17 : Âm Dương Giới Chủ (2)


Âm Dương Giới Chủ là một tồn tại kì dị, nó không nằm trong bách tộc của Thất
Giới, cũng không phải là sinh mạng thể tu luyện mà thành, Âm Dương Giới Chủ
bản thân liền có thể coi là khí linh của Âm Dương Tháp.

Lúc trước Dạ Phàm là kẻ đầu tiên trong lịch sử của Thất Âm đánh vỡ Thiên Lý Âm
Dương Khốn Thiên Trận nhưng năm đó hắn cũng chỉ có thể rời đi chứ tuyệt không
phải là đối thủ của Âm Dương Giới Chủ.

Tòa Âm Dương Tháp này không cho phép Quỷ Hồn có khả năng chống lại Âm Dương
Giới Chủ có điều lần này Dạ Phàm quay lại chốn cũ không còn là Quỷ Hồn mà là
một phàm nhân, một phàm nhân chưa từng tu luyện.

Tất nhiên nếu đã là phàm nhân Dạ Phàm tuyệt đối không thể nào gọi Âm Dương
Giới Chủ xuất hiện, dù sao Âm Dương Giới Chủ chỉ hiện ra để đối phó Quỷ Hồn mà
thôi, nếu coi Âm Dương Tháp là nhà ngục, con Quỷ Hồn là tù nhân, coi Âm Dương
Giới Chủ là cai ngục thì đám người Chiến Thần Điện tiến vào đây chỉ có thể coi
là ‘kẻ thăm tù’, dĩ nhiên kẽ thăm tù sẽ không sợ hãi cai ngục.

Với tư cách là phàm nhân bản thân Dạ Phàm căn bản không thể khiến Âm Dương
Giới Chủ đích thân hiện ra truy sát nếu hắn không nắm Âm Dương Lệnh.

Âm Dương Giới Chủ không có trí tuệ giống với những quỷ hồn bình thường, nó so
ra giống với hoang thú tại Dương Giới hơn, loài sinh vật mạnh đến biến thái
nhưng trí tuệ lại gần như chạm đáy có điều bản năng của Âm Dương Giới Chủ cực
mạnh.

Âm Dương Giới Chủ thân là khí linh của Âm Dương Tháp, nó tuyệt đối không tha
cho nỗi nhục lớn nhất đời mình, nó tuyệt đối không tha cho kẻ nào phá hủy Âm
Dương Tháp, cho dù có là phàm nhân đi chăng nữa.

Dạ Phàm nắm trong tay Thiên Lý Ngư, chỉ cần điểm này đã đủ để nó hiện thân xé
xác Dạ Phàm, Thiên Lý Ngư hiện thân là bằng chứng tốt nhân chứng tỏ Dạ Phàm là
đại ma đầu năm đó.

Âm Dương Giới Chủ là một sinh vật dị hợm vô cùng, thân hình của nó hoàn toàn
bị bóng tối bao phủ, chỉ có duy nhất một con mắt lộ ra, côn mắt khổng lồ đang
chớp động nhìn thân hình Dạ Phàm trước mặt, sau đó từ cánh cửa tầng 51 Âm
Dương Giới Chủ gầm lên một tiếng rung động toàn bộ Âm Dương Tháp, tiếp theo vô
tận bóng tối bao phủ nó trực tiếp hiện lộ thành một cái mặt quỷ, mặt quỷ mở
lớn nuốt chửng thân hình của Dạ Phàm vào bên trong ngay lập tức.

Trong một cái chớp mắt, Yêu Cơ căn bản không tin nổi vào mắt mình, Dạ Phàm dĩ
nhiên bị Âm Dương Giới Chủ nuốt vào thể nội sau đó cả hai cùng tiêu thất trong
hư không.

Thể nội của Âm Dương Giới Chủ là biển bóng tối vô cùng vô tận, ở đây không có
lấy một tia sáng, ở đây chỉ có sự yên lặng như chết, như một vũ trụ mênh mông
vô bờ.

Thân hình của Dạ Phàm ở trong thể nội Âm Dương Giới Chủ không khác gì một hạt
bụi, nhỏ bé đến mức không thể nhỏ bé hơn.

Đối mặt với vô tận bóng tối hàng lâm, với những tiếng gào thét như muốn xé nát
cả thiên địa, Dạ Phàm đơn giản chỉ nhoẻn miệng cười.

“Chân thân không ra mà muốn vây khốn ta ? đầu nghiệt súc này càng ngày càng
ngu”.

Mắt trái của Dạ Phàm một lần nữa biến ảo thành quỷ nhãn sau đó mắt trái của
hắn trực tiếp xoay tròn như một hố đen vô tận, bên trong hố đen đó hiện ra hai
đầu Thiên Lý Ngư một trắng một đen.

Thiên Lý Ngư theo tâm niệm của Dạ Phàm lập tức biến đổi, một đen một trắng,
một âm một dương trực tiếp biến thành một cái âm dương đồ vờn quanh cơ thể Dạ
Phàm.

Tay trái nhẹ bấm pháp quyển, khóe miệng khẽ phát ra những âm thanh không ai
hiểu nổi.

“Thiên Lý Âm Dương Đồ, Thiên Lý Trường Hà”.

Âm Dương Đồ vẫn nhè nhẹ xoay tròn tiếp theo sau lưng của Dạ Phàm liền có đạo
tượng hiện ra, đạo tượng của riêng một mình hắn – Thiên Lý Trường Hà.

Một dòng song rất lớn như vắt ngang cả vũ trụ đen tối, nơi này là Giới Hà.

Ở trong Giới Hà dĩ nhiên xuất hiện từng tiếng long ngâm mang theo uy quyền vô
thượng, long ngâm như muốn đối chọi với tiếng gào thét đầy phẫn nộ của Âm
Dương Giới Chủ.

“Cá chép vượt long môn liền hóa rồng”.

Mắt trái của Dạ Phàm lại càng xoay tròn với tốc độ điên cuồng, bên trong kinh
người ma khí diễn biến mà ra, có thêm ma khí trợ giúp hai đầu hắc bạch cá chép
dĩ nhiên hòa vào làm một để rồi một đầu Chân Long xé tan Giới Hà phá không mà
lên.

“Âm Dương Chân Long”.

Hiểu âm dương, đoạt sinh tử, định luân hồi.

Âm Dương Chân Long trực tiếp bắn ra một luồng diệt thế năng lượng trực tiếp
bắn vào bóng đem vô tận.

Dưới sức mạnh của Âm Dương Chân Long thể nội của Âm Dương Giới Chủ trực tiếp
bị phá thủng một lỗ, cả mảnh không gian tăm tối chợt bừng sáng.

Thể nội của Âm Dương Giới Chủ là chân chính Âm Dương Đồ nhưng Thiên Lý Ngư
chính là thủ đoạn đơn giản nhất để phá tan Âm Dương Đồ bởi Âm Dương Đồ này căn
bản không hoàn hảo, Âm Dương Đồ của Âm Dương Giới Chủ thiếu xót, nó thiếu
chính là một đôi Âm Dương Thiên Lý Ngư làm mắt trận.

Thể nổi bị xuyên thủng lập tức không gian xung quanh thay đổi, không còn là
màn đêm vô tận mà là bảo điện dát vàng, là tầng 51 của Chiến Thần Thông Thiên
Tháp.

Lần đầu Dạ Phàm rốt cuộc có thể nhìn thấy bản thể chân chính của chủ nhân Âm
Dương Tháp.

Âm Dương Giới Chủ bản thể không ngờ lại tương đối giống nhân tộc, bản thể của
nó cao hơn 2m nhưng thân thể lại gầy dơ xương, hai tay hai chân dài một cách
bất thường, thân thể khô đét, khí huyết gần như không có.

Hai mắt Âm Dương Giới Chủ đỏ lừ vô thần, miệng của nó mở lớn thậm chí căn bản
không khép lại được, mái tóc màu đen cực kì dày kéo dài đến lưng, khuôn mặt
dài gấp đôi thậm chí gấp ba mặt của phàm nhân, nửa thân trên để trần lộ ra
nguyên một bộ xương sường, nửa thân dưới mặt quần vải đã rách dưới vô cùng,
sau lưng nó cắm chín cây hắc kỳ đồng thời tồn tại sáu cái đuôi mờ mờ ảo ảo màu
đen lượn lờ phía sau.

“Cương thi ?, lấy người sống luyện thành cương thi, phá hủy thức hải, rèn đúc
thân thể, phong ấn thần hồn, hút cạn huyết khí, thực sự là đại thủ bút”.

Nhìn thấy bản thể chân chính của Âm Dương Giới Chủ đây là điều duy nhất Dạ
Phàm có thể nói ra, không nghi ngờ gì Âm Dương Giới Chủ là nhân tộc cường giả
bị luyện thành cái dạng người không ra người quỷ chẳng ra quỷ có điều càng
đáng sợ hơn, Âm Dương Giới Chủ chính là còn sống sờ sờ bị kẻ khác luyện thành
cương thi mà không có cách nào phản kháng phải biết từ khí tức kinh khủng mà
Âm Dương Giới Chủ thể hiện lúc này tuyệt đối khi còn sống chính là đế vị cường
giả.

Bước thứ tư Đạp Thiên Cảnh.

Đạp Thiên Cảnh Giới tên như ý nghĩa, chân chính đoạt được thiên địa tạo hóa,
được thiên đạo công nhận, Đạp Thiên Cảnh cường giả thậm chí ngụ ý còn đứng
trên cả Thiên Đạo.

Đạp Thiên Cảnh phân thành Âm Dương Cảnh, Sinh Tử Cảnh, Đại Đạo Cảnh, Luân Hồi
Cảnh, Đạp Thiên Cảnh.

Âm Dương Cảnh cường giả liền được hiệu xưng Thần Vương.

Sinh Tử Cảnh cường giả liền được hiệu xưng Thánh Hoàng.

Đại Đảo Cảnh cường giả liền được hiệu xưng Thần Hoàng.

Luân Hồi Cảnh cường giả liền lấy đế làm danh xưng, đạp vào luân hồi ngưng đế
vị được thiên hạ cộng đồng quỳ bái xưng tụng Á Đế.

Đạp Thiên Cảnh cũng lấy đế làm danh xưng nhưng đây không phải là Á Đế mà chính
là Đại Đế.

Đại Đế chính là nhân vật mạnh nhất một thời đại, một thời đại Cửu Dương chỉ có
thể tồn tại một vị Đại Đế, một thời đại Thất Âm cũng chỉ được phép tồn tại một
vị Đại Đế.

Đại Đế liền là chân chính vô địch nhân vật tuy nhiên phía dưới Đại Đế là Á Đế,
đám cường giả này mỗi kẻ đều không dễ chọc, bọn họ đương nhiên không phải đối
thủ của Đại Đế, đương nhiên có thể bị Đại Đế giết chết tuy nhiên bất cứ Á Đế
nào đều có lực chiến cùng Đại Đế một trận, cho dù biết nắm chắc thất bại nhưng
vẫn có thể chiến cùng Đại Đế, cho dù chỉ là 3 chiêu, 5 chiêu hay thậm chí cùng
Đại Đế đáng trăm chiêu bất bại cũng không phải là không có.

Cho dù là Cửu Dương hay Thất Âm chỉ cần dính đến một chữ ‘đế’ liền tuyệt đối
không đơn giản, dưới có trấn áp quỷ thần, trên có trảm thần tiên.

Trong mắt Dạ Phàm đầu Âm Dương Giới Chủ này khi còn sống chín phần là một vị Á
Đế cường giả, có thể luyện chế ra Á Đế cấp bậc cương thi không phải là không
làm được nhưng luyện chế một vị Á Đế còn sống sờ sờ biến thành cương thi . . .
thủ đoạn này Đại Đế cũng chào thua.

Bất kể Dạ Phàm khi nhìn thấy Âm Dương Giới Chủ có biểu hiện gì thì Âm Dương
Giới Chủ cũng sẽ không cho Dạ Phàm sắc mặc tốt, không cho Dạ Phàm có thể tìm
được đáp án cho chính mình, một thân Á Đế thực lực căn bản không hề dữ lại, nó
gầm lên một tiếng, hai mắt huyết hồng lao thẳng về phía Dạ Phàm.

Nhanh – mạnh.

Không có bất cứ đạo vận, không có thần quang, không có ma khí lượn lờ, tất cả
chỉ là lực lượng tích súc, không cần đấu kỹ, công pháp, thần thông, chỉ cần
bằng tốc độ này, chỉ cần bằng thân thể này tuyệt đối không phải Á Đế tầm
thường có thể so sánh.

Một Á Đế quyết đấu cùng một phàm nhân không qua tu luyện, trận chiến này chỉ
sợ Cửu Dương Thất Âm xuyên suốt lịch sử mới có một lần.

Ngay khi cánh tay khô quắt kia của Giới Chủ sắp chạm vào người Dạ Phàm thì một
tiếng long ngâm phá không mà ra, Âm Dương Chân Long một lần nữa hiện thế,
trong miệng nó là diệt tuyệt thần quang, là âm dương đại đạo.

Vẩy rồng mang theo hai màu trắng đen mạnh mẽ chắn một quyền cho Dạ Phàm đồng
thời diệt tuyệt thần quang bắn thẳng về phía Giới Chủ.

Giới Chủ không tránh cũng chẳng nẽ, trong tiềm thức của nó không có hai từ
này, nhục thể khô quắt trực tiếp dính một đòn trực diện của Âm Dương Chân
Long, dưới sức mạnh của diệt tuyệt thần quang cánh tay phải của Giới Chủ thực
tiếp bị thổi bay đi.

Không đau đớn, không cảm xúc, cũng không có máu chảy, Dạ Phàm có thể dùng mắt
thường nhìn thấy sau lưng Giới Chủ một cái đuôi trực tiếp biến mất sau đó cánh
tay bị hủy diệt của nó lại mọc lại như chưa có việc gì xảy ra.

Một quyền tay trái từ lúc nào đã biến thành trảo nắm lấy thân Âm Dương Chân
Long mạnh mẽ nhấn xuống.

Âm Dương Chân Long gầm thét vang trời nhưng quả thật vô pháp trống lại lực
lượng khủng khiếp của GIới Chủ, sau đó một chân của Giới Chủ dẫm thẳng lên
người Âm Dương Chân Long, cả người của hắn lao lên như dã thú khát máu, cánh
tay phải vừa mọc lạp đấm thẳng về phía cơ thể Dạ Phàm, một quyền này đừng nói
Dạ Phàm, cho dù Chiến Thần đương đại cũng lập tức bị miểu sát.

Dưới áp lực một quyền này Dạ Phàm mặt không đổi sắc, Quỷ Nhãn của hắn lập tức
xoay tròn, từ bên trong quỷ nhãn một hắc chủ mạnh mẽ xuất ra, cường lực va
chạm cùng một kích của Giới Chủ.

Hắc thủ rất nhanh bị Giới Chủ hủy diệt, cả thân hình Dạ Phàm bắn thẳng ra phía
sau, mắt trái của hắn rốt cuộc đã chảy máu chỉ là máu này không có màu đỏ mà
là màu đen.

Về phía Giới Chủ hắn cũng trực tiếp lùi lại ba bước, tất nhiên lùi lại ba bước
với Giới Chủ không là gì, nó lại một lần nữa mạnh mẽ lao tới.

Dạ Phàm rất nhanh thay đổi thủ quyết, Âm Dương Chân Long lập tức giải thể,
trong tay hắn lại hiện ra hai đầu Âm Dương Thiên Lý.

Dạ Phàm có thể cảm nhận được Âm Dương Thiên Lý đang điên cuồng run sợ, chúng
nó căn bản không chống lại nổi Giới Chủ.

Dạ Phàm cũng không nghĩ nhiều, miệng nhỏ há ra một hấp lập tức nuốt đôi Âm
Dương Thiên Lý này vào nột thể sau đó mắt trái của hắn điên cuồng tuôn ra hắc
khí, hắc khí như vô cùng vô tận.

Lần này không chỉ có một cái hắc thủ từ bên trong mắt trái của Dạ Phàm xuất ra
mà là cả nửa thân hình khổng lồ.

Mắt trái của Dạ Phàm đau như muốn nứt toác, đại não của hắn thậm chí như muốn
nổ tung nhưng khuôn mặt Dạ Phàm vẫn bình thản như không, hắc ảnh vừa chui ra
từ quỷ nhãn lần này vậy mà song quyền hướng về phía Giới Chủ, hai bên mạnh mẽ
va chạm một lần sau đó thân hình Giới Chủ một lần nữa trực tiếp bị đẩy lùi.

Hắc ảnh rốt cuộc toàn bộ hiện ra, hắc khí bắt đầu ngưng thực.

Hắc ảnh rất lớn, thân trên thuần một màu đen, không phải cơ thể nó màu đen mà
là được bao bọc bởi thuần một bộ giáp đen che kín cả mặt mũi, con mắt màu đỏ
như máu, mái tóc búi cao đầy ngạo nghễ, về phần nửa thân dưới căn bản không
có, nửa thân dưới của nó chỉ là một làn khói đen nối thẳng với quỷ nhãn của Dạ
Phàm đang mở rộng.

Lần thứ ba bị đẩy lùi, lần thứ ba không thể giết Dạ Phàm như làm Giới Chủ trực
tiếp điên cuồng, lần này năm cái đuôi còn lại liền nhập thể nội của nó, sau đó
chỉ thấy Giới Chủ rú lên một tiếng, trân người nó liền xuất hiện biến hóa
nghiêng trời lệch đất.

“Mẹ kiếp, là Cổ Vu Tộc ba đầu sáu tay, đầu này nghiệt chủng vậy mà lại là Cổ
Vu Tộc xuất thân ?, thằng điên nào luyện hóa hắn thành cương thi vậy ?”.

Miệng không kiềm chế được thô tục một câu, khuôn mặt thủy chung chưa bao giờ
thay đổi, rốt cuộc đã xuất hiện một tia nghiêm túc.


Tử Thần Lộ - Chương #17