Dị Tộc - Tấn Cấp.


Trận chiến giữa Đằng Vân và Quân Vũ, không biết bằng cách nào mà đã lan truyền
ra khắp trường và tất nhiên, sau sự kiện này thì thái độ của mọi người đối với
hắn, đã hoàn toàn bất đồng. Nếu lúc trước, mọi người đối với hắn là sợ hãi và
ghen tị, vậy thì bây giờ là ngưỡng mộ và sùng bái. Tại sao? Bởi vì Đằng Vân là
Ngưng Linh ngũ tinh cường giả, còn hắn chỉ mới là Tụ Linh ngũ tinh, chênh lệch
hẳn một cấp, vậy mà hắn lại đánh ngang tay chứ mới hay, thế nên thái độ chuyển
biến một trăm tám, là bình thường. Nhưng kỳ thật, chỉ có người trong cuộc mới
biết, hắn đã phải bộc lộ thực lực thật sự - Ngưng Linh nhất tinh để có thể
chiến thắng trong trận này.

Tuy nhiên, cho dù mọi chuyện bây giờ có xảy ra như thế nào đi chăng nữa thì
Quân Vũ cũng chả quan tâm, bởi vì cái mà hắn đang bận tâm, chính là về đống ký
ức từ kiếp nào đó mà sau khi tiên đoán xong hắn đã được nhận. Theo như luồng
ký ức đó, Phong Đằng Vân, cùng với hai người nữa là đệ tử từ hai kiếp trước
của hắn tại thế giới này. Bốn người sống tại thời điểm mà trận chiến giữa dị
tộc và nhân tộc đang dần trở nên nảy lửa và mọi chuyện dần trở nên phức tạp
cho đến khi bốn người họ ra tay, chấm dứt trận chiến này.

Đọc xong mớ ký ức này, Quân Vũ có vẻ hơi khó tin một chút, nhưng sau đó thì
hắn liền để chuyện này qua một bên, bởi vì hắn cần biết rõ hơn về dị tộc và
trận chiến năm đó đã chấm dứt bằng cách nào. Nhanh chóng chạy đến thư viện,
tìm khu vực lịch sử, hắn đã lấy ra một chồng sách về dị tộc và đi đến bàn, bắt
đầu đọc.

- Dị tộc... thì ra là do họ không phải nhân loại, một phần cũng do họ cắn
nuốt linh thú và linh khí để có được sức mạnh của nó, kể cả bản mệnh của linh
sư cũng có thể bị cắn nuốt. Thảo nào trận chiến lại diễn ra.

Sau khi đọc xong một quyển khái quát về dị tộc, Quân Vũ đã hiểu tại sao mà
nhân tộc và dị tộc lại khai chiến với nhau. Cũng phải thôi, một khi mất đi bản
mệnh thì vĩnh viễn không thể tu luyện, thế thì còn thống khổ hơn là chết nữa,
thế mà dị tộc lại làm điều này, thế nên không có gì ngạc nhiên rằng mọi thứ
lại trở nên hỗn loạn.

Sau quyển sách đó, kế tiếp Quân Vũ liền chuyển sang quyển nói về việc chống
lại dị tộc và hắn đã tìm được điểm mấu chốt, giống như hắn năm xưa:

- Dị tộc sau khi cắn nuốt sẽ có thời gian suy yếu và nếu có thể giết chết
ngay lúc đó, mọi thứ sẽ quay lại như cũ. Còn nếu giết hắn trước khi cắn nuốt,
bản mệnh sẽ trở nên cường đại hơn trước... thì ra đây là mấu chốt khiến cho
nhân tộc sẵn sàng săn lùng dị tộc... nhưng vẫn cảm thấy không ổn.

Quân Vũ trầm tư, hắn không nghĩ rằng dị tộc sẽ chấp nhận để cho nhân tộc giết
chết, nhưng nếu là vậy, tại sao bọn chúng vẫn để cho nhân tộc săn lùng? Chính
là lúc này, một suy nghĩ lóe lên trong đầu của hắn và sau đó, hắn điên cuồng
lật sách, kết quả là mọi thứ đã đúng như hắn nghĩ. Khi giết chết một dị tộc
đang đói, hắn sẽ để lại một lời nguyền lên bản mệnh và nếu không thể hóa giải
nó, bản mệnh sẽ bị cắn nuốt và dị tộc đó sẽ lại phục sinh. Đây cũng là vấn đề
nan giải nên nói là sẵn sàng săn lùng, nhưng kỳ thật rất hiếm người đi theo
con đường này.

Đọc xong vấn đề này, Quân Vũ cảm thấy điên đầu hẳn lên với dị tộc, tuy nhiên,
mọi chuyện trên đời không có gì là không giải quyết được, vì vậy hắn đã quyết
định là sau giờ học, hắn sẽ làm tổ trong thư viện và bắt đầu ngồi đọc từng
quyển từng quyển sách với quyết tâm là tìm cho ra được cách hóa giải thì thôi.

Trong thời gian mà Quân Vũ làm tổ trong thư viện, Lam Ngạn và Lục Cẩn, dựa
theo những gì mà Quân Vũ đã dạy, kèm với hướng dẫn trong linh kỹ (bởi vì Quân
Vũ chỉ thể hiện là song hệ linh sư hỏa lôi nên hắn đã đưa cho Lam Ngạn quyển
linh kỹ của Hàn Băng Thiên Xung và hướng dẫn đôi chút), sau một tháng thất bại
thì họ đã thành công. Hiện tại thì Lục Cẩn đã có thể điều khiển những người
yếu hơn hắn nhị tinh, còn Lam Ngạn thì đã khống chế được Hàn Băng Thiên Xung,
khi chiến đấu sẽ không chết người và phạm vi hiện tại của linh kỹ là ba dặm,
uy lực cũng khá lớn và điều này đã làm họ trở thành chiến thần khi tham gia
đấu trường.

Quay lại với Quân Vũ, hắn đã tìm ra được hai phương pháp có thể hóa giải lời
nguyền sau ba tháng trời làm tổ trong thư viện. Thứ nhất, tự thân thực lực
ngang ngửa hoặc mạnh hơn, kèm theo ý chí áp đảo đối thủ, vậy thì lời nguyền sẽ
biến mất sau một lúc. Thứ hai, sử dụng ba loại tài liệu đặc thù, nhưng mà hắn
không nghĩ rằng phương pháp này dễ hơn cách thứ nhất, bởi vì ba loại này, đều
là cực kỳ hiếm thấy tài liệu:

- Lưu Ly Nguyệt Lệ, mang sức mạnh thanh tẩy, sinh ra từ ánh trăng thuần khiết
nhất của đêm trăng tròn và dòng sông trong suốt như gương tại Nguyệt Quang
rừng rậm.

- Kim Văn thảo, mang sức mạnh hủy diệt, tồn tại ở nơi khắc nghiệt nhất thế
gian - Giả Kim sơn.

- Thất Thải Chi Tỏa, mang sức mạnh giam cầm, chỉ có thể tìm thấy ở Tuyệt Vọng
sơn mạch.

Nhìn ba loại tài liệu này, Quân Vũ thật sự rất muốn bó tay vì độ hiếm thấy khó
tìm của chúng, nhưng đó lại là ba loại tài liệu duy nhất có thể hóa giải mọi
lời nguyền trên thế gian này. Sau khi đã ghi chép lại hai phương pháp này, hắn
liền đi ra khỏi thư viện, nhưng lại không quay về ký túc xá, bởi vì hắn đã đến
khu rừng của học viện và bế quan tu luyện để đột phá.

Nói là đột phá, nhưng lần này không giống với những lần trước, bởi vì phù
thuật và tu vi đồng dạng tấn cấp, độ khó tăng lên không chỉ là gấp đôi, mà là
gấp mười, vì vậy Quân Vũ trong lần này, đã phải hết sức cẩn thận trong lúc đột
phá và lúc này, nhất tâm đa dụng đã phát huy tác dụng. Linh lực từ kỳ kinh bát
mạch đi xuống đan điền, quả cầu cũng từ từ to ra, còn tinh thần lực thì đến
thức hải, hội tụ tại tinh thể hình thoi to lớn đó. Tầm khoảng một ngày sau,
hắn chính thức đột phá, trở thành phù tôn và Ngưng Linh nhị tinh.

- Bây giờ cũng nên tu luyện Linh Thể Quyết thôi.

Quân Vũ nói rồi bắt đầu niệm khẩu quyết, tu luyện Linh Thể Quyết. Trong quá
trình tu luyện, hắn không ngờ rằng mọi chuyện lại dễ dàng như vậy, bởi vì theo
thói quen, hắn luôn để linh lực đi quanh kỳ kinh bát mạch một lần rồi mới tụ
hội tại đan điền để cường hóa kinh mạch toàn thân từ từ và Linh Thể Quyết,
cũng là theo đó mà vận hành, vì vậy không mất bao nhiêu thời gian, quá trình
tẩy gân phạt tủy đã đến và tất nhiên, hắn phải chịu đau đớn, nhưng bao nhiêu
đây thì nhằm nhò gì với việc huấn luyện của kiếp trước chứ, thế nên hắn vẫn
cắn răng chịu được.

Khi quá trình tẩy gân phạt tủy kết thúc, Linh Thể Quyết đã tấn cấp, nhất cấp.
Lúc này, Quân Vũ tiếp tục tu luyện, mãi cho đến khi còn một tháng trước kỳ
thi, cũng là lúc tâm pháp đạt đến lục cấp thì hắn mới dừng lại và quay về ký
túc xá.

Khi quay về ký túc xá, Quân Vũ liền nhìn thấy Lục Cẩn và Lam Ngạn đang đăm
chiêu suy nghĩ, thế là hắn liền hỏi:

- Hai người sao thế?

- Vũ, ngươi cuối cùng cũng về, nếu không thì bọn ta sẽ bị Tuyết lão sư giết
mất!

Lục Cẩn vừa nhìn thấy Quân Vũ thì lập tức vui mừng, lúc này Lam Ngạn cũng lên
tiếng, thở phào nhẹ nhõm:

- Tuyết lão sư xém chút là giết bọn ta khi không tìm thấy ngươi đấy.

- Ta có xin nghỉ rồi mà.

Quân Vũ ngạc nhiên nói, trước khi bế quan hắn đã xin phép rồi cơ mà, tại sao
chuyện này lại xảy ra cơ chứ. Lúc này, Lục Cẩn mới nói, giọng nói vô cùng
nghiêm túc:

- Ngươi xin nghỉ hết ba tháng rồi đó, trong khi đó, hiện tại chúng ta chỉ còn
một tháng để luyện tập trước kỳ thi mà thôi.

- Thi cuối năm lần này có gì khác sao?

Quân Vũ ngạc nhiên hỏi, lúc này Lam Ngạn gật đầu và giải thích:

- Vẫn như mọi năm là đấu đội, nhưng lần này, chúng ta sẽ phải thực hiện nhiệm
vụ.

- Làm nhiệm vụ thì dễ hơn đánh trực tiếp nhiều.

Quân Vũ thản nhiên nói, hơn ai hết, hắn biết được cái lợi khi đi làm nhiệm vụ,
đó là thoải mái xài thủ đoạn nho nhỏ để xử lý mấy kẻ dám trêu chọc hắn mà
không lo bị tóm hay phát hiện, vì vậy nên hắn cực kỳ ủng hộ quyết định lần
này. Về phần Lục Cẩn và Lam Ngạn, sau khi nghe hắn nói vậy thì ngạc nhiên đôi
chút, nhưng rất nhanh đã quay lại với bình thường, bởi vì họ biết, hắn đã có
kế hoạch rồi và họ chỉ cần thực hiện mà thôi.

- Chuẩn bị đi, bởi vì lần này, chúng ta sẽ giành lấy đệ nhất danh.

Quân Vũ nói, lần này kỳ thi, phần thưởng của đệ nhất danh là một trong những
tài liệu giúp gỡ phong ấn của Ảnh, vì vậy hắn nhất định phải đạt được. Bên
trong thức hải, Tạp Tạp nhìn Ảnh và hỏi, giọng nói có chút ngạc nhiên:

- Ngươi cần Bạch Ngân châu?

- Tinh Vẫn thiết, Hoàng Kim thạch và Bạch Ngân châu, đó là ba loại tài liệu
cho tầng thứ hai.

Ảnh nói, giọng nói rất thản nhiên. Đúng vậy, phần thưởng cho đệ nhất danh lần
này là Bạch Ngân châu, một trong ba loại tài liệu phá phong ấn tầng thứ hai,
vì vậy Quân Vũ mới quyết tâm như vậy. Lúc này, Tạp Tạp mới thở dài và nói:

- Tình cờ, hay cố ý đây?

- Cứ chờ đến lúc đó đi.

Nói rồi thì Ảnh và Tạp Tạp đều im lặng, chờ đợi đến thời khắc đó, thời khắc mà
kỳ thi bắt đầu. Về phần Quân Vũ, hắn cũng chẳng nói gì nữa mà bắt đầu minh
tưởng, luyện tập Thư Phù Thuật để chuẩn bị cho kỳ thi, một kỳ thi mà vô số
biến cố đã xảy ra chỉ vì một lý do duy nhất./.


Tự Do Đạo - Chương #6