Người đăng: Thienton12
“Cút “Thanh niên cưỡi ngựa vừa nói xong, đạp mạnh một cái thật mạnh vào người
của lão già, khiến lão té lăn xuống đất.
Đạp xong, hắn còn khinh bĩ nói tiếp “ Bổn đại gia muốn đi đâu thì không cần
ngươi quản đâu lão già à “
Lăn ba, bốn vòng ,lão già thân hình mới kịp dừng lại.
Đang mang nữ nhi hồng rượu lên cho của bàn Hoắc Thần, cái kia nữ nhân thấy
vậy, cô hốt hoảng chạy từ bên trong ra ngoài thốt lên “Cha”
Tiểu nữ nhân kích động bộ dạng, làm một bên đang cùng Ngọc Nương trò chuyện,
Hoắc Thần không khỏi nhìn sang, với ánh mắt nghi hoặc.
Lần đầu khi Hoắc Thần vào tửu quan nay, hắn đã nhận ra lão già cùng tiểu nữ tử
kia là ai.
Tiểu nữ tử đó là con gái của Ninh Trung Tắc, luôn được cô chiều chuồn hết mực
. Tiểu nữ tử đó tên Nhạc Linh San. Tuy không phải nhân vật nữ chính trong Tiếu
Ngạo Giang Hồ, nhưng Nhạc Linh San lại là một nhân vật gây được ấn tượng mạnh
với Hoắc Thần.
Còn về phần lão già đó tên Lao Đức Nặc, hắn là sư huynh của Nhạc Linh San và
cũng là sư đệ của nhân vật chính Lệnh Hồ Xung.
Có một điều khác nội dung cốt truyện đang xảy ra, là Lao Đức Nặc vẫn chưa gia
nhập Tung Sơn, cho nên hiện tại Lao Đức Nặc đối với Hoa Sơn là trung thành
tuyệt đối.
Một bên khác thì cũng đang ngồi uống rượu, Lâm Binh Chi đoàn người cũng nghi
hoặc mà nhìn sang.
Nhạc Lĩnh San, cô gái nhỏ đỡ người được cho là phụ thân của cô ,Lao Đức Nặc
đứng dậy ,với ánh mắt xót xa.
“Các ngươi, cái lũ ác nhân này “Cô quay sang hai thanh niên tức giận nói.
Dung mạo của người thiếu nữ phải nói là rất đẹp, không kém Ngọc Nương là bao,
mặc trên thân là một bộ quần aó của bình thường thôn nữ, dáng người thướt tha,
yểu điệu, mái tóc dài mượt. Là hình tượng của Em gái nuôi của bao nhiêu người
đàn ông.
Đánh giá Nhạc Linh San một lát, thanh niên đó từ trên ngựa nhảy xuống, với nụ
cười trên môi, thanh niên đó càn rỡ nói “Ui, cô nương ,trông cũng Xinh xắn đó
chứ, có muốn theo ta về nhà làm vợ ta không “
Thanh niên còn lại cũng từ trên ngựa nhảy xuống, hai tay để trên ngực, liếc
Nhạc Linh San với nụ cười đê tiện trên môi.
Uây mấy thằng nhóc láo cá này, em gái Nhạc Linh San ,Ta đã chọn trúng, không
đến phiên một lũ miệng còn chưa hết hôi sữa nhóc con dâu.
“Thanh thành Tứ thú thật là danh bất hư truyền, không biết Dư Thương Hải làm
sao, lại dạy ra được lũ con súc vật này “Mở nắp tửu ra, ngửi hương thơm từ
Bình rượu truyền ra ngoài, nhấm nháp một ít, Hoắc Thần ợ một cái, cười nhàn
nhạt nói.
Hoắc Thần âm thanh vừa vàng lên, tửu quán bên trong nhất thời lâm vào im lặng
tĩnh lặng.
Thanh thành tứ thú là một câu đã mang nhăn hiệu của Lệnh Hồ Xung, khi gặp
Thành Thành tứ Tú, Lệnh Hồ Xung thường thích gọi là tứ thú hơn.
Hai thanh niên nhân kia sắc mặc bỗng ngay tức khắc âm trầm, quét tất cả mọi
người có mắt ở đây, chúng nắm chặt nắm đấm, khẽ rên lên “Tên nào vừa mới nói “
Tất cả mọi người có mặt ở trong tửu quán đều lắc đầu, ngay cả vừa mới nói ra
Hoắc Thần cũng lắc đầu.
Xông hai người kia chuyển hướng tên Lâm Bình Chi đoàn người, không tra hỏi gì
cả mà ngay lập tức động thủ.
Lâm Binh Chi đoàn người khi thấy đối phương động thủ thì không kịp suy nghĩ
được gì cả, mà chỉ lo đỡ đòn.
Trong lòng họ lại xúc động chửi thề ,đây là cái gì tiết tấu, mấy đại ca, các
ngươi đã lầm người rồi, chúng ta nãy giờ im hơi lặng tiếng, không nói nữa câu.
Hai bên giao thủ chém qua chém lại ,làm một bên Hoắc Thần vô cùng ngứa mắt,
đánh nhau gì như đàn bà vậy mấy cha, không có tí nào nhiệt huyết hết, thật là
hậu bối thời nay, haizz,rồi
Để một bên, Hoắc Thần ôm bụng cười lớn lên “Đúng là óc thú, thanh thành tứ
thú, ta phục các ngươi xác đất “
Hoắc Thần đang muốn kiếm chuyện đây mà, cũng kịp thời thu cừu hận điểm luôn
,thật tội cho Thanh Thành các bằng hữu, ra đi được bình yên nha mấy bé.
Ngọc Nương nhìn cười ha hả Hoắc Thần thì bĩu môi, Thần ca quá hư đi à, lúc nào
cũng thích trêu chọc người khác cho họ tức điên lên, xong họ lại phát hiện
mình không làm gì được Thần ca thì đã quá muộn, vì khi đó họ chỉ là cái xác
chết .