Hai Năm Sau.


Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới đó mà đã hai năm trôi qua, mọi thứ cũng đã
thay đổi nhiều và Quân Vũ, cũng vậy.

Trải qua hai năm tu luyện, chiến đấu với linh thú và Khiếu Thiên trong Linh
thú sơn mạch, tuy rằng Thiên Diễn Thuật Toán không hề thăng cấp, nhưng Quân Vũ
đã từ Tụ Linh nhất tinh, trở thành Tụ Linh cửu tinh, phù thuật đạt tới phù
tôn, chiến lực mạnh mẽ. Về phần Ảnh, nhờ hấp thụ được Vô Minh Thạch - vô hệ
linh thạch được tìm thấy ở trong sơn mạch này, đã tấn thăng thành hoàng khí,
uy lực mạnh hơn trước rất nhiều. Tạp Tạp tuy không có nhiều thay đổi, nhưng
thực lực lại mạnh gấp bội so với lúc trước, tuyệt đối không thể xem thường.

Hiện tại, ở trong Linh thú sơn mạch, cho dù là bất kỳ linh thú nào, hễ nhận ra
khí tức của Quân Vũ là lập tức chạy trốn, nhưng chúng, có thể trốn sao? Đáp
án, là không thể nào, bởi vì nếu không phải là hắn dùng Hỏa Chi Thiên Tỏa, thì
cũng là Tạp Tạp thi triển thiên phú Long Thần Chi Uy, vì vậy thoát khỏi tay
hai tên này, là bất khả thi, tựa như lúc này, một bóng đen thoăn thoắt di
chuyển, không một tiếng động làm cho linh thú khó bề phòng bị. Một phút trước,
ở trước mặt hắn là một linh thú còn sống, một phút sau, ở sau lưng hắn là một
linh thú đã chết, tốc độ và thủ đoạn nhanh đến mức khiến người sợ hãi.

Bóng đen này, chính là Quân Vũ, qua hai năm, đã thay đổi không ít. Lúc trước,
khuôn mặt của hắn còn búng ra sữa, non nớt đáng yêu, nhưng hiện tại, là một
khuôn mặt mang theo nét trưởng thành, chín chắn. Đôi tử mâu sâu thẳm hút hồn,
khiến cho người ta không nhịn được mà tò mò muốn xem thử. Cả người cũng đã cao
lớn, rắn chắc không ít, tuy rằng không phải là cơ bắp cuồn cuộn, nhưng là hữu
lực mạnh mẽ tiềm tàng bên trong.

Sau khi giết xong Ngưng Linh ngũ cấp Ma Lang, Quân Vũ đi đến chỗ Khiếu Thiên
và nói, giọng nói bình thản:

- Phụ thân, con đã hoàn thành nhiệm vụ ngài giao.

- Tốt. Bây giờ thì chúng ta về nhà, sau đó thì ta sẽ đưa con đến học viện.

Nói rồi thì hai người quay về nhà để chuẩn bị hành trang, tạm biệt Tiểu Ngọc,
sau đó thì bắt đầu lên đường đến học viện Vũ Linh, nơi đào tạo ra những linh
sư xuất sắc nhất từ trước đến giờ.

Trên đường đi, Quân Vũ đã khế ước với một thanh linh kiếm hỏa hệ để tạm thời
không sử dụng Ảnh, đồng thời hắn cũng khế ước với một con Hỏa Lang vương, để
tránh bại lộ thân phận vô hệ song linh sư, mang đến một tá kẻ thù kèm rắc rối
cho hắn sau này. Nhìn thấy hắn cẩn thận như vậy, ông cũng đỡ lo lắng rằng hắn
có thể rước vào bản thân những rắc rối mà hắn không thể giải quyết được, giống
như ông trước đây vậy.

Sau khi đã hoàn thành khế ước với Liệt Hỏa - Hỏa Lang vương và Thánh Diễm -
hỏa linh kiếm, Quân Vũ và Khiếu Thiên thong thả đi đến Vũ Linh học viện, bởi
vì còn tới những hai tháng nữa thì học viện mới bắt đầu thu nhận học viên.
Cũng là lúc này, hắn bắt đầu lập kế hoạch tự rèn luyện bản thân, để nâng cao
thực lực lên.

Hai tháng sau.

- Ngưng Linh nhất tinh, có tiến bộ.

Trong phòng trọ, Quân Vũ vừa tấn cấp xong lên tiếng, giọng nói có chút vui vẻ.
Tấn cấp lên Ngưng Linh cảnh, đồng nghĩa với việc cậu hiện tại, có thể mở ra
tầng phong ấn thứ nhất của Ảnh, mang đến cho cậu một đặc thù kỹ năng. Lúc này,
từ trong không gian giới chỉ mà sư phụ tặng, hắn lấy ra một Vô Linh châu, một
Nguyệt Vân thạch và Tinh Thần thiết - tam đại vật liệu để phá phong ấn của
Ảnh. Triệu hồi Ảnh ra, sau đó thì hắn để cho y cắn nuốt toàn bộ, đồng thời hai
tay vận chuyển linh lực, toàn bộ truyền vào Ảnh và dị tượng đã xảy ra. Hiện
tại, ngân bổng được bao phủ trong một vầng sáng màu trắng, phù văn bên trên
hiện ra và từ từ từ biến mất, cùng lúc đó, một giọng nói xa xăm đã khiến cho
hắn ngạc nhiên:

- Thứ nhất phong ấn - thể đã biến mất, mang đến cho ngươi thiên cấp tâm pháp
Linh Thể Quyết.

- Linh Thể Quyết?

Không để cho Quân Vũ ngạc nhiên lâu, trong đầu hắn lập tức tràn ngập khẩu
quyết của Linh Thể Quyết và ngay lập tức, hắn nhận ra được sự cường đại của
tâm pháp này. Dựa vào tẩy gân phạt tủy, cường hóa kinh mạch, hoán huyết, khiến
cho thân không tạp chất, bách độc bất xâm, vạn tà bất nhập, căn cơ tu luyện
cũng từ đó vững chắc, tốc độ tu luyện cực nhanh. Tuy hắn rất vui vì nhận được
tâm pháp tu luyện, nhưng bây giờ lại không phải là lúc tu luyện, bởi vì ngày
hôm nay, hắn phải đến Vũ Linh học viện báo danh tham gia.

Vũ Linh học viện.

Tọa lạc ở giữa Thiên Vân đế quốc Đế Vân thành, Vũ Linh học viện là nơi đào tạo
ra rất nhiều linh sư tài giỏi, vì vậy nó rất được tôn trọng, không chỉ vì
truyền thống lâu đời, còn vì những cường giả danh chấn thiên hạ mà học viện
đào tạo, luôn sẵn sàng quay lại giúp đỡ học viện, thế nên dù kẻ thù có muốn
động đến học viện, chúng cũng không dám động. Hiện tại, Quân Vũ đi đến trước
cổng học viện và thấy một đoàn người đang xếp hàng, thế là hắn cũng theo quy
củ đứng trong hàng ngũ, chờ đến lượt báo danh.

- Người kế tiếp.

- Dạ Quân Vũ, mười hai tuổi, song linh sư hỏa hệ, Tụ Linh ngũ tinh.

Vừa nói, Quân Vũ vừa đặt tay lên quả cầu, ngay lập tức một luồng ánh sáng đỏ
xuất hiện, đồng thời hắn cũng bộc lộ khí tức của Tụ Linh cảnh. Lúc này, lão
giả đang ghi tên hắn vào danh sách ngạc nhiên một chút, sau đó thì đơn giản
nói một câu:

- Thiên tài ban, lớp thứ nhất. Rẽ trái là đến.

- Đã rõ, đa tạ trưởng lão chỉ đường.

Nói rồi thì Quân Vũ nhanh chóng đi vào trong, còn lão giả ở bên ngoài thì suy
tư một lát và nói:

- Dạ Quân Vũ... không lẽ tiểu tử này là con của Tiểu Thiên?

- Học viện thật lớn. Nếu không phải là đã được chỉ đường, chắc là ta sẽ đi
lạc mất.

Quân Vũ vừa đi vừa nói, trong lòng thầm cảm ơn vị lão giả kia đã chỉ đường cho
hắn. Lúc này, hắn đã nhanh chóng tìm được lớp, thế là lựa một cái bàn ở kế cửa
sổ, sau đó thì hắn ngồi xuống và ngủ, kỳ thực là hắn đi vào thức hải và bắt
đầu trò chuyện với hai thú hai khí:

- Tạp Tạp, lại đây.

- Vũ ca, huynh đậu vào học viện?

Tạp Tạp đang nói chuyện với Liệt Hỏa một cách hào hứng, nhưng khi nghe thấy
giọng của Quân Vũ thì nó rất không nghĩa khí mà đá hỏa lang qua một bên mà
nhảy vào lòng hắn để cho hắn vuốt ve. Lúc này, Ảnh ở một bên đang dùng ánh mắt
khinh bỉ nhìn Tạp Tạp và nói:

- Rắn thúi, ngươi thật sự là rồng?

- Đả cẩu bổng kia ngươi vừa nói gì hả! Bổn long đương nhiên là rồng!

Không cần nói thêm nữa, Tạp Tạp và Ảnh lại bắt đầu đại (khẩu) chiến ba trăm
hiệp, Quân Vũ ở một bên thấy vậy thì chỉ lắc đầu rồi nhanh chóng bỏ qua chuyện
này, bởi vì nó quá là quen thuộc đi. Lúc này, hắn chuyển sang Liệt Hỏa và
Thánh Diễm còn đang ngẩn người vì trận chiến lần thứ n+1 của hai "người" họ:

- Liệt Hỏa, Thánh Diễm, lát nữa nếu có đấu, chỉ lấy Tụ Linh cảnh đánh.

- Đã rõ, Vũ ca.

Liệt Hỏa và Thánh Diễm gật đầu, họ biết là Quân Vũ muốn che giấu một phần thực
lực nên thôi, có gì thì đánh nhanh thắng nhanh vậy. Lúc này, hắn liền rời khỏi
thức hải, bởi vì giáo sư đã lên lớp và nếu hắn không tỉnh lại, có lẽ là hắn sẽ
được vinh dự là học viên "được" giáo sư ghi vào danh sách đen ngay từ ngày đầu
nhập học.

- Tôi là Tuyết Ninh, cứ gọi tôi là Tuyết lão sư.

Rõ ràng là một băng sơn mỹ nhân, hơn nữa còn là cường giả, ít nhất cũng phải
là Huyền Linh cấp bậc, đó là suy nghĩ của Quân Vũ lúc này. Mà quả thật, hắn đã
đoán đúng, Tuyết Ninh là người có biệt danh Băng Liên mỹ nhân, Huyền Linh lục
giai hàng thật giá thật, tính cách lãnh đạm, một lần ra tay là đóng băng hết
thảy mọi thứ, cực kỳ gọn gàng, vì vậy không ai dám đụng vào nàng cả. Lúc này,
nàng lên tiếng, tỏ vẻ bình thường:

- Ngày đầu tiên, chúng ta sẽ không học, mà tự giới thiệu về bản thân trước để
làm quen với mọi người. Bắt đầu đi.

Nói rồi thì tất cả mọi người đều lần lượt giới thiệu và trong số những người
đó, Quân Vũ để ý nhất là hai người:

- Lục Cẩn, 12 tuổi, Tụ Linh tứ tinh, lôi hệ linh thú sư.

- Từ Lam Ngạn, 12 tuổi, Tụ Linh tứ tinh, băng hệ linh khí sư.

Băng hệ và lôi hệ là hai hệ hiếm thấy, uy lực cực mạnh, vì vậy tính ra hai
người này cũng là thiên tài. Chẳng qua là Quân Vũ không hiểu, tại sao linh lực
của họ thể khí mà tốc độ tu luyện còn chậm hơn hắn. Thật sự thì hắn hoàn toàn
không biết, Thiên Diễn Thuật Toán gia tăng tốc độ tu luyện cho hắn rất nhiều,
vì vậy dưới tình huống hấp thụ linh khí gấp nhiều lần người khác, hắn vẫn trở
thành Ngưng Linh cảnh trẻ tuổi nhất lịch sử. Lúc này, đã đến lượt hắn giới
thiệu, vì vậy hắn liền đứng dậy và nói:

- Dạ Quân Vũ, 12 tuổi, Tụ Linh ngũ tinh, hỏa hệ song linh sư.

- Song linh sư? Đùa hay thật vậy?

Lời vừa dứt, tất cả mọi người liền quay lại nhìn Quân Vũ, tỏ vẻ không tin hắn
là song linh sư, lúc này Tuyết Ninh lên tiếng, cắt đứt mọi nghi ngờ của đám
học viên:

- Được rồi. Bây giờ thì chúng ta sẽ chia tổ đội, trong vòng một phút hãy đến
với người mà ngươi tin tưởng nhất.

Tuyết Ninh nói xong thì Quân Vũ vẫn thản nhiên ngồi yên, bởi vì hắn còn chưa
tin tưởng được ai hết. Kiếp trước, là Ẩn Lang danh chấn thiên hạ, quen đánh
một mình, chiến hữu duy nhất cũng chỉ có Thôn Nguyệt là được hắn tin tưởng,
lưng tựa lưng chiến đấu. Chẳng qua rằng, lúc trước khi hắn chết, Thôn Nguyệt
cũng đã ra đi vì báo thù. Trong lúc đang hồi tưởng, hai bóng người xuất hiện
trước mặt hắn, thu hút sự chú ý của hắn, bởi vì họ là Lục Cẩn và Từ Lam Ngạn
và mục đích là:

- Chúng ta có thể chung một tổ?

- Có thể.

Quân Vũ gật đầu, sau đó thì tiếp tục thả hồn ra ngoài cửa sổ, mặc kệ Lục Cẩn
và Lam Ngạn đang đứng ở đó mà quan sát hắn. Lúc này, một phút đã nhanh chóng
trôi qua, bởi vì Tuyết Ninh đã lên tiếng:

- Hết giờ. Bây giờ thì các trò hãy nói tên thành viên trong đội và ai là đội
trưởng.

- Dạ Quân Vũ, Lục Cẩn, Từ Lam Ngạn. Đội trưởng là Quân Vũ.

Lục Cẩn nhanh chóng nói, nhưng khi y nói xong thì Quân Vũ liền liếc hắn một
cái, sau đó thì quay lại với thức hải, trò chuyện cùng với hai thú hai khí.
Lúc này, Tuyết Ninh cũng đã bắt đầu để ý đến hắn, bởi vì hắn khác biệt với mọi
người. Trong khi tất cả mọi người chạy đi tìm kiếm người, hắn lại rất thờ ơ mà
ngồi một chỗ, tựa hồ như hắn không có hứng thú với việc lập đội vậy và ngay kể
cả khi Lục Cẩn và Lam Ngạn đến, hắn cũng vẫn bình chân như vại, chả có tý gì
là phản ứng cả. Cảm nhận được nàng đang để ý, hắn cũng chả bận tâm mấy, bởi vì
suy nghĩ của người xa lạ, hắn chưa bao giờ quan tâm cả. Hiện tại thì sau khi
ghi lại các nhóm, buổi học liền cứ như vậy kết thúc, rất bình thường và rất
nhẹ nhàng.

Sau khi buổi học kết thúc, Quân Vũ đi nhận phòng ở ký túc xá và bắt đầu ra tay
quét dọn, sau đó thì nấu ăn. Quả nhiên là có được ký ức cùng kinh nghiệm kiếp
trước là món quà tuyệt vời khi xuyên không, bởi vì nhờ vậy mà hắn không phải
nhịn đói, nếu không thì thật sự là tổn hao sức khỏe quá đi. Ăn, ngủ, tu luyện,
học tập, đó là bốn điều mà hắn thường và sẽ làm dù ở bất kỳ nơi đâu.

Nửa đêm.

Đứng ở bên cửa sổ nhìn bầu trời đầy sao, đôi tử mâu chăm chú quan sát chuyển
động của các vì tinh tú, sau đó thì Quân Vũ lên tiếng, giọng nói có chút sâu
thẳm:

- Sương mù dày đặc, sau đó là hoàng kim lộ... đến đây có lẽ là quyết định
chính xác.

Chiêm tinh thuật của Thiên Diễn Thuật Toán đã cho Quân Vũ biết về đoạn thời
gian khi ở trong học viện và kết quả, đã cho hắn biết bản thân đã ra quyết
định chính xác. Lúc này, hắn đóng cửa sổ lại và đi ngủ, chấm dứt một ngày./.


Tự Do Đạo - Chương #3