Quay Về - Khiêu Khích (1).


1 tháng sau.

Trong khoảng thời gian này, Mộ Băng đã tấn cấp, chính thức ngang hàng với Đông
Tiếu và Đằng Vân. Về phần Dạ Long, y đã nhanh chóng trở thành Ngưng Linh cảnh
nhị tinh, tốc độ tu luyện cực nhanh. Về phần Quân Vũ thì từ sau lần tấn cấp tứ
tinh thì hiện tại, thực lực của hắn vẫn vậy, nhưng chiến lực của hắn cao hơn
nhiều so với những người đồng cấp khác.

Ngày hôm nay, là ngày mà học viện nhận học viên mới, cũng như để cho các học
viên cũ quay về, thế nên Đằng Vân liền dùng Đa Trùng Thuấn Di để đưa cả đám về
học viện.

Học viện Vũ Linh.

- Tới nơi rồi.

Khi nhìn thấy học viện, cả đám đều thầm thở phào nhẹ nhõm vì Đằng Vân, nói hơi
nặng một chút, là chuyên gia mù đường. Chẳng qua là nhờ tốc độ nhanh nên mới
thoát khỏi cảnh đi trễ, không thì chắc y sẽ trở thành Đông Tiếu thứ hai cho
xem. Lúc này, Đông Tiếu, Mộ Băng và Dạ Long đi báo danh, còn Đằng Vân và Quân
Vũ thì đi vào trong, chờ đợi bọn họ vào.

Rất nhanh chóng, cả ba người đều trực tiếp đến năm thứ hai, bởi vì thực lực
của họ là Ngưng Linh cảnh, không cần phải ở năm nhất học nữa. Lúc này, cả ba
đi vào với tâm trạng hưng phấn, bởi vì được học chung lớp với Quân Vũ. Về phần
Đằng Vân, y đã sớm xin ở lại để được học chung với Quân Vũ rồi, vì vậy nói tóm
lại, là nguyên đám học chung với nhau, hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì cả.

Ký túc xá.

Không thể nào ngờ được rằng, chỉ vì muốn tất cả mọi người ở chung mà Đằng Vân
lại nhờ đến thế thế lực của gia tộc để cho cả đám ở chung một phòng, thế là họ
liền được chuyển sang phòng 110, căn phòng lớn nhất ký tức xá và cũng vì vậy
nên khi Lam Ngạn và Lục Cẩn quay lại, họ đành phải dọn sang phòng 110 để ở
chung với bọn họ vậy.

- Giờ ta mới biết ngươi có đệ tử đấy, đội trưởng.

Lục Cẩn nói, ánh mắt hâm mộ nhìn Quân Vũ đang ngồi xem xét Hoàng Kim thạch một
cách cẩn thận. Lúc này, Đông Tiếu ở một bên đang dọn dẹp đồ đạc thì phát hiện
một vật kỳ lạ, trông khá giống một khối kim loại, thế là y liền đưa cho hắn và
nói:

- Sư phụ, cái này là cái gì vậy?

- Tinh Vẫn thiết? Sao con lại có nó?

Nhìn sơ qua nó, Quân Vũ liền nhận ra đây là Tinh Vẫn thiết, bởi vì những đường
vân đặc thù của nó. Lúc này, Đông Tiếu mới hồi tưởng lại, sau đó thì nói:

- Cái này là của một người trao đổi đồ với con. Nếu sư phụ thích thì cứ lấy.

- Cảm ơn con.

Quân Vũ nói rồi thì cất Tinh Vẫn thiết vào, bởi vì hiện tại chưa phải là lúc
để phá phong ấn của Ảnh. Phải biết, tầng phong ấn thứ hai của Ảnh, sẽ giúp cho
Ảnh từ huyền khí tăng lên thành địa khí, động tĩnh tuyệt đối là không nhỏ. Vì
vậy, để tránh rắc rối thì hắn quyết định là hai tháng sau, hắn mới đi bế quan,
một phần là để tấn giai, còn lại là giải trừ phong ấn cho Ảnh.

Hiện tại, sau khi dọn dẹp xong căn phòng, Quân Vũ liền bảo mọi người tự giới
thiệu bản thân và người đầu tiên lên tiếng, là Lục Cẩn:

- Tôi là Lục Cẩn, lôi thú sư. Cứ gọi Cẩn là được.

- Từ Lam Ngạn, băng khí sư. Gọi Ngạn là được.

Lam Ngạn nói, lúc này Đông Tiếu và Đằng Vân cũng lên tiếng, khuôn mặt vẫn luôn
tồn tại nụ cười:

- Đông Tiếu, đại đệ tử của sư phụ, thổ quang song linh sư. Gọi Tiếu là được.

- Phong Đằng Vân, tam đệ tử của sư phụ, phong quang song linh sư. Cứ gọi là
Vân.

- Mộ Băng, nhị đệ tử của sư phụ, hỏa ám khí sư. Gọi Băng là được.

- Ân Dạ Long, tứ đệ tử của sư phụ, băng ám thú sư. Gọi Long là được.

Trái ngược với Đông Tiếu và Đằng Vân, Mộ Băng và Dạ Long rất bình thản trả
lời, khuôn mặt cứ lãnh như vậy làm cho không khí có chút sượng. Cảm nhận được
bầu không khí thay đổi, Quân Vũ liền chuyển chủ đề:

- Thế đội của chúng ta sẽ thêm người vào, được không?

- Được.

Lục Cẩn và Lam Ngạn gật đầu đồng ý, lúc này Đông Tiếu liền hỏi, giọng nói có
chút khiêu khích:

- Sư phụ, nếu ngày mai có người làm phiền bọn con thì sao?

- Không đánh chết hoặc tàn phế, còn lại mấy đứa muốn làm gì cũng được.

Quân Vũ rất đơn giản nói, hắn không bao giờ để tâm lên người ngoài đâu, vì vậy
nên có thể chắc chắn một điều, những kẻ dám khiêu khích họ, không chết cũng
trọng thương cho xem. Lúc này, bảy người ngồi bà tám cho đến đêm, sau đó thì
cả bọn liền đi ngủ, chỉ trừ Quân Vũ là minh tưởng nguyên đêm mà thôi.

Sáng hôm sau.

Khi Quân Vũ tỉnh lại từ trong minh tưởng thì sáu người kia đã đi mất, lúc này
hắn cũng làm công việc thường nhật, sau đó thì đi kiếm mấy người kia. Trên
đường đi, hắn luôn cảnh giác cao độ, bởi vì hiện tại, ở trong học viện, có rất
nhiều người đang canh me hắn, thế nên hắn không thể nào không đề cao cảnh giác
được.

Khi đi đến lớp, hắn nhìn thấy Đông Tiếu và Đằng Vân đang cãi nhau với một đám
người, thế là hắn liền đi tới và nói:

- Tiếu, Vân, sao vậy?

- Sư phụ, bọn chúng nói xấu sư phụ.

Một tiếng sư phụ của Đằng Vân, đã kéo tất cả ánh nhìn của mọi người về phía
Quân Vũ. Nhưng trái với suy nghĩ của họ là hắn sẽ lúng túng, hắn vẫn rất thản
nhiên lơ đi mọi ánh mắt và nói:

- Kệ chúng. Chó cắn con một cái, không lẽ con lại đi cắn nó một cái?

- Sư phụ, hay.

Đông Tiếu cười nói, lúc này Đằng Vân cũng cười, sau đó thì nói:

- Sư phụ nói đúng. Chúng ta không nên chấp nhặt với lũ chó.

- Chúng mày vừa nói gì?

Tên cầm đầu mà Quân Vũ khi nhìn qua, liền nhớ ra y là kẻ bị bản thân quăng cho
một cái Nộ Viêm Thiên Không và lên đường về nhà nghỉ ngơi hết một tuần - Tần
Minh. Lúc này, hắn cũng chỉ nói một câu, sau đó thì cùng Đông Tiếu và Đằng Vân
đi vào lớp:

- Nói ai người đó tự biết.

Trước khi đi vào trong, Đằng Vân còn quay lại le lưỡi trêu Tần Minh làm hắn
tức điên lên, nhưng khổ nỗi là thực lực của họ hơn y, nên y chả dám làm gì cả.
Lúc này, y cũng đi vào trong lớp, chờ đợi Tuyết Ninh đi vào.

- Hiện tại, mấy trò là học sinh năm hai, vì vậy ta cũng có lưu ý cho mấy trò.
Vào năm thứ ba, các trò sẽ có một bài kiểm tra, nếu làn tốt thì có thể vào
tầng thứ hai của học viện, là nơi mà các thiên tài đủ điều kiện đi thi đấu học
viện chi chiến.

- Thưa lão sư, tầng thứ hai là học viện chi chiến, vậy có tầng thứ ba không?

- Có. Nhưng tầng thứ ba, là cho những thiên tài có thể tham gia dị nhân chi
chiến. Tầng thứ tư là dành cho những trưởng lão học viện.

Tuyết Ninh chỉ nói như vậy, nhưng cũng đủ để cho tất cả sôi trào hẳn lên. Lúc
này, ở một bên, Đông Tiếu quay sang hỏi nhỏ Quân Vũ:

- Sư phụ, học viện chi chiến là gì?

- Cuộc chiến giữa các học viện linh sư trên đại lục. Bao năm nay thì học viện
vẫn đứng đầu, vì vậy họ rất mong có thể duy trì mãi như vậy.

Quân Vũ đơn giản nói, lúc này Đông Tiếu cũng hiểu, vì vậy y không nói thêm nữa
mà quay lại nghe. Lúc này, Tuyết Ninh mới nói:

- Bây giờ thì do lớp có học sinh mới, vì vậy hãy tự giới thiệu bản thân lại
đi.

- Đã rõ.

Nói rồi thì cả bọn đều xôn xao cả lên, riêng Quân Vũ thì vẫn rất thản nhiên mà
ngồi đó giới thiệu lại, hoàn toàn không để ý tới việc Tuyết Ninh đang chú ý
đến hắn. Lúc này, bốn người Đông Tiếu liền đứng dậy và giới thiệu, thế là cả
lớp lại được dịp để xôn xao, bởi vì họ quá mạnh đi.

- Nhìn thấy bọn chúng ngạc nhiên, thật phấn khởi mà.

Trên đường đi đến nhà ăn, Đằng Vân thoải mái nói, y hiện tại đang rất vui nha.
Đông Tiếu ở một bên cũng thỏa mãn cười, còn năm người còn lại thì im lặng tỏ
vẻ không can thiệp vào chuyện này.

Khi đi đến nhà ăn, bảy người đều nhanh chóng lấy phần, sau đó thì liền giành
chỗ để có chỗ ngồi chung trước khi mất chỗ. Hiện tại, khi nhìn sơ qua thì có
thể thấy, đống đồ ăn của Lục Cẩn là nhiều nhất và của Quân Vũ là ít nhất, vì
vậy Đông Tiếu đã hỏi:

- Sư phụ, không ngon sao?

- Tạm được.

Quân Vũ đơn giản nói, hắn quen tự nấu ăn rồi, hương vị khác hẳn nên khi ăn món
học viện nấu, quả thật là thấy không ngon. Lúc này, một giọng nói vang vào tai
bảy người họ, làm cho bốn người Đông Tiếu lập tức đứng dậy và nói:

- Đúng là công tử bột, có bao nhiêu đó cũng không ăn được.

- Ngươi vừa nói gì?

Đằng Vân tức giận nói, trong tay đã thủ sẵn phong nhận, lúc này Đông Tiếu mỉm
cười, nhưng mà cát đang bao bọc lấy tay y, chứng tỏ rằng y đang rất tức giận.
Về phần Mộ Băng và Dạ Long thì khỏi nói, một người cầm Hồng Hoang Hỏa kiếm,
một người triệu hồi Tuyết Ảnh ra, khiến cho bầu không khí hiện tại sặc mùi
thuốc súng. Tuy nhiên, người trong cuộc hiện tại vẫn rất thản nhiên ăn và sau
khi ăn xong thì hắn chậm rãi nói, hoàn toàn không có tí gì là để tâm:

- Nếu thế, các ngươi có dám so tài cùng với bọn ta không?


Tự Do Đạo - Chương #13