Tắc Tịt


Người đăng: hieugskm

Quang lẻn về phòng mình một cách an toàn, đặt quả trứng lên bàn, kê mấy quyển
sách xung quanh rồi quan sát kỹ càng. Quả trứng màu đen kèm theo vân đỏ loáng
thoáng như vằn lửa trong đêm tối. Nó đưa tay vuốt nhẹ chạy theo cái vằn đỏ, tự
nghĩ. Đẹp thật. Rồi, kế hoạch cướp trứng rồng đã hoàn thành, gần như thành
công mỹ mãn. Giờ chỉ còn một vấn đề nho nhỏ.

Nó vẫn chưa biết cách ấp trứng. Nói đúng hơn là chưa biết cách thuần hóa nên
không dám ấp trứng.

Đúng thế, cả năm ngoái rồi thêm mùa hè tìm kiếm, nó vẫn không tìm ra một
phương pháp thuần hóa nào thỏa đáng. Hiểu biết của phù thủy đối với loài bò
sát phun lửa khổng lồ này có vẻ rất giới hạn. Nó thậm chí còn viết thư gửi anh
Charlie để hỏi nhưng mà cũng vô vọng. Tất cả các phương pháp mà nó tìm ra đều
không đạt tiêu chuẩn. Charlie còn nói rằng chỗ ảnh nuôi mười hai con rồng thì
có mười con đã khịt lửa vào mặt ảnh ít nhất một lần. Đấy còn là rồng nuôi họ
nuôi từ bé chứ mấy con rồng hoang gần như không thể thuần hóa nổi.

Thế nên giờ kế hoạch của nó tắc tịt. Không có manh mối, không có ý tưởng, mà
cũng chẳng thể hỏi ai. Có một chỗ mà nó nghĩ có thể có câu trả lời là khu vực
sách cấm trong thư viện của trường nhưng mà không học sinh nào được phép vào
đấy hết. Mấy chục năm trước thì cả khu thư viện cấm đều mở cho mọi người nhưng
mà giờ nếu mà lẻn vào thì sẽ bị đuổi học chứ chẳng phải cấm túc hay cái gì
hết. Lý do cho cái hình phạt nặng nề đó là cái thư viện cấm phần lớn là sách
về ma thuật Hắc Ám. Sau khi chủa tể Voldemort lên ngôi thì người ta lập tức
phong cấm đống sách đó lại và giới hạn cho thầy cô mà thôi.

Nó rất muốn đi thư viện cấm thu thập sách rồi tìm kiếm phương pháp luyện thú
nhưng mà lại sợ bị đuổi học. Thế là giờ nó thành ra cứ giữ mãi quả trứng rồng
trong hệ thống, không ấp mà cũng chẳng động. Theo Linh nói thì quả trứng để
như vậy chỉ có thể giữ một thời gian, để lâu quá thì trứng sẽ mất dần sự sống.
Nhưng mà nó lại không muốn nuôi rồng theo kiểu của Hagrids, nuôi kiểu đó có
ngày bị rồng ăn thịt lúc nào chả biết ý chứ.

Nó thậm chí còn hỏi Linh xem hệ thống có phương pháp nào giải quyết hay không
thì chỉ được câu trả lời cụt hủn “không”. Tắc tịt mà chẳng biết làm gì, nó
đành để quả trứng vậy, cứ đi học đọc sách mà thôi, nếu gần ngày trứng hỏng mà
vẫn không có phương pháp giải quyết thì nó đành gửi cho Charlie nuôi.

----------------

Chiều thứ ba. Lớp Đấu Phép.

“Tốt lắm. Các trò đã khá thuần thục phép chắn cơ bản. Tuần sau chúng ta sẽ bắt
đầu học về phương pháp kiểm soát ma lực để làm sao tiết kiệm nhất. Nhớ đừng có
đọc sách giáo khoa. Ai có câu hỏi ở lại. Còn lại giải tán!”

Thầy Quirell đứng giữa bục giảng, nói ra câu nói nổi tiếng khắp trường của
thầy, kết thúc bài giảng. Cả bọn thu xếp sách vở, chỉ một vài đứa Ravenclaw
cùng với Quang là ở lại. Nó kiên nhẫn ngồi trên ghế, chờ cho mấy người kia hỏi
hết mới đứng dậy, chỉ tại vì nó biết câu hỏi của nó rất không phù hợp để hỏi
trước mặt nhiều người.

Cũng không lâu lắm, đám học sinh Ravenclaw còn lại cũng ra khỏi lớp, nó mới từ
tốn bước lại bục giảng. Khi nhận ra là nó, ông thầy thở ra đầy mệt mỏi như thể
chuẩn bị đi hành hình.

“Không tự tìm được trong sách à, Quang?”

“Dạ.”

“Ừ, vậy hỏi đi.”

“Con chỉ muốn hỏi phép thuật như thế nào thì bị coi là phép thuật Hắc Ám? Mọi
người đều bảo đừng có dính vào nó nhưng mà con còn chẳng biết nó là cái gì thì
làm sao con tránh được ạ? Con tìm nhiều sách lắm rồi, chẳng có sách nào nói
đến hết, như thể mấy ông tác giả bị bịt miệng hết ý.”

Quirell im lặng, ngồi xuống, tay nhẹ xoa xoa thái dương. Ông thở dài lần nữa,
tay phải phất lên. Rầm. Rầm. Cửa trước cùng mấy cái cửa sổ xung quanh đóng hết
lại. Ông đáp với một cái giọng nhẹ nhàng, hệt như sợ rằng có ai đó ngoài cửa
nghe thấy.

“Ta biết ngay sẽ sớm có một ngày con hỏi điều này mà.”

Ông đứng dậy, quay người, búng tay mở cửa dẫn vào phòng làm việc của ông, vẫy
tay ý bảo nó đi theo. Quang bước theo rón rén, có phần nào đó sờ sợ. Nó bắt
đầu hối hận vì đã hỏi. Giờ nó còn không rõ Quirell có bị Voldemort ám hay
không nữa, giờ mà bị Voldemort bắt thì coi như đi tong.


Tuệ Thần - Chương #25