Nguyệt Minh(1)


Người đăng: newbie3979

Chương 1: Xuyên Qua Đấu La Đại Lục

Trong ngày chủ nhật, một thanh niên vui vẻ nhìn vào màn hình máy tính. Xung
quanh những thứ như mì ly, quần áo, dớ, sách tập để lung tung khắp nơi cả lên.

Cả căn phòng giống như có một cơn bão đi qua, mọi thứ thì bừa bộn nhưng cậu
thanh niên vẫn vẫn tập trung vào tiểu thuyết Đấu La Đại Lục.

Nguyệt Minh là một trẻ được nhận vào viện mồ côi khi còn rất nhỏ. Nhờ trí
thông minh và sự chăm chỉ, hắn đã thi đạt thành tích rất cao và được cấp học
bổng vào một trường đại học nổi tiếng tại nước.

Nguyệt Minh có làm thêm tại một công ty nên thu nhập khá ổn định. Sở thích đặc
biệt xem tiểu thuyết, xem Anime, chơi game, xem chiếu bóng. Về phần tiểu
thuyết thì hắn rất thích tác phẩm của Đường Gia Tam Thiếu.

Hắn say mê đại lục với những võ hồn đa dạng, nhưng hồn kỹ siêu cường, còn có
những cuộc chiến đấu gay cấn. Bữa nay là ngày ra chương cuối cùng của Đấu La
Đại Lục.

“ Cuối cùng thì Hoắc Vũ Hạo cũng thành thần và cưới được Đường Vũ Đồng.”Nguyệt
Minh vừa nghĩ vừa vươn vai của mình.

“Xoảng”

“ xẹt..xẹt..xẹt”

Cánh tay vô tình va vào trúng chiếc ly để kế bàn phím, làm nước chảy xuống lan
qua ổ điện. Nguyệt Minh cảm thấy toàn thân của mình bị tê dại, không thể cử
động được. Ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ đi, đôi mắt ngày càng nặng.

Đến khi không còn chống chịu được nữa, hắn gục ngay trên bàn máy tính.

Tại trong gian phòng nhỏ, một đứa trẻ khoảng chừng sáu tuổi ,thân hình như
ngọc, mái tóc đỏ rực dài đến ngang vai. Khuôn mặt mập mạp mang vẻ thơ ngây của
trẻ con, nhưng đôi mắt màu xanh lưu ly lại có tia phức tạp tâm tình.

Sáu năm trọng sinh và sinh sống ở Đấu La Đại Lục, hắn triệt để nhận thức thế
giới này một cách chân thực nhất.

Thế giới này bản chất là cường giả vi tôn, sinh mạng con người như cỏ rác.
Không giống như trong truyện, nhân vật chính thì có thiên phú tuyệt đỉnh như
thiên tài Đường Tam.

Dù không có thiên phú nhưng vẫn được những kì ngộ,đi săn thú thì được Võ hồn
trăm vạn năm như Hoắc Vũ Hạo. Không thì cũng có sức mạnh tìm ẩn cực bá đạo của
Đường Vũ Hạo.

Người bình thường có thiên phú tuyệt đỉnh thì được các tông môn hoặc học viện
nổi tiếng cướp đoạt đi, bồi dưỡng thành những cao thủ tuyệt đỉnh để phục vụ
cho mình.

Còn những kẻ phế tài thì chỉ có thể sống ở những nơi nông thôn hẻo lánh, suốt
ngày chỉ có thể làm những công việc thường ngày, luôn phải khom lưng cuối đầu
trước những Hồn sư. Chỉ cần chút sơ suất thì có thể bị bắt tội, xử phạt nặng.
Vì không ai muốn vì một người bình thường mà đắc tội với một hồn sư cả.

Nguyệt Minh khi mới trọng sinh thì cảm thấy tâm trạng rất vui vẻ, có thể thấy
được tận mắt những Võ hồn thần kì, những Hồn thú nguy hiểm. Nhưng càng lớn thì
càng thấy rõ được sự thật phủ phàn, hắn đã ngước lên nhìn trời và hứa với lòng
rằng:

Ta, Nguyệt Minh sẽ đứng ở nơi cao nhất ở đại lục này. Không cho ai có thể cản
được bước chân của mình.


Tác giả là người Việt Nam, mới tập viết cách đây không lâu, có gì sai sót xin
rộng lòng tha thứ. Nếu có ý kiến đóng góp thì xin viết dưới bình luận. Chân
thành cảm ơn!


Vang Danh Đấu La - Chương #1