Tu Luyện Dưới Thác Nước !


Người đăng: thienngich

Tiêu Thần đi tới phía trước, vận linh lực đến tai để nghe, âm thanh phản lại
lỗ tai hắn '' Ầm Ầm..'', Hắn tò mò, đẩy ra cỏ dại, cẩn thận đi đến phía
trước.

Qua đại khái thời gian một chung trà, tiếng nước càng lúc càng lớn, hắn thấy
cây cối đằng trước không rậm rạp như đoạn đường ban đầu, bèn cẩn thận bước
tới.

Bỗng nhiên ánh sáng từ đằng trước hắt tới, thị lực hắn lâu dài nhìn trong bóng
tối bỗng mất cảm giác tạm thời, khẽ nheo mắt, thích ứng cường độ ánh sáng
trước mặt, hắn khôi phục được một ít thị giác. Bình tĩnh đưa mắt nhìn lên phía
trước, hắn phát hiện con đường phía trước trống không.

Quay đầu lại phía sau, hắn chợt nhận ra, bất tri bất giác, hắn đã ra khỏi rừng
rậm.

Khẽ quay đầu lại, bình tĩnh bước thêm vài bước, hắn tấm tắc khen khung cảnh
trước mặt thật kỳ lạ, tiếng ''Ầm..Ầm..'' lúc nãy không phải tiếng cự thú đi
lại như hắn nghĩ, mà là tiếng nước từ trên đầu nguồn chảy xuống ao nhỏ, nhưng
cả thác nước lại phát ra ánh sáng chói mắt, trong lòng tự hỏi thác nước sao
sáng sủa thế ?!!

Cẩn thận đưa mắt nhìn lại khoảng cách mấy trăm mét phía trước, hắn chợt hiểu
ra, nội tâm rung động cảnh tượng quỷ phủ thần công do Tạo Hóa mang danh người
họa sĩ tài ba vẽ lên.

Thác nước cao tới hai trăm mét, nước sông như một đội quân anh dũng, hùng
mạnh, cuồng cuộn trút xuống, âm thanh như sấm nổ.

Ở trước ánh trăng tròn chiếu rọi xuống, phản xạ ra từng mảnh từng mảnh bạch
quang, như một cái Bạch Long đang cuộn mình tỉnh giấc.

Phía dưới thác nước, là một cái ao lớn, hơi nước mờ mịt lơ lửng trên mặt nước,
bọt nước văng tung toé.

Dù trí tưởng tượng của hắn phong phú đến thế nào, cũng không lường trước được
ánh sáng chói mắt đó là do ánh trăng phản xạ lại mặt nước.

Một lúc sau, Tiêu Thần mới phục hồi tinh thần lại, bỗng nhiên linh quang trong
đầu lóe lên, hắn nghĩ ra một ý nghĩ điên cuồng.

Nhìn chằm chằm thác nước mãnh liệt không ngừng trút xuống ao, trên mặt hắn
càng ngày càng kích động, nghi hoặc về thác nước bí ẩn này quét đi sạch sành
sanh, đột nhiên xoay người, liền quay về đường cũ.

Hồi lại Long gia, vẻ mặt hắn kích động một đường chạy như bay về phía ngọn núi
của thất gia gia.

Trở lại thư phòng, vừa kịp ngày mới đã lên, Tiêu Thần mang tới một ít lương
khô cất vào balo, cất theo mấy lọ đan dược hổ trợ luyện thể mà sư phụ đưa, rồi
lại hướng về Thất gia cáo biệt, nói rằng chính mình có việc muốn đi ra ngoài
khoảng một tuần. Nói xong liền ra ngoài cầm dây thừng, lần thứ hai tiến tới
dãy núi.

Lần này địa phương hắn muốn đi, đương nhiên chính là thác nước thần bí đêm
qua.

Vốn kế hoạch ban đầu của Tiêu Thần, ngày hôm nay đi vào rừng sâu giết yêu thú
rèn luyện thân thể, thế nhưng cái kế hoạch này, lại bị ngày hôm qua tìm được
thác nước đánh vỡ.

Nếu hắn đi vào rừng sâu tu luyện, lại gặp hai vấn đề lớn, một là nguy hiểm,
hai là hiệu quả không cao, tốn nhiều thời gian, mà với hắn, thời gian rất
quan trọng.

Hôm nay, hắn mượn áp lực thác nước trùng kích thân thể.

Dọc theo đường đi, trong đầu Tiêu Thần cẩn thận phỏng đoán Bạch hổ quyền một
trong Tứ tượng quyền, lĩnh ngộ bạch hổ quyền càng nhiều, hắn càng kính phục sư
phụ thần bí.

Quy tắc chung của Bạch Hổ Quyền chỉ có 1 chiêu,bạch hổ thức, thế nhưng một
chiêu này, chính là bao hàm hơn trăm loại tư thế biến hóa của Bạch hổ thần
thú. Mặc dù tựa hồ phiền phức cực kỳ, nhưng có một cái điểm giống nhau, chính
là quỹ tích linh lực ở trong kinh mạch vận hành.

Ở tư thế này, linh lực đều dựa theo quỹ tích cố định bên trong kinh mạch tiến
hành vận chuyển, mà mỗi cái tư thế, tựa hồ cũng vừa vặn đem linh lực tụ tập
vào thân thể, trình độ lớn nhất bạo phát sức mạnh lên tới gấp hai lần, nhưng
đồng thời thân thể sẽ chịu tổn thương.

Tiêu Thần âm thầm vận hành linh lực dựa theo quỹ tích, đột nhiên trong lòng
cảm thấy không cần đem chiêu thức triển khai ra, hắn cũng đã cảm giác được
toàn thân đột nhiên bùng nổ tràn ngập sức mạnh, tựa hồ muốn phun trào ra
ngoài, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ, thầm nghĩ: ''Bạch hổ quyền, quả
nhiên lợi hại phi phàm."

Dưới sự hưng phấn, Tiêu Thần tăng nhanh bước chân, không lâu lắm, liền đến
thác nước thần bí.

Lúc này sắc trời sáng choang, tiếng nước như sấm gào, hơn mười trượng dòng
nước nặng hàng vạn cân cứ thế mạnh mẽ đập xuống ao thác nước, càng chạy đến
gần, càng làm người người ta hoa mắt.

Tiêu Thần âm thầm đánh giá, rồi nhảy qua mấy khối đá lớn, hồ nước ngoài rìa
nổi lên một khối nham thạch, hắn vội cầm dây trói vững vàng buộc lên nham
thạch, rồi lại lấy dây thừng một đầu khác quấn vào bên hông mình, đem lương
khô móc ra thả xuống.

Hít một hơi thật sâu, Tiêu Thần trên mặt lộ vẻ kiên nghị, lập tức liền dọc
theo bên bờ, trực tiếp đi tới thác nước.

Lúc đêm qua hắn nhìn thấy thác nước thì trong đầu nổi lên một ý nghĩ điên
cuồng.

Sư phụ nói ở ''áp lực cực lớn'', nếu như ta ở thác nước xung kích MÃNH LIỆT
như vậy tu luyện bạch hổ quyền, chẳng phải chính là ''ở áp lực cực lớn'' như
theo lời sư phụ nói ???

Bất quá cái ý niệm này thực sự quá mức điên cuồng, trung tâm thác nước, dòng
nước từ trên hai trăm mét rơi xuống, đừng nói Tiêu Thần chỉ là thân thể máu
thịt, cho dù là một khối sắt thép, cũng đập cho nát bét.

Đối với điều này, trong lòng hắn cũng là rất rõ ràng, hắn canh thời gian trời
vừa mới sáng ,đứng ở vùng ngoại biên thác nước, là nơi sức mạnh dòng nước
tương đối yếu, cơ thể hắn có thể chịu đựng dòng nước xung kích, tiến hành tu
luyện.

Chờ đến thân thể hắn có thể hoàn toàn chịu đựng, lại từ từ thâm nhập vùng
trung ương thác nước.

Đi tới cách thác nước một trăm mét, hắn bị một phần của dòng nước rơi xuống,
văng xuống cơ thể, vẻ đau đớn hiện rõ trên mặt hắn. Tiêu Thần dừng bước lại,
cắn răng, bắp thịt căng lên, ngẩng đầu liền tiến nhập trong thác nước.

Vừa bước vào thác nước, trong đầu Tiêu Thần liền cảm giác choáng váng do
tiếng nước trùng kích xuống cơ thể. Trên đầu, trên vai, trên lưng, thật giống
như đồng thời bị một thanh chùy sắc khổng lồ mạnh mẽ đập trúng như thế, da
thịt tựa hồ bị rạn nứt, tiếp theo là hắn cảm thấy da thịt mất cảm giác.

Mà gót chân của hắn chưa đứng vững, liền nhào một tiếng, bị thác nước đập
xuống ao nước.

Sau một chốc, Tiêu Thần ngốc đầu dậy, uống một ngụm thuốc mà sư phụ bảo điều
chế, hồi phục ít linh lực, rồi lại lôi kéo trên eo sợi dây thừng bơi tới bên
bờ, ánh mắt hắn bình thường đột nhiên chuyển sang lãnh khốc, cũng không nghỉ
ngơi, lần thứ hai hướng về thác nước nhảy vào.

Lần này Tiêu Thần có kinh nghiệm, vận chuyển linh lực vào lòng bàn chân, mặc
cho thác nước tập kích toàn thân, cắn răng, hắn cật lực ổn định thân hình, thế
nhưng khi hắn vừa muốn vận hành linh lực, chỉ hơi phân tâm một chút sử dụng
tới bạch hổ quyền, thân thể lần thứ hai rớt xuống ao nước.

Một lúc sau, Tiêu Thần liền kéo dây thừng lần thứ hai bơi vào bờ, tuy rằng hắn
chỉ là ở thác nước kiên trì được chốc lát, thế nhưng trên khuôn mặt trắng nõn
của hắn, đã xuất hiện vết bầm tím.

"Ta liền không tin tà rồi!" Cả người rất đau nhức, trái lại kích phát cái tính
cố chấp của hắn.

Hắn lại một lần nhảy vào bên trong thác nước . ..

Lần lượt nhảy vào, lần lượt bị đập xuống, rốt cục, ở hơn mười lần bị đập
xuống, thể lực hắn tiêu hao hết, hai mắt đỏ như máu, vật vờ đi vào thác nước ,
cũng rốt cuộc không chống đỡ được, bị cuồn cuộn như thây ma lếch từng bước
chân xuống, lại bị dòng nước dập xuống, hai mắt bỗng tối sầm lại, ngất đi.

Dưới sóng lớn mãnh liệt, nhưng do bên hông hắn có cột dây thừng, dù thân thể
va đập bên trong nước, cũng không có bị cuốn ra chỗ khác.

Không biết qua bao lâu, Tiêu Thần vẫn không có tỉnh lại, đột nhiên, sợi dây
chuyền trên ngực hắn đột nhiên bộc phát ánh sáng màu xanh, chớp mắt lóe lên
bao phủ một khoảng lớn trên ngực hắn, và dần dần chậm rãi bao trùm toàn thân
hắn..

Hào quang màu xanh mạnh đến mức ao nước xung quanh hắn lập tức tách ra, như
là gặp phải thứ đáng sợ khi hào quang màu xanh che kín toàn thân Tiêu Thần ,
hắn như là bị một đoàn màu xanh năng lượng bao vây, chu vi mười mét bất kể là
sinh vật hay nước đều nhao nhao tránh xa.

Đồng thời, nhiệt độ chu vi mười mét lại cấp tốc giảm xuống, trở nên lạnh lẽo
cực kỳ.

Nước trong ao, nhất thời quỷ dị !

Mà thương thế trên người Tiêu Thần dưới ánh sáng màu xanh chậm rãi hồi phục.
Không tới nữa giờ, thân thể hắn đã lành hản, màu da xanh tím do bị tụ máu cũng
đã khôi phục nguyên dạng.

Mọi chuyện phát sinh trên người hắn hoàn toàn không biết gì cả, hắn vẫn hôn
mê.

Tuy rằng tu vi hắn là hóa khí tứ trọng, thế nhưng mượn ngoại lực đột phá quá
nhanh, cơ sở không đủ, thân thể cường độ không đủ, ở tình huống như vậy, mạnh
mẽ đứng dưới thác nước trùng kích liên tục tu luyện, gân cốt không gãy lìa đã
xem như là Tiêu Thần may mắn.

Coi như là ngoại môn đệ nhất cao thủ Long Hoàng, lấy hắn Luyện tinh hóa khí
bát trọng tu vi, muốn ở hơn vạn cân thách nước dòng nước tu luyện, phỏng chừng
cũng phải cẩn thận cân nhắc một chút.

Lại quá hồi lâu, Tiêu Thần rốt cục mơ màng tỉnh lại, mà ở thời điểm hắn mở mắt
ra, bên ngoài thân ánh sáng màu xanh, đột nhiên tiêu tan không gặp. Bị ánh
sáng màu xanh tách ra dòng nước, lập tức lần thứ hai vây quanh lại hắn.

"Ồ? !"

Tiêu Thần lập tức phát hiện thương thế trên người thật giống như đã khôi phục
hoàn hảo, không có chút nào đau đớn, nghĩ đến chính mình trước khi hôn mê mang
thương tích khắp người, hắn không khỏi vô cùng kinh ngạc đến cực điểm.

Bất quá, hắn đã quên chính bản thân mình đang ở trong nước, vừa lên tiếng,
dòng nước lập tức trào vào trong miệng hắn.

"ọc ọc" hai tiếng vang lên, hắn đã uống một đống nước, nước từ cổ họng một hơi
ép vào ngực, khó chịu đến cực điểm, ngay sau đó hắn chật vật nổi lên mặt nước,
lôi kéo dây thừng, bơi lại vào bờ.

Miệng thở hổn hển, Tiêu Thần bắt đầu tinh tế kiểm tra thân thể.

Thương thế dĩ nhiên từ lâu toàn bộ biến mất, đồng thời cả người hắn tràn ngập
sức mạnh, hắn cảm giác, tựa hồ cường độ thân thể so với trước khi đến thác
nước, đã mạnh hơn nhiều lần!

"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Tiêu Thần vừa mừng vừa sợ, hắn không biết thời điểm lúc hắn hôn mê, đến tột
cùng đã xảy ra chuyện gì, hai tay sờ loạn khắp người, bỗng nhiên tìm thấy sợi
dây chuyền trên ngực, hắn lập tức chấn động trong lòng, nói thầm : ''Thì ra là
nó !!''


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #11