Yếu Kém


Người đăng: Psychoclone

Việc điều khiển một cơ giáp không phải là chuyện đơn giản, mỗi một thế hệ cơ
giáp đều được tạo ra với những thành phần và mục đích sử dụng khác nhau, vì
vậy cách điều khiển chúng cũng chả bao giờ tương đồng. Trên chiến trường, mọi
thông số về tốc độ và sức mạnh đôi khi lại trở nên vô nghĩa nếu trình độ của
phi công điều khiển quá tệ.

Việc phải vận hành một chiếc cơ giáp với hàng trăm khớp cơ khác nhau dẫn tới
não bộ của phi công điều khiển phải luôn trong trường hợp tập trung ở mức tối
đa. Việc A8 không thể chiếm được bất kỳ ưu thế nào trước Kim Ngân, một phần là
vì hắn không giữ được bình tĩnh của mình là cuốn theo lối chiến đấu linh hoạt
của chiếc Tank 21, thứ mà Tank 17 không thể làm được.

Nhưng trên hết vẫn là vì A8 thiếu đi kinh nghiệm trận mạc. Những lý thuyết học
được ở trong học viện không thể so với những trận chiến phải bỏ ra cả tính
mạng ra để đánh đổi kinh nghiệm được.

“Võ thuật được dạy trong quân đội được áp dụng một cách rất triệt để. Không
màu mè và rất tiết kiệm nhiên liệu. Xem ra cô bé này rất có tiềm năng đấy”
Trên lầu cao một người đàn ông mặc bộ quân phục màu xanh tấm tắc khen, những
kẻ đứng xung quanh ông ta cũng lên tiếng phụ họa.

“Đây chính là một trong những hy vọng của chúng ta thưa ngài Thủ Trưởng. Hành
tinh 337 của chúng ta sẽ sớm trở thành một hành tinh độc lập thôi. Với sự xuất
hiện của những chiến binh tài giỏi như Kim Ngân và những anh tài trong học
viện Thiên Tử, sớm thôi dưới sự dẫn dắt của ngài hành tinh 337 sẽ bước vào một
trang sử mới”

Tên trung niên đứng bên cạnh xu nịnh, ngoại hình của gã dễ làm cho người ta
chán ghét với mái tóc vàng lòe loẹt được chải dựng thẳng đứng, tuy nhiên ở
hành tinh 337 không ai lại không biết tiếng tăm của gã. Gã chính là Kim Sơn,
một gã thương nhân ranh mãnh không biết từ đâu làm thân được với rất nhiều
quan chức cấp cao.

Còn người đàn ông trung niên mặc quân phục ngồi kia cũng có một thân phận
không hề đơn giản, ông ta chính là Thủ Trưởng của hành tinh 337, một người
mang trong mình tham vọng không hề nhỏ.

“Thưa Thủ Trưởng Hoàng Thông, có vẻ như con trai của ngài cũng chuẩn bị xuất
chiến rồi” Kim Sơn nói, nhắc tới con trai của Hoàng Thông, chỉ thấy ông ta
khịt mũi tỏ vẻ khó chịu. Kim Sơn biết điều nhanh chóng nói thêm.

“Tôi tin là thiếu gia sẽ đánh bại đối thủ một cách dễ dàng”

Hoàng Thông không trả lời, ông ta biết con trai của mình không có tài năng ở
lĩnh vực điều khiển cơ giáp. Tất cả những gì nó có thể làm là chui rúc trong
phòng thí nghiệm, nhưng Hoàng Thông không cần những thứ đó. Hành tinh này
không mạnh về công nghệ, cho dù con gã có giỏi hơn người bình thường một chút
thì có ích gì cơ chứ.

Tốt nhất vẫn là nắm giữ thực lực, có thực lực mới có quyền lên tiếng ở trong
cái thế giới này.

“Trận đấu tiếp theo giữa Hoàng Long và A12 sẽ được bắt đầu ngay sau đây. Qúy
vị khán giả hãy tránh xa sân khấu chính, để tránh những thương tổn không cần
thiết”

Tiếng nói của trọng tài vang lên giống như một tiếng trống đánh vào trong lồng
ngực của Hoàng Long. Gã cảm thấy trái tim của gã đã không còn nghe lời gã nữa
rồi, lúc này đây nó đang đập quá nhanh kéo theo đó là sự hồi hộp và bồn chồn
bắt đầu chạy dọc cơ thể của gã. Hoàng Long ngước mắt nhìn lên lầu cao.

Qua tấm kính dày lờ mờ hắn thấy được cha mình, áp lực lại thêm lần nữa đặt
nặng lên vai của Hoàng Long. Gã không biết phải làm gì tiếp theo nữa và cũng
sẽ chẳng có gì nhục nhã hơn phải thua cuộc trước mặt lão già đáng ghét ấy.

Đối thủ của Hoàng Long là một gã lính đánh thuê đã có tuổi. Tuy rằng hắn không
có tài năng lái cơ giáp nhưng những chiếc cơ giáp như Tank 17 này gã đã lái
rất nhiều lần rồi. A12 tự tin thằng nhóc trước mắt sẽ không thể làm gì để
chống lại minh.

“Trận chiến giữa hai chiếc Tank 17, cuộc chiến giữa sức mạnh đối đầu với sức
mạnh. Liệu rằng ai sẽ là người chiến thắng đây, chúng ta hãy cùng theo dõi
trận đấu nào” Vị trọng tài kiêm người dẫn chương trình hét lên cuồng nhiệt.
Khán giả cũng bắt đầu sục sôi theo.

“Trận này tên Hoàng Long kia không có cơ hội, ở trong học viện hắn được điểm
rất cao môn lý thuyết nhưng chưa bao giờ hắn vượt qua được ngưỡng trung bình
thực hành cả” Vài tiếng xì xào vang lên.

Hoàng Long cố gắng định thần nhưng càng cố gắng thì tay của hắn lại càng run
lên mạnh hơn nữa. Gã cố gắng nhớ lại những đối sách mà mình đã lập ra để chống
lại một chiếc Tank 17, nhưng gã nhận ra là lúc này trong đầu gã chả còn nhớ gì
cả.

Tiếng chuông bắt đầu vang lên, A12 ngay lập tức điều khiển chiếc cơ giáp tiến
lên tông một cái thật mạnh vào Hoàng Long. Do quá hoảng loạn nên Hoàng Long đã
không thể điều khiển được chiếc cơ giáp của mình tránh đi. Cú va chạm làm cho
cơ giáp của Hoàng Long rung lắc một cái thật mạnh.

Gã cảm thấy cả cơ thể đau nhức cứ như thế xương cốt đều đã gãy vụn. Hoàng Long
vụng về điều khiển chiếc cơ giáp lùi ra xa nhưng càng lùi bao nhiêu thì chiếc
cơ giáp trước mặt lại tiến lên gần hơn bấy nhiêu. A12 điều khiển cánh tay nặng
trịch của Tank 17 đánh mạnh vào phần đầu của chiếc Tank 17 đối diện.

Những âm thanh chát chúa vang lên đủ làm cho người khác cau mày. Tuy rằng cuộc
thi này không được phép giết người, nhưng việc xảy ra tai nạn khi tham gia thi
đấu là chuyện bình thường và việc thí sinh bị thương nặng hay thậm chí mất
mạng cũng không phải là chưa xảy ra.

Hoàng Thông ngồi trên lầu cao cũng thấy sốt ruột trong lòng, tuy con gã không
phải là một thiên tài nhưng cũng là con của gã. Giờ phút này phải ngồi nhìn
con mình gặp nguy hiểm khiến cho hắn cảm thấy tồi tệ vô cùng.

“Hay là cho dừng trận đấu lại” Kim Sơn biết được tâm tình của Hoàng Thông nên
lên tiếng nói, chỉ thấy Hoàng Thông suy nghĩ thật lâu rồi lắc đầu, nếu mà dừng
trận đấu này lại bây giờ thì mặt mũi của gã sẽ bỏ đi đâu. Tuy rằng ít người
biết mối quan hệ của hai cha con nhưng cũng không phải là không ai biết.

Không được, hắn không thể vứt bỏ sĩ diện của cả một gia đình được.

“Có một trận đấu cơ giáp cũng làm không xong, không biết làm sao con có thể
sống sót trong cái thế giới này nữa”

Hoàng Thông thầm nghĩ như vậy trong đầu, hắn lắc đầu ngao ngán, ánh mắt nhìn
về phía sàn đấu càng thêm phần khó chịu.

Bên dưới sàn đấu thì chiếc Tank 17 của Hoàng Long đã bắt đầu bốc khói, tuy
nhiên đòn tấn công vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Tuy bề mặt của Tank 17 cũng
được coi là cứng rắn nhưng đối mặt với sự tấn công liên miên mà không phản đòn
được như vậy thì cũng tới lúc nó sẽ không thể chịu nổi nữa.

Theo bản năng, Hoàng Long kéo hết mức cần gạt của mình. Chỉ nghe thấy chiếc
Tank17 của hắn phát ra âm thanh ồ ề rồi chậm chậm đẩy ngược lại đối phương.
Chiếc Tank 17 của Hoàng Long nhưng có linh tính, trong lúc mấp mé nguy hiểm
nhất nó đã tung được một cú đấm đáp trả vào ngay buồng phi công.

A12 lập tức cảm thấy chấn động mạnh, từ nãy tới giờ hắn đã không chơi xấu tấn
công vào trong buồng phi công mà giờ tên khốn này dám khơi mào trước.

“Đi chết đi” Hắn thét lên một cách giận dữ rồi thay vì đánh vào đầu mà tung
liền mấy cú đấm thật mạnh vào trong buồng phi công. Hoàng Long tất nhiên không
chịu nổi, hai mắt của hắn trắng dã như của người sắp chết.

Hoàng Long cảm thấy cổ họng mình ngòn ngọt, sau khi cơn choáng váng dừng lại
thì gã cũng phun ra một ngụm máu đen.

"Trận chiến kết thúc với chiến thắng áp đảo nghiêng về phía A12, một trận
chiến một chiều, mà có lẽ chúng ta sẽ rất ít khi được chứng kiến trong cuộc
thi này"

Giọng của gã trọng tài giống như chế giễu, vì thật sự gã không thể nào dành
một chút sư tôn trọng nào cho Hoàng Long, kỹ năng điều khiển cơ giáp yếu kém,
tâm lý cũng không hề mạnh mẽ, tất cả những gì gã chứng kiến được toàn bộ đều
là yếu kém.

Gã trọng tài thở dài, hành tinh của gã đúng là một hành tinh nhỏ, tới mức một
phi công yếu kém như vậy cũng dám bước lên cơ giáp.

"Đây cũng như là bài học cho nó những kẻ yếu kém thì không có được trái ngọt ở
thế giới này đâu" Hoàng Thông trầm tư nói.

Kim Sơn cũng chỉ dám gật gù mà không nói gì cả. Gã biết bất cứ câu nói gì
trong trường hợp này cũng sẽ chẳng mang lại tác dụng gì.

...

"Cơ giáp, cơ giáp, cơ giáp" Trong nhà kho môt thanh niên với thân hình cao to
và mái tóc rối bù xù đang lau chùi kỹ càng từng ngóc ngách của một chiêc cơ
giáp. Hắn vừa lau chùi vừa lẩm bẩm như một kẻ tâm thần, cứ như thế trước mắt
gã chỉ còn chiếc cơ giáp này.

Chiếc cơ này không cao to, không hầm hố nhưng lại bắt mắt vô cùng.

Nó là chiếc cơ giáp vô dụng nhất của hành tinh này.

Natasha.

"Ta nghe được tiếng cơ giáp va chạm, ta nghe được sự thiếu tinh thần. Qủa là
một trận chiến yếu kém và thiếu muối"

Gã hít một hơi thật sâu như thể đang tập trung để hòa lại làm một với máy móc
xung quanh.

"Nào, ra ngoài và tỏa sáng nào"

Gã, người điều khiển Natasha, chiếc cơ giáp vô dụng nhất hành tinh này, tên là
Key.

Gã là một cơn Ác Mộng.

"Và trận chiến tiếp theo giữa một trong những sinh viên giỏi nhất của học viện
Thiên Tử, Ma Kha và chiến sĩ lái cơ giáp vô danh, Key"

Key nhắm mắt, hắn chậm rãi điều khiển Natasha đi ra khỏi đường hầm, ánh sáng
dần chiếu vào trong chiếc cơ giáp tuyệt mỹ, cảm giác sục sôi dần chảy trong
người Key. Giữa những tiếng hò reo và ánh sáng lộng lẫy Key cười sảng khoái.

"Đây mới chính là cuộc sống"


Tử Thần Đỏ - Chương #6