Tập Luyện Kết Thúc ! Tiệc Sinh Nhật !


Người đăng: thienngich

Thời gian một tần, rất nhanh đã qua đi.

Ở dưới thác nước luyện tập thời gian một tuần, Tiêu Thần vô số lần nhảy xuống
thác nước tu luyện, thân thể lại vô số lần bị dòng nước cuồng cuộn đập rớt
xuống ao nước, mỗi ngày hắn liền ngất đi ba bốn lần, thế nhưng sau mỗi lần
tỉnh lại, thương thế của hắn đã bị dây chuyền trên ngực chữa thương lành lặn,
thân thể cứng rắn hơn rất nhiều.

Mà trải qua một tuần nay nỗ lực liều mạng, Tiêu Thần rốt cục có thể đứng vững
ở thác nước, hơn nữa có thể sử dụng tới Bạch Hổ Quyền để tu luyện, tuy rằng
chỉ là thời gian ngắn ngủi, liền lại bị đập rơi xuống ao nước, thế nhưng với
hắn, thành tích này đã là cực kỳ hiếm có.

Bởi vậy, tuy rằng thời gian trôi qua có sáu ngày, thân thể Tiêu Thần đã hiển
lộ biến hóa kinh người, cơ thể rõ ràng kiên cố rất nhiều so với trước đây.
Phải biết, dòng nước vạn cân mãnh liệt đập xuống mà vẫn đứng vững tu luyện,
thân thể muốn gánh chịu áp lực là to lớn cỡ nào, đây không phải là nâng tạ đá
có khả năng so với.

Nhớ tới sư phụ đã nói, khi triển khai Bạch Hổ Quyền có thể chống lại đối thủ
tu vi cao hơn chính mình nhất trọng, Tiêu Thần âm thầm đoán, chỉ cần ở thác
nước kiên trì tu luyện một tháng, lấy năng lực kháng đòn chính mình, e sợ có
thể gánh vác được hóa khí lục trọng tu giả vung một đòn toàn lực.

Chiều hôm đó, Tiêu Thần đang cật lực tu luyện Bạch Hổ Quyền dưới thác nước,
rốt cục lại bị dòng nước chảy xuống mạnh mẽ đập ngất đi, đợi khi hắn tỉnh dậy,
sắc trời đã tối đen.

Thương thế trên người lần thứ hai khôi phục, bất quá Tiêu Thần không có tiếp
tục tu luyện nữa, mà lại ngẩn người nhìn sắc trời một chút, tự nhủ :

"Ngày mai sẽ là ngày cuối thời điểm sư phụ hẹn gặp, chờ sư phụ nâng mình tu vi
đột phá hóa khí ngũ trọng rồi lại tới tu luyện cũng không muộn."

Có chút quyến luyến nhìn thác nước cuồng cuộn mãnh liệt chảy không ngừng, Tiêu
Thần cúi đầu cởi xuống sợi dây thừng te tua khi cột trên người 6 ngày không
thay, lại hướng về hòn đá cột dây thừng đi tới, thả dây thừng ra, đi tới bìa
rừng, ngẩn đầu nhìn thác nước lần cuối, vẻ mặt không đành lòng bước đi.

Tiêu Thần vừa về tới trang viên của gia gia hắn, đột nhiên một tiếng oanh vàng
quen thuộc gọi tên hắn ....

''Tiêu Thần ... ngươi đứng đó ....'', nói xong, thân ảnh vội vàng chạy tới,
thở hổn hển, liếc mắt qua hắn, hai tay đập đập trên ngực, thở phào một tiếng :

''Hên còn kịp, phù..... phù ,ngươi làm gì mà đi nhanh thế ? ''

Hắn cau mày, vẻ mặt khó hiểu nhìn nàng, cất giọng trả lời, nhưng nhãn thần
lại không ý tứ nhìn tay nàng đập lên chỗ đó ,âm thầm ước lượng kích cỡ :

''Hoàng Linh, nàng tìm ta làm gì ? mà sao mỗi lần ta gặp nàng là thấy nàng thở
hồng hộc vậy ??''

Nàng oán giận trừng mắt nhìn hắn, hừ hừ bất mãn ,nói :

'' Không phải tại ngươi sao, lần nào tìm ngươi ta cũng phải chạy gấp đến,
không hiểu tiểu tử ngươi ăn gì mà đi nhanh thế, à mà vứt cặp nhãn ngươi ra
khỏi ngực ta nhanh, kẻo bổn cô nương móc mắt ngươi .''

Nàng vươn móng tay ra thủ thế, bộ mặt giả dạng hung ác hù hắn.

''Ha ha, được rồi, ca đây không chấp nhặt người ngực bé, à phải rồi, nàng nói
lý do vì sao lại tìm ta ? ''

Nàng oán hận, trừng trừng mắt, miệng mắng thầm ''Vô sỉ '' nhưng mặt biểu hiện
không đỗi sắc, nói :

'' Tý nữa là sinh nhật ta, ngươi cũng phải đến, đây là giấy mời .''

Nói rồi nàng biến mất, không chừa cho Tiêu Thần có thời gian từ chối.

''Hắn bất đắt dĩ mở giấy mời ra, đưa lên mũi hít hít vài cái, thầm khen:

''Thật thơm à, đúng là con gái có khác, đến giấy cũng thơm mùi cơ thể nàng,
hắc hắc. ''

Cười to, hắn bước vào thư phòng, tắm rữa sạch sẽ chuẩn bị để đi dự sinh nhật.

-----------

Là con gái của tộc trưởng nên nơi tổ chức sinh nhật là phòng khách do hằng
ngày phòng khách là nơi bàn công việc sự vụ, tiếp kiến trưởng lão tới chơi,
nhìn qua tuy rằng phòng ốc xây dựng cũng không to lớn, sang trọng, thế nhưng
cũng phát ra khí thế uy nghiêm . Xung quanh bốn phía thủ vệ sâm nghiêm.

Hắn nhìn lên trên bậc thang hai tên hộ vệ đang đứng trang nghiêm, tựa hồ sớm
nhận được chỉ thị, nhìn thấy Tiêu Thần đến, một tên trong đó liền xoay người
đi vào trong phòng.

" 2 vị Tiểu Thư, công tử, Tiêu Thần đến."

"Hả?" Trong phòng khách mời hình như đang bàn luận đề tài nào đó cùng với
Hoàng Linh,Hoàng Ngân cùng ca ca hai nàng, Hoàng Long, đạt được hộ vệ bẩm báo
, đàm luận liền bị cắt đứ . Hoàng Linh liền nói : "Để hắn đi vào."

Hộ vệ kia từ trong phòng đi ra, đối với Tiêu Thần làm một cái thủ thế ''xin
mời'', liền tức trở về chỗ, đứng trang nghiêm ở trên bậc thang, Tiêu Thần
khẽ mỉm cười, cất bước đi vào phòng khách.

Tiến vào trong sảnh, Tiêu Thần trước tiên nhìn lướt qua, chỉ thấy đối diện hắn
là một lão nhân đang chễm chệ ngồi trên ghế thủ tọa chính là tộc trưởng Long
Gia Long Trường Sơn. Trên người lão mặc trường bào màu đen, tóc lão đen nhánh
, hai bên thái dương có chút lõm vào, càng thêm có vẻ uy thế bức người. Xung
quanh tộc trưởng là các vị trưởng lão, ngồi trang nghiêm. Ttrong đám trưởng
lão, có thất gia gia của hắn, cũng mỉm cười hiền lành nhìn hắn.

"Nguyên lai tộc trưởng là bộ dạng này, quả nhiên uy vũ." Tiêu Thần âm thầm suy
nghĩ.

Hắn liếc mắt lên nhìn trên bàn tiệc, chính giữa là Hoàng Linh, bên cạnh, tóc
dài quần trắng, dáng vẻ ủy mị, chính là tuần trước ở ngoại môn học viện chạy
đua với Hoàng Linh, là Hoàng Ngân, tỷ tỷ của nàng. mà một vị khác, thì lại
ngồi ở một bên cạnh Hoàng Linh, là Hoàng Long, ca ca của hai nàng.

Liếc chỗ khác, hắn thấy Long Hoàng, vẫn là bộ dạng xinh đẹp đến yêu dị, mày
kiếm mắt sáng, ôm ly rượu trong tay, ngồi ở một góc khuất của bàn tiệc.

Tiêu Thần hơi sững sờ,vẻ mặt vui vẻ liền bước đến, cười hì hì, đối với Long
Hoàng cao giọng nói rằng: "Ta ngồi kế đệ nhé."

Long Hoàng vẫn lạnh lùng tay cầm ly rượu nuốt ực ực. khóe miệng dính bọt rượu
.

Chép chép miệng, tính đưa tay lau bọt rượu, lại bất ngờ, một bàn tay thô ráp
đưa tới môi hắn, chùi đi vết bọt trên môi hắn.

Ngẩn đầu nhìn, là Tiêu Thần lau cho hắn . Tiêu Thần lau xong, cũng không thả
ra, mà chậm rãi miết nhè nhẹ môi hắn, cảm giác của Tiêu Thần lúc đó là ''Thật
nhuyễn'' .Hắn ưa thích không dừng lại miết tiếp, chợt nhìn thấy khuôn mặt tức
giận của Long Hoàng, vội vàng thả ra, cười hì hì.

Ngay khi Long Hoàng muốn phát tác, thì một giọng nói kêu tên hắn, hắn kìm chế
cơn tức giận, quay đầu lại thì ra là Hoàng Linh gọi hắn. Sau lưng nàng là
Hoàng Ngân, Hoàng Long.

''Có chuyện ?'' Do giận dữ, Long Hoàng cũng không khách khí lạnh lùng hỏi.

Hoàng linh lúng túng, cũng nhẹ nhàng hỏi :

''Sao ca đến mà không đến chổ ta ?''

''Ta thích ngồi một mình.''

''Thế sao hắn lại ngồi với ca ?'' Hoàng Linh vừa nói vừa chỉ Tiêu Thần đang
ngồi cạnh Long Hoàng.

''Hắn tự ý ngồi.'' Long Hoàng tùy ý nói.

-''Thế ta ngồi kế ca nhé ?'' Hoàng Linh ngọt ngào cười.

Long Hoàng nhíu mày, xong nhìu về phía Tiêu Thần, nhếch môi, cũng mỉm cười,
trêu tức nói:

'' Nếu em kêu hắn đi. ''

Nàng nhìn về phái Tiêu Thần, mỉm cười nói :

'' Thần ca ca, ngươi nhường chổ cho ta nhé ?? ''

Hắn nghiền ngẫm, trêu chọc ý vị nổi lên đầu, hắn mỉm cười, nói :

'' Nếu ngươi làm lão bà của ta !! ''

''Vô Sỉ '' Nàng nổi giận mắng to, nàng tức đến đỏ bừng mặt, vận linh lực, tính
giáo huấn hắn, nhưng một bàn tay đã cản nàng lại.


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #12