Vì Sao Không Cho Ta Nghe ?


Người đăng: ♛๖ۣۜTiểu☆๖ۣۜThâu࿐♛

Ngay khi Đàm Cửu U vừa dỗ nín được Hàn Băng Nhi thì điện thoại của một người
quân nhân vang lên.

Người kia nhìn số điện thoại thì sợ hết hồn, nhanh chóng bắt máy lên nghe.

Bên kia nói gì đó với người quân nhân mà người này liên tục nói vâng.

Sau khi cúp máy, người quân nhân kia lập tức tiến về phía một lớn một nhỏ ,
thực hiện quân lễ rồi lên tiếng.

" Tiểu thư, tướng quân của chúng tôi muốn mời cô tới tổng hành dinh gặp mặt
nói chuyện với ngài . "

Đàm Cửu U nghe vậy thì nghi hoặc hỏi : " Tướng quân trong lời của ngài là ? "

" Là tướng quân Hàn Lãnh Dạ thưa tiểu thư . " . Người quân nhân lập tức trả
lời, thái độ vô cùng cung kính.

Đàm Cửu U hết hồn . Hàn tướng quân muốn gặp ta ?

Hàn Băng Nhi hiếu kì . Cha muốn gặp a di làm gì nha ?

Hàn Lãnh Huyên và đám quân nhân còn lại cũng không hiểu ra sao hết . Anh trai
/ tướng quân muốn gặp nữ nhân này ?

Người quân nhân kia tiếp tục nói : " Thỉnh tiểu thư theo chúng tôi đi . " rồi
làm động tác mời.

Mặc dù nghi hoặc nhưng thấy một đám quân nhân tay cầm súng, biết muốn chạy
cũng không được nên Đàm Cửu U cũng chỉ có thể nghe theo.

Dù sao đây là căn cứ của người ta, mình là thịt cá, người ta là dao thớt ,
chỉ có thể mặc người bài bố.

Vì căn cứ cũng cách một khoảng xa nên tất cả tới đó bằng một chiếc jeep quân
đội.

Càng tới gần trung tâm thì càng nhiều quân nhân, sau khi trải qua bảy tám đợt
kiểm tra thì đoàn người mới tới nơi.

Trên suốt quãng đường thì Đàm Cửu U cũng xem như được mở mang tầm mắt.

Trên thao trường đậu cũng vài trăm chiếc xe tăng, xe bọc thép, chiến xa .
Thậm chí còn có mấy chục chiếc máy bay trực thăng, máy bay chiến đấu.

Lực lượng như vậy đủ quét ngang một thành phố lớn.

Toà nhà trung tâm khá lớn, phong cách châu Âu cổ kính, được canh phòng
nghiêm ngặt.

Lính canh gác được trang bị tận răng mà có chừng trăm người nữa . Bọn họ nhìn
hung thần ác sát, sắc mặt lạnh lùng không cảm xúc, chắc chắn đều là lão thủ
. Đàm Cửu U thậm chí còn thấy trên nóc có bóng người lấp ló, nàng biết đó là
tay bắn tỉa.

Ngày khi tới trước cổng thì có vài người lính ra làm kiểm tra cuối cùng rồi
mới mở cổng.

Đi qua cổng hai bên là rừng cây, ở giữa có một lối đi nối thẳng vào trong.

Khi Đàm Cửu U tới nơi thì ở đó đã đứng sẵn vài nữ nhân mặc đồng phục giúp việc
, bọn họ đều là phụ nữ trung niên, sắc mặt nghiêm túc.

Cái này Đàm Cửu U có thể hiểu, vì đề phòng ám sát, gián điệp, tuyển phụ nữ
trung niên là hợp lí nhất.

Bọn họ đa số đều có con cái, người thân ở căn cứ, được quân đội bảo vệ hay
nói đúng hơn là giám sát . Nếu những người này dám làm gì bất lợi cho căn cứ
thì phải lo lắng cho sự an nguy của gia đình . Rất nhiều lãnh đạo của các căn
cứ đều áp dụng cách này.

Thấy Đàm Cửu U bế Hàn Băng Nhi đi tới, phía sau đi theo là Hàn Lãnh Huyên .
Một người trung niên mặc vét có vẻ là quản gia lập tức đi lên làm động tác mời
.

" Chắc hẳn đây là Đàm tiểu thư, chúng tôi đã được dặn trước dùng lễ cao nhất
tiếp đón cô, mời tiểu thư vào trong, tướng quân đang đợi . "

Đàm Cửu U vào bên trong, nội thất bên trong mang gam màu lạnh lẽo, đa số là
đen và xám . Phong cách là Tây Âu pha lẫn chút phương Đông.

Người quản gia dẫn Đàm Cửu U và chú cháu Hàn Lãnh Huyên, Hàn Băng Nhi lên lầu
, tới trước một căn phòng . Quản gia đưa tay gõ cửa ba tiếng rồi nói :

" Thiếu gia, Đàm tiểu thư đã tới . "

Bên trong truyền ra âm thanh trầm thấp : " Để Đàm tiểu thư vào, Băng Nhi vào
theo, Lãnh Huyên ở ngoài . ".

Tên nào đó đang định vào theo nghe bát quái nghe vậy thì cứng người, vài giây
sau thì vọng vào hỏi lại :

" Anh trai, hình như ban nãy ta nghe lầm, ngài bảo ta ở ngoài, haha, coi
bộ dạo này tai ta không tốt lắm . "

Bên trong lại nói ra : " Ngươi không có nghe sai . "

Lần này xác định mình không nghe lầm thì Hàn Lãnh Huyên lập tức nóng nảy :

" Vì sao ? Vì sao ta phải ở ngoài ? Với tình cảm của anh em ta thì có chuyện
gì mà ta không thể nghe ? Không được, ta muốn vào ? "

" Ở ngoài . " . Người bên trong trả lời, âm thanh cứng rắn, uy nghiêm ,
không cho người khác chống lại.

Tên nào đó tủi thân đành ra một góc ngồi vẽ vòng tròn.


Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa - Chương #18