18 : Quỷ Dị


Giới Chủ trong trạng thái ba đầu sáu tay quả thật đáng sợ vô cùng, nó tiến lên
như hồng hoàng mãnh thú, lực cánh tay như muốn đập nát tất cả, sáu cánh tay
như muốn xé nát vạn vật, vừa tấn công Dạ Phàm đồng thời ba cái đầu vừa điên
cuồng gào thét.

Dạ Phàm lúc này căn bản không thể di chuyển dù chỉ một bước, hắn chỉ có thể
dùng quỷ nhãn cường lực chịu đựng, có thể nhìn thấy nam tử ẩn trong bộ hắc
giáp xuất ra từ quỷ nhãn của Dạ Phàm càng ngày càng yếu thế, đôi tay khổng lồ
được bao phủ bởi hắc giáp thậm chí bị Giới Chủ đáng lõm vào, thậm chí chỉ cần
vài lần va chạm nữa tuyệt đối sẽ bị Giới Chủ xé nát.

Tất nhiên bản thân Dạ Phàm được hắc giáp nam tử bảo vệ, ẩn sau lưng làn hắc
khí do chính mình tạo ra, hắn lúc này vẫn chưa bị Giới Chủ đụng đến một cái
góc áo có điều thoạt nhìn tình thế của Dạ Phàm cũng không tốt chút nào, Hắc
Giáp Nam Tử hiện nay tuyệt đối có thể coi là dầu hết đèn tắt, so sánh với Giới
Chủ căn bản không thể nào.

Hắc Giáp Nam Tử là một loại thử đoạn đặc biệt của Dạ Phàm, muốn đối phó với Á
Đế cấp bậc cường nhân vẫn là có thể nhưng so với Giới Chủ thì căn bản kém xa.

Lúc này Giới Chủ lại một quyền nữa điên cuồng đánh về phía trước, một quyền
này cũng là lần đầu tiên xuyên thủng hắc giáp trên người Hắc Giáp Nam Tử, một
quyền này căn bản thế không thể đỡ, chỉ là tiếp theo Hắc Giáp Nam Tử đột nhiên
ánh mắt hóa thành hai luồng tinh quang chiếu rọi tầng thứ 51 sau đó hai cánh
tay của hắn mạnh mẽ nắm lấy cánh tay của GIới Chủ.

Giới Chủ đương nhiên cực mạnh, bản thân trạng thái ba đầu sáu tay chính là
hình thái chiến đấu tối cường của Cổ Vu Tộc, phải biết Cổ Vu Tộc cùng Chiến
Tộc vốn là chung nguồn gốc, truyền thuyết Chiến Tộc có thể chiến tiên nhân
giết chư thần thì Cổ Vu Tộc đương nhiên cũng có thể chỉ là Giới Chủ có mạnh
đến đâu trong thời gian ngắn cũng khó lòng thoát ra khỏi hai đại hắc thủ đang
khóa chặt cánh tay mình kia.

Lúc này Hắc Giáp Nam Tử cũng căn bản không còn là tấm khiên chắn chỉ có phần
thể chịu đón, trong hai cánh tay kia nồng đậm hắc ám lực lượng vậy mà mạnh mẽ
biến thành từng luồng hắc văn, hắc văn kì dị bắt đầu xâm chiếm một cánh tay
của Giới Chủ.

Giới Chủ lúc này ngoại trừ một cánh tay đang đấm xuyên qua ngực Hắc Giáp Nam
Tử, một cánh tay bị khóa chặt thì bốn cánh tay sau lưng căn bản không ảnh
hưởng gì, hắn lại gầm lên một tiếng tức giận, bốn cánh tay từ trên cao đánh
xuống, mang theo vô thượng uy thế như muốn đập nát loại tồn tại kì dị do Dạ
Phàm tạo ra.

Đột ngột một tia sáng màu bạc vậy mà hiển lộ, một loại ánh sáng màu bạc rất
nhanh ngưng tụ thành một cây trường thương từ chính bản thân Dạ Phàm bắn tới,
mũi trường thương nhanh tuyệt luân bắn xuyên mi tâm Giới Chủ.

Giới Chủ lúc này không thể tránh, hai tay của hắn đã bị khóa chặt cũng cố định
luôn thân hình hắn, bản thân Giới Chủ chỉ có thể cường lực đón đỡ mũi trường
thương quỷ dị này.

Hai cánh tay trên lưng hắn dơ về phía trước, che kín khuôn mặt mình, không thể
không nói Giới Chủ phản ứng phi thường nhanh mới có thể khiến mi tâm hắn không
bị xuyên thủng nhưng hắn đánh giá thấp lực xuyên phá của mũi trường thương
này, mũi thương màu bạc trực tiếp bắn thủng hai cánh tay Giới Chủ sau đó dư
chấn không tan, trực tiếp mang theo cường lực khủng khiếp bắn Giới Chủ về phía
sau.

Giới Chủ rất nhanh tiếp đất, hắn dùng con ngươi đỏ như máu ngước nhìn về phía
Dạ Phàm, lúc này trước mặt Dạ Phàm cũng không còn Hắc Giáp Nam Tử bảo hộ nhưng
Dạ Phàm lại cho Giới Chủ cảm giác nguy hiểm hơn lúc trước hàng trăm, hàng ngàn
lần.

Giới Chủ không có linh trí nhưng bản năng của hắn cực mạnh, hắn cảm thây Dạ
Phàm hiện tại cung Dạ Phàm lúc trước có kinh thiên khác biệt, chỉ là hắn không
cách nào biết Dạ Phàm thay đổi ở đâu.

Về phần Dạ Phàm, toàn thân thả lỏng cho dù trước mặt không có cái gì bảo vệ,
cho dù quỷ nhãn đã đóng lại, cho dù hắn chỉ là nhất giới phàm nhân không hề tu
luyện nhưng hắn lúc này cho người khác một loại cảm giác phi thường quỷ dị,
loại cảm giác phiêu miễu hư vô như chính Dạ Phàm không có tồn tại.

Giới Chủ trong miệng lại một lần nữa kêu gào, ba cái đầu, sáu đôi mắt đỏ rực
cùng trừng lớn, hắn muốn xé xác Dạ Phàm, muốn hủy diệt Dạ Phàm nhưng lúc này
Giới Chủ căn bản không cách nào phát hiện ra Dạ Phàm, không cách nào cảm nhận
được Dạ Phàm tồn tại, Dạ Phàm đang ở ngay trước mắt Giới Chủ nhưng hắn dĩ
nhiên không nhìn thấy hay nói đúng hơn, hắn tuyệt đối không có khả năng nhìn
thấy.

Dạ Phàm mỉm cười nhàn nhạt, trên tay hắn xuất hiện một con dao cổ, con dao
thoạt nhìn vô cùng phổ thông thậm chí nhiều chỗ đã bắt đầu rỉ sét, nắm chắc
con dao này trong tay, Dạ Phàm bước về phía trước.

Giới Chủ ánh mắt vẫn cực độ nghi hoặc, hắn vốn không thấy gì, không phát hiện
ra gì, thậm chí tứ chi của hắn lúc này như bị một loại nỗi sợ xâm chiếm, Giới
Chủ vậy mà muốn bỏ chạy theo bản năng.

Dạ Phàm có thể cảm thấy sự hoang mang trong mắt đối phương, nhưng hắn không
quá quan tâm, trong mắt hắn lúc này Giới Chủ căn bản chỉ một cỗ tử thi.

Dạ Phàm bước rất chậm, từng bước từng bước như đang đi tản bộ nhưng khoảng
cách giữa hắn và Giới Chủ lại càng ngày càng gần.

Thời gian như ngừng lại, không gian như đông kết.

Giới Chủ vẫn là Giới Chủ, Dạ Phàm vẫn là Dạ Phàm chỉ có điều khoảng cách hai
bên đã gần như không còn tồn tại.

Giới Chủ dùng tứ chi chống đỡ cơ thể, ánh mắt đầy nghi hoặc xen lẫn sợ hãi,
ngay sát đầu hắn lúc này là Dạ Phàm, một tiểu tử phàm nhân căn bản chưa hề tu
luyện đang phong khinh vân đạm khe khẽ mỉm cười.

Tiếp theo cực kỳ lưu loát như làm trăm lần ngàn lần, Dạ Phàm rút dao, đâm, thu
dao.

Động tác như nước chảy mây trôi, căn bản không khác ăn cơm uống nước là bao
nhưng Giới Chủ dĩ nhiên ở giữa mi tâm bị thủng một lỗ, khuôn mặt của nó biến
thành ngốc trệ, tiếp theo thân thể của nó vậy mà đơn giản đổ gục xuống mặt
đất, khí tức dần dần trở thành hư vô.

. . . . . . . .

Rùng mình một cái, nhìn xuống bụng, Giới Chủ ánh mắt chớp động cực kỳ vô tội,
trong ánh mắt của nó cực kỳ mông lung.

Nó rõ ràng thấy mi tâm bị một dao đâm xuyên qua, nó rõ ràng thấy mình đã chân
chính chết đi nhưng lúc này nó lại y nguyên còn sống.

Nó còn sống nhưng cũng không khác với tử vong là bao, nó hiện nay vậy mà vẫn
giữ nguyên tư thế ba đầu sáu tay, vẫn giữ nguyên biến thân của mình, chỉ là
bụng bị đại quyền xuyên thủng, trước mặt nó là Hắc Giáp Nam Tử không tổn hao
gì do Dạ Phàm tạo ra, xa xa là Dạ Phàm đang nhếch miệng nhìn hắn, điều đặc
biệt là tồn tại bên cạnh Quỷ Nhãn của Dạ Phàm dĩ nhiên có một cái Bạch Nhãn.

Mắt trái màu đen, mắt phải màu trắng cùng hiện ra trên một khuôn mặt, điều này
tuyệt đối phi thường kỳ dị thậm chí có thể nói là dị dạng nhưng hai con mắt
này ở trên khuôn mặt của Dạ Phàm dĩ nhiên vô cùng hài hòa, chúng nó như một tổ
hợp hoàn mỹ vậy.

Dạ Phàm hắn không tu luyện bởi hắn biết ở Việt Quốc tồn tại một thứ, một thứ
nếu không lấy được hắn tuyệt đối không bước vào con đường tu đạo.

Dạ Phàm hắn không có tu vi nhưng Giới Chủ của Âm Dương Tháp trước mặt hắn cũng
không có sức phản kháng, hắn không đụng tới được một góc áo của Dạ Phàm.

Tất cả là bởi vì Dạ Phàm tự tin, hắn tin vào ‘hắc nhãn’ cùng ‘bạch nhãn’ của
mình.

. . . . . . . . .

(Hôm nay đi khám mắt tốn nhiều thời gian quá, xin lỗi mọi người trước, từ mai
quay lại viết đủ mỗi ngày hai chương)


Tử Thần Lộ - Chương #18