Thúc Thúc Là Ai ?


Người đăng: ♛๖ۣۜTiểu☆๖ۣۜThâu࿐♛

Hàn Lãnh Huyên để đám lính chia ra tìm Hàn Băng Nhi, thật là gấp chết hắn rồi
, từ khi con bé trốn đi tới bây giờ đã qua 5 tiếng đồng hồ . Anh trai của hắn
Hàn Lãnh Dạ đã sớm họp xong quay trở lại, đến bây giờ nghĩ lại vẻ mặt của anh
hắn khi biết Băng Nhi trốn đi vẫn làm hắn thấy không rét mà run.

Anh hắn hạ tử lệnh cho hắn trong vòng 3 tiếng phải tìm được con bé nếu không
sẽ đày hắn qua quản lí mỏ tài nguyên.

Biết mỏ tài nguyên nằm ở đâu không ? Đi xe hai ngày hai đêm mới tới, đất khỉ
ho cò gáy, mặt trời chói chang, không điện không giải trí, nhìn quanh đâu
đâu cũng là cát.

Nhất là ở đó toàn một màu đàn ông, làm việc mồ hôi đầm đìa, cả người hôi hám
. Nếu không phải làm việc ở đó an toàn, lương lại cao thì đã không có người
nào chịu đi làm rồi.

Vì máy điều hòa, vì thức ăn ngon, vì quán bar, vì các em gái xinh đẹp, ca
có chết cũng phải tìm ra tiểu ma vương kia !!!

Vậy là sau khi đã phái hết nhân thủ có thể điều động ra ngoài tìm người mà
không có kết quả gì . Tên “ người đứng thứ hai trong căn cứ “ đành phải hạ
mình để đích thân xuất mã đi tìm trẻ con.

Chạy hết phố lớn ngõ nhỏ, từ thành Bắc sang Tây rồi Nam, cuối cùng là thành
Đông . Cho dù Hàn Lãnh Huyên đã từng phục dụng số lượng rất lớn tinh hạch ,
trở thành tiến hóa giả, sức mạnh thể chất đã vượt xa người thường tít tắp ,
hắn vẫn thấy không chịu đựng nỗi.

Khi Hàn Lãnh Huyên chạy tới thành Đông, trời cũng đã dần dần tối, cứ như ánh
sáng của hi vọng đang dần dần rời xa mình, đại thủ của anh trai ác ma đang
tiến về phía hắn.

Đúng lúc này, có lẽ thần linh đã nghe những lời oán trách và than thở trong
lòng của Hàn Lãnh Huyên đến ngán nên quyết định giúp đỡ hắn.

Ngay một khúc đường không người, hắn nhìn thấy tiểu ác ma, cội nguồn của mọi
thống khổ mà hắn phải chịu đựng.

Chưa kịp mừng rỡ thì hắn đã thấy tình huống khác thường, tiểu ác ma không ở
một mình, còn có người khác nữa.

Đó là một nữ nhân mặc quần bó đen, áo thun trắng ngắn tay, giày thể thao ,
một mái tóc đen nhánh buộc gọn gàng thành đuôi ngựa sau đầu . Nữ nhân có làn
da trắng nõn nà không son phấn nhưng vẵn đẹp, khuôn mặt thon nhỏ tinh xảo ,
mũi cao, mắt to, … nói chung là một mỹ nhân.

Là mỹ nhân thì cũng được thôi, hắn thích mỹ nhân, nhất là loại cực phẩm như
người trước mắt.

Vấn đề ở đây là nữ nhân này đang bế cháu gái của hắn, tiểu hài tử năm tuổi ,
nói nói cười cười với con bé . Trên tay nữ nhân cầm một cây kẹo bông hình gấu
con, xé một miếng đút cho nữ hài trong ngực . Nói luôn là bọn họ đang hướng
về thành Đông, cửa thành.

Tình cảnh trước mắt sau khi được Hàn Lãnh Huyên phân tích thật cặn kẽ và thật
logic dựa trên phim ảnh, báo chí, lời đồn, truyện cổ tích, … thì đều đi
đến một kết luận duy nhất : Nữ nhân này muốn bắt cóc cháu hắn rồi trốn ra khỏi
căn cứ, không thể sai được.

Vậy nên Hàn Lãnh Huyên quả quyết, bắt nữ nhân này lại, cứu tiểu ác ma về ,
nếu không hắn sẽ bị anh trai ác ma đày đi đào mỏ . Hàn Lãnh Huyên rống lên : “
“ Nữ nhân kia, đứng lại, thả đứa bé xuống . “

Đàm Cửu U nghe được thanh âm thì phản ứng đầu tiên là nhìn xung quanh, sau
khi đã xác minh ở đây không có ai khác, người mà người kia thét lên là nàng
thì mới nghi hoặc hỏi : “ Vị tiên sinh này, ngài nói ta ? “

“ Ta không nói ngươi thì nói ai, ở đây còn có ai khác sao ? Tốt nhất ngươi
nên buông cháu gái của ta xuống, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, đừng
tưởng ngươi là mỹ nhân thì ta sẽ không nỡ xuống tay . “

Đàm Cửu U sững sờ trong chốc lát, suy nghĩ kĩ càng rồi như bừng tỉnh ra ,
nàng bị tưởng lầm thành người bắt cóc . Đàm Cửu U vội vàng xua tay giải thích
:

“ Vị tiên sinh này, ngươi hiểu lầm, ta không phải muốn bắt cóc Băng Nhi, là
bé đi theo đoàn xe của chúng ta ra ngoài . Hiện tại ta đang đưa Băng Nhi tới
trung tâm hỗ trợ để gọi người nhà của bé tới đón . Nếu ngươi là người thân của
Băng Nhi thì xin đừng hiểu lầm, bây giờ ngươi tới đón thì tới nhận lại Băng
Nhi này . “

Con nhóc nghe vậy thì như sét đánh ngang tai, mặc dù biết sớm muộn cũng phải
về nhà nhưng đến lúc thật phải đi thì nó vẫn cảm thấy rất hụt hẫng, cứ như
chó con bị chủ bỏ vậy.

Nó không muốn về nhà, chơi chưa đủ nha, nhất là không muốn xa phải a di xinh
đẹp nha.

Vậy là tiểu ma vương linh quang chợt lóe, nó nhìn về phía Hàn Lãnh Huyên ,
thúc thúc đáng thương a, lại ủy khuất ngươi thêm một lần đi.

Hàn Lãnh Huyên nghe Đàm Cửu U nói rõ ràng là không tin, nhếch miệng nói : “
Hừ, bị bắt quả tang tại trận liền muốn phủi sạch quan hệ bỏ trốn sao ? Ngươi
cũng quá xem thường trí thông minh của bản tướng rồi . “

Tên nào đó hất mặt lên trời khinh khỉnh, một lớn một nhỏ phía trước nhìn hắn
đột nhiên có cảm xúc muốn đấm vài trăm phát vào cái bản mặt đó.

Nói xong Hàn Lãnh Huyên nhìn về phía Hàn Băng Nhi, cười dang tay ra : “ Băng
Nhi a, thúc thúc tới cứu còn nè, qua đây với … “

Chưa kịp nói xong thì hắn đã bắt gặp ánh mắt của con bé, ánh mắt đó lóe lên
một tia ranh mãnh, tiếp theo khóe môi của nó khẽ nhếch lên.

Hàn Lãnh Huyên rùng mình một cái, hắn cảm giác không ổn, ánh mắt này hắn quá
quen thuộc, mỗi khi tiểu ma vương chuẩn bị phá hắn đều nhìn hắn như vậy.

Quả nhiên ngay khi Đàm Cửu U định tiếp tục giải thích thì một âm thanh trẻ con
vang lên : “ Thúc thúc là ai ? Sao thúc biết tên của Băng Nhi ? “

Tên nào đó giật mình, sau đó tức muốn chết, hắn lại bị âm, con nhóc này ,
về nhà ta phải mách đại ca để đại ca xử lí ngươi mới được.

Về phần Đàm Cửu U thì ngớ người mấy giây, sau đó nhíu mày nhìn Hàn Lãnh Huyên
rồi quay qua hỏi tiểu nữ hài : “ Băng Nhi, con nói con không biết người này
sao ? “

Con nhóc chớp chớp mắt rồi lắc cái đầu nhỏ : “ Không biết nha . “ . Một bộ ta
đang nói thật, vẻ mặt thiên chân vô tà.

Đàm Cửu U nghe vậy thì tối sầm mặt lại, hung hăng nhìn về phía Hàn Lãnh Huyên
.

“ Tên biến thái này, ngươi muốn bắt nữ hài tử làm gì, nó mới 5 tuổi thôi ,
thật là không bằng cầm thú, mém nữa là ta hại con bé rồi . “

Hàn Lãnh Huyên mười phần im lặng, không phải chứ đại tỷ, như vậy mà ngươi
cũng tin ? Có bao giờ ngươi thấy tên biến thái nào đẹp trai phong độ, anh
tuấn tiêu sái như ta không ? Không có đúng không.

Trong lòng gào thét nhưng ngoài miệng vẫn nhanh chóng giải thích.

“ Không phải đâu mỹ nữ, ta nghĩ hai ta đều bị con nhóc này lừa rồi, ngươi
đừng tin nó, ta thật là thúc thúc của nó mà . “

Đàm Cửu U tất nhiên là không tin . “ Ngươi còn dám đổ cho một bé gái 5 tuổi
nói dối, ngươi nhìn con bé đáng yêu, ngây thơ như vậy làm sao có thể nói dối
đây ? “

Con nhóc nào đó bỗng nhiên cảm thấy hơi chột dạ.

Tiếp đó, Đàm Cửu U để nữ hài xuống một bên . “ Băng Nhi, con đứng qua một
bên coi chừng nguy hiểm, a di đi đánh cái tên bại hoại này một trận mới được
. “

Hàn Lãnh Huyên sững sờ, nữ nhân này muốn đánh hắn ?

Hàn Băng Nhi cũng sững sờ, a di xinh đẹp muốn đánh thúc thúc ? Cái này không
giống kế hoạch nha, không phải nghe vậy thì a di ôm nó bỏ chạy sao ?

Không đợi hai người này phản ứng, Đàm Cửu U đã xông tới đánh Hàn Lãnh Huyên.


Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa - Chương #14