Người đăng: Psychoclone
Thể chế chính trị của những hành tinh như hành tinh 337 chẳng bao giờ ổn định
cả. Với những hành tinh không nằm trong danh sách thành viên của các thế lực
lớn thì hành tinh đó chẳng khác gì hành tinh chết cả. Hành tinh 337 tất nhiên
cũng không ngoại lệ.
Tuy rằng binh biến là một việc rất hiếm thấy ở đây nhưng điều đó không đồng
nghĩa với việc cuộc sống ở đây tốt, mọi người trên hành tinh này đều hoạt động
giống như những cái xác không có tiềm thức, việc đi ra khỏi hành tinh này tuy
là ước mơ của tất cả mọi người nhưng không phải ai cũng có thể thực hiện ước
mơ đó.
Họ dành hầu hết thời gian của mình để làm việc trong bãi rác thải, tái chế và
tiêu hủy rác thải của vũ trụ, thứ mà giờ đây đã chất đống ở hành tinh của họ.
Ai cũng dành dụm cho mình một số tiền không nhỏ chỉ để đưa con cái mình vào
những học viện nhằm kiếm cơ hội đổi đời nhưng hầu hết tất cả đều chẳng mang
lại tác dụng gì nhiều.
Phần lớn trong số họ đi làm kỹ sư máy móc ở một vài hành tinh khá khẩm hơn 337
một chút, rồi an phận về làm trong bãi tái chế rác thải mà không có lấy một
lời than vãn, số ít gia nhập chiến trường rồi bỏ mạng ở một chiến dịch vô danh
nào đó.
Thời đại huy hoàng nhất của hành tinh 337 đã trôi qua quá lâu rồi, ngay giờ
khắc này nó đang tự đếm ngược lấy những phút giây cuối cùng của mình.
Tuy nhiên ở đâu thì cũng thế, cũng sẽ có người thật sự có đủ tài năng và khát
vọng. Việc an phận ở một hành tinh nằm tận ngoài rìa vũ trụ như vậy không phải
là lựa chọn của bọn họ. Và tất cả đều hiểu rằng cách duy nhất để thoát khỏi
cái chốn tồi tàn này chính là luyện tập và trở thành một phi công thật tài
năng.
Chỉ có như vậy họ mới có thể gia nhập chiến trường và lọt vào mắt xanh của
những quốc gia lớn, thậm chí là lọt vào mắt xanh của Liên Bang Tứ Linh như Kim
Ngân, chỉ có như vậy thì tương lai của họ mới có hy vọng khá khẩm hơn một
chút.
Bằng không, họ sẽ sống mãi trong một hành tinh tồi tàn với một thể chế chính
trị hỗn loạn và nền tài chính cũng yếu kém vô cùng.
Ma Kha chính là một trong những kẻ sẽ không bao giờ chịu an phận ở cái hành
tinh chó má này. Hắn đã chịu đựng quá đủ, Ma Kha sinh ra mà không cha mình là
ai, chỉ biết mẹ hắn là một con điếm ở một trong những khu ổ chuột tồi tàn nhất
hành tinh.
Hắn căm ghét thân phận này, nếu không phải vô tình hắn được viện trưởng phát
hiện tài năng và cho đào tạo trong học viện Thiên Tử, thì cả đời này của hắn
sẽ sống mãi với thân phận là con của một con điếm, an phận trong lò nung để
phân hủy đống rác thải cả vũ trụ đang xả vào trong hành tinh của hắn.
Học viện Thiên Tử được lập ra ở chốn khỉ ho cò gáy này cũng chẳng làm hành
tinh này khá hơn được tí nào, Ma Kha đã nghĩ như vậy rất nhiều năm. Kể từ khi
hắn nhận biết được thế giới xung quanh, hắn đã nhận ra sự hào nhoáng của học
viện Thiên Tử và quân đội ở hành tinh này chỉ được dùng để mờ mắt người dân.
Quân đội ở đây chẳng qua cũng chỉ là những kẻ ngoại lai được những quốc gia
Chu Tước cài cắm để kiểm soát học viện Thiên Tử, chẳng có ai sẽ thật sự chiến
đấu để bảo vệ hành tinh này cả.
Ma Kha tham gia vào cuộc thi này cũng chỉ với mục đích thu hút sự chú ý vào
mình, để hắn có cơ hội tham gia chiến trường và tỏa sáng. Mục tiêu của Ma Kha
rất rõ ràng, hắn sẽ không nhân từ với bất kỳ đối thủ nào hết.
Ma Kha điều khiển cơ giáp Tank 21 quen thuộc, đây tất nhiên không phải là lần
đầu tiên Ma Kha lái nó, tuy rằng nó không hề xứng tầm với hắn nhưng như vậy
cũng là quá đủ để hắn hủy diệt những kẻ yếu đuối ở hành tinh này.
Ma Kha cẩn thận kiểm tra lại các thông số, may mắn cho hắn là chiếc Tank 21
này vẫn còn rất mới. Từ vẻ ngoài không vết trầy xước cũng đủ thấy nó chỉ mới
được lắp ráp trong thời gian gần đây và nhiên liệu cũng còn rất đầy đủ.
Ma Kha tự tin rằng nếu không phải là Kim Ngân thì sẽ chẳng có đối thủ nào gây
khó dễ được cho hắn ta cả.
Ma Kha nhíu mày nhìn chiếc cơ giáp có phần nhỏ nhắn trước mặt. Với chiều cao
năm mét khá khiêm tốn và những đường cong uốn lượn trong rất bắt mắt thì nó
thật sự chả có gì là đặc biệt cả. Và tất nhiên Ma Kha cũng biết tới chiếc cơ
giáp này, chiếc cơ giáp bị ruồng bỏ của cả hành tinh 337.
“Thật bất ngờ, Natasha đã được ra sử dụng bởi thí sinh 666. Không biết anh
chàng này tự tin tới mức nào mà dám sử dụng một chiếc cơ giáp bị nguyền rủa
như vậy” Người dẫn chương trình hét lên bất ngờ, chiếc cơ giáp này thật sự là
một cái gì đó mà người dân ở hành tinh 337 chán ghét, nó đại diện cho thời
hoàng kim đã qua của họ.
Ma Kha cũng từng thử điều khiển Natasha nhưng tuyệt nhiên hắn chả thể làm chủ
được chiếc cơ giáp này. Ngoại hình của nó ngoài cái đẹp mắt ra thật sự chẳng
thể giúp ích được gì trong chiến đấu, với chiều cao năm mét của mình Natasha
giống như một chiếc thỏ con nếu so sánh với những chiếc cơ giáp khác. Thêm vào
việc ngoại hình quá nhỏ làm cho buồng lái của phi công không đủ không gian để
thiết kế tránh khỏi những va chạm trực tiếp, điều đó đồng nghĩa với việc phi
công khi lái Natasha sẽ dễ bị chóng mặt hơn so với những chiếc cơ giáp khác.
Hệ thống điều khiển của Natasha càng là một trở ngại lớn trong việc sử dụng
nó. Với hệ thống điều khiển hoàn toàn bằng tay và không có một một màn hình
điện tử nào để hiện thị thông số ngoài những chiếc kim nhỏ tí, điều đó cũng
khiến cho việc kiểm soát năng lượng của Natasha là một việc quá khó khăn.
“Ta khuyên ngươi nên đổi chiếc cơ giáp khác, từ rất lâu rồi nó không được bảo
dưỡng. Trước khi ta kịp đánh bại ngươi thì chính nó đã giết chết ngươi rồi”
Ma Kha nói, hắn không muốn phải đối đầu với một đối thủ như thế này, tuy đây
chỉ là vòng sơ loại nhưng việc thắng trước một cục sắt vô dụng không phải là
lựa chọn của hắn.
Natasha lắc đầu, âm thanh kẽo kẹt phát ra từ bên trong chiếc cơ giáp cũ kỹ còn
làm cho người ta cảm thấy khó chịu vô cùng. Ma Kha cũng không nhắc nhở nữa mà
bước vào vị trí thi đấu. Hắn không có nhiệm vụ phải bảo vệ tính mạng cho những
kẻ ngu ngốc.
“Vậy thì chuẩn bị đi, ta sẽ không nương tay đâu” Ma Kha kéo mũ bảo hộ xuống và
lên tiếng. Thêm một viên gạch lát đường trên con đường của hắn thì cũng chả
đáng để quan tâm. Dù là viên gạch xấu hay đẹp, lát đường thì chính là lát
đường.
“Ba, hai, một,…Bắt đầu” Người dẫn chương trình cũng không muốn nhiều lời mà
ngay lập tức hô, nếu trong quá trình thi đấ mà bộ giáp này trở nên hư hại thì
có khi lại là chuyện tốt.
Ma Kha lập tức điều khiển Tank 21 chạy về phía trước, để tiết kiệm năng lượng
hắn không sử dụng tới động cơ đẩy phản lực mà chỉ đơn thuần là chạy tới và
giáng xuống một cú đấm vào thân hình nhỏ bé của Natasha.
Tức thì một âm thanh chát chúa vang lên khắp sân khấu.
Trong lúc mọi người còn đang đinh ninh Natasha sẽ bị hủy diệt với lực đấm hàng
chục tấn của Tank 21 thì cảnh tượng trước mắt lại làm mọi người há hốc mồm.
Chỉ thấy không biết từ khi nào Natasha đã né sang được bên phải và tung ra một
cú đá vào ngay khủy tay của Tank 21.
Lực đấm của Natasha tuy chỉ nằm ở con số ít ỏi năm tấn nhưng vị trí nó tấn
công lại vào ngay khớp tay của Tank21, cú đấm ngay lập tức làm cho cánh tay
của Tank 21 bị gãy quặp vào trong, chưa dừng lại ở đó chỉ thấy Natasha đưa một
chân của mình vào trước đôi chân đang mất đà của Tank 21 mà gạt mạnh.
Tức thì chiếc cơ giáp nặng nề ngã xuống đất. Ma Kha hoàn hồn lập tức điều
khiển Tank 21 quét chân khiến cho Natasha phải nhảy đi né tránh. Chỉ trong
vòng hai đòn đánh cơ bản, chiếc Tank 21 to lớn đã mất đi hoàn toàn lợi thế.
“Từ khi nào mà Natasha trở nên nhanh nhẹn như vậy, từ lúc nào mà…” Chưa đợi
cho Ma Kha suy nghĩ xong thì Natasha đã tiến lại gần tung một cú đấm về phía
buồng lái, Ma Kha lập tức gạt cần điều khiển để Tank 21 đưa chân lên đạp về
phía trước.
Hắn tin chắc với tốc độ di chuyển nhanh như vậy của Natasha thì nó sẽ không
thể nào né được đòn chân của mình. Ma Kha không hề sai, Natasha chỉ là một
chiếc cơ giáp đời cũ nó không thể đột ngột chuyển hướng một cách nhanh như vậy
được.
Vốn dĩ với sự hạn chế của công nghệ, mà cả Tank 21 và Natasha đều chỉ được chế
tạo bằng những hợp kim bình thường trong vũ trụ, nó không thể linh hoạt và
mạnh mẽ như những cơ giáp thật sự được tạo ra để chiến đấu trên chiến trường
được.
Natasha không thể đổi hướng không có nghĩa là nó sẽ bó tay. Chỉ thấy Natasha
bất chợt khom người xuống chủ động nắm vào bàn chân của Tank 21 rồi kéo mạnh
xuống đất. Ma Kha ngay lập tức dằn lại nhưng do lực kéo đã khiến cho Tank 21
của hắn hơi chùn xuống một chút.
Tức thì Natasha đã tung một cú móc trái tay vào mắt phải của Tank 21, theo sau
đó Natasha lại lợi dụng sự mất đà của Tank 21 mà quật ngã nó lần nữa.
Cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn làm cho khán giả nổ tung, từ khi nào mà
chiếc cơ giáp bị nguyền rủa kia lại mạnh mẽ tới thế, trong chưa đầy một phút
nó đã quật ngã chiếc Tank 21 tiên tiến nhất của hành tinh 337 hai lần, hơn nữa
là còn dưới sự điều khiển của Ma Kha, một trong những học viên xuất sắc nhất
của học viện Thiên Tử.
“Đáng ghét” Ma Kha gầm lên đầy phẫn nộ, hắn lập tức điều khiển Tank 21 đứng
dậy rồi tấn công tới tấp vào chiếc Natasha bé nhỏ trước mắt tuy nhiên chẳng có
đòn tấn công nào là chuẩn xác cả. Và mỗi lần Ma Kha tấn công hụt thì Tank 21
lại nhận về một cú đấm vào đầy đủ bộ vị trên cơ thể.
“Ngươi không thể xuyên thủng được Tank 21 với thứ phế vật đó đâu tên khốn ạ”
Ma Kha tức giận lùi về sau, hắn đúng, với lực đấm năm tấn đó thì còn lâu Tank
21 mới ngã. Tuy rằng chưa thực sư bị hư hỏng nhưng cũng đã có một vài chỗ hư
hỏng nhẹ.
“Ta biết, Natasha không thể. Nhưng ta thì có thể” Lần đầu tiên khán giả nghe
được âm thanh lạnh lẽo như địa ngục phát ra từ bên trong Natasha.
Chỉ thấy đột nhiên Tank 21 quỵ xuống, khi nhìn kỹ lại thì mới thấy không biết
từ khi nào dây điện ở hai đầu gối của Tank 21 đã bị tháo ra hết. Natasha nhặt
lên một thanh kim loại rớt ra từ bộ giáp của Ma Kha.
Ma Kha rùng mình, không hiểu sao hắn có cảm giác mình như một con mồi đang bị
thợ săn chơi đùa. Dù không thể nhìn xuyên qua được giáp sắt của Natasha nhưng
Ma Kha tin chắc, gã điều khiển Natasha đang cười.
Một nụ cười đáng sợ.