Trận Chiến Đầu Tiên


Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠

“Đừng….đừng mà”

“Sakura, Sakura…..bạn không sao chứ?”

Trong phòng, Sakura không ngừng kêu, có vẻ như đang nằm ác mộng, Lee nghe được
tiếng ngồi dậy vỗ vai Sakura, Sakura bị Lee đánh thức, giật mình tỉnh giấc,
nhìn xung quanh phòng, rồi ngơ ngác nhìn về phía Lee, rồi bất lực đặt lưng
xuống giường, 1 tay gác lên trán ấm ức khóc

Lee ngồi bên không biết nên nói gì, hắn biết những sự việc kia rất khó tiếp
nhận, chính hắn cũng vậy, bất lực nhìn bạn bè, người thân bị giết, bất lực
trước sự yếu đuối của mình, hắn khao khát sức mạnh

Cốc cốc

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Lee nghe tiếng quay sang nói

“Ai đó?”

“Là cô, Mizuki đây” Lee nghe vậy đứng dậy đi ra mở cửa

“Cô nghe tiếng Sakura khóc nên cô qua xem thử, Sakura có sao không em?”

“Dạ không sao, chỉ là bạn ấy rất buồn, vừa nãy bạn ấy nằm mơ thấy ác mộng thì
phải” Lee cúi đầu nói

“Để cô vào nói chuyện với Sakura 1 chút” Mizuki nói xong đi vào phòng, tiến
tới nơi Sakura đang nằm, ngồi xuống bên cạnh, 1 tay nắm lấy tay Sakura, 1 tay
để lên trán cô bé, chưa kịp nói gì thì Sakura lên tiếng

“Cô biết không, ba em và anh hai cũng hay làm như cô mỗi lúc em bệnh, có 1 lần
em cảm nhận được mẹ em cũng bên cạnh em, nhưng bây giờ đã không còn nữa, mọi
người đều chết rồi…..mẹ em đã mất, ba em và anh hai cũng bỏ em đi, em phải làm
gì bây giờ, em phải làm gì hả cô”

Sakura không ngừng khóc nói, Mizuki ở bên cạnh cũng rất muốn nói cho cô bé
biết sự thật, nhưng lý trí của cô không cho phép, cô chỉ có thể an ủi cô bé

“Không sao đâu, cô tin mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn, chỉ cần các em cố gắng
là sẽ vượt qua” Mizuki đau lòng ôm lấy Sakura an ủi, tuy cô biết mọi thứ chỉ
là 1 vở kịch, nhưng điều này đối với 1 cô bé lại rất khó tiếp nhận

“Nhưng họ sẽ không bao giờ trở lại nữa, em chỉ còn lại 1 mình, trong lòng em
rất khổ sở, rất đau đớn. Tất cả mọi thứ hôm qua em thấy trước mặt khiến em rất
khó chịu, nhưng trong lòng em lại không nguyện ý tin tưởng điều đó, tại sao
chứ? Tại sao vậy hả cô?” Sakura bám lấy tay áo của Mizuki, đôi mắt đẫm lệ
ngước lên nhìn

“Em biết không, những người mất đi, họ sẽ trở thành những vì sao, họ sẽ luôn ở
trên cao để dõi theo em, em phải mạnh mẽ lên, có như vậy họ mất đi mới có thể
mỉm cười”

Sakura nghe xong, đôi mắt dần hiện lên sự kiên định, cắn môi gật đầu, Lee ở
bên cạnh nghe xong cũng nhìn lên bầu trời như đang tìm kiếm ngôi sao mang tên
Meiling

Ở 1 nơi khác

“Hermes, Sakura và Lee tội nghiệp quá”

Ngồi trong phòng, nhìn vào quả cầu trong tay, Tomoyo quay qua đáng thương nhìn
Hermes, Hermes sao lại không hiểu ý nghĩ của nàng chứ, khẽ sờ đầu Tomoyo,
Hermes nói

“Anh biết, những làm như vậy họ sẽ trưởng thành nhanh hơn, tương lai họ sẽ
phải đối mặt với nhiều thứ, đây là việc họ sẽ phải trải qua”

“Nhưng làm vậy không phải rất bất công sao? Em nghĩ họ nên biết sự thật”

“Ngốc quá, bây giờ họ rất hận anh, họ có mục tiêu mới có phấn đấu, chỉ cần 1
ngày họ nắm giữ được sức mạnh, họ mới có thể tự bảo vệ mình với kẻ kia”

“Nhưng mà……”

“Được rồi, không sao đâu, anh nghĩ họ sẽ hiểu, không phải em rất thích quay
phim Sakura sao? Để họ thích ứng được với hiện tại, anh sẽ sắp xếp cho họ 1 ít
trở ngại, họ sẽ rất nhanh mạnh lên thôi, đến lúc đó em đứng từ xa quay phim
lại là được, anh nghĩ đến lúc mọi chuyện kết thúc, nhìn được những hình ảnh đó
họ sẽ rất ngạc nhiên đấy”

“Dạ” Tomoyo nghe thấy hợp lý, ngoan ngoãn dạ 1 tiếng nằm xuống, nhưng khi
Hermes muốn đứng dậy về phòng thì bị Tomoyo kéo lại, có chút không hiểu Hermes
đưa qua ánh mắt thắc mắc

“Kể chuyện cho em nghe đi”

Nghe được câu nói của Tomoyo, Hermes hơi bất ngờ, từ từ ngồi xuống bên cạnh kể
chuyện cho Tomoyo nghe, cũng không biết qua bao lâu, Tomoyo say xưa ngon lành
ngủ đi, Hermes thấy thế, nhẹ nhàng đứng dậy đi ra ngoài, cầm quả cầu trên tay
nhìn vào bên trong

“Được rồi các em, dậy đi nào, chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm” Mizuki đi
vào phòng Sakura và Lee, vỗ vỗ tay đánh thức họ dậy

Sakura và Lee mở mắt, đêm qua giống như 1 giấc mơ, nhưng sự thật lại tàn khốc
hơn nhiều, họ ủ rũ đứng dậy, vệ sinh cá nhân rồi đi ra ngoài sân

Eriol đã đứng ở đó từ lúc nào, bên cạnh vẫn đứng đó Nakuru và Spinny, Lee và
Sakura đi tới, Eriol mới kêu họ ngồi xuống đất

“Vận dụng sức mạnh trong cơ thể, thông qua viên châu nằm trong đầu, hay còn
gọi là thức hải”

“Khoan đã, đây không phải là cách tu luyện của Hermes sao? Sao lại….” Lee đột
nhiên cắt ngang, Eriol liếc nhìn hắn nói

“Đúng vậy, sức mạnh của hắn khác chúng ta, nhưng bản chất của sức mạnh vẫn là
linh hồn, cách tu luyện của hắn đáng giá học hỏi, sai không phải là sức mạnh,
mà là người nắm giữ”

“Tiếp tục, vận dụng sức mạnh trong cơ thể, hấp thu những hạt nguyên tố xung
quanh, đưa vào thức hải, sau đó phân biệt đưa vào từng bộ phận trên cơ thể,
phân biệt Kim - Lôi - Phong rèn luyện xương, Hỏa - Thủy - Mộc đưa vào các tế
bào, Thổ tăng cường sự hòa hợp với tự nhiên, các bạn trước hết rèn luyện xương
cốt cùng tế bào, bởi dù cho các bạn mạnh đến đâu, qua thời gian, cơ thể cũng
sinh ra mệt mỏi, cho nên 1 cơ thể khỏe mạnh là điều rất cần thiết, các bạn vừa
hình thành thức hải, phải thông qua hấp thụ nguyên tố để củng cố cảnh giới”

Erionl đứng đó nói, nhìn 2 người dựa theo mình luyện tập chăm chỉ, lại liếc
nhìn phía Kero, Yue, Nakuru và Spinny, 2 người đó giật mình, ngồi xuống học
tập

Thời gian trôi qua, buổi sáng đã đến trưa, Eriol tiếp tục hướng dẫn họ cách
chiến đấu

“Bây giờ, Keroberos và Spinny, Yue và Nakuru, Sakura và Lee, mọi người sẽ
chiến đấu với nhau, sử dụng sức mạnh của mình tấn công người đối diện”

Trong khi 4 người kia đang huấn luyện với nhau thì Lee và Sakura lại không
biết làm gì, Eriol thấy vậy tiến tới nói

“Lee, bạn sử dụng những công kích bạn thường dùng tấn công Sakura, Sakura, bạn
thì dùng các thẻ bài của mình, hôm qua khi đấu với Yue bạn đã biến đổi quyền
trượng, cho nên những lá bài bạn cũng phải biến đổi mới có thể chiến đấu, được
rồi bắt đầu đi”

Do linh hồn tăng lên 1 cấp độ mới, Sakura rất nhanh liền nắm giữ các thẻ bài,
Lee pháp lực cũng cao hơn không ít, lúc đầu Lee ra tay rất nhanh, Sakura có vẻ
khá chật vật, nhưng khi nắm giữ được tiết tấu thì Sakura cũng bắt đầu đánh
trả, 2 người họ chiến đấu không ngừng, tránh đông né tây, Eriol bên ngoài thấy
họ đánh mãi không chúng nhau liền nhíu mày nói

“2 bạn phải cảm nhận nguyên tố xung quanh, cơ thể di chuyển sẽ làm nguyên tố
dao động, phán đoán vị trí dao động rồi ra đòn, chứ không phải đánh bừa như
vậy”

Sakura và Lee nghe thấy, cảm nhận trong không khí những nguyên tố, thử di
chuyển 1 chút thì những nguyên tố đó cũng bị di động theo, thế là họ bắt đầu
tiếp tục chiến đấu, giống như không biết mệt mỏi, họ tập luyện gần như điên
cuồng

Trải qua 1 ngày vất vả tập luyện, Sakura và Lee ngồi xuống bàn ăn đã được
chuẩn bị sẵn, trong lúc ăn uống, Eriol nói với mọi người

“Tối nay ta sẽ đưa Sakura và Lee đi chiến đấu, những người còn lại ở lại canh
giữ”

“Tại sao không cho chúng tôi đi theo chứ?” Kero bất ngờ hỏi

“Bởi vì họ phải tập luyện, chỉ trong chiến đấu mới giúp họ tăng cao sức mạnh
của mình, sau 1 tuần, chúng ta sẽ đến nước Anh, ở đó họ cũng bị tập kích,
nhưng nơi đó đã hình thành 1 căn cứ quân sự chống lại thủ hạ của Hermes, chúng
ta sẽ đến đó, nơi đó là nơi duy nhất còn an toàn trên thế giới này”

“Thế giới sẽ bị hủy diệt sao?” Sakura đang ăn, nghe lời của Eriol hơi dừng lại
hỏi

“Không nhất định, chỉ cần 2 bạn mạnh lên, chúng ta sẽ có thể đánh 1 trận với
hắn”

Tối hôm đó, Eriol đưa Sakura và Lee ra ngoài, trong 1 khu phố, trên bầu trời,
các bóng đen không ngừng bay lượn, dưới đất những tiếng kêu thảm thiêt vang
lên, chỉ 1 đêm, 1 nửa Tokyo đã bị diệt sạch, những nơi chúng đi qua không xuất
hiện lại ánh sáng, chỉ bao phủ 1 tầng bóng tối chết chóc

“Chúng ta chỉ có 1 tiếng thời gian, nếu qua 1 tiếng hắn sẽ phát hiện, chuẩn bị
chiến đấu đi Sakura, Lee” Eriol cùng 2 người đứng ở 1 nơi cách đó không xa nói

“Bọn mình phải làm sao?” Sakura gấp gáp hỏi

“Những tên kia là do những linh hồn tội lỗi hình thành, chúng sợ nhất là ánh
sáng, cho nên chúng mới giết người vào buổi tối, Lee, bạn sử dụng sấm sét cũng
tương tự như ánh sáng. Đây là trận chiến đầu tiên của 2 bạn, cố lên”

Sakura và Lee nhìn nhau, gật đầu 1 cái, chạy lên trước, những bóng đen thấy
Sakura và Lee xuất hiện liền như hổ đói lao tới, Sakura lấy ra quyền trượng,
miệng lẩm nhẩm “Light”, Lee cũng lấy ra những lá bùa, triệu hồi sấm sét, những
bóng đen bị ánh sáng và tia sẽ đánh chúng liền hóa thành tro bụi, tuy vậy
nhưng những bóng đen kia vẫn như thiêu thân lao tới, có nhiều lần Sakura và
Lee thiếu chút nữa sẽ bị 1 đám bóng đen cắn xé, nhưng cũng may kịp phản ứng
tránh thoát. Cả 1 tiếng họ không ngừng chiến đấu, thể xác và tinh thần đều mệt
mỏi, 1 tiếng trôi qua nói rất nhanh, nhưng đối với họ như dài cả năm, tinh
thần căng cứng cảnh giác, cơ thể không ngừng né tránh, 1 tiếng đi qua, Eriol
liền dùng quyền trượng của mình làm 1 vòng sáng bảo hộ lấy bọn họ, tiến tới
rồi cùng nhau biến mất


Từ Card Captor Bắt Đầu - Chương #24