25 : Tàn Đao (3).


“Công tử, thanh đao đó . . . “.

Dạ Phàm lúc này đang đi cùng Cửu Tiêu lên tầng 8 Thiên Binh Các thì một giọng
nói vang lên, tất nhiên giọng nói này chỉ có một mình Dạ Phàm có thể nghe thấy
mà thôi.

“Có gì muốn nói thì nói đi, ấp úng làm gì”.

Dạ Phàm mặt không đổi sắc liền đáp lại, giọng nói thần bí kia không cần đoán
cũng biết là Yêu Cơ.

Yêu Cơ sau khi được Dạ Phàm mang ra khỏi Âm Dương Tháp liền đi theo hắn, đương
nhiên bản thân Yêu Cơ là dạng Quỷ Hồn, nếu nàng muốn tồn tại ở Dương Giới liền
cần một chút thủ đoạn đặc biệt điều này tạm thời Dạ Phàm cũng không thể trợ
giúp nàng, ít nhất phải đợi hắn trở về Việt Quốc mới được chính vì vậy Yêu Cơ
liền nhập vào cái bóng của chính Dạ Phàm.

“Đại nhân , tiểu nữ cũng không có ý kiến gì, chỉ là thanh đao đó hình như,
hình như có khí tức của đại nhân ?”

Yêu Cơ nói ra cũng không quá dám chắc, chỉ là nàng thực sự cảm thấy thanh tàn
đao kia thực sự cho nàng một chút cảm giác quen thuộc, cho dù rất mỏng manh
nhưng thanh tàn đao thực sự có khí tức giống với khí tức trên người Dạ Phàm
hơn nữa thành tàn đao tưởng như không có gì này lại làm cho Yêu Cơ rợn cả sống
lưng.

Bên trong thanh tàn đao như có một loại uy quyền không thể cản, một loại khí
thế không thể đỡ thậm chí cho Yêu Cơ một loại ảo giác, một thanh đao chấp
chưởng binh quyền trong thiên hạ.

Yêu Cơ lúc này đang ẩn trong cái bóng của chính Dạ Phàm, nàng đương nhiên là
người cảm nhận khí tức của Dạ Phàm một cách rõ nhất, bản thân Yêu Cơ lại là
một trong tứ đại Quỷ Đế của Âm Dương Tháp năm xưa, thực lực của nàng liền
không tầm thường, ánh mắt tuyệt đối cao hơn Độc Cô Cửu Tiêu nhiều.

Nghe Yêu Cơ nói vậy, Dạ Phàm có chút tán thưởng nàng nhưng cũng không có ý
định đáp, tất nhiên lời Yêu Cơ nói liền là đúng, thanh tàn đao này quả thực
mang theo khí tức của Dạ Phàm.
Nếu nói thân phận của thanh tàn đao này chỉ sợ không một ai của Chiến Thần
Điện có thể tin tưởng, thanh tàn đao này năm xưa chính là bội đao bên người
của Bạch Khởi.

Dạ Phàm không phải là cái gì đế sư, hắn ít nhất không thích đào tạo kẻ khác
quá phiền phức, Dạ Phàm hắn cũng không quen đào tạo thế lực cho chính mình,
hắn chỉ là một cánh Luân Hồi Điệp thích độc lai độc vãng, một vị khách không
thuộc về Cửu Dương cũng chẳng thuộc về Thất Âm.

Thứ Dạ Phàm làm đơn giản chỉ là đầu tư, hắn năm đó liền cảm thấy thuận mắt
nhất với kẻ tên là Bạch Khởi này, hắn năm đó liền mang mệnh khí của mình tặng
cho Bạch Khởi.

Mệnh khí năm đó chính là thanh tàn đao này, hôm nya có dịp quay lại Chiến Thần
Điện cũng có thể coi là vật quy nguyên chủ.

Bạch Khởi kẻ này chỉ là Thần Hoàng, Thần Hoàng cho dù là phi thường cường đại
nhưng chung quy không vượt qua nổi một chữ ‘đế’, vật Thần Hoàng để lại sau khi
tọa hóa tuy chân quý nhưng tuyệt không bì nổi với Cực Đạo Thần Binh, cùng lắm
chỉ có thể so với một thanh Thần Binh mà thôi.

Tàn đao rất cổ xưa cũng rất cũ kỹ, nó nằm ở một góc không ai để ý của Thiên
Binh Các, nó vẫn nằm ở đó vô số năm yên lặng thủ hộ một lời hứa, năm đó Bạch
Khởi vẫn muốn trả lại thứ này cho Dạ Phàm chỉ là hắn không đợi được đến lúc đó
mà thôi.

Một thanh thần phẩm mệnh đao cực kỳ cổ xưa, thậm chí nó đã xuất hiện rỉ sét
cho dù từ cổ chí kim mệnh khí chưa từng bao giờ bị thời gian lực lượng làm rỉ
sét thì tàn đao vẫn y nguyên không chống lại nổi thời gian bởi đây là một
thanh tàn đao đặc biệt.

Thanh tàn đao này liền là mục tiêu quan trọng nhất của Dạ Phàm khi tiến vào
Thiên Binh Các bởi hắn nhất định phải lấy lại nó về tay.

Hắn không biết thanh tàn đao này ở đâu tại Thiên Binh Các nhưng hắn chắc chắn
biết Bạch Khởi liền để nó ở đây, chờ đợi một ngày Dạ Phàm đến thu lại, đây là
lời hứa, đây là chữ tín của một vị Vô Địch Chiến Thần.

Thanh tàn đao này tại sao gọi là tàn ?, bởi nó không hoàn chỉnh, đây chỉ là
một thanh đao vô hồn.

Cả đời Dạ Phàm nhận sở học của trăm nhà có hơn nhưng vũ khí thuận tay của hắn
chỉ có duy nhất một thanh tàn đao này, một thanh tàn đao kỳ danh Bán Nguyệt.

Bán Nguyệt Ẩn Đao, một thanh tuyệt thế bảo đao.

Nếu đã là tuyệt thế bảo đao, nếu nó đáng để Dạ Phàm đích thân đến thu lại thì
sao có thể bị rỉ sét ?, rất đơn giản thanh Bán Nguyệt Ẩn Đao này dính chớ trú,
dính phải nguyền rủa lực lượng chỉ bởi thanh đao dính máu một người.

Năm đó Bạch Khởi chỉ là Thần Hoàng nhưng Đại Đế cao cao tại thượng cũng phải
vì hắn hiệu lực chỉ bởi năm đó nếu không có hắn Cửu Dương nếu không có hắn
liền xong đời, Cửu Dương trong Giới Chiến năm đó căn bản không phải là đối thủ
của Thất Âm.

Giới Chiến thứ dẫn đầu Thất Âm là một vị tuyệt thế nhân vật, Tu La Tộc – Tu La
Tứ Đế.

Tu La Tứ Đế cái danh tự này không quá đặc biệt, dù sao đã là đại đế muốn xưng
danh tự gì chẳng được ?, thiên hạ này có ai dám ý kiến chỉ là thêm hai chữ Tu
La ở đầu liền cực kỳ đáng sợ.

Tu La Tộc có thể coi là Thất Âm bá chủ, Tu La Tộc cũng có thừa bá khí, vị đại
đế đầu tiên của Tu La Tộc liền được gọi là Tu La Nhất Đế.

Chỉ từ một cái danh hiệu có thể nghĩ đến Tu La Tứ Đế liền là vị đại đế thứ tư
của Tu La Tộc, năm đó Tu La Tộc làm chủ đạo của Thất Âm cường công Cửu Dương
là cỡ nào đáng sợ một việc ?, phải biết một thế lực chỉ cần có một vị đại đế
liền có thể xưng là đế phẩm tông môn – đế phẩm thế lực giống như Chiến Thân
Điện vậy.

Cho dù đại đế của Chiến Thần Điện đã chết đi không biết bao nhiêu năm bọn họ
vẫn có thể đạt được vô hạn phong quang huống hồ gì là Tu La Tộc ?, một tộc
xuất hiện bốn vị đại đế loại thế lực này Cửu Dương năm đó liền là đỡ không
nổi.
Cuối cùng cũng còn may cho Cửu Dương, Bạch Khởi hoành không xuất thế, hắn liền
dung vô địch tư thái quét qua chiến trường, năm đó Huyết Sát Quân Đoàn của
Bạch Khởi có thể khiến cho Thất Âm né tránh không kịp.

Về phần Bán Nguyệt Ẩn Đao đi theo Bạch Khởi ?, đây chính là ‘tín ấn’ của hắn.

Thấy đao như thấy người, một lệnh hiệu triệu toàn bộ Cửu Dương, loại thần uy
này loại bá đạo này cho dù là Thiên Mệnh Thần Binh cũng vô pháp so sánh, lại
càng đáng sợ hơn Bán Nguyệt Ẩn Đao dính máu tươi của một người, thanh đao này
liền uống qua máu tươi của Tu La Tứ Đế từ đó phong quang không hiện, từ đó nó
trở thành một thanh tàn đao.

. . . . . . . . .

Thiên Binh Các tầng 8 liền là tầng cao nhất hiện nay Dạ Phàm có thể được phép
tiếp xúc, nơi này cũng có thể coi là hạch tâm của Chiến Thần Điện bởi tại tầng
8 này toàn bộ đều là Cực Đạo Tiên Binh, thậm chí có cả Thần Binh.

Nhìn nguyên cả một động thiên ngập tràn Cực Đạo Tiên Binh không thể không
khiến người ta rung động.

Nhìn thấy Dạ Phàm lặng im thật lâu không hề bước tiếp, khóe miệng Cửu Tiêu
liền xuất hiện một tia vui vẻ.

“Thế nào, cảnh tượng ở đây thật sự đáng để rung động đúng không ?, mỗi lần ta
bước vào tầng 8 Thiên Binh Các cũng là rung động thật sâu, cho dù là Tịnh Phạm
Thần Điện các ngươi cũng chưa chắc đã có nhiều Cực Đạo Tiên Binh như vậy”.

Lời Cửu Tiêu nói không phải là không đúng, so về binh khí Tịnh Phạm Thần Điện
quả thật không bằng Chiến Thần Điện.

Không phải bởi Tịnh Phạm Thần Điện yếu hơn Chiến Thần Điện mà tại vấn đề địa
lý, một dải Nam Phương thật sự màu mỡ hơn Tây Vực rất nhiều, nếu so về tài
nguyên phong phú Tịnh Phạm Thần Điện quả thật không bằng Chiến Thần Điện.

Dạ Phàm nghe được giọng nói tràn đầy tự hào của Cửu Tiêu liền chỉ khẽ mỉm
cười, hai tay để ra phía sau, bản thân chậm rãi bước về phía trước, Cửu Tiêu
nàng cũng không để ý, trong lúc này khóe miệng Dạ Phàm dần dần cong lên một nụ
cười tà dị.

. . . . . . . .

Với Dạ Phàm mà nói vô nghĩa nhất chính là thời gian nhưng đáng quý nhất cũng
là thời gian.

Hắn sống không biết bao nhiều đời, vượt qua không biết bao nhiêu lần luân hồi,
kiến thức của hắn có thể nói là đáng sợ tuyệt luân, ở toàn bộ Vô Tận Thế Giới
này chỉ sợ không có mấy ai có kiến thức vượt qua Dạ Phàm, cũng chỉ sợ trên đời
này không có ai có thể đi nhiều, nhìn nhiều như Dạ Phàm.

Dạ Phàm bản thân hắn liền Cồ Hồn Đế Sư phi thường cường đại nhưng Cổ Hồn Sư
tuyệt đối không phải chức nghiệp duy nhất của hắn.

Lúc này Dạ Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, giữ cho toàn bộ cơ thể liền rơi vào
trạng thái tốt nhất, hắn lần này liền muốn vận dụng một loại nghề nghiệp khác
của mình – Trận Pháp Sư.


Tử Thần Lộ - Chương #25