dưới nằm! Nhà sư giõng dạc nói,
    cú đánh vừa này giống như chỉ gãi ngứa cho hắn không hề để lại dấu vết gì nữa.


  • Tao chọn cái 2! 4 mắt không ngần ngại trả lời luôn.


  • Được! Lần này nhà sư cũng không lỗ mãng xông bừa lên khi không biết đối thủ
    mạnh mẽ như thế nào, bị thiệt một lần là đủ rồi, trước tiên tính kế lôi 4 mắt
    xuống hoặc an toàn leo được lên trên đánh ngang tay là tốt nhất.


Nhà sư quay sang bên Đằng Sơn chắp tay nói : Đại ca, cho ta mượn giường 1 chút
có được không?

“Đại ca?” Đằng Sơn thấy nhà sư thật buồn cười to cao như vậy mà cũng gọi mình
là đại ca không phải bị ăn đòn nên biết sợ đấy chứ.

Đằng Sơn nhàn nhạt trả lời: Không động đên chỗ ta ngồi là được!


  • Đa tạ! Không nói nhiều lời, nhà sư nhảy lên phía giường Đằng Sơn.

Hây a! hét lên 1 tiếng, đấu khí trong người cuồn cuộn tỏa ra.


  • Hả? Đằng Sơn bên cạnh ngạc nhiên, người này rõ ràng có đấu khí vậy mà lúc
    thi vào lại cố tình ở bên không có đấu khí, không những thế lại còn là đấu giả
    cấp 2, 1 thiên tài đó, vậy mà vừa nãy hắn không hề dùng đấu khí với hắn.

Đằng Sơn không biết thân thể của Nhà sư cũng rất mạnh mẽ, hắn toàn chơi thể
loại phụ kiện hàng độc, trên người lúc nào cũng phải mang đến 2 tấn cân nặng,
cơ bắp cực kỳ phát triển vậy mà Đằng Sơn nhẹ nhàng đánh hắn trở lại, điều này
làm không dám có ý kiến với Đằng Sơn.

Vù….! Nhà sư nhảy sang bên 4 mắt tung ra 1 cú đá nhắm vào giữa người 4 mắt,
nếu trúng cú đá này đảm bảo người bình thường sẽ chết ngay tức khắc.

4 mắt cả người đang nằm bỗng nhiên chống mạnh 2 tay xuống giường, thân hình
bật dậy quay tròn sang 1 bên giường suýt xoát vừa đủ để tránh cú đá của nhà
sư.

Cú đá không trúng đích nhưng nhà sư không hề ngạc nhiên, nhẹ nhàng đáp xuống
đầu bên này giường, 2 tay thủ thế gườm gườm nhìn 4 mắt.

Ngay từ lúc mới vào nhà sư đã cảm thấy sự nguy hiểm toát ra từ 4 mắt nên mới
chọn Đằng Sơn làm mục tiêu công kick, nhưng Đằng Sơn quá mạnh mẽ chỉ tùy tiện
ra tay cũng làm nhà sư chật vật muốn chết, không còn cách nào khác nhà sư phải
dồn hết thực lực để chiến đấu với 4 mắt.

4 mắt bên kia cũng không dám coi thường, đôi mắt sắc nhọn đằng sau cặp kính
chăm chú quan sát từng cử động nhỏ của nhà sư, 1 đấu giả cấp 2 ra đòn không
thể coi thường nếu không muốn vào bệnh viện nằm.

Ya! Nhà sư bất ngờ tung 1 cú đấm thẳng vào chân 4 mắt.

4 mắt cũng không dùng cứng đối cứng mà nghiêng người tránh sang 1 bên, hắn
không có chịu nhảy xuống giường né tránh như vậy chính là thua cuộc.

Công kick 2 lần không trúng nhà sư tức giận điên cuồng đánh về phía 4 mắt, đủ
mọi loại chiêu thức từ tay đến chân nhưng vẫn không thể chạm vào người 4 mắt
chứ đừng nói đẩy hắn xuống dưới đất.

Đằng Sơn ở một bên quan sát thấy 4 mắt tránh đòn lúc nào cũng chỉ cách chỗ có
lực sát thương có 1mm, không thể không nói ánh mắt cùng khả năng điều khiển cơ
thể của 4 mắt vô cùng lợi hại.

2 người 1 người có sức mạnh cường đại 1 người thì vô cùng nhanh nhẹn khéo léo,
kết quả thật khó mà đoán được, Đằng Sơn vô cùng hứng thú ngồi quan sát.

Một lúc sau.

Hộc…. hộc! Nhà sư thở hồng hộc, mồ hôi lấm tấm chảy ra, đấu khí trên người
cũng mỏng đi hơn 1 nửa xem ra sắp kiệt sức.

Còn 4 mắt thủy chung vẫn đứng yên tại chỗ tránh đòn không hề dịch chuyển một
phân nào, do không phải mất sức nên 4 mắt không có biểu hiện mệt mỏi gì, nhưng
hắn cũng không dám tấn công nhà sư.

“Tên này rốt cuộc có phải là người không? Phản xạ cực nhanh, cự ly mỗi lần né
tránh chỉ cách phạm vi sát thương có vài mm thật không thể tin được!” nhà sư
vừa ngỉ ngơi vừa ngĩ.

Không thể đánh trúng được 4 mắt, nhà sư đành dùng chiêu cuối cùng “Lưỡng bại
cầu thương”, cả thân hình to cao lao thẳng về 4 mắt như con trâu điên.

Chiêu thức này ngay từ đầu hắn đã định dùng tới, nhưng khí tức nguy hiểm trên
người 4 mắt tỏa ra làm bản năng nói cho nhà sư biết tốt nhất là không nên đến
gần, vì vậy từ đầu tới h nhà sư toàn đứng ở xa mà đánh.

Đấu khí tỏa ra phong tỏa hết mọi đường chạy của 4 mắt, 4 mắt chỉ còn cách nhảy
xuống giường mới có thể tránh được.

Biết mình không thể tránh thoát 4 mắt cũng lao về phía nhà sư trực tiếp đối
mặt.

Hừ! Nhà sư hừ lạnh 1 tiếng, tuy nhà sư tin tưởng lực lượng của mình hơn hẳn
đối phương nhưng cảm giác nguy hiểm không hề biến mất, mà càng đến gần 4 mắt
lại càng hiện rõ nên cũng không dám coi thường,con mắt luôn chú ý tới từng cử
động nhỏ của đối phương.

Phụt…! trong tay 4 mắt xuất hiện 1 con dao rất nhỏ chuyên dùng để dũa móng tay
đây không phải là dao chiến sinh tử nên 4 mắt mới dùng loại đồ chơi này, bàn
tay rất kín nên nhà sư cũng không thể nhận ra được.

Lúc này thân hình to lớn của nhà sư đã đến ngay sát 4 mắt, 2 cánh tay to lớn
đang mở rộng bỗng nhiên khép lại 1 tay nhắm vào vai 1 tay nhắm vào sườn 4 mắt
đánh tới, nhà sư cuối cùng cũng không có chơi chiêu gọng kiềm.

4 mắt không hề hoảng sợ, thân hình khẽ lách về 1 bên đã tránh được cú đấm đang
nhắm vào vai, cánh tay đang dấu con dao cực nhanh đâm vào mạng sườn nhà sư.

Cánh tay của nhà sư vẫn đang nhắm vào mạng sườn của 4 mắt, nhưng hắn không ngờ
4 mắt lại dám chơi trò này, cánh tay của nhà sư rõ ràng dài hơn nhưng hiện h
con dao nhỏ kia đã chọc thủng lớp đấu khí, hơi lạnh từ nó tỏa ra làm nhà sư
thấy rùng mình, 1 con dao cùn mà cũng gây ra cảm giác thật đáng sợ.

Nhà sư không biết con dao đó đang nhắm vào tử huyệt của hắn, chỉ cần xuyên
thủng thân thể là tất cả các cơ quan nội tạng ngừng hoạt động ngay.

Do cảm giác được mối nguy hiểm từ con dao, cánh tay của nhà sư lại được tăng
thêm sức mạnh, trúng đòn này đảm bảo 4 mắt sẽ không thể dậy được nữa.

“Cùng chết ư??” Nhà sư lúc này đang tự hỏi, hắn không ngờ tình huống lại đến
mức này.

Nhà sư tên thật là Vũ Anh, từ nhỏ đã phải lao động kiếm sống nên có thân hình
cực kì khỏe mạnh, không những thế đến năm 8 tuổi đã tự mình luyện lên được đấu
giả nhưng chưa bao giờ để lộ ra ngoài.

Cha hắn vốn là một người quyền cao chức trọng, gia đình hắn từng có một quãng
thời gian vô cùng phong quang, nhưng không ngờ lại bị bạn bè hãm hại không còn
gì đến này cả mẹ hắn cũng không còn.

Từ nhỏ hắn đã luôn nge cha nói, làm người luôn phải chuẩn bị cho bước cuối
cùng, con cờ cuối cùng luôn là cái để cứu mạng, năm đó cha hắn bị hãm hại nhà
tan cửa nát, kẻ thù đã muốn giết cả nhà hắn nhưng không ngờ cha hắn đã chuẩn
bị 1 con đường lui nên 2 người mới còn sống.

Hắn luôn nge kĩ lời dạy của cha, ẩn dấu thực lực ngay cả khi vào quân đội cũng
không để lộ ra mình có đấu khí, hắn muốn từ từ mới triển lộ ra một phần sức
mạnh, đi từ từ sẽ không bị người nào chú ý

Kẻ thù của hắn vô cùng cường đại, chính vì vậy che giấu thân phận phải tốt nếu
quá nổi bật chắc chắn sẽ không hay.

Hôm nay trong phòng không ngờ chỉ vì tranh chiếc giường, Vũ Anh đã dùng đến
thực lực đấu giả cấp 2.

Chiêu cuối cùng của hắn chính là đấu giả cấp 3 kết hợp lực lượng thân thể có
thể cho một cú đánh của đấu giả bậc 5 trực tiếp nhảy 2 cấp, nhưng lúc này Vũ
Anh vẫn đang đắn suy ngĩ xem có nên bộc lộ toàn bộ thực lực của mình ra hay
không, vì nếu giết người thì sẽ bị loại bỏ tư cách làm quân nhân, khi lên mặt
đất sẽ mất đi rất nhiều ưu đãi nên khó có thể rèn luyện được.

Còn 4 mắt bên này tên là Tần Tân Quân, hắn sinh ra trong 1 gia tộc chuyên nhận
nhiệm vụ giết người hay bất cứ loại vật nào chỉ cần có tiền và cái giá tương
đương là có thế - Gia tộc sát thủ.

Gia tộc của hắn tồn tại từ thời xa xưa, khi mà con người còn đang đánh nhau
bằng cung tên và giáo mác, hồi đó ám sát nhà vua, quan lại quần thần là nhiệm
vụ chính, còn bây h gia tộc có thể nhận nhiệm vụ ám sát cả đấu đế, pháp sư, từ
đó có thể thấy thực lực cường đại của một gia tộc đã tồn tại hàng nghìn năm.

Từ nhỏ hắn đã được huấn luyện để trở thành sát thủ hạng nhất, luôn luôn phải
lạnh lùng coi sự sống của kẻ khác như không có, giết người hay quái vật đều
như nhau mà thôi.

Tuy nhiên hắn lại hoàn toàn trái ngược với những người trong gia tộc, từ nhỏ
hắn đã rất yêu thiên nhiên và động vật, nhưng sự đời luôn không theo ý mình,
hắn là con trưởng của dòng họ căn bản là phải lạnh lùng tàn nhẫn hơn ai hết.

Cha của hắn luôn muốn con mình là 1 sát thủ giỏi nhất thế giới có thể cắt đầu
bất cứ ai, nhưng tâm tình của con mình thì không thể khống chế được.

Không còn sự lựa chọn nào khác, cha của Tân Quân đã đánh cược với hắn, nếu
trước năm 18 tuổi mà có thể đạt được đấu đế mà không cần sự trợ giúp của gia
tộc thì hắn có thể tự do làm những gì mình thích.

Tân Quân không hề do dự lập tức đáp ứng rồi rời khỏi nhà, gia nhập vào quân
đội Nam Hạ này, tuy chưa thể phát ra đấu khí nhưng với khả năng của mình Tân
Quân có thể chính diện giao phong với đấu giả cấp 2 cấp 3.

Không ngờ hôm nay vừa mới vào liền bị 1 con trâu điên quấy rầy, không những
thế thực lực của hắn thật quá mạnh mẽ, Tân Quân không hề muốn giết người nên
chỉ dùng con dao cùn này nhưng thế cục bây giờ thật không thể quay đầu trừ phi
có 1 người chịu nhảy xuống đất.

Đằng Sơn bên kia cũng vô cùng ngạc nhiên không ngờ 2 người vô danh lại có thực
lực cường hãn như vậy, đều là thiên tài thiếu niên không ngờ lại cùng chui vào
1 chỗ giống như mình.

Xem ra Nam Hạ cũng có rất nhiều nhân tài ẩn dật không hề thua kém ai đâu.

Lúc này nắm đấm và con dao của cả 2 người đã gần đến mục tiêu rất có thể sẽ có
1 người bị trọng thương, hoặc là cả 2 cùng bị.


  • Khoan đã!! 2 người bỗng nhiên cùng nhau dừng lại hét lên.

2 cánh tay ngay lập tức cùng dừng lại, ánh mắt cả 2 nhìn chằm chằm đánh giá
đối thủ, không ngờ cũng là ý tưởng lớn gặp nhau, có lẽ cả 2 đều không muốn
đánh đến sống chết, cũng có thể bọn họ nhìn nhận tài năng của nhau.

1 lúc sau 2 người cùng cười lớn phá tan bầu không khí căng thẳng.


  • Hahahaha không ngờ lão tử hôm nay cũng gặp được đối thủ! Nhà sư cười nói.


  • Ta cũng không ngờ trông ngươi hơi ngốc nghếch mà lại lợi hại vậy! 4 mắt
    cũng nói với nhà sư.


  • Lợi hại thì 2 người thu tay lại đi! Đằng Sơn ngồi xem nãy giờ cũng nói thêm
    vào, 2 người này rất được, Đằng Sơn thấy được sự lương thiện và chân thật
    trong con người họ, kết bạn với 2 người này đúng là không tồi.


Nâng lên được mà cũng hạ xuống được đó mới chân chính là người có tài.

Lúc này 2 người mới để ý, ngượng ngùng thu tay lại không ngờ vừa nói chuyện
lại vừa giơ nắm đấm vào nhau thật dọa người mà.


  • Vị huynh đệ này thật là tài giỏi a, không có đấu khí mà thân thủ nhanh nhẹn
    như vậy, ta gần như là bại tướng rồi đấy!


  • Ngươi cũng đâu kém, ta ngủ trên cao nhiều rồi nhường ngươi vậy! 4 mắt nói
    xong nhảy luôn xuống đất.


  • Ây không được người ta nặng thế này nằm giường trên nhỡ xập xuống thì sao?
    Nhà sư vội vàng nhảy xuống dưới rồi chui vào giường dưới nằm luôn.


Chỗ này mới hợp với ta, vừa không sợ ngã vừa ấm áp thật sự rất thoải mái mà!
Vừa nằm vừa vung vẩy cái chân bộ dạng rất tiêu sái hưởng thụ làm Đằng Sơn và 4
mắt cũng phải trợn tròn mắt ra mà nhìn, người này thật sự thay đổi nhanh như
gió mà.

4 mắt cũng bó tay đành quay lại ngồi trên giường trên.


  • 2 ngươi tên họ là gì, sao mạnh như vậy mà vẫn chui vào chỗ này ở, chẳng lẽ
    lại có sở thích ngược đãi bản thân như ta à? 4 mắt mở miệng trước.

Đằng Sơn quan sát người này từ lúc mới vào, tuy hình dáng bình thường trên
người cũng không có đấu khí, nhưng lại luôn tỏa ra một luồng sát khí nhàn
nhạt, chỉ có những người đã từng vấy máu rất nhiều mới có thể có.


Vị Thần Đất Việt - Chương #20