16 : Âm Dương Giới Chủ (1)


Chiến Thần Thông Thiên Tháp bản thân nó vốn là Âm Dương Tháp, bản thân Âm
Dương Tháp mạnh mẽ nhất chính là trấn áp quỷ vật cùng nhân hồn, nếu hình dung
một cách chính xác nhất bản thân Âm Dương Tháp giống một nhà ngục khổng lồ.

Âm Dương Tháp cũng như Chiến Thần Thông Thiên Tháp cũng không phải chỉ có 99
tầng mà là 100 tầng chỉ là tầng thứ 100 đã sớm bị hủy đi, nếu không phải tầng
thứ 100 này bị hủy chỉ sợ Thiên Lý Âm Dương Tỏa Thiên Đồ đến bây giờ vẫn là
Thất Âm đệ nhất khốn trận, cũng không phải là Chiến Thần Điện có khả năng nắm
giữ.

Mỗi tầng của Âm Dương Tháp có tồn tại một Quỷ Chủ, cứ trong 10 tên Quỷ Chủ
liền có một Quỷ Soái, toàn bộ 99 tầng liền tồn tại 99 đầu Quỷ Chủ cùng 9 đầu
Quỷ Soái thực lực thấp nhất chỉ có Luyện Thể Cảnh nhưng mạnh nhất chỉ sợ tồn
tại siêu cấp cự đầu bước thứ tư Đạp Thiên Cảnh.

Tất nhiên Dạ Phàm biết ở trong Âm Dương Tháp hiện nay cũng không có mấy Đạp
Thiên Cảnh ma đầu tồn tại, sự việc năm đó phải nó là kinh động toàn bộ Thất
Âm, lần đầu tiên trong lịch sử một kiện Luân Hồi Bí Bảo bị kẻ khác phá nát,
năm đó Thiên Lý Âm Dương Khốn Thiên Đồ trấn áp một tôn đại ma đầu chỉ là tôn
đại ma đầu này có thông thiên thực lực, nó dĩ nhiên lấy sức một người đập tạn
Âm Dương Tháp tầng 100, xé rách Khốn Thiên Xích Trận đồng thời cũng thôn phệ
Thiên Lý Ngư.

Theo đại ma đầu này thoát ra bên trong Âm Dương Tháp không biết bao nhiên tôn
ma đầu mạnh mẽ phá không mà ra, trực tiếp bỏ trốn mất dạng, ở trong Âm Dương
Tháp hiện nay nếu có tồn tại bước thứ tư Đạp Thiên Cảnh chỉ sợ cũng là tiểu
miêu tiểu cẩu năm đó không có cách nào thoát ra, theo năm tháng may mắn đặt
chân vào Đạp Thiên Cảnh mà thôi.

Với Âm Dương Lệnh trong tay, Dạ Phàm có thể hoàn toàn một mạch đi thẳng không
quan tâm đến bất cứ Quỷ Chủ nào, chỉ cần dưới 80 tầng không có bất cứ Quỷ Chủ
nào có tư cách chống lại Âm Dương Lệnh có điều lúc này Dạ Phàm dĩ nhiên lại
dừng ở tầng 50, hắn đứng lặng trong tầng lâu này ít nhất đã 20 phút.

Ở trong tầng 50 lúc này nếu có ai đó có thể quan sát tình hình bên trong thì
căn bản sẽ không thể nào tin được, Dạ Phàm lúc này đang ngồi trên một bạch cốt
bảo tọa, sau lưng hắn là một đại mỹ nhân yêu mị tận xương, mái tóc xuôn dài
óng mướt cùng đôi mắt tràn ngập câu hồn đoạt phách, mỹ nhân này đang dùng
những ngón tay thon dài nhẹ nhàng vì Dạ Phàm đấm bóp.

Tất nhiên nữ tử này tuyệt đối không bình thường, năm đó Độc Cô Cửu Tiêu cũng
phải dốc hết tuyệt kỹ mới có thể áp chế nàng, Quỷ Soái tầng 50 – Bạch Cốt
Tinh.

Bạch Cốt Tinh đến từ một trong Thất Tội Chi Địa – Bạch Cốt Sơn cũng là nơi
Bạch Cốt Tộc hùng bá, có thể trở thành bá chủ một giới trong Thất Âm, Bạch Cốt
Tộc tuyệt đối thiên phú kinh thiên, có thể coi như Âm Giới sủng nhi.

Lại nói đầu Bạch Cốt Tinh này cũng phi thường đặc biệt, nó đặc biệt bởi thực
lực của nàng, ẩn dưới vẻ mị hoặc nhân gian kia là một đôi câu hồn nhãn, bên
trong câu hồn nhãn dĩ nhiên là một mảnh tu la huyết hải, khi nhìn vào đôi mắt
kia thậm chí cho người khác cảm giác thân hãm địa ngục không thể thoát ra.

Một làn hơi thở ngập tràn âm khí của Bạch Cốt Tinh nhè nhẹ thổi vào gáy Dạ
Phàm, giọng nói mang theo 7 phần vũ mị, 3 phần câu hồn hấp dẫn vô cùng.

“Ta rất nhớ ngài a, ngài thực sự rất vô tâm nha, năm đó dĩ nhiên bỏ đi không
nói một lời, làm tiện thiếp buồn gần chết”.

Dạ Phàm thân hình nhỏ nhắn ngồi trên bạch cốt bảo tỏa, một tay vòng qua sau
đầu nhẹ nhàng xoa lên mái tóc dài của Bạch Cốt Tinh, khóe miệng cong lên một
nụ cười nhạt.

“Âm Dương Giới Chủ nó thế nào rồi ?”.

Nghe đến bốn chữ này Bạch Cốt Tinh liền bĩu môi.

“Hừ, đại nhân người thật sự là vô tâm, sau lưng mà một mỹ nữ như hoa như
nguyệt không để ý lại để ý đến đầu nghiệt chủng đó, tiện thiếp thật đau lòng
nha”.

Dạ Phàm nghe đến đây liền bật cười.

“Mỹ nữ như hoa như nguyệt thì đúng, nhưng hoa đẹp thì có gai nha, gai quá nhọn
ta cũng không dám liều mạng, dù sao ta nhịn đau rất kém”.

Bạch Cốt Tinh phá lên cười, tiếng cười của nàng phải nói là thập phần quỷ dị,
như mang theo vô tận âm hồn từ Âm Giới hàng lâm nhân gian, tiếng cười của nàng
vang vọng Âm Dương Tháp toàn bộ chín chín tầng.

Tiếp theo nữ nhân này không có một chút cố kỵ, thân hình của nàng nhẹ nhàng
chuyển động, nàng dĩ nhiên lúc này đã ngồi bên cạnh Dạ Phàm, đầu dựa sát vào
lồng ngực hắn, ánh mắt có chút chớp động.

“Ta thực sự đáng sợ vậy sao ?, sao ta không biết nhỉ”.

Dạ Phàm mỉm cười, một tay cũng khẽ thay đổi tư thế, tiếp tục vuốt ve mái tóc
của nàng, thứ làm Dạ Phàm thích nhất trên người nàng cũng là mái tóc này, xúc
cảm phi thường không tệ.

“Huyết Hải Tu La Đồ Vạn Địch, Bạch Cốt Xích Tâm Diệt Thương Khung, ta cũng
thực sự sợ “.

Bạch Cốt Tinh liền chép miệng đầy phiền chán, ngón tay vẫn mân mê trên lồng
ngực của Dạ Phàm.

“Việc không biết bao nhiêu năm rồi, dĩ nhiên đại nhân còn nhắc thật sự vô vị,
vậy đại nhân lần này quay lại Âm Dương Tháp rốt cuộc muốn làm gì ?, đừng nói
là lại . . . “.

Dạ Phàm lắc đầu, ánh mắt khẽ hướng về phía tầng cao hơn, không phải là Dạ Phàm
muốn rời khỏi tầng 50 mà là hắn cảm nhận được thứ hắn chờ rốt cuộc chạy đến.

“Ra ngoài đi, lần này ta về là muốn mang ngươi ra ngoài”.

Bạch Cốt Tinh nghe vậy, ánh mắt lập tức co rụt lại, ánh mắt vũ mỵ tận xương
liền biến thành hoảng sợ vô cùng.

“Đại nhân, đây là Thiên Lý Âm Dương Tỏa Thiên Trận, ngài . . . ngài thật sự có
thể mang tiện thiếp ra ngoài hơn nữa . . . hơn nữa bên ngoài”.

Dạ Phàm dùng hai ngón tay che miệng Bạch Cốt Tinh, ánh mắt hắn lóe lên một tia
hàn mang.

“Giải quyết đầu nghiệt súc kia, ta liền mang ngươi ra ngoài, trời sập có ta
gánh”.

Dạ Phàm vừa dứt lời đột nhiên có một đại thủ xuất hiện, đại thủ dĩ nhiên xé
rách cánh cổng đại môn tầng 50, sau đó một con mắt khẽ nhìn vào bên trong, con
mắt không hề khác gì mắt của phàm nhân, cũng có con ngươi, cũng có lòng trắng,
chỉ là con mắt này khổng lồ vô cùng.

Dạ Phàm có thể cảm nhận thấy thân hình Bạch Cốt Tinh run lên một chút, hắn chỉ
nhè nhẹ vỗ vai gầy của nàng, sau đó thản nhiên rời khỏi Bạch Cốt Vương Tọa,
thân hình nhỏ bé tiến về phía trước, tiến thẳng về phía tầng 51.

Bạch Cốt Tinh ngồi lặng ở đó nhìn theo Dạ Phàm, nàng có thể cảm thấy đại nhân
không mang theo một chút thực lực nào, từ trên xuống dưới không khác gì phàm
nhân, trong khi đối mặt với Dạ Phàm là gì bản thân Bạch Cốt Tinh liền rõ ràng
nhất.

Ở trong Âm Dương Tháp thời gian phi thường không rõ ràng, ở trong Âm Dương
Tháp quỷ hồn gần như rất khó để biết bên ngoài trôi qua 1 ngày, 1 tuần, 1
tháng hay 1 năm, ở đây khái niệm thời gian căn bản là vô nghĩa.

Ở trong Âm Dương Tháp tất nhiên cũng có những quy định phi thường rõ ràng, quy
định đầu tiên là Quỷ Hồn phải hoàn toàn phục tùng Âm Dương Tháp, Quỷ Hồn căn
bản không có được suy nghĩ riêng của mình, tất cả chỉ tồn tại bằng bản năng,
tất nhiên cũng có trường hợp đặc biệt, chỉ cần đột phá đến bước tu đạo bước
thứ 4 Đạp Thiên Cảnh thì Quỷ Hồn liền có thể có một khoảng tự do nhất định.

Quy định thứ hai của Âm Dương Tháp liền là sức mạnh, Quỷ Hồn cho dù mạnh đến
đâu cũng là tù nhân của Âm Dương Tháp, đã là tù nhân căn bản không có cách nào
chống lại cai ngục, ở Âm Dương Tháp tồn tại duy nhất một đầu cai ngục, một đầu
vô địch tồn tại – Âm Dương Giới Chủ.

Bạch Cốt Tinh nàng tên thật là Yêu Cơ, thực lực bản thân nàng cũng không phải
là Thần Phách Cảnh, không phải là Thần Hồn Cảnh, không phải là bất cứ cảnh
giới nào tại bước thứ hai, nàng là một đầu đại yêu bước thứ tư, Đạp Thiên
Cảnh.

Nàng có được tự do của nàng, ở trong Âm Dương Giới cho dù chịu giới luật của
Âm Dương Giới áp chế nhưng nàng vẫn có thể coi là một phương bá chủ nhưng khi
nàng thấy con mắt của Âm Dương Giới Chủ liền sợ hãi vô cùng, đây là sự sợ hãi
đến từ linh hồn. Trong miệng nàng có thể gọi Âm Dương Giới Chủ là nghiệt chủng
nhưng nàng thực sự không có dũng khí đối đầu với Âm Dương Giới Chủ này, chỉ
cần là Quỷ Hồn trong Âm Dương Tháp bản thân Âm Dương Giới Chủ liền là vô địch
tồn tại.

Lần này Dạ Phàm đến Chiến Thần Điện liền có hai mục tiêu, mục tiêu đầu tiên
chính là đạp Thông Thiên Tháp, trảm Âm Dương Giới Chủ.

. . . . . . .

Năm đó Thiên Lý Âm Dương Tỏa Thiên Đồ có giam giữ một tôn đại ma đầu tại tầng
100.

Tôn đại ma đầu họ Dạ, tên một chữ Phàm.

Năm đó liền là Dạ Phàm đánh thủng Âm Dương Tháp, luyện hóa Thiên Lý Ngư.

Năm đó Dạ Phàm không thể tự tay tiễn Âm Dương Giới Chủ một đoạn thì lúc này
hắn quay lại dẫn đầu nghiệt súc này nhập luân hồi.


Tử Thần Lộ - Chương #16