Chương 10: Tiểu Chiến Thần
Ở trước quảng trưởng lúc này không nghi ngờ gì nữa bạch y nam tử liền thu hút
ánh mắt mắt của tất cả mọi người, cho dù rất nhiều đệ tự của Chiến Thần Điện
không lạ gì hắn nhưng cũng bị hắn làm cho giật mình.
Người này một thân bạch y đồng thời cũng mang họ Bạch, người của Bạch Gia –
Chiến Thần Điện.
Con cháu của Bạch gia cũng không có gì ghê ghớm, dù sao Chiến Thần Điện con
cháu của Bạch Gia cũng không ít nhưng nam tử kia lại là dòng chính Bạch gia
vậy thì liền không tầm thường.
Kẻ này họ Bạch tên Thiên Thu, ngụ ý chính là Bạch gia tồn tại thiên thu muôn
đời, chỉ bằng cái tên này cũng có thể thấy trưởng bối Bạch gia đặt kỳ vọng lớn
thế nào với Bạch Thiên Thu có điều cha mẹ sinh con trời sinh tính, Bạch Thiên
Thu kẻ này thực sự rất thú vị.
Chiến Thần Điện nếu coi Tiểu Chiến Thần là đệ nhất nhân một thế hệ thì ở dưới
Tiểu Chiến Thần còn có Thất Tiểu Thiên Vương, Bạch Thiên Thu người này chính
là một trong bảy vị Tiểu Thiên Vương của Chiến Thần Điện.
Kẻ này năm nay mới 18 tuổi đã đạp chân lên tu đạo bước thứ hai, chỉ bằng một
điểm nào có thể xưng thiên phú của hắn là kinh khủng.
Luyện Thể Cảnh được coi là tu đạo bước thứ nhất, bên trong bao gồm tố kinh,
ngưng mạch, đoán cốt, hoán huyết, luyện da,, đoán tạng, cảm khí, nạp khí, thuế
phàm.
Sau khi đột phá Luyện Thể Cảnh liền là Đạp Không Cảnh.
Luyện Thể Cửu Trọng – Bát Bộ Đạp Không.
Đạp Không Cảnh chia làm tám cảnh giới nhỏ lần lượt là Thần Huyết Cảnh, Thần
Lực Cảnh, Thần Phách Cảnh, Thần Hồn Cảnh, Thần Hải Cảnh, Thần Thông Cảnh, Thần
Mệnh Cảnh, Thần Kiếp Cảnh.
Nếu như Luyện Thể Cửu Trọng có thể coi là bước đầu tiên rèn luyện căn cơ của
cường giả thì Bát Bộ Đạp Không mới chân chính được coi là cường giả chân
chính, mới chân chính bước lên vũ đại lịch sử, mới có thể danh xứng với thực
hai chữ cao thủ.
Luyện Thể Cảnh giới bên trong không chia quá rõ ràng chiến lực, mỗi trọng đột
phá chỉ có thể thay đổi về chất của tu luyện giả giúp bọn họ có thêm một tầng
lột xác, đánh ra một mảnh tương lai sáng lạng hơn nhưng xét về chân chính
chiến lực khác nhau giữa mỗi cảnh giới lại không nhiều, không thiếu trường hợp
Hoán Huyết Kỳ đánh bại Thuế Phàm Kỳ, khoảng cách thực lực của Luyện Thể Cảnh
rất mỏng manh.
Đột phá đến Đạp Không Cảnh lại khác, mỗi cảnh giới liền khác biệt rất nhiều,
đương nhiên vẫn tồn tại cái gọi là vượt cấp khiêu chiến nhưng Thần Huyết Cảnh
thường thường gặp phải Thần Lực Cảnh đều là vô vọng chiến bại.
Nếu Luyện Thể Cảnh chia làm cửu trọng, nếu mỗi đẳng cấp chỉ chia làm sơ kỳ,
trung kỳ, hậu kỳ rồi đỉnh phong thì Đạp Không Cảnh lại khác, Đạp Không Cảnh
tuy chỉ có bát trọng nhưng mỗi trọng lại bao gồm thập giai, khoảng cách không
thể không nói là lớn.
Bạch Thiên Thu kẻ này đầu óc có thể không bình thường cho lắm nhưng thực lực
dĩ nhiên là Đạp Không Cảnh Tam Bộ - Thần Phách Cảnh, thiên phú như vậy chỉ sợ
đủ sức nhận danh xưng thiên tài vạn năm có một.
Bạch Thiên Thu tuy thiên phú tu luyện đáng sợ nhưng đầu óc của kẻ này thì phi
thường có vấn đề, có điều có Bạch gia sau lưng ai có thể làm gì hắn ?, ít nhất
cho dù Trưởng Lão Viện – Địa Lão nhìn thấy hắn còn phải khách khí ba phần.
Bạch Thiên Thu cực kỳ cuồng ngạo, ở trong Chiến Thần Điện cùng thế hệ thậm chí
cả một dải phương Nam trù phú còn chưa có thiên tài nào để hắn phải liếc mặt
ngoại trừ vị Tiểu Chiến Thần này, chỉ có một mình Độc Cô Cửu Tiêu có thể khiến
hắn động tâm, có thể khiến hắn điên cuồng.
Lại nói Bạch Thiên Thu cũng không biết cách nào làm Độc Cô Cửu Tiêu thích hắn,
bản thân hắn liền đã thử mọi cách, kết cục chỉ có một, hắn bị Độc Cô Cửu Tiêu
đánh cho kêu cha gọi mẹ dù sao Tiểu Thiên Vương chỉ từ danh xưng đã nói lên
hắn không phải đối thủ của Tiểu Chiến Thần Đời này.
Bạch Thiên Thu lại khác người, càng bị đánh nhiều hắn lại càng không sợ bởi dù
sao đánh nhiều thành quen hơn nữa Độc Cô Cửu Tiêu cũng không thể nào giết hắn,
cũng không thể nào đánh hắn đến mức tàn phế, từ đó hắn liền càng bám chặt Độc
Cô Cửu Tiêu đến mức về sau vị Tiểu Chiến Thần của Chiến Thần Điện không có
cách nào liền trực tiếp lẩn mặt hắn.
Trong thế hệ trẻ của Chiến Thần Điện bất cứ ai cũng phải đưa một ngón tay với
Bạch Thiên Thu, có thể làm một đời Tiểu Chiến Thần chào thua, loại bản lĩnh
này không phải ai cũng có.
Thời gian vẫn từ từ trôi qua, âm thanh hò hét của Thất Sắc Hỏa Điểu vẫn cứ
vang vọng toàn bộ quảng trường, con Hỏa Điểu này tu vi dĩ nhiên đến thất giai,
cho dù chiến lực của nó cũng không cao nhưng thất giai yêu thú cũng không kém
cường giả Thần Huyết Cảnh là bao, ở quảng trường căn bản không có ai có thể bỏ
qua ‘âm công’ đáng sợ của nó.
Quảng trường trung tâm của Chiến Thần Điện rất nhiều đệ tử tu vi thấp kém lập
tức lựa chọn rời đi có điều cũng có không ít đệ tử lựa chọn đứng lại, khuôn
mặt ngập tràn tiếu dung cùng tò mò, bọn họ thực sự tò mò xem vị Bạch sư huynh
này rốt cuộc có thể nháo đến bao giờ.
Quả nhiên cũng không để đám đông đợi lâu, nhân vật chính của màn tỏ tình này
cũng không chịu được nữa, từ trên thiên không một cây trường kích cứ như vậy
xé gió mà đi, lao thẳng đến chỗ Bạch Thiên Thu.
Ở đây không một ai có thể phát hiện trường kích chủ nhân ở đâu chỉ là nhìn cây
vũ khí này liền có thể biết người ra tay là ai.
Cây trường kích toàn thân màu tím, trên thân kích có những hoa văn phi thường
đơn giản, bên trên dĩ nhiên khắc một đóa quỳnh hoa.
Quỳnh Hoa Thiên – Quỳnh Hoa Tử Kích.
Một kích này tốc độ cực nhanh nhưng cũng không đủ làm Bạch Thiên Thu nao núng,
kẻ này ngoại trừ mặt dày ra thì thực lực cũng không tệ.
Chỉ thấy Bạch Thiên Thu một tay đưa ra, trên người hắn xuốt hiện hai luồng khí
trái ngược hoàn toàn nhau, một xanh một đỏ vòng quanh hắn.
“Dĩ nhiên là song hệ dị chủng đấu khí ?”.
Ở bên ngoài Dạ Phàm có chút nhíu mày, Bạch Thiên Thu kẻ này có thể nắm giữ
song hệ dị chủng đấu khí lại làm vị thiên tài này trong mắt Dạ Phàm cao thêm
một tầng.
Tiếp theo Dạ Phàm ánh mắt hiện lên chút hứng thú, ánh mắt như có như không
liếc về phía bầu trời rồi lại rất nhanh thu về, khóe miệng dần dần cong lên.
“Mẫy lão già của Chiến Thần Điện đúng là nghĩ nhiều, có điều nếu các người đã
thích chơi bản công tử liền chơi cùng các ngươi”.
. . . . . . . .
Ở giữa quảng trường, Quỳnh Hoa Tử Kích không có cách nào xuyên qua hai luồng
khí xanh đỏ của Bạch Thiên Thu, sau đó chỉ thấy hai tay Bạch Thiên Thu khẽ
xoay tròn trực tiếp đóng đinh cây trường kích xuống quảng trường rắn chắc.
Tất cả mọi việc hắn làm đều phi thường nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước vậy,
tiếp theo chỉ thấy Bạch Thiên Thu dùng một tay vuốt vuốt mái tóc, khóe miệng
xuất hiện một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
“Tiêu Tiêu à, cuối cùng muội cũng chấp nhận tấm chân tình của ta nha, cuối
cùng muội cũng chịu ra đây gặp ta nha, muội biết ta nhớ muội thế nào không”.
Bạch Thiên Thu đang cười cười nói nói đột nhiên biến sắc bởi Quỳnh Hoa Tử Kích
dĩ nhiên nổ tung giữa thiên không biến thành vô số đóa quỳnh hoa màu tím bao
phủ thiên địa.
Tiếp theo chỉ thấy một tia chớp màu tím lóe lên, đầu thất giai yêu thú Thất
Sắc Hỏa Điểu dĩ nhiên bị xuyên thủng cổ họng, cả thân thể nó bị Quỳnh Hoa Tử
Kích găm trên tường, thoạt nhìn khiến người ta sởn gai ốc.
Bạch Thiên Thu lúc này cũng bủn rủn tay chân chỉ là hắn dù sao vẫn giữ được
phong độ của mình, chỉ cần Độc Cô Cửu Tiêu không dám giết hắn thì kẻ này còn
chưa biết sợ.
Quỳnh Hoa Tử Kích một lần nữa rung lên sau đó nó bắn ngược về phía sau, lúc
này người ta mới có thể nhìn thấy được chủ nhân của cây trường kích này.
Độc Cô Cửu Tiêu một thân giáp tím, mái tóc màu đen búi cao để lộ một cái đuôi
gà phía sau mũ giáp, khuôn mặt của nàng không bị che đi, khuôn mặt đẹp đến làm
người ta rung động thật sâu nhưng khuôn mặt đó lại mang theo nét lạnh lùng
kiệt ngạo ngập tràn sự bá đạo căn bản không hợp với nữ nhân.
Trên khuôn mặt xinh đẹp xen lẫn lạnh lùng đó là một tấm bịt mắt, không biết vì
lý do gì mắt trái của Độc Cô Cửu Tiêu bị che đi nhưng lại càng làm nữ nhân này
có thêm vài phần khí khái nam tử, nếu che nốt mặt đi chỉ sợ Độc Cô Cửu Tiêu
hoàn toàn giống với đại tướng nơi sa trường, tuyệt không có chút phong phạm nữ
nhân nào.
Đây chính là Tiểu Chiến Thần của Chiến Thần Điện, khí thế của nàng mạnh đến
rợn người, tuy nhiên trong mắt Dạ Phàm lại có chút không đúng, ít nhất hắn
nhìn thấy tà khí bốc lên từ người vị Độc Cô tiểu thư này.
Chiến Thần Điện tu luyện Chiến Thần Quyết, nắm giữ Chiến Khí đây tuyệt đối là
chí dương chí cương khí trong thiên hạ căn bản không thể có tà khí sau lưng,
điểm này làm ánh mắt Dạ Phàm từ từ nheo lại, trong mắt dần dần hiện ra một tia
hưng thú nồng đậm.