Quay Về - Khiêu Khích (2).


- Nếu thế, các ngươi có dám so tài cùng với bọn ta không?

Quân Vũ chậm rãi nói, hắn hoàn toàn không để tâm đến việc rằng nội dung câu
nói sẽ gây sốc cho rất nhiều người, nhưng mà bốn người Đông Tiếu thì khác, bọn
họ chờ câu nói này lâu lắm rồi, lúc này Tần Minh, tên cầm đầu mới lên tiếng
chế giễu:

- Ngươi muốn so tài thế nào?

- Vấn đề là ngươi có dám chơi dám chịu hay không thôi.

Quân Vũ vẫn bình tĩnh nói, hắn đang dự tính chơi bọn này một vố thiệt đau để
cho chúng chừa, không dám đụng đến bọn họ nữa. Lúc này, Tần Minh mới lên mặt,
tỏ vẻ khiêu khích:

- Nếu bọn ta thắng, các ngươi phải dập đầu ba cái và gọi bọn ta là gia gia.
Nếu các ngươi thắng, bọn ta cũng sẽ chịu hình phạt tương tự.

- Được. Vậy thì thể lệ cuộc thi ta quyết định. Hai trận đấu đơn, một trận đấu
đôi và một trận đấu ba, thế nào?

Vẻ mặt của Quân Vũ vô cùng bình thản, đến mức nếu như không phải là người đã ở
chung và quen thuộc với hắn lâu như bọn Đông Tiếu thì chắc chắn rằng chúng sẽ
nhầm tưởng là hắn chỉ nói đùa, nhưng mà họ thì không, bởi vì họ biết, hắn hiện
tại đang muốn hung hăng đập cho chúng một trận để khiến bọn chúng chừa, không
dám đụng tới họ nữa. Lúc này, Tần Minh liền gật đầu và nói:

- Tuần sau, thi đấu lôi đài.

- Được.

Nói rồi thì Tần Minh bỏ đi, mọi thứ đều quay về bình thường, tất nhiên rằng
không phải ai cũng cảm thấy vậy.

Phòng 110.

- Sư phụ, ngài định làm gì?

Đông Tiếu nói, lúc này Quân Vũ đang luyện tập Lôi Lưu không nói gì cả, mãi cho
đến một khắc sau thì mới lên tiếng:

- Đánh cho đỡ ngứa tay.

- Con đang cần điều đó. Thế sư phụ có chiến thuật gì không?

Đằng Vân nhếch mép, y thừa biết rằng một khi Quân Vũ nói ra câu này thì đối
thủ lên thớt chắc rồi, vì vậy bây giờ, y chỉ có việc chờ đợi mà thôi. Lúc này,
Quân Vũ nói, chiến thuật hoàn toàn được bày sẵn ra:

- Trận đầu, Quý An Linh, lôi khí sư, giao cho Tiếu.

- Được thôi, sư phụ.

Đông Tiếu bẻ tay nói, lúc này Quân Vũ mới nói tiếp và tất nhiên, nó đã khiến
cho mọi người hưng phấn:

- Trận hai, Vân Tuyết, hỏa thú sư, giao cho Long.

- Đã rõ.

Dạ Long bình thản nói, đôi con ngươi sáng rực lên sát khí không cách nào che
giấu được và đồng dạng, Mộ Băng và Đằng Vân cũng vô cùng thích thú khi nghe
được:

- Trận đấu đôi, Ôn Thiên Di và Ôn Thiên Lam, quang thú sư và ám khí sư, giao
cho Băng và Vân. Còn trận đấu ba, ta, Cẩn và Ngạn sẽ lo.

- Đã rõ, sư phụ.

Nói rồi thì bảy người liền chia nhau ra luyện tập, chuẩn bị cho trận chiến sắp
tới.

Một tuần sau, thi đấu lôi đài.

Ngày hôm nay là ngày thách đấu của đội Tần Minh và Quân Vũ, vì vậy nên dù nhân
vật chính chưa đến, nhưng mà khán đài đã chật ních người rồi. Tất nhiên, đã
nói đến thách đấu loại này, chắc chắn sẽ có cá cược và cả hai đều chung tỷ lệ
1:1, vì vậy đã gây phân vân cho người chơi, nhưng cuối cùng thì hai bên đều
bằng nhau. Đồng thời, trọng tài hôm nay là Minh Nguyệt trưởng lão - một quang
minh hệ Thánh Linh cấp bậc, mỹ nhân mà bất kỳ ai cũng ngưỡng mộ. Tính cách
nàng chính trực, công bằng, vì vậy khi để nàng chủ trì, ai cũng yên tâm cả.

Hiện tại thì sau một khắc, hai bên đều đã đến, vì vậy Minh Nguyệt phất tay và
nói:

- Thể lệ trận đấu mọi người đã rõ, vì vậy trận đấu đơn đầu tiên, mời hai bên
phái người lên.

Lời vừa dứt, Đông Tiếu và Quý An Linh liền thượng đài và không cần nhiều lời,
khi Minh Nguyệt nói bắt đầu thì ngay lập tức, An Linh liền triệu hồi Lôi kiếm
ra và lao đến trước mặt Đông Tiếu, nhưng y rất đơn giản né qua và cứ như vậy
đùa giỡn ả, làm cho khuôn mặt của ả tối sầm lại, thế là:

- Lôi Đình Vạn Quân!

- Huyễn Thủ Quyết: Lam Thạch Khải Giáp.

Lam Thạch Khải Giáp, Huyễn Thủ Quyết thổ hệ, là một trong số những linh kỹ
phòng thủ cường đại, hoàn toàn không thua gì Thiên Hỏa Khải Giáp của hỏa hệ
cả. Với linh kỹ này thì mọi chiêu thức của lôi hệ và hỏa hệ đều vô pháp làm
hắn bị thương, dù chỉ là một chút nhỏ đi chăng nữa. Lúc này, lôi điện tuy là
trút xuống như mưa, nhưng vẫn không có cách nào để cho vết thương xuất hiện
trên người Đông Tiếu cả và hắn vẫn thản nhiên đứng đó, cho tới khi Quân Vũ
nói:

- Tiếu, kết thúc đi.

- Đã rõ, sư phụ.

Lúc này, đôi mắt của Đông Tiếu lóe sáng, sau đó thì trên đầu của An Linh, xuất
hiện một cái vòng ánh sáng mà trừ vài người, còn lại thì không ai thấy được
cả. Khi cái vòng đó sáng được phân nửa thì hắn búng tay, sử dụng linh kỹ:

- Bạo Liệt Quyết: Quang Quyển Bạo Phá.

Đơn thể công kích linh kỹ quang hệ, Quang Quyển Bạo Phá, thuộc dạng linh kỹ
sát thủ của Quân Vũ, là một linh kỹ vô cùng bá đạo. Tuy quang minh hệ công
kích yếu, nhưng bù lại rằng, có thể nhờ mọi nguồn ánh sáng tự nhiên nhân tạo
vân vân để che giấu được đòn tấn công, vì vậy nên những đòn đánh này đều bí ẩn
như những bóng ma, khó lòng phòng bị và đồng dạng, linh kỹ này cũng như vậy.
Dựa vào việc hấp thụ linh lực vào vòng ánh sáng để tích trữ sát thương, cộng
thêm việc đây là ký sinh linh kỹ, một khi ra đòn thì đối thủ đảm bảo tránh
không được, chỉ có thể đỡ mà thôi. Lúc này, do không biết gì về việc Đông Tiếu
dùng linh kỹ nên An Linh đã nhận hết toàn bộ sát thương, may mà hắn còn biết
cái gì là khống chế nên ả mới không chết, nhưng trọng thương là điều không thể
tránh khỏi. May mắn là Minh Nguyệt kịp thời ra tay chữa trị, nếu không thì
không nằm liệt giường một năm là điều không thể nào.

- Trận thứ hai, mời hai bên phái người lên.

Phán quyết Đông Tiếu thắng xong, đồng thời An Linh cũng được chữa trị một cách
hoàn hảo, vì vậy nên Minh Nguyệt liền cho trận thứ hai bắt đầu. Lúc này, Dạ
Long và Vân Tuyết đi lên và cho dù nàng đã nói, cả hai đều không có động tĩnh
gì, ít nhất là cho đến một chung sau, cả hai liền triệu hồi linh thú ra, bắt
đầu chiến đấu. Lúc này, Tuyết Ảnh đang đối đầu với một con hỏa hùng cực lớn,
nhưng do ưu thế trên không nên y không hề lo lắng gì cả. Nhìn thấy cả hai dây
dưa, Đằng Vân nhàm chán nói:

- Sư phụ, tiểu sư đệ định câu giờ sao?

- Không. Vân Tuyết này có bản lĩnh, hỏa hệ biến dị Xích Thạch hùng cũng tìm
ra. Chẳng qua là bản mệnh linh thú của cô ta - Xích Linh điểu khá yếu, nếu
không thì hôm nay, Long sẽ phải một chọi hai.

Quân Vũ thản nhiên nói, với Thiên Nhãn thì trừ phi thực lực không đủ, còn
không thì cái gì hắn cũng nhìn ra cả. Xích Linh điểu là một loài linh thú cấp
thấp, tuy rằng không phải đứng tận cùng dưới đáy, nhưng cũng không phải là
linh thú ngang hàng với trung cấp linh thú, vì vậy tính ra nó vẫn khá là nhỏ
yếu. Tuy nhiên, thiên phú của Vân Tuyết chắc chắn không tồi, nếu không thì làm
sao mà thu phục được Xích Thạch hùng, một trong số những linh thú đủ mạnh mẽ
để kháng cự với khế ước như Nguyệt Quang Hùng của Đông Tiếu chứ. Lúc này, Dạ
Long khẽ nhíu mày, hắn gần như là muốn mất kiên nhẫn rồi, nhưng mà nhớ lại lời
Quân Vũ nói, y liền tiếp tục quan sát và khi thời cơ đến, đó là lúc mà Xích
Thạch hùng bị đánh lui thì y liền phất tay, sử dụng linh kỹ:

- Bạo Liệt Quyết: Tuyết Sa Phong Bạo.

- Hỏa Thạch Vũ!

Một cơn bão tuyết, một trận mưa sao băng rực lửa, khi va chạm vào nhau, ai sẽ
thắng? Đáp án, chính là ai mạnh hơn người đó thắng và tất nhiên, chỉ cần chênh
lệch một tinh thôi cũng đã đủ rồi, nhất là đối với Vân Tuyết, nhưng về phần Dạ
Long, nói thẳng ra chứ làm đệ tử của một tên yêu nghiệt vài kiếp, không phải
là yêu nghiệt thì cũng phải gần tới mức đó, vì vậy nên chênh lệch một hai
tinh, đối với hắn cũng chả có sao cả và kết quả, chính là Hỏa Thạch Vũ đã bị
Tuyết Sa Phong Bạo nhấn chìm trong giá lạnh và Xích Thạch hùng cũng lập tức
biến thành tượng băng. Lúc này, hắn đồng thời dùng Băng Bạo, kết thúc mọi
chuyện trong một giây và phần thắng, lại thuộc về họ.

Đi xuống dưới chỗ bọn Quân Vũ, Dạ Long nở nụ cười hiếm hoi, lúc này Quân Vũ
cũng nói, giọng nói mang theo tán thưởng:

- Tốt lắm.

- Cảm ơn sư phụ.

Dạ Long vui vẻ trả lời, lúc này Đằng Vân ở sau lưng nhìn sang Tần Minh và liếc
y với ánh mắt khiêu khích, thế là y liền nổi gân xanh và khi trận đấu đôi bắt
đầu, y đã nghĩ rằng Mộ Băng và Đằng Vân sẽ bị đập một trận, nhưng sự thật lại
phũ phàng, đi ngược lại ước muốn của y... /.


Tự Do Đạo - Chương #14