Dưỡng Hồn Bí Quyết.


Người đăng: Namquynhon

Tàng kinh tháp trong Luyện hồn tông có một vị trí khá đặc biệt, nằm sâu bên
dưới ngọn Ma Âm sơn, tại mỗi động Nhãn, Nhĩ, Tỵ, Khẩu đều có một thông đạo dẫn
đến nơi này.
Bởi vì cất chứa toàn bộ lượng thư tịch khổng lồ của một môn phái nên dĩ nhiên
nơi này cũng phân làm nhiều tầng khác nhau, chuyên mở cửa cho những loại đối
tượng khác nhau được quy định hết sức nghiêm ngặt.
Tầng đỉnh chỉ có cấp trưởng lão trở lên mới được vào, tầng giữa thì yêu cầu
phải là đệ tử nội môn, tầng dưới chân thì đệ tử ngoại môn cũng có thể vào, còn
riêng đệ tử tạp dịch dĩ nhiên không thể bén mảng đến cả chân chân tháp mà chỉ
có thể tìm đọc những cuốn tạp thư bị vứt ra chất thành từng đống trong những
hang nhỏ chung quanh tháp.
Tuy rằng tạp thư không thể trợ giúp con đường tu luyện của các đệ tử nhưng ít
nhất chúng thỏa mãn phần nào nhu cầu muốn hiểu thêm về giới tu chân của tầng
lớp thấp kém trong tông, cho nên bình thường có rất đông người tụ tập tại
những hang nhỏ này.
...
Đi qua từng đám đông đệ tử đang tìm sách, đọc sách hoặc tụm năm tụm ba thảo
luận, Canh Nam bất giác nhớ tới hình ảnh nguyên chủ trước đây cũng thường
xuyên ăn ngủ tại nơi này. Hôm nay hắn đến đây cũng không phải muốn học theo
nguyên chủ mà chỉ vì muốn tìm một quyển Dưỡng hồn pháp quyết.
Dưỡng hồn quyết, tên như ý nghĩa là bí quyết chuyên để đào tạo Ma hồn mà chỉ
đệ tử ngoại môn trở lên mới được tìm học, Canh Nam là đệ tử tạp dịch tất nhiên
không thể vào Tàng kinh tháp, nhưng vẫn còn một lối tắt khác đó là bỏ ra tám
viên ma thạch đổi một bản cơ sở Dưỡng hồn pháp quyết, tuy hiệu suất kém hơn
nhưng đối với hắn hiện tại đã là cách duy nhất.
Canh Nam tiến tới chắp tay chào hỏi hai viên đệ tử canh cửa tháp, nói:
"Ra mắt hai vị sư huynh, đệ tử Nhĩ ma động Cann Nam xin thỉnh đọc một môn
Dưỡng hồn quyết, phiền sư huynh báo giúp chấp sự trưởng lão giúp một chút, rất
đa tạ."
Đệ tử gác bên phải hơi liếc nhìn lại, thấy Canh Nam ăn mặc y phục của đệ tử
tạp dịch liền chẳng thèm hỏi thêm, hất hàm bảo:
"Tám viên ma thạch."
Đợi nhận lấy ma thạch y xoay người đi vào trong tháp xong chừng một khắc sau
mới đi ra, vứt qua một quyển sách cũ cùng một thẻ gỗ, nói:
"Đặt mộc phù này lên trán niệm ba lượt câu 'thệ vĩnh viễn không tiết lộ nội
dung trong sách này' xong giao cho ta rồi ngươi có thể đi, sách này ngươi xem
xong ba ngày sau mang trả lại đây, nhớ không được để bất kỳ ai xem, trái lệnh
hậu quả tự gánh lấy."
Canh Nam biết đây là cấm chú đề phòng đệ tử tạp dịch thoát ly môn phái tiết lộ
bí quyết ra ngoài, chỉ đành ngoan ngoãn làm theo xong nhanh chân chạy trở về
chỗ động đá hôm qua.
Lúc này vừa sang giờ ngọ, đương lúc đông người đi lại, song chỗ động đá kia
khá hẻo lánh nên hắn chỉ hơi kiểm tra xung quanh một chút liền chui vào, phủ
kín cỏ rồi mới lấy sách ra.
Dưới ánh sáng yếu ớt của vài tia nắng xuyên vào, Canh Nam bắt đầu chăm chú lật
đọc Dưỡng hồn quyết.
Thời gian chầm chậm qua đi, một canh giờ sau hắn đã sơ bộ nắm giữ điểm chính
trong đó, đại khái bên trong ghi lại một môn dưỡng luyện ma hồn rất là đơn
giản, chỉ có hai tầng cảnh giới là Khai linh và dưỡng tính.
Theo như giới thiệu trong sách mỗi một môn Dưỡng hồn quyết đều có thể đánh giá
cấp bậc thông qua giai đoạn đào tạo ma hồn, ngoài khai linh và dưỡng tính ra
phía sau còn vài giai đoạn nữa nhưng tất nhiên thuộc về bí mật chỉ những đệ tử
chính thức mới được tiếp xúc, trong sách cũng không nói tới.
Canh Nam khẽ vỗ túi lấy ra Hồn đỉnh, đặt cạnh chân, vừa tập trung tinh thần
vận lên ma lực truyền vào trong đỉnh vừa tưởng tượng ra đồ hình ghi trong
sách. Hắn phải dùng ma lực xây nên một cái hồn hồ bên trong đỉnh.
Lần thứ nhất vừa dựng lên nền móng liền đổ sập vì ma lực đứt đoạn giữa chừng.
Lần thứ hai cũng vậy...
Lần thứ ba xây được hồn hồ nhưng còn nhiều chỗ rò rĩ, thất bại.
Lần thứ tư... thứ năm...
Không biết đã thất bại đến thứ bao nhiêu, Canh Nam mệt mỏi dừng tay, đưa mắt
nhìn ra bên ngoài, bất tri bất giác đã đến xế chiều. Hắn lấy ra đèn dầu đốt
lên, lại ăn một ít lương khô uống mấy ngụm nước xong ngồi suy nghĩ chuyện của
kiếp này, kiếp trước...
"Thử một lần cuối, không được thì hôm khác lại tiếp tục vậy." Hắn than nhẹ một
tiếng lặp lại động tác cũ song cũng không ôm quá nhiều hy vọng, bỗng nhiên một
cảm giác hư hư thật thật chợt dâng lên, đầu ngón tay khẽ điểm lên Hồn đỉnh.
Boong !
Tựa như tiếng búa cuối cùng của người thợ rèn lên tác phẩm của mình, sau âm
thanh đó trong Hồn đỉnh thình lình hiện ra một cái hồ nhỏ màu bạc chứa đầy thứ
chất lỏng sóng sánh như sữa mà mấy âm hồn trong đỉnh nhìn vào đó đều tràn ngập
vẻ thèm muốn.
"Thành công rồi?"
Canh Nam sững sốt một lúc lâu xong vội vàng thả ra một cái âm hồn. Ngay lập
tức nó lao như bay tới chỗ hồ nước ngụp mà vào uống lấy uống để, giống một
người khách phải nhịn khát rất lâu giờ được uống vậy.
Mỗi uống được một ngụm, đạo âm hồn lại càng thêm rõ ràng sinh động, bớt đi vẻ
ngây ngốc trước kia, thêm ra một chút thần thái trong ánh mắt. Đồng thời với
chất lỏng trong hồ vơi đi, Canh Nam cũng phát giác từ thân đỉnh truyền đến lực
hút hút đi ma lực trong cơ thể hắn, cho đến khi chất lỏng kia đầy trở lại mới
thôi.
Đạo âm hồn uống đến no căng bụng thì thỏa mãn ngồi xếp bằng cạnh hồ, ánh mắt
lại trỏ nên vô thần.
Thấy thế Canh Nam lập tức đổi thủ thế, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào nó,
lập tức như có một sợi dây vô hình kết nối hai linh hồn lại với nhau, một đầy
ắp như quyển sách dày một tựa như tờ giấy trắng nhàu nát.
Linh hồn đầy ắp dĩ nhiên là của Canh Nam. Hắn đang cố gắng 'truyền' một vài ý
nghĩ của bản thân sang đối phương, việc làm này chính là bước quan trọng nhất,
hao phí thời gian nhất cũng là khó khăn nhất trong toàn bộ quá trình bồi dưỡng
ma hồn.
"Tay trái đưa lên." Hắn 'nghĩ'.
"..." Không phản ứng.
"Tay phải đưa ra."
"..."
"Duỗi chân phải ra."
"..."
"..."
Bất kể cho hắn cố gắng cỡ nào, tập trung bao nhiêu đều vô dụng, nó không hề
nhúc nhích, dù chỉ một đầu ngón tay!
Canh Nam mặt đỏ gay, mím môi một lúc xong thở dài, lẩm bẩm:
"Thôi, dù sao trong sách cũng có nói muốn sơ bộ dựng lại ý thức cho ma hồn
nhanh lắm cũng phải vài ngày, chậm thì mất hơn tháng cũng chưa biết chừng, làm
thngwf bước vậy."
Song ngay lúc hắn buông tay định thu lại hồn đỉnh thì một cơn đau từ sâu trong
đại não dâng lên như có vật gì muốn 'chui' ra.
A a a
Hắn gập người ôm đầu, lăn lộn trên mặt đất, trong tâm trí liên tục lướt qua vô
số hình ảnh: robot, máy móc, bàn mổ, những sinh vật kỳ dị bị làm tiêu bản,
những kẻ mặc đồ tử tù bị khóa trên ghế sắt đầu bị chụp một cái 'nồi' sắt thật
lớn, và... hình ảnh phản chiếu trong gương của một người đàn ông trùm đồ phòng
dịch.
Canh Nam cảm giác đầu hắn như muốn nổ tung, ngay lúc hắn sắp không chịu được
đột nhiên một dòng thông báo hiện lên trong tâm trí:
ĐÃ TÌM ĐƯỢC DỮ LIỆU PHÙ HỢP, BẮT ĐẦU TRUYỀN TẢI.
Sau đó, hắn ngất đi.
Không biết lại qua bao lâu, hắn mới giật mình tỉnh lại, hơi đảo mắt nhìn
quanh, lại vén cỏ nhìn ra bên ngoài, phát hiện bầu trời đã giăng đầy sao đêm
lờ mờ.
Nhặt lên Hồn đỉnh, Canh Nam thử dùng ý niệm thăm dò bên trong, mọi thứ vẫn
vậy, âm hồn, hồn hồ mọi thứ vẫn còn nguyên, song hắn cứ có một cảm giác không
đúng nơi nào.
A! Hắn nhìn kỹ lại đạo âm hồn ngồi cạnh hồ bỗng giật mình nhận ra khuôn mặt
của nó chẳng biết tự lúc nào đã biến thành một kẻ khác, không giống như ban
đâu. Càng giật mình hơn khi gương mặt mới này lại không hề xa lạ với hắn của
kiếp trước.
'Nam giới, ba mươi tám tuổi, tóc nâu, mắt xanh mũi cao, râu rậm... điển hình
một người da trắng cựu tây phương, tử tù hạng D1 của Liên bang, biệt danh Sát
nhân máy cưa Gj. Một tháng sau khi bị kết án được bí mật chuyển đến phòng
nghiên cứu của giáo sư S, sau đó...'
"Sau đó tất cả những gì còn lại của y chỉ là một đoạn Sóng mã hóa cùng... than
tro." Canh Nam tự nhủ một câu như để bổ sung cho đoạn ghi chép kia, trong lòng
lại không ngừng dậy sóng!
Ta là giáo sư S!
"Không, đó đã là quá khứ, hiện tại ta chính là Canh Nam, đệ tử Luyện hồn tông,
ta nhất định phải dùng sư ưu việt của hai thế giới đi thực hiện mộng tưởng
giang dở lúc trước!"
...
"Gj đứng dậy." Canh Nam thầm ra lệnh trong đầu.
Đạo âm hồn kia liền đứng dậy, trong ánh mắt không còn vẻ ngờ nghệch mà đã linh
động như người thật.
"Đi vòng quanh."
Gj nghe lệnh quả nhiên lại đi vòng quanh trong đỉnh.
Sau đó là liên tiếp những mệnh lệnh khác nữa y đều răm rắp làm theo song động
tác vẫn khá cứng nhắc.
Nhưng kết quả như vậy Canh Nam đã vô cùng hài lòng, phải biết muốn đào tạo ma
hồn từ ban đầu là một việc hết sức gian nan chẳng khác gì nuôi dạy một đứa trẻ
cho đến ngày trưởng thành có thể tự chủ hành động. Cho nên rất nhiều đệ tử
trong tông ban đầu thuộc phái Dưỡng hồn đều không qua được ải này mà chuyển
sang Trừu hồn phái vậy.
Qua các đời, trong tông vẫn lưu truyền một câu vạch rõ ưu nhược của hai phái:
Dưỡng hồn, gian nan, chậm tiến nhưng ổn thỏa không lo hậu hoạn. Trừu hồn dễ
dàng, thành tựu cấp tốc nhưng vô cùng hậu hoạn về sau, tựa như đang đi trên
băng mỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị ma hồn phản phệ, tu vi càng cao phản
phệ càng nghiêm trọng.
Hiện tại trong tay Canh Nam đột nhiên nắm giữ chìa khóa mở ra một lối tắt trên
con đường Dưỡng hồn, bảo sao hắn không lại mừng như điên.


Vạn Ma Triều Lâm - Chương #8