Natasha


Người đăng: Revenge99

Natasha chính là một phép màu, đồng thời đó cũng là nỗi thất vọng lớn nhất của
hành tinh 337.

Ba trăm năm trước, hành tinh 337 đứng trước cơ hội trở thành một hành tinh độc
lập. Vào thời điểm đó, hành tinh 337 sản sinh ra một kỹ sư cực kỳ tài năng,
nhiều công trình nghiên cứu của người này đã được các quốc gia cao cấp để ý.
Lúc đó một vùng quặng kháng sản khổng lồ được phát hiện trên hành tinh này.

Với nguồi nhiên liệu dồi dào như thế, người kỹ sư kia đã phối hợp cùng với tổ
đội của mình cho ra đời một dòng cơ giáp mới mang tên Big Boy, tiền thân của
dòng cơ giáp Tank hiện tại. Chính tài năng của người này đã mở ra cơ hội cho
phép hành tinh 337 có thể phát động chiến tranh với một hành tinh đang tàn lụi
khác.

Những năm đầu, mọi việc diễn ra rất thuận lợi. Liên tục là những thắng lợi về
mặt chính trị và cả khoa học, hành tinh 337 được các hành tinh cao cấp đỡ đầu,
mà hành tinh kia thì đang trong thế đơn độc, mối quan hệ duy nhất mà bọn họ có
được là một lời hứa miệng từ NWZ.

Chiến tranh nổ ra, với lợi thế của mình, hành tinh 337 đã chiếm đóng được một
nửa hành tinh kia. Cho tới khi biến cố xảy ra, vợ của người kỹ sư kia bị nhiễm
phóng xạ trong phòng thí nghiệm và qua đời không lâu sau đó, chỉ để lại một
đứa con tật nguyền, vì quá đau khổ, người kỹ sư kia rút khỏi cuộc chiến để
chăm sóc cho con gái của mình.

Chiến tranh kết thúc, hành tinh 337 bị tổn thương rất nặng nề, mà vẫn không
chiếm được hành tinh kia, sau đó cả hai đều phải xin viện trợ và bảo hộ từ
NWZ. Người kỹ sư kia không có thêm phát minh gì mới, những thí nghiệm của hắn
liên tục gặp thất bại, cho tới khi người con gái còn lại của mình ra đi, mới
có một phát minh khác được sinh ra từ tay người kỹ sư.

Một chiếc cơ giáp, hoàn hảo về mặt hình thức. Từng đường nét đều được chạm trổ
công phu, từng tấc sắt trên người chiếc cơ giáp này đều được chăm chút rất cẩn
thận. Người ta nhanh chóng nảy lên hy vọng sản xuất nó một cách hàng loạt, rồi
cũng mau chóng thất vọng.

Chiếc cơ giáp này.

Vô dụng.

Ngoài vẻ bề ngoài ưa nhìn, cơ chế điều khiển của chiếc cơ giáp quá phức tạp,
có rất nhiều chi tiết được làm rất công phu, chỉ có thể làm bằng tay mà không
thể sản xuất bằng máy móc. Lực chiến của chiếc cơ giáp này cũng rất yếu, không
thể trang bị súng ống và đạn dược, ngoài lớp vỏ cực kỳ cứng rắn ra thì chiếc
cơ giáp này gần như không có công dụng khác.

Người kỹ sư chìm trong rượu chè, tới khi hắn chết đi. Vẫn không ai tìm ra cách
sản xuất chiếc cơ giáp này, càng không ai có thể điều khiển chiếc cơ giáp này
một cách hoàn hảo.

Theo lý thuyết, chiếc cơ giáp này không thể tồn tại. Vì ai cũng biết tâm trạng
của người kỹ sư kia hẳn là rất rối bời, đau đớn, mà việc chế tạo cơ giáp lại
yêu cầu độ chính xác và tính toán cao, nhất là với hàng làm bằng tay thế này.
Nhưng bằng một cách kỳ diệu nào đó, những mảnh chấp vá của chiếc cơ giáp này
khi kết hợp với nhau lại hoạt động được.

Vị trí của chiếc cơ giáp cũng không còn ở trung tâm hành tinh, sau khi trải
qua nhiều biến cố thì dần lưu lạc tới đây. Có nhiều người tò mò với chiếc cơ
giáp kia nhưng rồi cũng nhanh chóng thất vọng vì nó.

“Trận mười bảy, Kim Ngân và A8”

Cả khán đài gào lên cuồng nhiệt. Những trận đấu thế này không bao giờ nhàm
chán cả,trong mắt dân thường phi công là một nghề nghiệp cực kỳ cao quý. Không
phải lúc nào bọn họ cũng có dịp quan sát cơ giáp đấu với nhau, bọn họ tất
nhiên là không mong chiến tranh xảy ra, cái bọn họ muốn xem đơn thuần chỉ là
chiến đấu thôi.

Nơi đây có không ít học viên của học viện Thiên Tử, đồng thời cũng là nơi hội
tụ của rất nhiều phi công nghiệp dư. Những người tới đây để tìm kiếm kinh
nghiệm cho chính bản thân mình, áp lực của bọn họ lớn hơn rất nhiều so với
thường dân, những kinh nghiệm này sẽ cứu bọn họ một ngày nào đó.

Trên chiến trường sẽ không có trọng tài can ngăn, không có hệ thống tính điểm
và tất nhiên kẻ thù còn sỡ hữu rất nhiều vũ khí. Một khi đã đặt mục tiêu trở
thành phi công, việc đầu tiên bọn họ cần làm là chuẩn bị cho kỹ công tác tư
tưởng.

“Kim Ngân? Chẳng phải cô ta đang ở hành tinh 893? Nghe nói là bạo động chưa
được dẹp mà?” Một học viên học viện Thiên Tử lập tức nhận ra cái tên này.
Người đang ở trong chiếc cơ giáp kia, chính là phi công nữ tài năng nhất của
học viện Thiên Tử.

“Anh bạn, ngươi xem” Người ngồi cạnh nghe thấy thế liền khều vai tên đó, tay
chỉ vào chiếc di động ở trên tay, trên màn hình điện tử là hình Kim Ngân trong
bộ quân phục, trên đó là quân hàm thiếu uý sáng chói. Mà trên khuôn mặt vô cảm
kia vẫn còn đọng lại chút máu.

“Toàn bộ ba ngàn người bị tiêu diệt, trong trận càn này. Kim Ngân đã một mình
tiêu diệt hơn hai trăm địch, sau đó được Liên Bang Tứ Linh nhận vào quân đội,
nghe đồn sau khi tốt nghiệp Kim Ngân sẽ được điều về quốc gia Chu Tước” Tên
học viên lộ rõ vẻ hâm mộ, hắn hiểu việc này trọng đại tới mức nào.

Quốc gia Chu Tước là một trong bốn quốc gia lớn nhất Liên Bang Tứ Linh. Trình
độ khoa học và kỹ thuật của nơi đó vượt xa hành tinh 377 rất nhiều lần. Mấy
ngày hôm nay tên học viên này một mực chỉ đi đi lại lại trong nhà thi đấu,
chẳng thể ngờ bên ngoài lại có chuyện lớn như thế.

Ở bên dưới, hai chiếc cơ đều đã xuất hiện giữa sàn đấu. Tiếng reo hò càng
cuồng nhiệt thêm, trên bảng điện tử, thông tin cá nhan về hai tuyển thủ được
trình chiếu sơ bộ. Khi thấy hình ảnh Kim Ngân cùng quân hàm thiếu uý, cả khán
đài như nổ tung.

Kim Ngân ngồi trong cơ giáp, không mảy may để ý tới xung quanh. Trước mặt nàng
là bảng số liệu điện tử về đối thủ, cũng như tình trạng chung của toàn bộ cơ
giáp. Không thể không nói công nghệ ở hành tinh 337 quá mức lạc hậu, sau một
năm dài ở chiến trường, Kim Ngân đã quen dùng những dòng cơ giáp hiện đại, có
bảng thông tin tự động, đã lâu không dùng cần gạt và bảng thông tin bằng tay
thô sơ này.

“Nhiên liệu còn hơn nửa bình,...vậy là mười lăm phút. Dầu ở khớp tay và chân
đã cạn, không dùng được kỹ thuật xoay vòng. Còn lại mọi thứ đều khá ổn” Kim
Ngân cẩn thận xem xét số liệu, dù nghiệp dư hay chuyên nghiệp, đây chính là
việc đầu tiên mọi phi công phải làm.

Bảng điện tử hiện lên số mười, rồi cứ thế giảm dần.

Kim Ngân bẻ khớp cổ tay, hai mắt tập trung vào màn hình. Ở phía bên kia, phi
công lái chiếc Tank 17 cũng đã chuẩn bị rất cẩn thận, hắn biết đối thủ của
mình rất mạnh. Hắn chỉ là một phi công nghiệp dư, nhưng người kia đã là người
trong quân đội, khoảng cách giữa hai bên quá chênh lệch.

Cho nên kết quả đã được định sẵn từ đầu. Vấn đề không phải là thua, mà là sẽ
thua như thế nào. Quan trọng hơn, hắn sẽ học được gì từ trận chiến này.

“Bắt đầu” Khi màn hình điện tử chuyển tới số không thì giọng nói của trọng tài
vang lên. A8 đẩy mạnh cần gạt, điều khiển Tank 17 đâm thẳng về phía đối thủ,
những bánh răng chà xát vào đất, sau đó rất nhanh chạy thẳng về phía trước,
hắn quyết định áp dụng chiến thuật khả thi nhất cho trận chiến này.

Kim Ngân vẫn không di chuyển, mắt nàng không ngừng đảo quanh bảng cảnh báo
nguy hiểm cùng những số liệu máy tính đang hiện lên. Chiếc Tank 17 thuận thế
đâm mạnh vào cơ giáp của Kim Ngân. Nhưng khi hai chiếc cơ giáp sắp chạm nhau
thì Kim Ngân đột nhiên đẩy mạnh cần gạt về phía sau.

Chiếc Tank 21 nghiêng về phía trước, một cú đấm được tung thẳng vào mặt của
Tank 17. Chiếc Tank 17 không có cách nào né tránh, cú đấm này khiến cho cơ
giáp của hắn rung mạnh, trong buồng lái phi công lái chiếc Tank 17 bị rung
động làm cho chóng mặt.

Chiếc cơ giáp 17 vẫn không giảm tốc độ, đâm sầm về phía Tank 21 nhưng lúc này
Kim Ngân đã điều khiển cơ giáp của mình nhảy lên, tay vịn lấy Tank 17 rung lắc
thật mạnh, phi công trong buồng lái chiếc Tank 17 càng ngày càng thêm chóng
mặt. Hắn đẩy bừa cần số, điều khiển hai tay Tank 17 quơ trong không khí.

Kim Ngân nhảy ra, vòng ra sau lưng của Tank 17, sau đó nắm lấy đầu của nó đập
mạnh vào trong tường. Cú đấm ban nãy vốn đã làm tổn thương phần đầu của chiếc
Tank 17, thêm cú va chạm này khiến cho một số bộ phận bị đình trệ. Mắt phải
của Tank 17 tối đi, chỉ còn một mắt sáng.

Kim Ngân đã tính toán rất kỹ, cú đấm của Tank 21 vốn không có nhiều uy lực,
nhưng vì Tank 17 đang lao tới với tốc độ rất nhanh cho nên khi va chạm Tank 17
phải chịu tổn thương rất nặng nề. Lúc bấy giờ, Tank 17 liền rơi vào thế bị
động, đơn giản vì chiến thuật từ ban đầu đã bị Kim Ngân nắm thóp hoàn toàn.

“Liều” A8 không muốn nhận thua, việc bị đánh bại quá dễ dàng như thế làm hắn
phát cáu. Chiếc Tank 17 vòng lại, chỉ còn một mắt cho nên một nửa tầm nhìn của
hắn coi như xong, dù vậy A8 vẫn quyết định tiến về phía trước. Đằng xa chiếc
Tank 21 đang giơ tay trái lên, định dùng lại chiêu cũ.

A8 mỉm cười, hắn cũng quyết định đâm sầm vào đối thủ, tuy nhiên, hai nắm tay
đã được khởi động, chỉ cần đối phương đấm hắn, thì cú đấm của Tank 17 sẽ đánh
thẳng vào buồng lái, lúc đó hắn sẽ có lợi thế hơn rất nhiều. Tuy việc tấn công
trực tiếp vào buồng lái vào buồng lái là trái luật nhưng lúc này A8 không để
tâm tới điều đó.

Kế hoạch diễn ra đúng như dự định, chiếc Tank 17 lao thẳng về phía trước, mà
Tank 21 cũng đưa tay lên, khi hai bên sắp va chạm, Tank 21 lại đưa tay ra lần
nữa, nhưng kịch bản cũ đã không diễn ra. Khi hai bên tiến sát nhau, Tank 21 đã
đưa chân trái lên, đá thẳng vào đầu Tank 17.

Cú đá này vào bộ phận vốn đã hư hỏng rất nhiều kia, khiến cho bộ phận điều
khiển của phần đầu hoàn toàn bị ngắt. Chiếc Tank 17 chưa kịp phản kháng gì thì
Tank 21 đã liên tục tấn công vào khớp tay của Tank 17. Sau cùng đánh mạnh một
cái khiến cho phần đầu của Tank 17 gần như đứt lìa.

Tên phi công trong chiếc Tank 17 sớm đã ói mửa, mê man bất tỉnh.


Tử Thần Đỏ - Chương #5