Truyền Thụ - Khế Ước (2).


- Thì ra... ngươi căn bản không phải cái gì Đại Địa Hùng, mà là Nguyệt Quang
Hùng!

Quân Vũ kinh ngạc nói, Nguyệt Quang Hùng, biến dị linh thú song hệ thổ quang,
thiên phú của nó đồng dạng biến dị, là một trong những linh kỹ mà tất cả mọi
người đều né xa. Vốn lực phòng ngự đã biến thái, tuy không có Thạch Giáp,
nhưng lại có bản mệnh linh kỹ Nguyệt Hồi, một trong những điều khiến cho mọi
người đều e ngại.

Nguyệt Hồi, lập tức phục hồi toàn bộ thương tích trong vòng ba cái hô hấp, đó
là bản mệnh linh kỹ của Nguyệt Quang Hùng. Dù rằng chiêu này tiêu tốn hết phân
nửa linh lực của nó, nhưng nếu là ban đêm, vậy thì nó dư sức dùng Nguyệt Hồi
mà không tốn một tí linh lực nào và đây chính là điểm đáng sợ của nó, vì vậy
nên chỉ cần là vào đêm, có trăng hay không trăng thì Nguyệt Quang Hùng vẫn là
một linh thú đáng sợ mà không ai dám tiếp cận.

Dù đáng sợ là thế, nhưng hiện tại là ban ngày, kết hợp với Nguyên Tử Tâm Pháp
thì Quân Vũ hoàn toàn có thể giết chết nó, nhưng mà một ý nghĩ khác lại xuất
hiện trong đầu hắn và ý nghĩ đó, chính là bắt con Nguyệt Quang Hùng này về, để
nó làm khế ước của Đông Tiếu.

Xác định được mục đích, Quân Vũ chiến ý liền tăng cao, Thánh Diễm trong tay
cũng được đổi sang Ảnh. Sau khi giải phong ấn, Ảnh đã có một chút dáng dấp của
một thanh kiếm, cũng như rằng từ hoàng khí, đã trở thành huyền khí, vô cùng
mạnh mẽ, giống như một thanh kiếm sắc bén đã được rút ra khỏi vỏ vậy. Lúc này,
tay hắn nắm chặt Ảnh và nói:

- Ảnh, chuẩn bị chưa?

- Rồi.

Giọng nói trầm thấp của Ảnh vang lên, lúc này Quân Vũ khẽ cười, sau đó thì bắt
đầu dùng Tuyệt Khống Quyết để nhanh chóng xử lý Nguyệt Quang Hùng:

- Tuyệt Khống Quyết - Ám: Vô Tận Ám Ảnh!

Vô Tận Ám Ảnh, tùy theo khống chế của Quân Vũ, có thể là đơn thể hoặc quần thể
khống chế linh kỹ, đây chính là át chủ bài của hắn khi dùng để xử lý những
linh kỹ khó chịu như Nguyệt Hồi. Có thể đơn giản nói rằng, bất luận là hồi
phục linh kỹ nào, đứng trước Vô Tận Ám Ảnh cũng phải chào thua, bởi vì linh kỹ
này chặn toàn bộ việc phục hồi trong vòng một canh giờ, coi như là có linh lực
để xài cũng là lực bất tòng tâm, không những không có tác dụng mà còn lãng phí
linh lực một cách vô ích, mà cho dù thực lực cao hơn cũng vô pháp hóa giải
chiêu này.

Sau khi đã đảm bảo rằng Nguyệt Quang Hùng không thể sử dụng Nguyệt Hồi, Quân
Vũ liền nhẹ nhàng thuấn di ra sau lưng nó, sau đó thì bắt đầu liên hoàn kiếm,
vừa chém vừa né liên tục khiến cho linh lực của nó tụt xuống tới số không và
ngay thời điểm đó, hắn ngay lập tức sử dụng Hư Vô, một cú đánh gục, đồng thời
lên tiếng, giọng nói tràn ngập uy áp của cường giả:

- Thần phục, hoặc chết.

- Gr...

Ngưng Linh cảnh linh thú đã có được trí tuệ, dù chỉ ngang với đứa trẻ năm
tuổi, nhưng nó vẫn hiểu được lời Quân Vũ nói, vì vậy nó nhanh chóng gật đầu,
thế là hắn liền dùng hỗ trợ linh kỹ để đưa nó về:

- Huyễn Thủ Quyết - Phong: Đa Trùng Thuấn Di.

Khác với Thuấn Di thông thường, cũng như Thuấn Di đặc thù của Quân Vũ là chỉ
dịch chuyển cho người sử dụng, Đa Trùng Thuấn Di là dùng để dịch chuyển nhiều
người cùng lúc, khá tiện lợi khi muốn di chuyển số lượng người đông trong im
lặng. Tuy nhiên, nó cực kỳ tốn linh lực và phải mất tám cái hô hấp với thực
lực hiện tại của hắn, vì vậy nên hắn rất ít khi xài linh kỹ này. Nhưng hôm
nay, chỉ có hắn và con gấu này dịch chuyển về, vì vậy hắn cũng chả ngán gì mà
xài luôn và sau tám cái hô hấp, hắn đã quay lại chỗ đệ tử và tình cảnh đang
diễn ra là:

- Bạo Liệt Quyết - Hỏa: Nộ Viêm Thiên Không!

- Bạo Liệt Quyết - Băng: Băng Phong Thiên Hạ!

Dạ Long và Mộ Băng đang đánh tay đôi với nhau, tuy hiện tại Dạ Long chỉ mới có
thực lực Tụ Linh cửu tinh, nhưng nhờ khả năng khống chế tốt nên vẫn cầm cự
được trước Mộ Băng đã là Ngưng Linh ngũ tinh. Về phần Đông Tiếu và Đằng Vân
thì cả hai vẫn đang minh tưởng và hắn đã cảm nhận được là họ sắp tấn cấp, vì
vậy hắn cũng im lặng ngồi một bên chờ đợi và đi vào thức hải trò chuyện.

- Tạp Tạp, sao đệ lại bảo ta đem con gấu này về cho Tiếu?

- Bởi vì nó có thể giúp Đông Tiếu thức tỉnh quang minh hệ.

Tạp Tạp lên tiếng, y cảm nhận được quang minh nguyên tố bao bọc xung quanh
Đông Tiếu với mức độ vô cùng dày đặc, tuy nhiên chúng giống như bị cản lại,
không thể đến gần hắn. Lúc này, Quân Vũ đã hiểu tại sao lúc nãy khi hắn muốn
giết chết Nguyệt Quang Hùng, Tạp Tạp lại cản hắn, thế là hắn liền nói:

- Nhưng chỉ cần khế ước thì có thể thức tỉnh được quang minh hệ sao?

- Đúng vậy, Vũ ca.

Tạp Tạp gật đầu, Quân Vũ thấy vậy thì cũng không nói gì nữa, còn Ảnh ở một bên
lại im lặng, không hề phản đối những gì mà Tạp Tạp nói, nhưng y vẫn bổ sung
thêm một câu:

- Chẳng qua là khế ước thú dùng để thức tỉnh, phải có huyết mạch ít nhất là
Địa cấp. Kể cả linh khí cũng vậy.

- Nhưng làm cách nào để nhận ra được họ có tiềm ẩn hệ?

- Vũ ca, ngươi chả phải là có Thiên Nhãn sao? Xài nó thử xem.

Tạp Tạp nói xong thì Quân Vũ liền thử dùng Thiên Nhãn và sau năm phút, hắn đã
nhìn ra được những gì mà Tạp Tạp nói, thế là hắn thu linh kỹ lại, sau đó thì
nói:

- Mất đến năm phút. Xem ra ta phải tăng thực lực lên.

- Toàn bộ linh kỹ của ngươi đều là dựa vào thực lực ngươi mà cường hóa, mạnh
lên, vì vậy ngươi phải nhanh chóng tăng thực lực lên.

Ảnh gật đầu, y biết những linh kỹ của Quân Vũ, trừ yêu cầu thao khống đạt đến
lô hỏa thuần thanh, còn phải cố gắng tăng thực lực lên, vì thực lực càng cao,
linh kỹ càng được cường hóa mạnh lên. Tuy nhiên, trở ngại của hắn chính là tốc
độ, bởi vì linh lực dạng rắn nên hắn phải hấp thu linh lực nhiều hơn người
khác, vì vậy nên từ sau khi lên Ngưng Linh cảnh, tốc độ của hắn chậm đi nhiều.
Ngay lúc này, động tĩnh đến từ Đông Tiếu và Đằng Vân đã cho hắn biết rằng hai
người đã tấn cấp, thế nên hắn cũng nhìn sang và nói:

- Lục tinh, khá lắm.

- Sư phụ quá khen.

Đông Tiếu bình thản nói, lúc này Quân Vũ đứng dậy và lôi con Nguyệt Quang Hùng
tới trước mặt y và nói:

- Con khế ước với nó đi.

- Dạ.

Biết chắc rằng Quân Vũ sẽ không làm gì mà không có lý do, vì vậy Đông Tiếu
cũng liền khế ước với Nguyệt Quang Hùng. Thời gian khế ước cũng chỉ trong ba
cái hô hấp, bởi vì Nguyệt Quang Hùng đã thần phục, với lại nó yếu hơn y nhiều.
Sau khi khế ước xong, y cảm nhận được một cái gì đó đang tồn tại trong cơ thể
và khi triệu hồi ra thì thật ngạc nhiên, đó lại là một cây cung màu trắng,
trên thân có những hoa văn uốn lượn, ánh sáng bao phủ xung quanh nó khiến
người cảm nhận được sự thoải mái, yên bình. Nhìn thấy cây cung này, Ảnh lập
tức lên tiếng, có vẻ ngạc nhiên lắm:

- Khai Nguyên thần cung, lại là Khai Nguyên thần cung.

- Khai Nguyên thần cung? Một trong bát đại thần khí sao?

Quân Vũ nhìn Ảnh, lúc này y đơn giản gật đầu, thế là hắn liền biết lần này,
Đông Tiếu đã có thêm một con át chủ bài để bảo vệ bản thân, vì vậy hắn nói:

- Tiếu, đây là bản mệnh của con, Khai Nguyên thần cung, thuộc quang minh hệ.

- Khai Nguyên thần cung, quang minh hệ? Tại sao con lại có thêm bản mệnh vậy
sư phụ?

Đông Tiếu ngạc nhiên nói, lúc này Quân Vũ đành triệu hồi Tạp Tạp ra để cho y
giải thích. Lúc này, y xuất hiện dưới hình dáng là một con tiểu xà, nhưng
không ai khinh thường y, bởi vì họ cảm nhận được được uy áp đến từ y. Quan sát
mọi người một chút, sau đó thì y lên tiếng:

- Mọi người có biết cái gì là tiềm ẩn hệ?

- Đó là hệ ẩn trong mỗi linh sư, khi trải qua điều kiện đặc biệt nào đó sẽ
thức tỉnh. Lý do tại sao có thì không biết.

Mộ Băng nhíu mày nói, y có nghe qua tiềm ẩn hệ, vì vậy cũng có tìm hiểu, tuy
nhiên, không có ai biết được tại sao lại có tiềm ẩn hệ. Lúc này, Tạp Tạp mới
nói, giọng vô cùng nghiêm túc:

- Đó là do thể chất. Có một số người có thể chất hoặc linh hồn đặc thù, có
thể hấp dẫn một số nguyên tố về bản thân, thành ra nhân loại mới có tiềm ẩn
hệ. Giống như Đông Tiếu đây, có thể chất là quang linh thể, vì vậy mới có tiềm
ẩn hệ là quang minh.

- Thì ra là vậy.

Bây giờ mọi người đã hiểu tại sao lại có tiềm ẩn hệ, vì vậy Tạp Tạp cũng quay
về thức hải, còn Quân Vũ thì lên tiếng:

- Tiếu, vì con lần này có quang minh hệ, nên ta sẽ đưa cho con công pháp mới
- Thánh Giới Quyết.

- Cảm ơn sư phụ.

Nói rồi thì Quân Vũ truyền khẩu quyết cho Đông Tiếu, sau đó thì y bắt đầu nhắm
mắt tu luyện, còn hắn thì quay sang nói:

- Một tháng nữa chúng ta sẽ quay về học viện.

- Đã rõ, sư phụ.

Nói rồi thì cả bọn lại điên cuồng luyện tập, còn Quân Vũ thì bắt đầu minh
tưởng tu luyện, nhưng ngay lúc đó, khi hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn, là một
thế giới khác. Đây là một nơi rất giống với Nguyệt Lạc sơn lâm, chỉ khác là
ngọn núi không phải là núi thường, mà là núi lửa, hồ nước cũng là hồ băng, bầu
trời chia làm đôi, một bên mặt trời, một bên mặt trăng, bên ngày bên đêm, hoàn
toàn giống với thái cực. Nhìn thấy cảnh này, hắn vô cùng ngạc nhiên, đang định
đi đến xem thử thì khung cảnh đó biến mất, đồng thời hắn cũng cảm nhận được
một điều, đó là bình chướng tứ tinh của hắn đã biến mất, chứng tỏ một điều
rằng hắn đã tấn cấp, trở thành Ngưng Linh cảnh tứ tinh. Lúc này, hắn nhanh
chóng ổn định cảnh giới, sau đó thì hỏi Ảnh, nhưng không ngờ y lại trả lời:

- Chỉ cần ngươi đạt đến Hoàng Linh cảnh, mọi chuyện sẽ rõ.

- Hoàng Linh cảnh mới biết được sao?

Quân Vũ ngạc nhiên, nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì hắn biết, Ảnh
có đạo lý của y khi nói ra câu đó. Lúc này, hắn liền tiên tri thử một thoáng
và kết quả, đã khiến hắn ngạc nhiên tột độ:

- Hoàng Linh cảnh, hoàng kim lộ?

Suy nghĩ mãi không ra vấn đề, vì vậy Quân Vũ liền gác nó qua một bên, bắt đầu
chuyên tâm tu luyện trong một tháng sắp tới, nhân tiện tìm kiếm luôn Tinh Vẫn
thiết, phá giải phong ấn cho Ảnh để có thêm một con át chủ bài bảo vệ bản
thân, cũng như điều quan trọng nhất của hắn./.


Tự Do Đạo - Chương #12