Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
Mỗi 1 lần đụng vào lá chắn là như 1 lần gõ vào đầu của Sakura phát ra những
tiếng ong ong trong đầu, Sakura đầu đầy mồ hôi cắn răng chịu đựng, nhưng có lẽ
không giữ được bao lâu
Đám binh sĩ cũng dừng lại nghỉ ngơi 1 chút, trời càng lúc càng đen, đã không
nhìn rõ khung cảnh phía trước, vài người lôi ra đèn chiếu sáng để thấy rõ hơn,
giống như thăm dò lung tung, đám lính cầm đèn không ngừng xem xét xung quanh,
Eriol hơi nhìn về phía trước, ánh đèn chiếu vào 1 con trâu rồi lướt qua nhanh
chóng, Eriol giật mình chạy tới đoạt chiếc đèn trong tay binh sĩ chiếu vào con
trâu, tuy cách hơn 50m nhưng vẫn nhìn rõ từng đợt khí đen từ con trâu bay lên,
giống như bị hút đi sinh lực, sức mạnh so với những con khác giảm đi rõ rệt,
lúc này Eriol mới hiểu rõ tại sao lại có lũ chim che bầu trời
Không chút do dự, Eriol liền dùng quyền trượng bắn ra tia sáng lên bầu trời,
nơi bán chúng lũ chịm rơi xuống như mưa, chỉ là tốc độ có chút chậm, hơi suy
nghĩ 1 chút, Eriol liền hạ lệnh cho binh sĩ mang 10 khẩu súng phóng tên lửa
lại, hắn triệu hồi ra 1 đĩa tròn trên không trung, tên lửa bay qua mang theo
những tia sáng vàng bay lên bầu trời
Ầm! Ầm!
Từng tiếng nổ vang lên, lũ chim bị bắn tan nát, bầu trời hình thành 1 cơn mưa
máu rơi xuống đám binh sĩ, khi lũ chim hoàn toàn bị phát tan, ánh sáng 1 lần
nữa chiếu rọi thung lũng này, tất cả lũ trâu như bị hút đi sinh lực, chỉ trong
chốc lát đã gục xuống, đám binh sĩ mừng rỡ ôm nhau gào to, chỉ tiếc không để
họ kịp vui mừng, 1 mũi tên mang theo sức mạnh khổng lồ lao tới, phá tan chiếc
khiêng mà Sakura tạo ra, xung lực dư lại làm hoàn toàn sụp đổ bức tường, Eriol
giật mình, sợ tường đất làm bị thương binh sĩ liền triệt tiêu bức tường cũ,
muốn hình thành bức tường mới, nhưng phát hiện mình hoàn toàn không sử dụng
được sức mạnh, có chút thẫn thờ, xung quanh bọn ác ma đã tiến tới gần, như chờ
ai đó ra lệnh
“Không dùng được sức mạnh đúng không? Haha, ngươi nghĩ gì khi chúng ta dám tấn
công các ngươi mà không có chuẩn bị hả?” 1 giọng nói vang lên phía sau, đám
người nhìn lại mới phát hiện rằng có 7 tên áo đen, trên trán được đánh số đang
đứng không xa nói
“Các người đã làm gì?” Lee hét lớn nói
“Không có gì, chỉ là hình thành 1 khu khóa nguyên tố thôi, ở trong nơi này các
người đừng hòng dùng được sức mạnh” tên áo đen chính giữa nói
“Chủ nhân nói không sai, hắn không thể nào phá được khóa nguyên tố người làm
ra, cả thung lũng này đả bị bao phủ bởi khóa nguyên tố, trừ khi ngươi chạy ra
được…haha, trước không phải ngạo mạn lắm sao? Bây giờ thành cá trong chậu rồi,
để xem các ngươi thoát thế nào!” tên áo đen cuối cùng bên phải cười gằn nói
“Không nghĩ tới tên kia lại dâng cho chúng ta 1 lễ vật thế này, ta tha mạng
cho hắn quả là lựa chọn sáng suốt, haha” 1 tên áo đen khác nói
“Ngươi nói vậy là ý gì?” 1 vị thiếu tá ngỡ ngàng hỏi
“À….để ta nhớ xem, hình như tên hắn là Wiliam thì phải, nói cái gì mà hắn sống
có thể cung cấp vị trí các nơi đóng quân cho ta, haha, cũng không uổng công ta
để lại năng lượng hắc ám trong cơ thể hắn, quả nhiên hắn không làm ta thất
vọng” tên áo đen cười hả hả nói
“Thiếu tướng…..khốn kiếp” tên thiếu tá kia cắn răng nói, thảo nào kho quân hỏa
lúc nào cũng bị chiếm đóng, thảo nào lại có 1 đội quân đang tiến tới tòa
thành, Eriol cũng hối hận về suy đoán của mình, xem ra mình nghĩ quá nhiều
“Được rồi, giết chúng đi” câu cuối cùng tên áo đen gằn giọng phất tay nói
Eriol biến sắc ra lệnh rút lui, cả đám lính không ai dám leo lên xe, bởi leo
lên chết càng nhanh, 5000 người thêm đám người Eriol mau chóng lùi lại, mất
hết sức mạnh, đám người Eriol so với người bình thường cũng không hơn được bao
nhiêu, ngay cả Kero và Spinny cũng bị biến trở về nguyên hình nhỏ bé không làm
được gì, do là người chỉ huy nên mấy người Eriol được bảo vệ rất cẩn thận, gần
như không có con ác ma nào có thể tiếp cận, nhưng nếu nhìn rõ, sự bảo vệ này
được đánh đổi bằng máu và sinh mạng của đám binh sĩ
Xung quanh đám ác ma tiến tới ngày càng gần, 1 ngàn người bảo hộ đám người
Eriol thoát đi, 4 ngàn người còn lại liều mạng bắn, thậm chí có vài người
người leo lên xe, châm lửa bình xăng lao vào đám ác ma, không có tiếng hét
thảm, không bỏ chạy, dù sợ hại vẫn kiên cường lao lên phía trước dù biết chắc
chắn sẽ mất mạng. Những việc mà đám binh lính đang làm khiến mấy người Sakura
mắt đỏ lên
Khi chạy đến cuối đoàn xe, những tên lính chia ra 20 chiếc xe đưa đám người
Eriol cùng vài vị sĩ quan cấp úy và cấp tá lên, 20 chiếc chỉ chứa được hơn 300
người, số binh lính còn lại leo lên xe tăng đi phía sau cản lại, vừa đánh vừa
lui, 5 người, 20 chiếc xe đã lui lại được gần 2 km, số binh lính chết đi hơn 3
ngàn 500 người, trong thời gian chạy trốn, vài chiếc xe tăng đã bắn vào đoàn
xe bị bỏ lại gây ra 1 vụ nổ lớn cản lại bước tiến của đám ác ma, dù vậy số
truy binh đuổi theo cũng phải lên tới hàng triệu con
Khoảng cách càng lúc càng gần, chỉ còn hơn 200m là sẽ bị đuổi kịp, 1 vị đại tá
nhìn về phía sau, mặt biến sắc, khẽ cắn răng cầm lên bộ đàm nói vài thứ gì đó,
Eriol nghe được mặt liền xanh, hét lớn
“Không được, chỉ cần chúng ta thoát ra khỏi chỗ này là sẽ có thể chống lại bọn
chúng, ông không được làm vậy”
“Đây là lệnh, ông là lính phải chấp hành, có nghe hay không hả?” thấy vị đại
tá không nói gì, Eriol tức giận quát mắng
“Xin lỗi thưa chỉ huy, tôi không thể chấp hành lệnh của ngài, tôi đã chứng
kiến năng lực của các vị, các vị sống sót tòa thành mới có hy vọng”
Không đợi Eriol nói gì, ông ta đã nhảy xuống xe cùng hơn 1000 binh sĩ, mỗi
người đeo 1 ba lô rất nặng, tay cầm súng nhìn về phía đoàn xe đưa tay lên chào
kiểu nhà binh, sau đó dàn hàng chiếm gọn đường ra vào thung lũng, mỗi người
đều lấy ra trong ba lô thuốc nổ C4
“Họ làm gì vậy Eriol, họ đang làm gì vậy” nhìn thấy hơn 1000 người nhảy xuống
xe, đang bố trí thứ gì đó Sakura cảm thất rất bất an
“Họ……muốn làm nổ con đường này…..lại….chặn lại đám ác ma” nhớ tới Hermes từng
nói, tất cả con người trong đây đều được mô phỏng giống thật hoàn toàn, tính
cách, cuộc sống, cảm xúc….mọi thứ đều là của 1 con người, tuy biết là giả
nhưng Eriol vẫn cảm thấy như bị thứ gì đó chặn lại trong cổ họng, thở ra không
được, nuốt xuống không xong
“Không…không….không!!!” Sakura hét lớn, nước mắt không ngừng rơi, Lee nghe
Eriol nói cũng khẽ cắn môi, 2 mắt đỏ bừng, tay nắm chặt nổi lên gân xanh, phía
xa, 1 tiếng nổ kinh thiên vang lên, cả mặt đất đang run rẩy
Hơn 1000 quả C4 tương đương với gần 500 tấn TNT, cả 1 đoạn đường bị cắt đứt
rộng hơn 20m cản lại đám ác ma, trên không trung tràn ngập bụi mù bay thẳng
lên cao, vụ nổ làm cho 2 ngọn núi 2 bên rơi đầy đá vụn đập xuống đám ác ma,
chôn sống gần hơn 200 ngàn. Đoàn xe dừng lại, tất cả đều bước xuống, còn sót
lại gần 500 binh sĩ gỡ xuống chiếc mũ trên đầu, đưa tay chào tiễn đưa những
người anh em đã hi sinh bảo vệ bọn họ, Sakura không ngừng khóc, Kero cũng trầm
mặc rơi lệ, mấy người con lại mặt cũng tràn ngập bi thương
Đúng lúc này, trên không trung xuất hiện 7 bóng người, đó là mấy tên áo đen,
giống như tử thần, cầm lên lưỡi hái thu gặt linh hồn, chúng trong tay đều có 1
cung tên màu đen hơn 1m, không hề có mũi tên, nhưng chúng kéo cung bắn ra lại
bay ra những mũi tên màu đen to lớn dài 2m bắn về phía đám người
Eriol biến sắc, nhìn thấy 2 mũi tên bay về phía Sakura và Lee, muốn ngăn cản
nhưng không có sức mạnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn, khi mũi tên muốn bắn chúng 2
người họ thì đột nhiên 1 tên binh sĩ đẩy họ ra, mũi tên cắm vào người binh sĩ
đó, lực quá lớn làm tên binh sĩ bay lên, mũi tên xuyên qua người tên binh sĩ
bắn vào người phía sau, tiếp lại xuyên qua cắm vào 1 người khác
Sakura và Lee trợn mắt nhìn cảnh này không nói lên lời, những binh sĩ khác kịp
thời phản ứng lấy súng ra bắn nhưng giống như mấy tên kia được bảo vệ bởi lá
chắn vô hình không thể bắn chúng được, đám lính liền bảo vệ lấy mấy người
Eriol chạy đi
Eriol cảm nhận thấy chỉ cần chạy ra 200m là sẽ thoát khỏi khóa nguyên tố, họ
liều mạng chạy đi, nhưng mỗi giây trôi qua lại vài chục người ngã xuống, con
đường 200m này gần như bị nhuộm đỏ thành máu
100 mét…80 mét…50 mét….20 mét….
Khi mọi người thoát khỏi khóa năng lượng, vài mũi tên lại bay tới, chỉ là bay
đến cách mọi người 10m thì bị 1 lá chắn chặn lại, những vẫn lọt 1 mũi tên bay
vào lao thẳng về phía Sakura. Lee hoảng sợ dùng kiếm chặn lại nhưng mũi đâm
vào cây kiếm chỉ dừng lại trong thoáng chốc, cây kiếm gẫy nát, sức mạnh và
hướng bay bị giảm bớt nhưng do Lee cản trước người Sakura nên mũi tên bay tới,
xuyên qua người Lee sau đó cắm xuống bên cạnh Sakura
Lee té xuống trong vũng máu, Sakura đứng trơ mắt ở đó nhìn toàn bộ, trong trí
nhớ những ký ức khi xưa tràn vào đầu, lần đầu gặp gỡ, lần đầu cùng nhau chiến
đấu, mỗi lúc nói chuyện…. tất cả mọi thứ như được lập lại 1 lần trong đầu của
Sakura
Trong đầu Sakura bỗng nổi lên 1 giọng nói đầy cám dỗ
“Giết chúng đi, giết chúng đi, giết chúng đi!” trong đầu không ngừng hiện lên
câu nói này, nó lập đi lập lại trong đầu của cô bé
Nói thì lâu nhưng tất cả chỉ trải qua có vài giây, Sakura từ từ bay lên cao mà
không cần nhờ đôi cánh, mũi tên màu đen bắn vào Lee đột nhiên hóa thành 1 đoàn
hắc vụ bay lên phía sau lưng Sakura, nó hóa thành 1 chiếc cánh thiên nga đen
cắm vào lưng cô bé, Sakura lấy ra thẻ bài Dark, ném lên cao, dùng thanh kiếm
chém làm đôi, Dark bay ra nhập vào người Sakura. Thấy cảnh này Eriol liền biến
sắc, trong lòng không ngừng chửi rủa Hermes