Chiếc Cơ Giáp Phủ Bụi


Người đăng: Revenge99

Key đi tới chiếc kho đựng những chiếc cơ giáp phục vụ cho cuộc thi. Người tham
gia không được mang cơ giáp của mình tới nhằm tránh sự chênh lệch về thiết bị
và công nghệ, người tham gia sẽ được tự cho lựa chọn những chiếc cơ giáp có
trong kho. Key thấy bản thân mình an tĩnh tới lạ thường, theo một cách nói nào
đó thì Key chuẩn bị về “nhà”.

Cảm giác cả cơ thể run lên khi chạm vào cần điều khiển, cảm giác những viên
đạn bay xượt qua buồng lái cùng những lưỡi gươm găm thẳng vào cơ thể thật
tuyệt vời. Nhà kho không chỉ có một mình Key đang lựa chọn, nơi đây có không
ít người đang khát khao thể hiện mình.

“Chúng ta tới quá chậm, dòng Tank 21 đã bị lấy đi hết rồi, chỉ còn dòng Tank
17 thô sơ này” Một người thanh niên thở dài, hầu hết những cơ giáp ở đây đều
không phải là hàng quá tốt, mẫu mã chênh lệch nhau cũng không quá lâu. Cho nên
chỉ cần có kỹ thuật thì điều khiển bất cứ dòng cơ giáp nào cũng không có vấn
đề.

Nhưng đối với như phi công không chuyên nghiệp thì chỉ có những mẫu mã mới
nhất mới mạnh mẽ. Thật ra suy nghĩ này không ít phi công chuyên nghiệp gặp
phải, cũng không thể phủ nhận đạo lý của họ. Nhưng từ trước tới giờ, chỉ có
hai loại phi công mà Key cảm thấy mạnh mẽ và đáng sợ.

Thứ nhất là những người có kỹ năng toàn diện, có thể điều khiển bất cứ dòng cơ
giáp nào, không phân biệt mẫu mã, chủng loài. Trong thời gian làm việc cho
Liên Banh Tứ Linh, Key đã chứng kiến một người đổi liên tục mười bảy chiếc cơ
giáp trong một trận chiến. Sự đa dụng cũng như hoàn hảo của những phi công thế
này khiến cho bọn họ trở thành lực lượng tinh nhuệ nhất trong quân đội.

Loại thứ hai, có thể còn nguy hiểm hơn loại thứ nhất nhiều. Đó là những người
chỉ lái một chiếc cơ giáp trong nhiều năm, sự hiểu biết của họ về chúng sâu
tới mức có những bí mật mà đôi khi người tạo ra còn không biết, trong khi bọn
họ lại nắm rất rõ. Loại này, cũng thường được chế tạo ra cơ giáp riêng dành
cho bản thân mình từ rất sớm, sự xuất hiện của những người này trên chiến
trường luôn khiến họ trở thành tâm điểm.

Mà những phi công lái được nhiều loại cơ giáp, họ được gọi chung là Clever.

Những phi công loại hai thường được gọi là Point.

“Dòng Tank 17 này thật ra thích hợp cho đấu trường thế này hơn” Key đang lắng
tai nghe thì một giọng nói lanh lảnh vang lên. Một gã thanh niên mặc đồng phục
của học viện Thiên Tử, gã đeo một cái mắt kiếng dày cộm. Hàm răng được niềng
lại bằng dây đồng, khi cười còn lộ ra hai chiếc răng cửa mạ vàng.

“Dòng Tank 21 đã thành công biến dòng cơ giáp Tank thành một loại cơ giáp di
động, tức là di chuyển bằng chân. Việc này khiến chúng nó đa dụng hơn, tuy
nhiên, nếu so cơ trên một đấu trường không có vật cản, thì Tank 21 sẽ mất ngay
lợi thế cứng cáp và có tốc độ khởi đầu nhanh của mình. Nếu là một phi công
giỏi, thì vấn đề này sẽ được giải quyết bằng nhiều cách, tuy nhiên vì chúng ta
chỉ mới nằm ở cấp nghiệp dư cho nên kịch bản hầu hết sẽ xảy ra thế này,…”
Người thanh niên thao thao bất tuyệt, không thể phủ nhận hắn nói rất có lý, ở
đẳng cấp của bọn hắn, việc xử lý những vấn đề thế này rất khó.

“Tank 17 sẽ lợi dụng tốc độ khởi động của mình, ép Tank 21 vào tường. Do không
được sử dụng vũ khí nên Tank 21 không có khả năng làm tổn thương Tank 17. Mà
ngược lại, Tank 17 lại có rất nhiều cách để gây nguy hiểm cho Tank 21. Một
trong số đỏ là bàn tay được gia chế qua kim loại nặng với động cơ đẩy hơi nước
tự động. Rât có thể chỉ sau hai hoặc ba cú sốc, phi công trong Tank 21 sẽ
chóng mặt và ói mửa, sau đó tự động nhận thua”

Key cũng gật gù nhưng cũng không để tâm quá nhiều, sau đó tiếp tục quan sát
những chiếc cơ giáp trong kho. Công nghệ cơ giáp được tạo ra đã hàng ngàn năm,
nương theo nó, khoa học kỹ thuật cũng phát triển tới chóng mặt. Nhưng cái gì
cũng có giá của nó, muốn có công nghệ cao thì phải có đủ nguyên vật liệu và kỹ
thuật.

Mà hành tinh 337 thì không có đủ nguyên vật liệu đáp ứng. Cho nên, công nghệ ở
đây chỉ là công nghệ lạc hậu, cuộc sống gần như không có gì khác so với ngàn
năm trước, ngoài một số nơi đặc biệt ra thì hành tinh 337 không có bóng dáng
của công nghệ quá cao. Học viện Thiên Tử là một trong những nơi hiếm hoi trên
hành tinh này đủ công nghệ và tài lực để thực hiện nhiều cuộc nghiên cứu mà
người bình thường cũng không làm được.

Hoàng Long là một học sinh trong ban nghiên cứu cơ giáp, hắn cũng là một kỹ
sư, chưa nói về kỹ thuật sửa chữa cơ giáp. Hoàng Long nổi tiếng bởi những lý
luận của mình, dù đều là cơ giáp cấp thấp nhưng sự hiểu biết của Hoàng Long về
chúng lại không hề nông cạn.

Các khu vực an toàn trong vũ trụ, dù có chịu sự bảo hộ của NWZ hay không thì
vẫn là những khu vực nghèo nàn. Cơ giáp ở đây hiếm khi được tự sản xuất, mà
chủ yếu là do Liên Bang hoặc các quốc gia trợ cấp để phục vụ cho việc tự trị
và giảng dạy, cũng như đào tạo binh sĩ.

Dòng Tank là một dòng cơ giáp dễ chế tạo, không yêu cầu kỹ thuật cao, cũng là
dòng được sử dụng nhiều nhất ở hành tinh 337 nói chung và các khu vực khác nói
riêng. Đặc điểm của dòng này là dễ điều khiển, dòng Tank không được trang bị
hệ điều hành hay trí thông minh nhân tạo, nó chỉ có một bộ mã nguồn nhận và
thực hiện mệnh lệnh từ các thiết bị điềukhiển.

Cho nên giá thành của nó nằm ở mức tạm chấp nhận được, và cũng trở thành dòng
cơ giáp tiện tay nhất cho đám nghiệp dư. Key thì không có hứng thú với nó,
không phải là vì dòng Tank quá yếu, mà là bởi chúng chỉ là những bộ giáp,
không có sức sống.

Chúng được tạo ra và dùng vào những mục đích nhàm chán, có thể người khác nói
máy móc đều là vật vô tri, nhưng Key biết máy móc, nhất là cơ giáp đều có linh
hồn. Cho dù người ta có lau chùi mỗi ngày, nhưng vẫn không thể nào lau đi vết
bụi trên linh hồn. Kẻ lái nó chỉ coi là một cỗ máy, và nó được tạo ra cũng chỉ
để phục vụ như một cỗ máy.

Người chăm sóc của chúng, cũng coi như là làm tròn bổn phận, lau chùi chúng
rất sạch sẽ. Nhưng càng sạch bấy nhiêu, thì những chiếc cơ giáp này lại càng
“bẩn”.

Hoàng Long sau khi giảng giải, cũng chọn cho mình một chiếc Tank 17 còn khá
mới. Những người xung quanh cũng tìm ra cho mình cơ giáp thích hợp, sau khi
đăng ký liền cùng chúng đi vào trong đấu trường. Key vẫn không chọn bất cứ thứ
gì cả, hắn chỉ đang trầm mặc.

Những bộ giáp này sẽ lại được mang về kho, chờ đợi một chủ nhân mới. Sống một
cuộc sống tạm bợ, sau cùng thì chết. Key chạm lên khung sắt lạnh ngắt của một
chiếc Tank 17, chẳng có gì ngoài sự lạnh lẽo, vẻ ngoài không một vết xước
khiến cho những chiếc cơ giáp này như một món trang sức trong lồng kính.

“Cuộc đời của tụi bây đã phí rồi. Hy vọng có một ngày, tụi bây sẽ được sống
đúng mục đích của mình” Key thở dài, hắn vẫn không tìm ra cho mình chiếc cơ
giáp thích hợp. Key không biết người khác đánh giá và chọn cơ giáp qua những
tiêu chí nào. Do những linh kiện được nhà sản xuất làm cho thừa thải ra chăng?
Hay do vẻ ngoài sáng bóng và đẹp đẽ của chúng.

“Nhóc vẫn không tìm được cho mình chiếc cơ giáp thích hợp à?” Key bị một giọng
nói nghiêm nghị gọi dậy từ trong dòng suy tư. Một cô gái trẻ, đẹp, hai mắt cô
ta lấp lánh như đôi mắt của chiếc cơ giáp hiện đại nhất, làn da trắng sáng
cùng với khuôn mặt lạnh lùng khiến người khác liên tưởng tới máy móc.

Không có nụ cười, chỉ là bờ môi căng mọng cùng với màu son đỏ bóng. Cô gái
khoác lên mình đồng phục của học viện Thiên Tử, trên vai có khắc bốn gạch, đại
diện cho thân phận sinh viên năm cuối của mình. Bên ngoài, cô khoác thêm một
chiếc áo khoác quân đội màu xanh.

“Kim Ngân, phong hàm thiếu uý” Cô gái mở miệng, nghe như một cỗ máy được lập
trình sẵn. Kim Ngân cơi áo khoác ngoài ra, lộ ra bắp tay săn chắc, sau đó Kim
Ngân cởi nốt đồng phục ra, chỉ để lộ lại một chiếc áo ngắn tay màu xanh lá hở
rốn. Kim Ngân xếp áo, để lên một chiếc cơ giáp rồi leo lên.

“Nếu muốn tìm một chiếc cơ giáp thú vị, nhóc đi tới cuối kho. Ở đó một bộ cơ
giáp gọi là Natasha, nếu muốn ngắm thì nó rất đáng ngắm, muốn sử dụng, thật
tình chị khuyên không nên” Cô gái không cần đăng ký, trực tiếp mở buồng lái
một chiếc Tank 21 còn sót lại rồi chui vào trong.

Cơ giáp nhanh chóng khởi động, Kim Ngân chỉ quay người lại nhìn Key một chút
rồi chạy ra ngoài.

“Đẹp gần bằng…Thôi bỏ đi” Key định nói ra tên một loại cơ giáp nào đó, nhưng
hắn chợt nhận ra đầu mình trống rỗng. Key nghe theo lời Kim Ngân, đi tới cuối
kho.

Và nó đã hiện ra.

Một chiếc cơ giáp phủ bụi, đầy bụi. Nó không phải dòng Tank, cao khoảng năm
mét, nặng không hơn tám trăm ký. Nó giống như một chiếc cơ giáp được chế tạo
riêng hơn là một mẫu mã được sản xuất hàng loạt. Chiếc cơ giáp mang màu đen
tuyền, sau lưng có hai chiếc cách nhìn qua là đã biết hỏng.

Hình dáng của nó khá bắt mắc, càng nhìn càng khiến người ta liên tưởng tới một
cô gái, bởi những góc cạnh và đường cong của nó. Chiếc cơ giáp bám đầy bụi bẩn
như không được ai quan tâm, qua lớp bụi, chỉ thấy một dòng chữ được khắc bằng
dao găm trên ngực Natasha.

“Tặng Natasha, viên ngọc của đời bố”

Key sáng mắt, đôi mắt như xuyên qua cả lớp bụi dày kia. Đây chính là cơ giáp,
đây chính là thứ được tạo ra cho mục đích gì đó và dùng để phục vụ chúng.
Chiếc cơ giáp này, cũ kỹ, đầy bụi và hỏng hác nhiều chỗ. Nhưng có ai nhìn thấy
sau đôi mắt tối om vì không có điện kia một điều gì không.

Một khát vọng mãnh liệt.

“Tốt lắm, ta sẽ mang cho ngươi vinh quanh đúng với khao khát của mình” Key nở
nụ cười thật tươi, tay đặt lên chiếc cơ giáp, tức thì cả hai con người như
được sống lại.


Tử Thần Đỏ - Chương #4