21:thuộc Tính Chức Năng


Người đăng: Thienton12

Mọi người truy cập vào đường link bên dưới để đọc những chương .5 nhé :

https://m.facebook.com/groups/191127521702663?ref=bookmarks

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ rất nhiều

...........

Thanh thành tứ tú là tên của một nhóm, bốn đại đệ tử của Dư Thương Hải trong
phái Thanh Thành. Bốn người đó lần lượt là Hầu Nhân Anh, Hầu Nhân Hùng, La
Nhân Kiệt, Vu Nhân Hào.

Thanh thành Tứ Tú, tất cả thành Viên đều là nhị lưu sơ giai, nếu tính trên
giang hồ, thì cũng có thể xem như là một tên hảo thủ.

Hai người đó ,một trong họ bên trong là Thanh Thành Tứ Tú ,Vu Nhân Hào, còn
người còn lại là con trai của Dư Thương Hải, Dư Nhân Ngạn.

Đang giao chiến, cả hai bên Lâm Bình Chi đoàn người và Dư Nhân Ngạn bỗng nghe
được một âm thanh chế giễu thì họ cũng kịp đình chiến.

Vu Nhân Hào phía sau Dư Nhân Ngạn đã không kìm chế được sự phẫn nộ, quay về
hướng phát ra âm thanh, là hướng của Hoắc Thần ,ánh mắt toát lên một tia hung
lệ.

“Ngươi là phương nào tặc tử, sao dám chế giễu Thanh Thành tứ tú, tứ kiệt bọn
ta”Vu Nhân Hào xoa tay múa chân, kêu gào.

Hắn Vu Nhân Hào, đường đường là phái Thanh Thành tứ tú, cũng là một tên bình
thường cao thủ, nhưng lại có người khi hắn như vậy, hắn làm sao không tức giận
được.

Hết một tên Hoa Sơn Lệnh Hồ Xung, bây giờ lại xuất hiện một tên vô danh tiểu
tốt, dám chế giễu hắn như vậy, thật là khinh người quá đáng, lẽ nào ta không
ra tay thì ngươi cứ cho ta là tiểu sửu à,Vu Nhân Hào nội tâm bi phẫn thầm
nghĩ.

“Ngươi, hãy nghe cho rõ, bổn đại gia đi không đối tên, ngồi không đổi họ, Hoắc
Thần là ta”

Hoắc Thần, cái tên hảo xa lạ, chờ chút.....

Đóng giả Lao Đức Nặc nói nhỏ vào tai đóng giả thôn nữ bán rựu Nhạc Lĩnh San”Sư
muội hình như cái tên Hoắc Thần này, ta đã từng nghe qua”

“Huynh đã nghe qua ,vậy nói cho ta biết hắn là ai đi? Khi nãy dám trêu chọc
bổn cô nương, phải cho hắn biết tay”Nhạc Linh San giơ lên nắm đấm của mình,
tức giận nói.

Lao Đức Nặc nhíu chặt mày một cái, đánh giá lại một lần Hoắc Thần, nói “10 năm
trước, cũng có một người tên Hoắc Thần, hắn được giang hồ mệnh danh kiếm ma,
muội biết tại sao không “

“Kiếm ma? Tại sao vậy “

“Vì hắn đã làm một chuyện khó ai dám làm ,hắn đã Đồ sát vạn tên sơn tặc “

Đồ sát Vạn tên sơn tặc? Không nói đùa đi? Nhưng mà, phát hiện được gì đó, Nhạc
Linh San không khỏi nghi hoặc nói “Tại sao, hắn lại còn trẻ như z”

“Cái này ta cũng đang nghi hoặc đây, ta mong bản thân mình nghĩ nhầm, nếu
không thanh thành phái sẽ phải đối mặt một tên cường địch rồi “

...........

Vu Nhân Hào cùng Dư Nhân Ngạn nghĩ hoài trong đầu mà không ra, trên giang hồ
có một cao thủ nào tên là Hoắc Thần.

Vu Nhân Hào không khỏi cười lên điên cuồng nổi “Hảo, một tên vô danh tiểu tốt,
ngươi mệnh ta lấy định “

Nói xong, Vu Nhân Hào rút ra bảo kiếm, hướng về Hoắc Thần vung tới, đồng thời
hô :”Thanh thành kiếm ... “

Hoắc Thần một cái nằm Vu Nhân Hạo yết hầu, Vu Nhân Hào nữa chữ kêu không được.
.

Hoắc Thần tốc độ quá nhanh, Vu Nhân Hào phản ứng lúc trở lại đã trải qua bị
Hoắc Thần giơ lên cao, thân thể nổi giữa không trung ,làm sao đều động không
được.

Vu Nhân Hạo không nghĩ ra, cái này vô danh tiểu tốt tiểu tử ,làm sao hội lợi
hại như vậy, dường như diều hâu vồ gà con giống nhau, dễ như ăn bánh.

Bên cạnh Ngọc Nương thấy Hoắc Thần đang đấu, cũng không làm phiền hắn mà rời
đi khỏi nơi đang ngồi.

“Không hỗ là thanh thành kiếm pháp, lợi hại lợi hại “Hoắc Thần khen khen nói.

Nhưng vào lỗ tai của Vu Nhân Hạo toàn là lời sĩ nhục, tuy vậy hắn cũng không
làm được gì, chỉ trơ trơ nhìn Hoắc Thần bóp cổ mình giơ lên không trung.

Cách xa đó, Dư Nhân Ngạn không sánh được khiếp sợ, thật nhanh, chưa kịp nhìn
thấy gì ,Vu Nhân Hạo đã bại, nhưng hắn vẫn cố gắng kìm chế mình, cứng rắn nói
“Thả ra Vu Nhân Hạo, cha ta là Thanh Thành Dư Thương Hải ,nếu ông ấy biết, hội
sẽ không tha cho ngươi “

Nhưng Hoắc Thần không có dừng tay ý tứ, hắn trên tay một cổ kình lực hiện ra,
liền nghe đến răng rắc một tiếng, cổ của Vu Nhân Hào đã bị Hoắc Thần bóp chặt
lấy

Hoắc Thần buôn tay mình ra, Vu Nhân Hào thi thể liền mềm nhũn nằm trên mặt đất
,chết có thể thật nói là thê lương vô cùng.

Một thân Võ công, còn chưa kịp thi triển thì mệnh tang tại chỗ.

Dư Nhân Ngạn ngẩn ở tại chỗ ,hắn không nghĩ ra Hoắc Thần sẽ ra tay như thế
ngoan thủ ,làm hắn không khỏi gầm giận “Chúng ta cùng ngươi không oán, không
thù, chỉ là trêu chọc một nữ nhân, làm chi phải ra tay tàn độc như vậy hả “

Hoắc Thần hai tay khoác đằng sau lưng, mắt nhìn Dư Nhân Ngạn, miệng thì ung
dung nhàn nhạt nói “Trên giang hồ luôn có một câu nói rất hay ,mạnh được yếu
thua. Nếu các ngươi đã là kẻ yếu thì phải chịu kẻ mạnh khi dễ “

Mắt lạnh nhìn Hoắc Thần một lát, rồi Dư Nhân Ngạn chạy lên ngựa tức giận rời
đi, khi đi hắn để lại một câu nói :”Ngươi hãy chờ đó, Thanh Thành phái ta nhất
định sẽ trả thù “

“Chúc Mừng chủ nhân nhận được Vu Nhân Hạo một cừu hận điểm “

“Chúc mừng chủ nhân nhận được Dư Nhân Ngạn một cừu hận điểm “

“Chúc mừng chủ nhân thức tỉnh một công năng mới :Thuộc tính hệ thống

Hoắc Thần bỗng nghe được một âm thanh của hệ thống vang lên.

“Thuộc Tình hệ Thống? “Ngay lập tức Hoắc Thần bị hệ thống kéo vào không gian,
để bên ngoài tất cả mọi người há hốc mồm, không tin vào mắt mình, một người
đứng ngay đó, tự nhiên lại biến mất


Vị Diện Xuyên Việt Chi Ảnh Đế Cao Thủ - Chương #21