Học Viện Diệt Vong


''Ngô tiền bối! Người đây là muốn vi phạm minh ước hay sao? Còn việc đầu hàng
thứ cho vãn bối khó lòng tòng mệnh. '' Tuy thực tức giận với thái độ xem
thường người của đại hán nhưng Tử Kính Minh Ngữ khí vẫn không để lộ vẻ gì bất
mãn.

Thấy đại hán trầm mặc không nói. Tử Kính Minh tiếp lời.

''Vãn bối sinh là Việt Quốc nhân chết là Việt Quốc ma, kính xin tiền bối không
cần làm khó dễ ta. Nếu tiền bối đã muốn ra tay thì không cần phải nói nhiều.
Động thủ đi! ''

Ngữ khí đầy kiên định của Tử Kính Minh thật làm đại hán ngoài ý muốn. Hắn nhìn
mấy ngàn học viên đang nằm bẹp dưới đất hỏi:

''Viện trưởng của các ngươi đã muốn chết con các ngươi thì sao? ''

''Chung ta thề sống chết một trận chiến cùng viện trưởng cùng Hổ Long Học
viện. ''
Ngàn người mồm năm miệng mười nhất tề đồng thanh mà hộ.

''Đúng. Sĩ khả sát bất khả phục. Có chết chúng ta cũng phải đường đường chính
chính mà chết. Làm sao có thể khuất phục lũ tà ma ngoại đạo này kia chứ. ''

''Thà chết một trận chiến. '' Tiếng hô ầm ầm vang lên làm cho lòng người sôi
trào khi huyết dâng cao đỉnh điểm.

''Các ngươi muốn thà chết một trận chiến sao? '' Giọng của Viện trưởng Tử Kính
Minh tràn đầy vui mừng. Rốt cuộc thì đây mới là Hổ Long học viện học sinh, thà
chết giữ vững tôn nghiêm.

''Hảo! Vậy thì một trận chiến. Chiến...!!! ''

''Các ngươi nếu đã chấp mê bất ngộ vậy thì ta sẽ thành toàn các ngươi. À mà ta
quên chưa nói cho các người biết. Các ngươi sống là Việt Quốc nhân nhưng chết
sẽ là ta Bách hồn phiên ma. Hahaha..... ''.

Nói xong Đại hán mặt sẹo một bên phong uy áp, một bên tế ra Bách hồn phiên.
Phiên kì đen kịt như mặc tỏa ra đang sợ lệ khí, tiếng kêu thảm thiết tiếng
khóc làm người ta thật không dám tưởng tượng xem bị hành hạ tra tấn thế nào
mới phát ra tiếng kêu tiếng khóc nghe thảm đến thế. Không biết có bao nhiêu
oan hồn đã ngã xuống dưới phiên kì này. Nghe nói để tế luyện Bách hồn phiên
đại hán đã huyết tẩy 3 tòa thành trì giết hại hơn hai ngàn vạn sinh linh vô
tội.

Phiên kì đến kịt phiêu phù không trung. Đại hán tay bấm pháp quyết hoa động
liên tục miệng niệm chú ngữ trầm thấp tối nghĩa. Bỗng một đạo quang mang từ
tay đại hành đánh ra bay thẳng đến phiên kì dung nhập trong đó rồi biến mất.

''Tất cả học sinh lấy phòng ngự trạng thái mãnh nhất bày ra cho ta. Triệt. ''
tiếng quát của viện trưởng làm thức tỉnh vô số học sinh đang thất thần.

Đủ loại chói mắt quang mang hình thành. Nào là giáp, thuẫn bài, chung, phù
lục,... Được toàn bộ học sinh tế ra trạng thái phòng ngự mạnh nhất của mình.
Vừa tế pháp khí vừa lui lại.

''Các ngươi không thấy bây giờ đã quá muộn rồi hay sao? Liền làm đồ bổ cho ta
phiên đi. Ta sẽ cho các ngươi hưởng thụ vô tận thống khổ, cho các ngươi biết
nỗi khổ vạn quy phệ hồn là như thế nào. Ha ha ha... ''

''Đều chết đi cho ta'' Nói xong tay đánh đạo pháp quyết cuối cùng vào phiên
kì.

Phiên kì khẽ rung lên, hắc quang đại thịnh sau đó vô số lệ quỷ cùng lệ khí
phóng thích bao phủ toàn Học viện. Lệ quỷ gào thét mang vô tận lệ khi làm ô uế
linh hồn tu sĩ.

Vô số học sinh dại ra đứng ngốc tại chỗ như người mất hồn. Đôi mắt vô thần.
Hiển nhiên đã bị lệ khí ảnh hưởng linh hồn. Bây giờ chỉ là những cái xác sống
chờ người đến hái.

Tốc độ lan tràn rất nhanh.

Một ngàn...
Hai ngàn...
...
Tám ngàn.

Cho đến khi toàn bộ học sinh đã chết. Chỉ còn thể xác đứng ngốc tại chỗ. Nói
thì dài dòng nhưng mọi sự xảy ra chỉ trong 2 tức thời gian.

Chỉ còn mỗi Tử Kính Mình đứng tại nhìn học sinh mà một tay mình bồi dưỡng ngây
ngốc chết đi mà tròng mắt muốn nứt ra, trong lòng vô tận thống khổ.

''Hổ Long Học viện đã bị diệt vong, ta còn mặt mũi nào mà đi gặp các đời viện
trưởng tiền nhiệm. Ta là học viện tội nhân, là tội nhân. Hahaha.... Ta chỉ
biết lấy cái chết mà tạ tội với vong linh học sinh đã mất. Ta tới đây. '' Tử
Kính Minh trần đầy thống khổ mà nỉ non.

Cơ thể Tử Kính Mình bành trướng, khuôn mặt dữ tợn. '' Dương nhi, cha có lỗi
với ngươi. '' Kính Minh âm thầm tự trách.

''Oanh.... ''

Tiếng nổ vang trời, dư uy lan ra đến hơn hai dặm.

Đại hán nhanh chóng tế ra Bạch cốt thuẫn rót vào tai trong đó. Cốt thuẫn quang
mang đại thịnh, biến lớn hơn mười trượng. Loá mắt quang mang nhanh chóng bảo
trùm cả đoàn người ma tu.

Bụi đất ngập trời nhanh chóng tiêu tán.

''Phốc''

Đứng gần chừng hơn trăm trượng còn phải tế ra pháp bảo bảo vệ đại quân. Đại
hán khí quyết quay cuồng một ngụm máu tươi phun ra. Tất nhiên là đã bị thương
không nhẹ.

Nguớc mặt nhìn đống hoang tàn phế tích. Đại hán cười to nói: '' Hổ long Học
viện từ nay xoá tên khỏi Trấn Ma ĐẠI LỤC. ''


Tu Chân Chi Ký - Chương #10