26 : Một Điểm Lợi Tức (1)


Nhắc đến Trận Pháp Sư mà nói đây là một loại nghề nghiệp phi thường được trọng
thị cho dù là Thất Âm hay Cửu Dương.

Thân phận của Trận Pháp Sư phi thường tôn quý thậm chí nằm trong Ngũ Đại Tổ
Nghiệp.

Ngũ Đại Tổ Nghiệp tổ nghiệp liền là năm loại chí cao nghề nghiệp trong Vô Tận
Giới, là năm loại nghề nghiệp được trọng thị nhất ở Vô Tận Giới bất kể là Thất
Âm hay Cửu Dương.

Trận Pháp Sư – Chưởng Trận Pháp.

Luyện Đan Sư - Ngự Đan Đạo.

Luyện Phù Sư – Vẽ Thần Phù.

Luyện Khí Sư - Tạo Thần Khí.

Âm Dương Sư – Nghịch Thiên Cải Mệnh.

Trong năm loại tổ nghiệp này thần bí nhất, khó lường nhất liền là Âm Dương Sư
có điều những kẻ chân chính có thể bước trên con đường Âm Dương Sư cũng không
nhiều, Âm Dương Sư thật sự có kết cục rất thảm rất thảm, Âm Dương Sư có thể
coi là nghề nghiệp giàu có nhất thiên địa này nhưng cũng là nghề nghiệp thảm
nhất thiên địa này.

Âm Dương Sư càng mạnh mẽ thì hạ tràng càng thảm thậm chí sau này đời con đời
cháu chỉ sợ cũng dính phải nghiệt hỏa của tổ tiên, tuyệt đối kết cục không dễ
nhìn.

So với Âm Dương Sư thì bốn loại nghề nghiệp trên tuy không sánh bằng nhưng lại
đi theo đường thiên hòa, chỉ cần không làm ra cái gì nghịch thiên sự tình cũng
có thể tránh được thiên phạt mà cho dù có bị thiên phạt hạ tràng chắc chắn
không thảm như Âm Dương Sư.

Lại nói về Trận Pháp Sư, thế nào là trận pháp ?.

Trận pháp có rất nhiều công dụng, từ phòng ngự đến tấn công, hãm địch thậm chí
là tu luyện.

Nói đến trận pháp liền bác đại tinh thâm, trên đời chỉ sợ cũng không có kẻ nào
dám vỗ ngực tự xưng mình liền hiểu hết trận pháp trong thiên hạ có điều cái
này lại ngoại trừ Dạ Phàm bởi Dạ Phàm được nhìn thấy Tổ Trận.

Tổ Trận thật ra cũng không cường đại trái lại phi thường nhỏ yếu nhưng chỉ cần
Dạ Phàm thả ra một tia phong phanh chỉ sợ không cần đợi đến thời gian thích
hợp Giới Chiến lần thứ 8 liền nổ ra.

Truyền thuyết thiên hạ có tổng cộng 8 đại Tổ Trận, Tổ Trận phi thường nhỏ yếu
đồng thời cũng phi thường đơn giản có điều Tổ Trận lại là khởi nguyên của mọi
loại trận pháp trong thiên hạ.

Trận Pháp nói thẳng ra liền được cấu tạo từ ba thứ, đầu tiên là năng lượng duy
trì.

Năng lượng duy trì trận pháp có thể đến từ rất nhiều nơi, có thể là linh
thạch, có thể là tinh bích, có thể đến từ huyết tế hay thậm chí từ nguyên lực
của chính Trận Pháp Sư.

Thứ hai cấu tạo nên trận pháp liền là Thần Hồn, trận pháp bắt buộc phải có
Thần Hồn của Trận Pháp Sư khống chế, trên đời không thiếu tự động vận hành
trận pháp nhưng trước khi nó có thể tự vận hành liền bắt buộc phải có Thần Hồn
Trận Pháp Sư đến mở trận.

Cuối cùng liền là Trận Đồ, không có Trận Đồ bản thân Trận Pháp Sư liền không
cách nào biết cách bố trí trận pháp, hiểu theo một cách rộng lớn hơn thì là
hiểu biết của Trận Pháp Sư với trận pháp trong thiên hạ, ngay cả trận pháp tự
sáng tạo thì cũng như thế.

Tổ Trận liền là trận pháp sơ đẳng nhất trong thiên hạ, là bảy trận pháp đầu
tiên trong thiên hạ từ thời khai thiên lập địa, là khởi nguồn của mọi loại
trận pháp, truyền ngôn nói rằng chỉ cần nắm giữ Tổ Trận liền có thể hiểu hết
trận pháp trong thiên hạ chỉ là ai có thể tìm thấy Tổ Trận ?, ai có thể sở hữu
Tổ Trận ?.

Tám loại Tổ Trận, chỉ cần lấy hai Tổ Trận bất kỳ kết hợp với nhau liền ra một
loại Trận Đồ mới, có thể nói Tổ Trận trong tay liền có thể vô biên vô hạn sáng
tạo trận pháp, chỉ khác nhau ở cách thức kết hợp mà thôi.

Dạ Phàm hắn sống vô số năm tháng, tám loại Tổ Trận hắn không thể nhìn thấy
toàn bộ nhưng hắn liền có may mắn nhìn thấy bốn loại trong đó, vậy là đủ rồi,
vậy là đủ để Dạ Phàm có thể tiến rất xa rất xa trên con đường Trận Pháp Sư.

Trận Pháp Sư cấp thấp nhất liền là Trận Pháp Học Đồ sau đó là Trận Pháp Sư Sơ
Cấp, Trung Cấp, Cao Cấp, Nhân Trận Sư, Địa Trận Sư, Thiên Trận Sư, Trận Pháp
Tông Sư, Trận Pháp Đại Tông Sư, Trận Pháp Thánh Sư, Trận Pháp Đế Sư cuối cùng
là TrậnTổ.

. . . . . . . . .

Thiên Binh Các của Chiến Thần Điện là một tiểu thế giới tự thành có điều ngăn
cách giữa các tầng lại là trận pháp.

Dạ Phàm vừa bước vào Thiên Binh Các liền một mắt có thể nhìn ra, Thiên Binh
Các giữa các tầng bị ngăn cách bởi Đế Trận.

Đế Trận liền được coi là trận pháp mạnh nhất trong các loại trận pháp, chỉ có
Trận Pháp Đế Sư mới có tư cách bày ra Đế Trận có điều Đế Trận của Thiên Binh
Các cũng đã không biết tồn tại bao nhiêu năm cho dù thường xuyên được chính
Chiến Thần Điện đến tiến hành trùng tu trận pháp nhưng cũng không cách nào bỏ
qua được dấu hiệu năm tháng.

Nhìn vào một điểm này Dạ Phàm liền biết hiện nay Chiến Thần Điện liền không có
Trận Pháp Đế Sư tồn tại.
Không có Trận Pháp Đế Sư tồn tại đồng nghĩa với việc bên trong Thiên Binh Các
này không có thủ hộ giả, nghĩ đến đây ánh mắt của Dạ Phàm liền sáng lên.

Trận Pháp Đế Sư có thể coi là tồn tại đỉnh cao trong Trận Pháp Sư, kể cả có
khả năng phá trận của bọn họ bản thân Dạ Phàm cũng chưa chắc đã muốn thử bởi
tuyệt đối có thể làm kinh động chủ nhân của đại trận, muốn thần không biết quỷ
không hay phá vỡ trận pháp do một vị Trận Pháp Đế Sư tạo ra liền khó như lên
trời.

Dạ Phàm khẽ mỉm cười, trong ánh mắt khó hiểu của Cửu Tiêu, nàng chỉ thấy ánh
mắt bên phải của Dạ Phàm léo lên một tia sáng màu bạc.

Độc Cô Cửu Tiêu là Thần Hồn Cảnh đỉnh phong, lại là tuyệt thế thiên tài tư
chất, thần hồn lực lượng của nàng so vói cùng cấp liền mạnh hơn nhiều có điều
so sao nổi với Cổ Hồn Đế Sư như Dạ Phàm.

Thần Hồn Nhãn lóe lên rất nhanh sau đó ánh mắt của Dạ Phàm lại trở lại như
bình thường, càng đáng sợ hơn phải biết trong tầng 8 của Thiên Binh Các cũng
có không ít Thiên Lão của Thiên Binh Các đang ở đây chứ không phải chỉ có một
mình Độc Cô Cửu Tiêu vậy mà trong một sát na Thần Hồn Nhãn sáng lên, Dạ Phàm
liền dùng thần hồn lực lượng trực tiếp khống chế toàn bộ tầng 8.

Cổ Thánh cũng được, Hoang Thánh cũng thế mà Thủy Thánh cũng không có vấn đề
gì, mộng cảnh của Dạ Phàm vừa ra lập tức khiến toàn bộ Thiên Lão có mặt tại
tầng 8 này tiến vào mộng giới.

Với Dạ Phàm mà nói, bước thứ ba trường sinh cảnh quá yếu, thần hồn lực lượng
của bọn họ thật sự quá yếu.

Sau khi giải quyết xong tục vụ, Dạ Phàm một lần nữa mỉm cười, hắn tiến về phía
đạo môn thông giữa tầng 8 và tầng 9 Thiên Binh Các.

Giống như các tầng phía dưới, đạo môn là một loại màn chắn cực kỳ mờ ảo căn
bản như không tồn tại có điều lại khiến người khác không cách nào xuyên qua,
chỉ cần không đạt được thân phận đủ để thông qua thì tuyệt đối không thể lên
tầng.

Dạ Phàm đứng như vậy liền là suốt hai tiếng đồng hồ.

Trong hai tiếng đồng hồ này hắn bắt đầu dùng hết toàn bộ tâm trí suy tính, bắt
đậu nhận ra từng loại từng loại cấm chế bên trong.

Nếu lúc này có người ở đây có thể quan sát thấy Dạ Phàm tuyệt đối sẽ kinh ngạc
đến há hốc miệng, cánh tay Dạ Phàm đang khẽ chạm vào đạo môn tầng thứ 9 sau đó
có thể nhìn thấy bằng mắt thường từng đạo cấm chế của trận pháp như bị bóc ra,
từng đạo cấm chế phiêu phù giữa bâu trời rồi nhập vào trong mi tâm của Dạ
Phàm.

“Cấm chế tầng thứ 9 hóa ra là cần thân phận hợp pháp mới có thể thông qua”.

Lần đầu sau hai tiếng đồng hồ Dạ Phàm mới lên tiếng, ánh mắt của hắn liền sáng
lên.

Dạ Phàm nghĩ đến đây liền dị thường cẩn thận, hắn biết mình thời gian eo hẹp
nhưng chính vì vậy lại càng phải phi thường cẩn thận.

Tốc độ của hắn rất chậm, thủ pháp rất nhẹ nhàng, giống như muốn đem một đầu
chân long ngủ say trói lại, cẩn thận từng li từng tí, như giẫm trên băng mỏng,
có điều tốc độ đánh ra cấm chế của Dạ Phàm phi thường nhanh, hắn đang liên tục
cải biến cấm chế trên đạo môn, dần dần khiến nó biến thành một loại trận pháp
mới, một loại cấm chế mới.

Liền như vậy, hắn như tằm nhả tơ từng chút một, chậm rãi đem cảm ứng cùng cảnh
báo cấm chế dần dần ngăn cách sau đó trực tiếp dùng thần hồn lực mạnh mẽ đánh
ra từng đạo từng đạo cấm chế khác trực tiếp phong ấn cảm ứng cẩm chế.

Nếu đạo trận pháp này có Trận Pháp Đế Sư thủ hộ tuyệt đối không dễ dàng như
vậy thay đổi nhưng nếu chỉ cần ngăn cách cảm ứng của trận pháp với cao tầng
Chiến Thần Điện thì liền không khó, dù sao Chiến Thần Điện bọn họ không ai là
người tạo ra trận pháp này.

Cái này một cái quá trình rất chậm, trọn vẹn khiến Dạ Phàm mất nửa tiếng đồng
hồ.

Cuối cùng hoàn thành bước đầu tiên, Dạ Phàm khuôn mặt vẫn chưa có bất cứ
biểu hiện gì, khuôn mặt vẫn phong khinh vân đạm như cũ chỉ là có thể cảm thấy
từng ngón tay của Dạ Phàm nhè nhẹ run lên.

Cái này liền là ‘tinh lực’. Dạ Phàm dù sao vẫn là phàm nhân, một phàm nhân tập
trung suốt gần 3 tiếng đồng hồ liền là một việc phi thường mệt mỏi , trong
lòng Dạ Phàm rốt cuộc thở dài một hơi.

“Bao nhiêu năm rồi không đụng vào nghề cũ, tay nghề có chút lụt cũng tại thân
thể này thực sự liền không được”

Kế tiếp liền dễ làm nhiều, không có cảm ứng cùng cảnh báo cấm chế, Dạ Phàm có
thể không kiêng nể gì cả dùng thần niệm đi dò xét còn sót lại cấm chế, rất
nhanh khóe miệng của hắn liền cong lên.

“Nếu cần một cái thân phận thì thân phận nào cao hơn Chiến Thần Điện tổ tiên
đây ?, Bạch Khởi à Bạch Khởi, chúng ta quen biết lâu như vậy, ở dưới cửu tuyền
biết ta mạo nhân ngươi chắc ngươi cũng không tức giận nha”.

Nghĩ đến đây ánh mắt bên phải của Dạ Phàm lại lóe lên, từ trên đai lưng của
Cửu Tiêu thanh tàn đao cổ xưa lập tức bay đến chỗ của Dạ Phàm.

Dạ Phàm một tay nắm lấy tàn đao, khóe miệng cong lên, ánh mắt chậm rãi nhắm
lại, hô hấp đều đều.

Trong phút chốc toàn thân khí tức của Dạ Phàm liền thay đổi, sau đó trên người
Dạ Phàm liền biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Hắn vẫn đứng nơi đó nhưng lại cho người ta cảm giác hắn liền biến mất, hắn lúc
này không còn là Dạ Phàm mà là một lão nhân già nua, một vị Tuyệt Thế Chiến
Thần.

Lông mày màu trắng, khuôn mặt thủy chung mang theo nét hiền hòa thậm chí mang
theo vài phần ngờ nghệch, mái tóc màu đen thả xõa ra phía sau, hông đeo bội
đao, Dạ Phàm chậm rãi bước vào tầng thứ 9 Thiên Binh Các.

Tất nhiên đã mất công gần 3 tiếng đồng hồ Dạ Phàm tuyệt đối không có hứng nhìn
nhiều tầng thứ 9 của Thiên Binh Các, hắn cứ như vậy trong vai Bạch Khởi tiến
thẳng về tầng 12.

“Các ngươi năm xưa nợ Bạch Khởi tiểu tử này quá nhiều, vậy hôm nay ta thay mặt
hắn lấy một điểm lợi tức đi”


Tử Thần Lộ - Chương #26