Đông Hoang Tình Hình


Người đăng: bachpham101

Đã Thần Khí sơn hoan nghênh ngữ khí, Bạch Phàm cũng rất vui lòng ở lại này
tông môn ít hôm. Mà bên phía Thần khí sơn cũng cực kỳ khách khí mời hắn vào ở
chủ phong tiếp khách lầu, lại thường xuyên có Nhiên Mộc đại sư tới thăm hỏi
cùng đàm đạo.

Nhiên Mộc từ lần trước nhìn thấy Nguyệt Lăng bảo kính đã kinh như thiên nhân ,
cảm giác Bạch Phàm luyện khí trình độ cao minh vô cùng, nên nghe hắn ở đồng ý
ở lại thì rất vui vẻ, lấy ra các loại cất giấu linh quả linh trà, nhiệt tình
chiêu đãi Bạch Phàm một phen.

“Không nghĩ qua trăm năm Bạch tiền bối lần nữa quang lâm hạ tông, không những
thực lực tăng cao mà một thân luyện khí tài nghệ sâu không lường được, lão hủ
bội phục vô cùng.Hạ tông linh quả linh trà thô ráp, mong rằng tiền bối không
muốn ghét bỏ”

“Ha ha Nhiên đại sư ngươi quá khách khí. Như Bạch mỗ không có nhìn lầm, những
này linh quá linh trà đều là tam gia thậm chí tiếp cận tứ giai bảo vật, đối
với pháp lực tăng lên rất có ích, Địa Linh cảnh tu sĩ nếu ăn nhiều thậm chí có
thể đột phá cảnh giới à”

“Tiền bối nếu là yêu thích, không ngại dùng nhiều chút! Nói cũng xấu hổ, vãn
bối trong tay linh quả linh trà cấp bậc không cao, đối với Địa Linh tu sĩ có
thể dùng được, nhưng đối với tiền bối bực này Thiên Linh đại tu sĩ, sợ là
không lớn hiệu quả. Chỉ tiếc Tây Nam thập quốc linh khí thiếu thốn, bảo vật
đản sinh có hạn, càng cao cấp hơn linh quả là không cách nào lấy ra, mong rằng
tiền bối lượng giải một hai”

“Đại sư không cần khách khí như vậy, linh quả linh trà bất quá ngoại vật mà
thôi” Lời tuy là khẳng khái hùng hồn như thế, nhưng tay vẫn không khách khí
đem phân nửa đồ vật nhét vào túi, khiến bên cạnh Nhiên mộc cắn lưỡi đau lòng
chảy máu.

“Nhiên đại sư mời lão phu ở lại sơn môn hẳn là muốn giao lưu một thoáng luyện
khí kinh nghiệm đi, chi bằng chúng ta lẫn nhau trao đổi một phen”

Nghe Bạch Phàm lời nói, vốn đang uể oải Nhiên Mộc hai mắt tỏa sáng, chắp tay
cười nhạt nhòa:

“Cái này chính hợp lão hủ ý tứ”

Liền Nhiên Mộc đại sư cười toét cả miệng, thẳng thắng đẩy đám linh qua hướng
Bạch Phàm ý bảo hắn thu đi, Bạch Phàm càng là rất không khách khí khoát tay
cầm sạch, vẻ mặt tự nhiên giống như không có chuyện gì cùng lão trò chuyện.

Đừng nhìn Bạch Phàm luyện chế ra bảo kính như thế, nhưng hắn cũng chẳng phải
là một cái hợp cách luyện khí sư đâu. Chỉ là suốt mấy trăm năm chu du đại lục,
tiếp xúc khá nhiều người, thậm chí còn từng quen biết một tên hiếm có Khí
Hoàng gọi là Kỳ Dương lão quân, cũng từ lão gia hỏa kia học được ít nhiều bản
sự. Cho nên trong lúc trò chuyện thường dăm ba cầu liền nhằm vào chỗ yếu,
khiến được đối phương nghiền ngẫm suy tư, có lúc tự nhiên hiểu ra, khiến lão
mặt già ửng đỏ cực kỳ phấn khích.

Còn về mớ linh quả linh trà, đối với tu vi kẹt cứng Dung Linh hâu kỳ hắn rất
ít tác dụng, nhưng thu là vẫn phải thu. Này linh quả thấp nhất cũng là tam
phẩm linh quả, trình độ quý hiếm so với tam phẩm đan dược còn quý giá. Bản
thân không dùng giữ lại cho lừa đen, Nhị Lang, Dương Đình Đình dùng, đúng là
của ít công to.

Lại như luôn theo hắn con lừa già, tuy rằng ăn lắm linh đan diệu dược lại đã
hơn ba trăm tuổi, tuy rằng yêu thú tuổi thọ gấp đôi nhân loại tu sĩ, nhưng
không có nghĩa là trường sinh bất tử, cho nên hắn dự định lần này đi lên Tú
Chân sơn cần thiết giúp đỡ nó đột phá Đại Yêu cảnh tu vi.

Mà đang trò chuyện bên trong, Bạch Phàm nói bóng gió hỏi một chút hiện tại
nhân yêu chiến tranh tình huống. Hắn ở Thiên Hương thôn ẩn cư mười mấy năm,
nay mới tái xuất giang hồ, một ít tình báo còn là chưa nắm rõ.

Nhiên Mộc trong lòng biết Bạch Phàm hữu tâm tìm hiểu, nhưng bản thân cả năm
tiềm tu bế quan cũng không hiểu rõ ngọn ngành liền cho gọi Nhiên Hoài chưởng
môn nhân tới cùng Bạch Phàm giải thích.

Nhiên Hoài là Thần Khí sơn nhất tông chi chủ, cũng trực thuộc Tứ Hoang Phủ
quản hạt tông môn bên dưới nên nắm bắt được khá nhiều bí mật.

Lại như mấy năm trước Cổ Hải Phong ấn bị phá vỡ, Tại Đông Hoang thoát ra một
vị Cổ Yêu tộc Yêu Đế cùng ba gã Yêu Hoàng, kèm theo rất nhiều Yêu Vương yêu
tướng, thống lĩnh toàn bộ Đông hoang quần yêu hướng nhân tộc lãnh địa tấn
công. Mà nghe nói không chỉ Đông Hoang, Tây Hoang, Bắc Hoang, Nam Hoang đều có
Cổ Yêu tộc thoát khốn, tiến hành quy mô xâm lược. Dẫn tới Tứ Hoang bị chia cắt
không rõ tình hình của nhau. Mà Vô Tận Hải từ đó trở thành nhân tộc cấm địa,
không có nhân tộc tu sĩ nào dám bén mảng lui tới.

Cổ Yêu tộc chính là Yêu tộc khởi nguyên chi tộc, tồn tại từ thời thái cổ từng
thống trị qua Tứ Hoang một thời gian dài, mỗi vị Cổ Yêu đều mạnh mẽ vô cùng
đồng giai vô địch thậm chí vượt cấp tác chiến. Chỉ là chẳng biết tại sao như
thế mạnh mẽ chủng tộc lại bị trấn áp ở Vô Tận Hải bên dưới, mãi đến ngày nay
mới lần nữa xuất hiện.

Nhắc đến nhân yêu cuộc chiến, Đông Hoang thoát khốn Yêu Đế nghe đồn là một đầu
tu ra Vương huyết Cổ yêu Yêu Long, cùng tam đại Yêu Hoàng, Thập Đại Yêu vương
vừa ra liền hướng Thập vạn đại sơn xâm lược. Thần phục yêu tộc ban sơ Yêu
Hoàng lại trong thời gian ngắn thống lĩnh chư yêu hướng nhân tộc tuyên chiến.

Trước tình thế ấy, bên này nhân tộc hai vị Độ Hư lão tổ gồm Tứ Hoang Phủ Vân
Dạ lão quân, Minh Hư các Lý Huyền Tử lão quân vội vàng xuất thế, hợp nhau
hướng thập đại vạn sơn trung tâm cùng Cổ Yêu Yêu Đế xuất chiến, chỉ là chưa
đầy ba ngày sau đã thất bại tan tác mà chạy. Cả hai vị Độ Hư đều trọng thương,
cũng may vốn tiềm tu lâu năm Hậu Thổ lão nhân tự thân xuất động cứu trợ, mới
đem Yêu Đế đánh lui cứu trở về hai vị Độ Hư lão tổ.

Đông Hoang cương vực ngàn tỉ to lớn, nhưng biết đến Độ Hư cảnh cao thủ cũng
chỉ có ba người, nay hai người trọng thương, còn lại Hậu Thổ lão nhân tuy tu
vi cao siêu nhưng thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi, khiến lòng người bàng
hoàng.

Cũng may nghe nói Cổ Yêu Yêu Đế cùng ba vị Độ Hư giao chiến, bị thương nặng,
nên phải bế quan chữa thương, còn lại Yêu Hoàng có Hậu Thổ lão nhân nhìn chằm
chằm không dám hành động quá lỗ mãng.

Chỉ có Yêu Vương, yêu tướng cổ yêu mới hoành hành không cố kỵ, hướng khắp nơi
xâm lược. Mà xâm Tây Nam thập quốc yêu quân vốn là một tên Đại Yêu cấp bậc Cổ
Yêu dẫn đầu. Bọn hắn mục tiêu đầu tiên chính là Chính Ma hai đạo thủ khôi,
Thái Nhất Môn, cùng với Âm Ma sơn.

Tên kia Cổ Yêu ban đầu tới đánh Thái Nhất môn ai ngờ, Vân Trường tử lại chẳng
biết khi nào đã đột phá Thiên Linh cảnh tay cầm Cực Phẩm Pháp bảo Thái Nhất
kiếm chỉ mấy chục hiệp liền đem yêu quân đẩy lui.

Kể về chuyện này, Nhiên Hoài trên mặt không khỏi ngậm vài phần tự hào, thanh
kia Thái Nhất kiếm chính là sư tôn hắn thủ tác, trong cực phẩm pháp bảo đều
xếp hàng đầu. Hơn nữa tiên đạo năm tông bên trong còn lại ba tông, ngoại từ Tố
Chân sơn trấn phái bảo vật đều là do Nhiên Mộc luyện chế hoặc là thăng cấp. Có
thể nói ở Tây Nam thập quốc, bàn về tu vi Vân Trường tử là mạnh nhất, nhưng
bàn về uy vọng vì mình sư tôn mới là đứng đầu.

Lại nói Yêu quân vừa thất bại liền đổi hướng tới Âm Ma sơn, muốn rửa mối nhục.
Âm Ma sơn vốn là ma đạo môn phái, ma đạo vốn tự tư tự lợi, chưa bao giờ gắn
kết qua, nên còn lại hai ma môn Bách quỷ tông, Thi âm phái đều co đầu rút cổ
bảo toàn chính mình. Mà chính đạo năm tông thì cười trên nổi đau của người
khác, chỉ mong hai bên lưỡng bại câu thương để bọn hắn lao vào đục nước béo
cò, nói chi trợ giúp.

Thế là Âm Ma tông lẻ loi một mình cùng mấy chục vạn yêu quân đôi mặt. Cũng may
này ma môn nội tình thâm hậu, Chúc Hồng lão gia hỏa càng thực lực thâm bất khả
trắc cộng thêm Nam bộ đầm lầy âm vụ nồng nặc, nên liều nhau đánh một trận, cả
hai bị thương dẫn đến Cổ Yêu Yêu tộc phải chán nản rút quân.

Hai lần tấn công đại bại, lại thân mang trọng thương, Cổ Yêu yêu tộc rốt cuộc
thay đổi chiến lược, đầu tiên hướng các tiểu quốc xuất thủ quấy rối, dẫn đến
các tông môn không khỏi phân ra nhà mình Địa Linh trưởng lão đến tọa trấn.

Mà gần đây vị kia Cổ Yêu chẳng biết đạt được cái gì cơ duyên, nghe nói đột phá
Thiên Yêu trở thành một danh yêu tướng, lại bắt đầu điều động yêu quân lần thứ
hai phát động tấn công. Các tông môn bề ngoài ổn định nhân tâm nhưng không ít
kẻ trong lòng nơm nớp lo lắng.

Mà đúng lúc này Bạch Phàm hoành không tái xuất, lần nữa hướng khắp nơi cướp
bóc. Các tông mặc dù có tâm phản kháng nhưng ngại hắn thực lực, lại bảo toàn
lực lượng phòng trừ yêu quái tấn công nên đều cắn răng nạp tiền bảo mệnh.

Như Thần Khí sơn nổi tiếng cao ngạo, tụ tập một đám luyện khí sư mắt cao hơn
đầu, lại có tứ tinh đại sư tọa trấn, nếu thời điểm bình thường chắc chắn sẽ
chẳng như thế lễ độ. Dùng thân phận tứ tinh luyện khí sư, treo giải thưởng một
chút, đừng nói Thập quốc bát tông, thậm chí trung cấp tu chân vực đám Thiên
Linh tu sĩ sẽ nhao nhao thu thập Bạch Phàm.

Tuy nhiên là nghĩ vậy, trong lòng Nhiên Hoài cũng không chắc chắn,nhớ lại trăm
năm trước biến cố, có chút tái cả da đầu, nếu cùng Bạch Phàm xé da mặt, sợ
không phải cái gì điềm tốt. Lại nói, Bạch Phàm hư hư thật thật là một tên mạnh
mẽ Thiên Linh cao thủ, đắc tội hắn chi bằng kết giao. Lỡ khi Yêu quân đánh
tới, Bạch Phàm trợ giúp một tay chẳng phải tốt nhất sao.

Nghĩ tới, Nhiên Hoài trong lúc trò chuyện càng thêm khách khí cùng nhiệt tình,
mà Bạch Phàm ai đến cũng không từ chối, ngôn từ chỉ điểm đôi chút.

Nói chung vài ngày hàn huyên, tuy ngắn ngủi nhưng chủ khách đều hoan hỉ.

Mà Bạch Phàm ở lỳ Thần Khí tông mấy hôm, linh quả thu không ít, gần như móc
rỗng Nhiên Mộc mấy chục năm cất giữ, tình hình tu giới đã đại khái hiểu rõ.

Trong lúc đàm đạo hắn có lúc tự nhủ, hay là tới còn lại mấy tông bái phỏng
thêm vài lần, thu ít linh quả linh trà, lại tăng thêm tình cảm quả thật là
chuyện vẹn toàn đôi đường, không thấy Nhiên Mộc, Nhiên Hoài hai cái lão đầu
đều vui như nở hoa hay sao. Nghĩ nghĩ chút nhưng rồi thôi, hiện tại các tông
môn đều vừa sợ vừa hận hắn đi, nếu bái phỏng chắc hẳn các tông môn sẽ tan vỡ.
Vẫn là nhanh chóng tới Tú Chân sơn xem Đình Đình nha đầu đi.

Vì vậy, ở Thần Khí sơn đến ngày thứ ba, Bạch Phàm liền cáo từ rời đi, trước
khi đi còn khách sáo mấy câu kiểu sau này có dịp sẽ lần thứ hai đến thăm, hi
vọng nhị vị không nên ghét bỏ….Mà Nhiên Mộc, Nhiên Hoài hai kẻ cũng khách khí
đầy miệng hoan nghênh.

Chỉ là khi Bạch Phàm cưỡi lừa đen rời đi, cả tông môn không khí trầm trọng mới
giảm bớt, từ trên xuống dưới Thần Khí sơn đều nhẹ thở một hơi.

“Cái kia ôn thần rốt cuộc đi”

“ầy…nghe nói Bạch lão ma lần này không bắt ta tông giao ra linh thạch đan dược
mà là mượn phòng luyện khí dùng mấy hôm, ta nghe nói còn lại mấy tông môn,
ngay cả Thái Nhất môn đều bị hắn cướp đoạt đến quần lót cũng không chừa”

“Hừ các người đám này tiểu tử, còn phải xem chúng ta là ai, chúng ta lão tông
chủ chính là Tứ tinh luyện khí sư, ở tây nam là nói một không hai, Bạch tiểu
nhi kia ở đâu dám làm càn”

“Diệp chấp sự nói thật đúng, bọn đệ tử thụ giáo”

…………………..


Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên - Chương #18