Ca Ca Là Giỏi Nhất


Người đăng: minhtan638865@

Ngay sau hôm đó, hầu như toàn bộ lực lượng quân đội của Nam Hạ gấp rút đến đây
xây dựng căn cứ mặt đất mới, đồng thời điều tra xem cường giả nào đã làm ra
việc này.

Người có thể đánh dẹp hoàn toàn 1 thành phố trên toàn thế giới cũng chỉ có 3
người, đó là 2 cao thủ sống từ thời đại Phục Sinh tới nay còn 1 người mới quật
khởi từ 300 năm trước.

Trong 3 người thì 1 pháp sư là người Mỹ, 1 pháp sư khác là người Nga, còn đấu
giả là người Hoa Hạ.

Mỗi 1 cường giả như vậy đảm bảo cho số lượng căn cứ mặt đất rất lớn thừa đủ
cho toàn bộ quân đội đồn trú.

Nam Hạ không có 1 cường giả nào để tranh cướp đất vì vậy quân đội cũng chỉ 1
phần ở trên mặt đất còn đa phần phải ở dưới lòng đất, diện tích đất của Nam Hạ
có thể nói là nhỏ nhất trong số tất cả các quốc gia.

Bình thường 1 đấu thánh chỉ sống tới 200 năm.

Đấu đế tuổi thọ lên tới 400 năm.

Nhưng họ đã sống đến gần 800 năm mà vẫn chưa tạo hóa không biết đã đạt tới
cảnh giới nào nữa.

Tuy nhiên để đánh 1 thành phố thì chính bọn họ cũng phải tốn công sức tiến từ
từ chứ không thể tụ tập tất cả quái vật lại 1 lần mà chém giết, vì bọn chúng
đã có trí tuệ nhất định, đồng thời khi tất cả quái vật cùng tấn công thì ai
trong 3 người cũng đều không thể sống nổi.

Chính vì vậy bây h người trên toàn thế giới tin chắc chắn rằng cường giả thứ 4
của loài người đã xuất hiện.

Tuy nhiên hiện h cường giả thứ tư lại đang tham gia cuộc thi tuyển phân cấp để
phân biệt giữa người bình thường và chiến binh đấu giả cấp thấp nhất.

Năm 10 tuổi chính là lúc cơ thể bắt đầu phát dục, lúc này là lúc thích hợp
nhất để rèn luyện thân thể nên nếu không đạt được chuẩn đấu giả thì cả đời
cũng chỉ là người bình thường.

Đãi ngộ giữa người bình thường và đấu giả khác nhau 1 trời với chục cái vực,
ai cũng biết điều đó, vì vậy những đứa trẻ 10 tuổi đều cố gắng vượt qua cuộc
khảo nghiệm thực lực này.

Trung tâm khảo nghiệm đấu giả nằm ở gần trường trí tuệ giả số 2 cũng là tại
trung tâm căn cứ Nam Hạ, lúc này tại đây có rất đông các bậc cha mẹ đứng ở
ngoài chờ đợi kết quả kiểm tra của con em mình.

Phía trong sân thí luyện rộng lớn có 20 nơi thử nghiệm cho các thí sinh, mỗi
nơi đều trang bị đầy đủ thiết bị: máy đo lực đấm, máy thử phản xạ…. nếu người
nào có thể tự phát ra đấu khí thì không cần phải tiếp tục thử nghiệm nữa.


  • Bùm….! Lực đấm 620kg loại! 1 đứa bé ngẩn ngơ nhìn kết quả sau đó khóc lóc
    ra về, vậy là số phận của nó chỉ là người bình thường, cả đời có lẽ cũng không
    được nhìn thấy ánh mặt trời.

Đầu tiên phải kiểm tra lực đấm trên 1000kg rồi tới máy thử phản xạ đạt tiêu
chuẩn sau đó tiếp tục tiến tới, tất cả quá trình mất khoảng 3 phút thời gian.


  • Bùng 878kg loại!


  • 929kg loại!


  • 1192kg đủ tiêu chuẩn!


Sân thử nghiệm liên tục vang lên những tiếng đánh giá, tiếng khóc lóc, vui
mừng, ủng hộ….

Tiếp theo: Đằng Sơn! Tiếng nói máy móc trên sàn kiểm tra vang lên.


  • Ồ! Hắn có phải là anh của thiên tài Đằng Vân được siêu cấp cường giả Lôi
    Đặc nhận làm đệ tử không vậy?


  • Đúng vậy đó, nhưng ta nge nói hắn thực lực rất yếu toàn nhờ đệ đệ mà có thể
    ở lại lớp thôi!


  • Ta biết hắn! Trước kia bị ăn đòn suốt, từ lúc gia tộc hồi phục thì mới đỡ
    đó!


  • Ài 2 anh em mà sao chênh lệch vậy a!Không biết hắn có qua được khảo nghiệm
    không nữa!


  • Ta ngĩ hắn cũng không qua được đâu!


………

Từ ngày Đằng gia nhờ Đằng Vân mà hồi phục nguyên khí, danh tiếng thiên tài của
Đằng Vân đã làm mọi người nể sợ, cũng từ đó càng nhiều người nhìn vào Đằng Sơn
đánh giá, so sánh với Đằng Vân.

Đã 3 năm Đằng Sơn luôn bị chê cười dưới cái bóng thiên tài Đằng Vân, ngay cả
mấy người trong gia tộc cũng toàn nói xấu sau lưng hắn, nhưng không ai biết
thực lực kinh người của Đằng Sơn ngoài chính đệ đệ Đằng Vân.


  • Lên đi anh! Tâm Nhi hét lên h cô bé mới 6 tuổi nhưng đã có một làn da trắng
    hồng, lông mày vừa dài vừa thanh nhẹ như lá liễu, cái mũi cao vút cộng thêm
    đôi môi đỏ chót trông vô cùng xinh đẹp đáng yêu.

Cả khu khảo thí ngạc nhiên nhìn Tâm Nhi, không ngờ 1 cô bé xinh xắn ai nhìn
cũng muốn yêu lại đi cùng 1 tên phế vật như vậy. Còn có mấy tên nhóc phát dục
sớm mắt chớp chớp mồm đớp đớp đến nỗi chảy cả nước dãi mà cũng không biết.


  • Cô bé ấy là ai vậy trông dễ thương quá!


  • Sao ta chưa bao h thấy nàng nhỉ, họ hàng của Đằng gia à?


  • Ôi ta mà có tiểu muội dễ thương xinh đẹp như vậy thì tốt biết bao!


  • Có phải đây là cháu của Đằng đế không vậy?


……………

Đằng Sơn lần này đi vốn không muốn cho Tâm Nhi đi theo, nhưng không ngờ vào
trong chỗ này lại thấy cô bé đã ngồi đó thì cũng đành bó tay, Tâm Nhi cứ ra
ngoài là lại y như rằng có rắc rối xảy ra, nên mấy năm nay Đằng Sơn cũng không
cho Tâm Nhi chạy ra ngoài chơi một mình.

Tâm Nhi cũng chưa bao h lấy thân phận con nuôi Đằng gia mà học tập hay giao
tiếp gì với thế giới bên ngoài, mà chính cô bé cũng không muốn đi học chỉ có
thích đi theo Đằng Sơn không ai bảo được, chính vì vậy không ai biết đến Tâm
Nhi cũng là điều bình thường thôi.

Đằng Sơn làm như không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào đôi chân cứ bước chầm
chậm lên bục kiểm tra.

Vù…! Trước mặt Đằng Sơn xuất hiện màn hình có 2 lựa chọn: phát ra đấu khí hoặc
kiểm tra thực lực.

Không hề suy ngĩ Đằng Sơn lựa chọn kiểm tra thực lực vì đấu khí của cậu quá
mạnh mẽ, đến cấp đấu đế thì bản chất khí khác hẳn những đẳng cấp bên dưới.

Đi đến máy đo lực đấm, 1 cú đấm nhẹ nhàng đánh ra.


  • Bùm….! 1000kg đủ tiêu chuẩn!


  • Hahaha thằng nhóc thật may mắn quá! Phía dưới hàng loạt tiếng cười vang
    lên.


Máy đo tốc độ: 25m/s đủ tiêu chuẩn.

Máy đo phản xạ: đấu giả cấp 1 đủ tiêu chuẩn.

……

Tất cả các máy đo Đằng Sơn đều chỉ vừa đủ tiêu chuẩn làm tiếng cười vang lên
không dứt, có người thì cảm khái sao hắn lại may mắn đến vậy chỗ nào cũng vừa
đủ tiêu chuẩn, có người thì chửi mấy cái máy tính toán vớ vẩn…. rất nhiều ý
kiến nhưng thủy chung vẫn là khinh thường cùng cười cợt.

Nếu cho 1 trong 3 vị cường giả mạnh nhất vào đây thì không biết họ sẽ sợ hãi
đến như thế nào nữa, vì Đằng Sơn đã có thể khống chế hoàn mỹ tất cả sức mạnh
thân thể theo ý muốn không sai 1 ly, một điều mà chính họ cũng khó có thể làm
được.


  • Chúc mừng ngươi đã trở thành chuẩn đấu giả, thẻ bài chứng minh thân phận sẽ
    được chuyển tới sau, người kế tiếp! Giọng người quản lý không lạnh không nhạt
    vang lên đều đều.


  • Tâm Nhi hô lên: anh giỏi quá hihi! Anh là giỏi nhất!


Cô bé vừa hô vừa chạy đến cầm tay Đằng Sơn tung tăng nhảy nhót, cái này làm
Đằng Sơn tuy đã giết không biết bao nhiêu con quái vật nhưng da mặt cũng hồng
hết cả lên vì bị bao người nhìn vào.


  • Em đừng làm loạn nữa được không! Đằng Sơn mặt mày nhăn nhó nói.


  • Chúng ta đi ăn mừng đi, em muốn ăn kem! Tâm Nhi chả thèm quan tâm vẫn cười
    nói như thường.


  • Được! được! Đằng Sơn gật đầu như gà mổ thóc, hắn bế Tâm Nhi nhanh chóng
    chạy như bay ra khỏi trường thi tránh những ánh mắt như muốn ăn thịt người
    đang săm soi vào mình.


Ra đến bên ngoài, Đằng Sơn dẫn Tâm Nhi đến quán kem đắt tiền nhất chuyên dành
cho những người ở tầng lớp thượng lưu lắm tiền thừa của.

Quán kem này có 1 nhà kính đặc biệt, khi ngồi ăn ở đây có thể lấy hình ảnh từ
camera quân sự quay cảnh mặt đất, từ đó tất cả các cảnh đang xảy ra trên mặt
đất đều hiện lên xung quanh phòng, điều này làm khách hàng ở đây cảm nhận
giống như chính mình đang đứng trên mặt đất vậy.


  • 2 vị vẫn lấy chỗ cũ ạ? Nhân viên lịch sự hỏi, không ai cảm thấy ngạc nhiên
    khi 2 đứa nhỏ vào chỗ đắt tiền này, có lẽ họ đã quá quen mặt 2 người.


  • Đúng vậy cứ như bình thường đi!


Không nói đến Đằng gia h đã hồi phục, số lượng tài liệu trên mình quái vật
Đằng Sơn kiếm được cũng làm cho tài khoản ngân hàng của Đằng Sơn có 1 con số
khổng lồ, việc ăn uống thế này không đáng 1 cái lông trên 9 con trâu.

Chỉ riêng cái gân của Vân Long hôm trước đã mang về cho Đằng Sơn 80 tỷ USD,
tiền bây h chỉ là một dãy số đối với hắn mà thôi.

Lên tầng cao nhất của tòa nhà cũng là tầng đắt nhất, sang trọng nhất và có
loại kem ngon nhất, vì Tâm Nhi cũng chỉ ăn được kem ở đấy thôi chỗ khác không
thèm ăn, giống như vừa sinh ra đã là nhà giàu vậy.

Ngồi vào chỗ gần cửa sổ vừa có thể ngắm cảnh dưới lòng đất vừa ngắm cảnh quái
vật trên mặt đất, đây mới đúng là 1 cuộc sống hưởng thụ.

Tâm Nhi nhanh nhẩu gọi mấy món kem quen thuộc lên, sau đó ngồi vung vẩy chân
từ từ nhấm nháp trông cực kỳ đáng yêu, mấy người đang ăn ở đây cũng phải thỉnh
thoảng liếc qua nhìn.


Vị Thần Đất Việt - Chương #17